Quan Môn
Thể Loại: Quan Trường Đô Thị
Views: 8304
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 1174: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (2)
- Chương 1173: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (1)
- Chương 1172: Tru sát
- Chương 1171: Thủ phạm sau màn
- Chương 1170: Một đường truy tung
- Chương 141: Phùng Duẫn Đồng Thảm Bại
- Chương 142: Đều Là Cao Thủ Dựa Thế
- Chương 143: Buôn Bán Vũ Khí
- Chương 144: Chuẩn Bị Động Thủ
- Chương 145: Hầu Lão Tam Phiền Lòng Công Việc
- Chương 146: Kéo Ông Ta Xuống
- Chương 147: Kỳ Thật, Không Phải Phụ Nữ Muốn Những Thứ Này
- Chương 148: Không Muốn Đoạt Quyền
- Chương 149: Người Phúc Hậu Người Làm Chuyện Phúc Hậu
- Chương 150: Chị Em
- Chương 151: Victor Bout
- Chương 152: Đồng Chí Tướng Quân, Làm Một Trận Đi!
- Chương 153: Súng đạn không sai lầm!
- Chương 154: Không xảy ra chuyện cháu đem máy tính này ăn hết!
- Chương 155: Rốt cục biến thành một cây gậy quấy phân heo
- Chương 156: Mũi chó
- Chương 157: Tôi tuyệt đối không phải người kém nhất
- Chương 158: Cho hai lựa chọn
- Chương 159: Không sai, là tôi làm!
- Chương 160: Người của Diệp gia thật biết giả vờ!
Tại một thời gian nào đó, trong văn phòng quản lý “Tam phản – Phản xuyên việt – Phản trọng sinh – Phản dị năng ” của thời không.
- Tuy cậu là hồng tam đại nhưng điều kiện bản thân quá kém, không có nhiều không gian phát triển.
Viên cán sự gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.
- Đại ca, phải như thế nào mới được?
Diệp Khai nhìn nắm tay viên cán sự đếm đếm thì hiểu ngay, lén lút đút qua một tấm thẻ vàng.
- A, cậu xem Lưu Chủ tịch của Hạo Dương, trọng sinh đấy, thân thể khỏe mạnh, tư duy tốt, về vừa đúng cơ hội khi quốc gia tồn vong, lên chức là đương nhiên. Lại nhìn Trương chủ nhiệm của Bình Hải, dù là phản xuyên việt nhưng là thánh thủ phụ khoa, người trong võ lâm, đủ ưu thế để phát triển. Về phần Trần chủ nhiệm của ban văn hóa, người ta là La Thiên thượng tiên đầy kinh nghiệm chuyển thế! Cậu lấy gì so với người ta?
Viên cán sự vừa giáo huấn Diệp Khai vừa kiểm tra số dư tấm thẻ qua mạng. Nghe đối phương quở trách, Diệp Khai không hề tức tối, chỉ cười hì hì nhìn hắn.
- Ồ, cậu không có trọng sinh, không có xuyên việt, kiếp trước cũng không phải thần tiên, oán hận cũng không cao, nhưng chút ưu thế thì vẫn có. Nào nào, không xóa ký ức hai mươi năm sau nhé!
Viên cán sự đột nhiên nảy ra một ý. Diệp Khai cười toét, hắn đã trông thấy cặp mặt sáng rực của viên cán sự khi nhìn thấy số dư trong thẻ...