TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Chương 86: Cái ngoài ý muốn trong cái ngoài ý muốn

"Không tốt, sếp, có chuyện lớn rồi!"

Chu Đào vội vã vọt vào văn phòng của Trần Anh, chẳng quan tâm đến lễ độ liền mở miệng.

Trần Anh có chút không vui nhíu mày, đặt cây bút trên tay xuống, đứng dậy: "Chuyện gì lại kích động như vậy?"

"Đến hiện tại, đã có năm tổ bỏ đặc huấn. Vốn sau khi chúng ta nhận được tin tức liền phái trực thăng đến đón những đồng chí này, nhưng vừa nãy phi công có đưa tin đến, nói đã mất tín hiệu của mọi người. Tôi nghi ngờ, từ trường của khu rừng hoang này không giống nhưng nơi khác."

Chu Đào vội vàng nói.

Nghe cậu ta nói, sắc mặt Trần Anh trở nên ngưng trọng. Tuy nói trong lúc đặc huấn xảy ra chuyện tử vong cũng là chuyện rất bình thường, nhưng cho dù thế nào thì mạng người cũng rất trân quý. Nếu vì anh ta thất trách mà dẫn đến thương vong cho binh lính cấp dưới, cho dù anh ta không bị xử phạt thì anh ta cũng không thể tha thứ cho chính mình.

"Lập tức phái trực thăng và tổ kỹ thuật đi điều tra rõ tình huống, hy vọng sự việc sẽ không tệ như chúng ta đoán." Từ tuần đầu tiên đã không ngừng có người bỏ cuộc, Trần Anh liền biết sự tình không tốt mấy rồi. Anh ta đã ở trong quân đội mười mấy năm, tiếp nhận đặc huấn không phải mấy trăm cũng có mấy chục, nhưng từ trước tới giờ chưa bao giờ thấy thành tích thảm hại như thế.

Rừng nguyên sinh chưa khai phá là rất nguy hiểm, dã thú trùng độc rất nhiều, nhưng cũng không đến mức thảm đến thế này chứ. Từ khi đó Trần Anh liền biết, sự việc đã ra khỏi dự liệu của anh ta.

"Dạ, sếp."

Chu Đào nhận được chỉ thị liền lập tức gọi điện thoại cho cấp dưới. Hiện tại, chuyện họ có thể làm, chỉ có chờ đợi. Kỳ vọng duy nhất, là sự tình không tồi tệ đến mức như dự đoán của bọn họ. Khu rừng nguyên sinh chưa khai phá kia, chỉ có dã thú hung mãnh mà không có nguy hiểm khác. Nếu không, lần đặc huấn này, có khả năng sẽ xuất hiện kết quả toàn quân bị diệt chưa từng có trong lịch sử.

" Chu Đào, chúng ta thảo luận tình hình một chút. Lần trước kêu cậu đi thu xếp cho những đồng chí bỏ cuộc đã thu được những gì ? Chỉ có từ nơi này, chúng ta mới có thể thu được chút manh mối."

Trần Anh gõ gõ lên mặt bàn, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Chu Đào ngồi xuống cái ghế gần đó: "Những tư liệu tôi đều đã chính lý xong rồi. Căn cứ theo lời bọn họ, đa số những người từ bỏ đều vì nguyên nhân gặp phải dã thú hung mãnh, hơn nữa còn xuất hiện thành đàn. Đàn lợn rừng, đàn rắn độc, bầy sói,.... dường như động vật trong khu rừng này đều thích đi theo bầy đàn, mà tất cả đều còn hung mãnh dị thường. Hiện tại đã có khoảng 50 đồng chí bỏ cuộc, hơn nửa số người bị thương rất nặng, cần điều trị một khoảng thời gian trong bệnh viện. Hơn nữa những vết thương này, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nhìn miệng vết thương trên người bọn họ mà nói, tình huống lúc đó quả thực phi thường hung hiểm. Mà năm tổ vừa bỏ cuộc gần đây, trước mắt, chúng ta còn chưa tìm được vị trí của họ, cũng không thể cứu bọn họ ra được."

"Còn Lãnh Tâm Nhiên kia?"

Trần Anh đột nhiên nhớ tới trong lần đặc huấn này, còn có một người đi cửa sau.

Sắc mặt Chu Đào trở nên rất kỳ quái. Trên thực tế, vấn đề này cũng đã quấy nhiễu cậu ta một thời gian dài, cậu ta cũng không phải là cực kỳ xem trọng nữ sinh Lãnh Tâm Nhiên kia. Tuy kỹ thuật đánh nhau của cô rất lợi hại, nhưng huấn luyện dã ngoại thì khác, độ khó tuyệt đối không phải cùng một trình độ, mà là một khảo nghiệm vô cùng đáng sợ đối với ý chí của bản thân. Cô gái nhỏ yếu ớt kia, sao có thể chịu được loại khổ này? Cho nên, nếu nói người cậu ta không xem trọng nhất trong cuộc khảo nghiệm này, phỏng chừng là Lãnh Tâm Nhiên rồi. Nhưng mà, sự thật lúc này lại khiến cho cậu ta vô cùng ngạc nhiên. Trước mắt, đã có hơn một nửa người bỏ cuộc, nhưng trong đó, cũng không có Lãnh Tâm Nhiên.

"Cô ấy cùng tổ với mấy người Trịnh Đạt, cho tới bây giờ đều bình thường, không có tin tức gì đặc biệt."

Chu Đào có chút bất đắc dĩ nói.

Sắc mặt Trần Anh trở nên có chút kỳ quái. Trước giờ anh ta vẫn không quá thích Lãnh Tâm Nhiên, bởi vì cô vào bằng cửa sau. Hơn nữa trong cảm giác của anh ta, một nữ sinh yếu đuối như thế, hẳn nên ở nhà hưởng thụ kỳ nghỉ hè tốt đẹp chứ không phải tới nơi này chịu khổ. Mà quan trọng hơn là, anh ta vẫn cho rằng Lãnh Tâm Nhiên chỉ vì muốn đùa giỡn nên mới vào đây.

"Cô gái này, cậu thấy thế nào?"

Nghe được câu hỏi, Chu Đào hồi tưởng lại một loạt các sự việc xảy ra từ sau khi quen biết Lãnh Tâm Nhiên, hồi tưởng lại biểu hiện của cô trong lúc huấn luyện, sau cùng chỉ có thể nói: "Tuy rất không tình nguyện, nhưng không thể không nói, cô ấy chân chính là một thiên tài. Kỹ thuật đánh nhau của cô ấy, ý chí của cô ấy, đứng đầu trong 135 người. Đặc biệt là khả năng bắn súng của cô ấy, ngày đầu tiên vẫn chỉ là mức trung bình, nhưng sau một ngày lại trở thành bách phát bách trúng. Tiến bộ như vậy, vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy."

"Xem ra tôi thật sự đã xem thường đứa nhóc kia rồi."

Sau cùng, Trần Anh đành phải kết luận như thế.

"Sau khi đứa nhóc đó trở về, tôi muốn nói chuyện với cô ấy thật tốt. Tôi ngược lại muốn biết, hoàn cảnh thế nào lại có thể nuôi dưỡng ra được một Tiểu Quái Vật như thế."

Điều chỉnh tâm tình xong, Trần Anh đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nếu người kia là Tiểu Quái Vật, vậy thì không nhất thiết phải đánh đồng cô với người bình thường, cho nên cũng không thể xem những chuyện xảy ra trên người cô là bình thường. Thông suốt được điểm này, anh ta càng thêm tò mò với Lãnh Tâm Nhiên.

Không phải anh ta chưa từng thấy qua những người phụ nữ cường hãn thật sự, trong bộ đội đặc chủng cũng có nữ binh. Nhưng những nữ binh này đều phải rèn luyện nhiều năm trong bộ đội mới có thể từ từ tiến bộ, mà trình độ cường hãn cũng chỉ có thể so với phụ nữ, so với đàn ông vẫn còn có điểm chênh lệch. Nhưng hiện tại Tiểu Quái Vật này, không chỉ có bộ dạng mềm mại yếu đuối giống một Thiên Kim Đại Tiểu thư sống an nhàn sung sướng, hơn nữa còn dùng phương thức đặc biệt như thế để xuất hiện, khiến cho anh ta muốn nảy sinh thiện cảm với cô cũng khó.

Chu Đào cũng cười: "Thật đúng là Tiểu Quái Vật mà. Hi vọng cô ấy có thể tạo ra được kỳ tích. Sếp, nếu điều tra được tình hình quả thực không tốt, tôi xin trước tiên nên kết thúc đặc huấn."

Nụ cười trên mặt Trần Anh biến mất: "Ừ. Trước cứ chờ xem, đến khi có kết quả. Nếu thật sự không được thì bỏ đi. Tôi sẽ chịu hết trách nhiệm. Nếu không phải tôi đề xuất kế hoạch này thì cũng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại, chỉ có thể cầu nguyện mọi chuyện không tệ như chúng ta tưởng tượng."

. . . . .

"Không tốt."

Mày Lãnh Tâm Nhiên nhíu chặt lại, khuôn mặt tinh xảo nhăn nhó khiến cho người ta không đành lòng. Hơn mười ngày ở chung, năm người phối hợp ngày càng ăn ý, hơn nữa còn từ từ xem Lãnh Tâm Nhiên là người lãnh đạo mà hành động.

Thấy Lãnh Tâm Nhiên nhìn chằm chằm đồng hồ trên tay nói những lời này, bốn người khác cũng lập tức dừng bước. Hơn mười ngày, trải qua vô số lần đọ sức, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ mệt mõi, nhưng may mà tinh thần vẫn tốt, ánh mắt thì ngày càng trở nên sắc bén, sát khí mười phần. Bọn họ lúc này, mới là chiến sĩ chân chính, mới có được khí thế không thể xâm phạm giống Chu Đào và Trần Anh.

"Sao thế?"

Nếu mười ngày trước nói với Trịnh Đạt, cậu ta đã bị một cô gái nhỏ thu phục, chắc chắn cậu ta sẽ xem đây như chuyện cười hay nhất quả đất. Nhưng mà hiện tại, sự thật là thật sự xảy ra. Cậu ta đã bị Lãnh Tâm Nhiên chinh phục triệt để, cơ hồ là chỉ tôn kính mình cô.

Mà Lãnh Tâm Nhiên đúng thật là có năng lực này, ngày đầu tiên đấu với đàn lợn rừng, cô dùng kinh nghiệm phong phú và thực lực siêu cường của chính mình lần lượt mang bọn họ thoát khỏi nguy hiểm. Cho tới bây giờ, tuy mỗi người đều đã mệt sắp chết, nhưng ít nhất là chưa có nguy hiểm đến tính mạng.

"Từ trường ở đây có chút không hợp lý." Lãnh Tâm Nhiên nói, sau đó chỉ đưa tay về phía sau: " Đưa la bàn cho tôi."

Trịnh Đạt khẩn trương đưa cho cô.

Lãnh Tâm Nhiên nhận lấy, nhìn cây kim trên mặt đồng hồ, vẻ mặt ngày càng trở nên ngưng trọng. Mấy ngày trước cô đã phát hiện thân thể có phần không thoải mái, liền cảm thấy chuyện này có quan hệ với môi trường nơi đây. Hiện tại, khi thấy kim đồng hồ xoay như bông vụ không chỉ ra được phương huống, cô liền biết, sự tình thật sự tồi tệ rồi.

"Lấy tất cả máy truyền tin trên người ra. Thủ xem có thể bắt được liên lạc với tổng bộ không. Nếu tôi đoán không sai, từ trường ở đây không đúng lắm, có khả năng tin tức gì đó đều bị chặn lại rồi."

Lãnh Tâm Nhiên vừa nói xong, sắc mặc bốn người đều giống như tro tàn vậy. Trong rừng núi sâu thẳm thế này, tất cả mọi người đều biết, mất liên lạc với tổng bộ có hậu quả nghiêm trọng đến thế nào. Hơn nữa hành động của Lãnh Tâm Nhiên bọn họ cũng có thể đoán được, rất cả khả năng ngay cả phương hướng cũng mất, từ trường khác thường, thứ đầu tiên chịu ảnh hưởng, chính là la bàn.

Quả nhiên, một giây sau, Lãnh Tâm Nhiên liền mở miệng: "Mặt khác, còn có một chuyện muốn nói, la bàn đã mất tác dụng, cho nên chuyện tìm đúng hướng là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Từ giờ trở đi, bất luận ai cũng không được rời khỏi đội ngũ quá năm thước."

Mấy người chẳng quan tâm hỏi han, chỉ nhao nhao lấy máy bộ đàm liên lạc với tổng bộ. Mấy phút sau, vẻ mặt đám người trở nên tuyệt vọng, quả nhiên giống như dự đoán của Lãnh Tâm Nhiên, chỉ có thể nghe tiếng rít chói tai, những âm thanh khác đều không có.

"Bây giờ chúng ta phải làm sao? Tổng bộ có biết tình huống này không?"

Lưu Thành mở miệng đầu tiên hỏi.

Lãnh Tâm Nhiên tựa người vào một thân cây, đầu hơi gục xuống, trong đầu đang hồi tưởng lại những vấn đề xảy ra trong mấy ngày nay, sau đó cuối cùng cũng nảy ra một suy đoán: "Cho dù lúc này không biết, rất nhanh cũng sẽ biết thôi. Tổng bổ vẫn luôn giữ liên lạc với chúng ta, giờ đột nhiên mất tin tức khẳng định sẽ cho người đến điều tra. Nếu tôi đoán không sai, càng đi sâu vào khu rừng này thì từ trường càng mạnh. Không biết các cậu có chú ý không, những động vật trong khu rừng nguyên sinh này kỳ quái hơn những động vật khác rất nhiều. Ngày đầu tiên chúng ta bắt gặp lợn rừng dùng đất để dập lửa, những thứ chúng ta gặp sau đó cũng có IQ cao. Tôi nghĩ, có thể là do từ trường không bình thường đã tạo ra các loài động vật biến dị. Nếu quả thực là như vậy, tình huống có khả năng sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều."

Nhớ tới những động vật kỳ quái kia, tuy hình dáng bên ngoài vẫn thế, nhưng trí lực lại cao hơn rất nhiều, lại hung hãn nhưng những động vật bình thường, nếu những thứ này có liên quan đến việc hỗn loạn của từ trường, vậy.....

Trong đầu cô, đột nhiên hiện ra một cách nghĩ vô cùng điên cuồng!