Đó là một Tiểu Ải nhân da hơi đỏ, cao tầm một thước, mặc váy rơm trên người, đỉnh đầu mọc lá cây màu xanh lục, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Lý Huyền rùng mình một cái nói. Chu Văn cùng nhau Lý Huyền xem trực tiếp, nhìn Tiểu Ải nhân cau mày, không biết đang suy nghĩ gì? - Uy, ngươi làm gì vậy? Ta đang nói chuyện với ngươi đấy? Lý Huyền đưa tay lắc lắc trước mặt Chu Văn. Chu Văn lấy lại tinh thần nói: - Ngươi nói thử xem tại sao thân thể Tiểu Ải nhân bé như vậy, lại có thể nuốt nhiều kim loại như vậy? - Đại khái trong thân thể sinh vật này có khí quan giống Không gian trữ vật, hoặc dạ dày nó công năng siêu tan rã, tiêu tan sạch sẽ những kim loại kia? Lý Huyền suy đoán nói. - Cũng có thể, có điều ta nghĩ như vậy, ngươi xem có đúng hay không? Chu Văn nhìn thoáng qua Tiểu Ải nhân đang ăn Hoàng Kim chiến thần, tiếp tục nói: - Hắn giống một cái máy xử lý rác, hoặc máy nghiền rác, sau khi đồ vật bị hắn làm nát bẩy, cuối cùng đều cho vào bên trong một túi rác. - Cái này không xung đột gì với suy đoán của ta, vậy túi rác kia hẳn là một loại khí quan giống Không gian trữ vật, có thể dung nạp rất nhiều đồ vật. Lý Huyền không rõ Chu Văn giải thích như vậy khác gì hắn nói. - Thế nhưng nếu túi rác đầy thì sao? Chu Văn hỏi. - Hiện tại xem ra không dễ đầy như vậy, coi như đầy thật, cũng có thể không ăn nha, tiêu hóa xong lại tiếp tục ăn. Lý Huyền vẫn còn không biết, Chu Văn nói những thứ kia, rốt cuộc có ý gì. - Nhưng sau khi đầy, lại không thể không ăn thì sao?
Chu Văn lại hỏi. - Cái này còn phải nói, đương nhiên sẽ phải thải ra. Lý Huyền nói. Chu Văn lắc đầu nói: - Lúc trước chúng ta nói, nếu như hắn là một máy nghiền rác, khi rác rưởi đầy, vậy cần thay đổi túi rác, chỉ cần đổi thay bằng một cái túi khác là được. Lý Huyền cảm thấy Chu Văn nói đến cái gì đó mà hắn không hiểu, mà Tiểu Ải nhân kia không phải máy nghiền rác, làm gì có túi rác khác mà thay. Chu Văn thoạt nhìn nói nói chuyện với Lý Huyền, vừa giống như tự lẩm bẩm: - Ta muốn đi đầu tìm kiếm túi rác thứ hai đây? Chế tạo túi rác thứ hai sao? Nhưng túi rách thứ ba, thứ tư, thậm chí là túi rách thứ mười, đều không cách nào thỏa mãn… Đúng rồi. . . Bánh xe. . . Nếu như hình thức giống bánh xe, có thể lợi dụng tính tuần hoàn…. - Lão Chu, ngươi rốt cuộc đang nói cái quái gì đấy? Lý Huyền nghe nửa ngày, cũng không hiểu Chu Văn rốt cuộc đang nói cái gì. Chu Văn lại không để ý đến hắn, trực tiếp đứng dậy hai tay ngưng tụ sức mạnh, tựa hồ đang nâng đồ vật gì trước mặt, Lý Huyền chỉ thấy không gian trước mặt Chu Văn vặn vẹo, không biết hắn đang làm gì. - Gia hỏa này, tại sao cả ngày toàn nghĩ về mấy thứ kỳ quái như vậy, không biết hưởng thụ sinh hoạt chút nào? Lý Huyền biết Chu Văn nghĩ đến phương diện tu luyện nào đó, dđang thử nghiệm đột phá, chỉ đứng một bên nhìn, không tiếp tục quấy rầy hắn, thuận tiện cảnh giới cho hắn, miễn bị người khác quấy rầy. Trong khoảng thời gian này, Chu Văn một mực nghiên cứu vấn đề của Không Gian Tuyệt Đối, dưới tình huống bình thường, Khủng Cụ cấp kỹ năng Không Gian Tuyệt Đối không có khả năng ngăn lại đạn có tốc độ ánh sáng, ngay cả kéo dài thời gian cũng khó, cho nên nhất định phải mở ra lối riêng. Vừa nhìn thấy hình ảnh Tiểu Ải nhân thôn phệ Kim Loại thủ vệ, Chu Văn đột nhiên liên tưởng đến vấn đề này, cảm thấy có lẽ có thể chế tạo ra nhiều Không Gian Tuyệt Đối, để chúng nó sắp hàng giống như bánh xe, sau đó chuyển động tốc độ cao, cái này có thể khiến viên đạn không ngừng lặp đi lặp lại xuyên qua nhiều Không Gian Tuyệt Đối, không cách nào đến trước mặt Chu Văn. Đương nhiên, vận tốc quay của bánh xe là một vấn đề, nếu như tốc độ di chuyển của Không Gian Tuyệt Đối không đủ nhanh, không có khả năng tạo thành sự tuần hoàn. Có điều Chu Văn đồng thời có được kỹ xảo Thâu Thiên Hoán Nhật, nếu có thể không ngừng hoán đổi ba cái hoặc nhiều hơn Không Gian Tuyệt Đối, có lẽ có thể giải quyết vấn đề này. Đương nhiên, đây chỉ là lý luận, có thể biến thành thật hay không, cần phải xem kỹ thuật thực tế thế nào?
Hiện tại hắn đang thử nghiệm chế tạo ra nhiều Không Gian Tuyệt Đối, kết quả không lạc quan như vậy, muốn chế tạo ra nhiều Không Gian Tuyệt Đối không phải chuyện dễ. Trên thực tế không phải Chu Văn không đủ Nguyên khí, mà đặc tính bản thân Không Gian Tuyệt Đối hết sức kỳ lạ, Chu Văn chỉ có thể duy trì một cái Không Gian Tuyệt Đối, không cách nào chế tạo ra Không Gian Tuyệt Đối thứ hai. Tựa hồ có lực lượng nào đó chế ước Không Gian Tuyệt Đối tồn tại, không thể xuất hiện Không Gian Tuyệt Đối đồng thời xuất hiện. - Nếu không cách nào chế tạo Không Gian Tuyệt Đối thứ hai, vậy thử để bản thân Không Gian Tuyệt Đối xoay tròn? Không nên không nên, cái này không đúng, nhất định phải chế tạo nhiều Không Gian Tuyệt Đối mới được. Chu Văn dừng tay lại, rơi vào bên trong trầm tư, suy tư làm cách nào giải quyết vấn đề này, lại tới lật đi lật lại bản chép ta A Sinh đưa cho, hi vọng có thể lấy được chút dẫn dắt phát triển. Suy nghĩ một hồi lâu, vẫn chưa tìm được phương án giải quyết, bên kia, Thiên Tai cấp đạn được bị bắn ra, bịch một tiếng đánh trên mặt Tiểu Ải nhân. Thân thể Tiểu Ải nhân bay ngược ra ngoài, đâm vào bên trong tường kim loại, mọi người đều tưởng hắn bị bắn chết, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện, răng Tiểu Ải nhân lại cắn trúng Thiên Tai cấp đạn. Giữa răng và đạn còn bốc khói, tựa hồ ma sát rất mạnh, nhưng cuối cùng Thiên Tai cấp đạn vẫn bị cắn nát. - Cái răng này… Quá cứng… Mọi người chỉ cảm thấy ê răng một hồi. Sau đó, Tiểu Ải nhân vọt vào bên trong đại môn, đạn lại bắn một phát, kết quả vẫn bị hắn cắn, nhưng đồng thời thân thể hắn cũng bị lực lượng viên đạn kia quật ngã bay ra ngoài, đụng vào tường. Một lần lại một lần, sáu phát đầu tiên, toàn bộ đều bị Tiểu Ải nhân dùng răng cắn nát, nó phảng phất là một dã thú khủng bố, vô luận đạn từ phương hướng nào tới, đều bị hắn cắn nát, không sai lầm chút nào.