Nhạc Chi Phong chết, cái chết rất đột nhiên, hai giờ trưa có người xông vào Phong Nhạc Hiên dùng một đao cắt đứt cuống họng của Nhạc Chi Phong, sau đó chết trên đường đến bệnh viện. Cuối cùng được bệnh viện cứu chữa thêm một giờ đồng hồ, nhưng cuối cùng Nhạc Chi Phong vẫn tử vong.
- Đã bắt được hung thủ chưa?
Mị Nhi khẽ hỏi.
- Còn chưa, nhưng sẽ nhanh thôi.
Mộc Hàm trả lời.
- Cậu ấy có nó cho chị biết, kẻ giết chết Nhạc Chi Phong là ai không?
Mị Nhi biết rõ Nhạc Chi Phong chết đi là do Hạ Thiên âm thầm bày ra, nhưng đến bây giờ nàng cũng không biết rốt cuộc Hạ Thiên để ai giết chết Nhạc Chi Phong?
- Không, chồng nói muốn cho tôi một bất ngờ.
Mộc Hàm lắc đầu:
- Cậu ấy còn nói đây là kế sách một mũi tên trúng hai con nhạn, đến bây giờ tôi vẫn không rõ, rốt cuộc thế nào là một mũi tên trúng hai nhạn.
Mộc Hàm dừng lại một chút rồi lấy điện thoại ra tìm một tấm hình đưa đến trước mặt Mị Nhi:
- Cô xem, đây là người kia, nhưng tôi không biết hắn, mà trong kho tư liệu của Ám tổ cũng không có bản ghi chép nào về người này.
- Người này ăn mặc kỳ quái, mặc áo bào màu tro nữa sao?
Mị Nhi hơi nhíu mày:
- Áo bào tro, chẳng lẽ là hắn?
- Mị Nhi, cô biết đối phương là ai sao?
Mộc Hàm có chút kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Trước kia sắc lang kia có nói với tôi một chuyện về người tu tiên, còn nói có một người đàn ông mặc áo bào màu tro, gọi là Viên Thiên Chính, là người Viên gia, không biết có phải tên này không. Nhưng Viên Thiên Chính là kẻ địch của cậu ấy, nghe cậu ấy nói thì Viên Thiên Chính đã bị phế bỏ rồi.
Mị Nhi có chút mê hoặc, rõ ràng nàng cũng không hiểu có chuyện gì xảy ra.
- Viên Thiên Chính người Viên gia?
Mộc Hàm ngẩn ngơ, sau đó có chút hưng phấn:
- Mị Nhi, xem ra cô đoán đúng, chính là Viên Thiên Chính, thật sự là một mũi tên bắn trúng hai nhạn. Thì ra là như vậy, chiêu thức của chồng cũng rất cao minh, làm cho Viên Thiên Chính giết chết Nhạc Chi Phong, mà Nhạc Chi Phong xong đời thì Viên gia cũng đi tong, chồng không cần làm gì nhiều cũng có thể giải quyết hai phiền toái.
- Tôi cũng chỉ suy đoán mà thôi, vì chưa từng gặp Viên Thiên Chính.
Mị Nhi lắc đầu, sau đó đề nghị:
- Nếu không chị hỏi cậu ấy đi?
Mộc Hàm suy nghĩ rồi lắc đầu:
- Thôi bỏ, chồng có lẽ rất bận, chúng ta chờ tin sẽ hay hơn.
Mộc Hàm dừng lại một chút rồi khẽ cười với Mị Nhi:
- Nếu cô thật sự muốn biết, cô có thể điện thoại cho chồng, mà chồng nhận được điện thoại của cô sẽ rất vui, cái gì cũng cho cô biết thôi.
- Tôi cũng không muốn điện thoại cho tên kia.
Mị Nhi hừ một tiếng, sắc lang kia là kẻ được một tấc sẽ tiến lên một thước, nàng chủ động điện thoại cho hắn, sợ rằng hắn sẽ cho rằng nàng nhớ hắn.Mị Nhi đang nói thì điện thoại vang lên, nàng lấy điện thoại ra xem, sau đó nhận điện thoại:
- Chú Triệu, có chuyện gì sao?
Vài phút sau Mị Nhi cúp điện thoại, sau đó nàng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Mộc Hàm:
- Chú Triệu nói cảnh sát đuổi bắt hung thủ tổn thất nặng nề, quân đội cũng chết không ít, bây giờ bọn họ muốn Ám tổ chúng ta giúp đỡ.
- Người kia thật sự là tu tiên, bọn họ tổn thất là bình thường.
Mộc Hàm khẽ gật đầu.
- Nhưng nếu dựa theo lời của sắc lang kia, sợ rằng hai chúng ta cũng không phải là đối thủ của Viên Thiên Chính.
Mị Nhi nhíu mày:
- Nếu là người khác trong Ám tổ đi thì tổn thất sẽ không nhỏ, tôi cảm thấy chúng ta nên suy xét một chút.
- Xem ra phải hỏi chồng, xem cậu ấy sắp xếp thế nào.
Mộc Hàm suy nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra bấm máy của Hạ Thiên.Sau đó Mộc Hàm cúp điện thoại nhìn Mị Nhi:
- Chồng nói chúng ta không cần quan tâm chuyện này, chỉ cần đợi là được.
- Cậu ấy rốt cuộc muốn gì?
Mị Nhi có chút bất mãn.Nhưng lúc này điện thoại của Mị Nhi lại vang lên.
- Chú Triệu...Sao? À, vâng, cháu hiểu rồi!
Mị Nhi nhận điện thoại, sau đó nàng cúp điện thoại và nói với Mộc Hàm:
- Chúng ta không cần đi, Viên Thiên Chính đã bị bắt.
- Ai bắt?
Mộc Hàm có chút buồn bực.
- Tống Ngọc Mị.
Mị Nhi có chút không vui:
- Dựa theo lời của chú Triệu, Tống Ngọc Mị như một tiên nữ dùng một chưởng đánh Viên Thiên Chính hộc máu, sau đó bắt Viên Thiên Chính, xem ra vị Tống tiểu thư này muốn thay đổi hình tượng trong mắt mọi người.
- Thì ra là như vậy.
Mộc Hàm lầm bầm:
- Xem ra chồng đã sớm sắp xếp xong, hèn gì nói chúng ta không cần quan tâm.
- Bây giờ chỉ cần Viên Thiên Chính thừa nhận có liên quan đến Viên gia, như vậy Viên gia sẽ xong. Sắc lang kia hình như có nói, Tống Ngọc Mị cũng biết Viên Thiên Chính, vì vậy lần này tám phần là Tống Ngọc Mị chứng thật thân p phận của đối phương, với địa vị của nàng sẽ làm người ta tin tưởng, xem ra kế sách bắn trúng hai nhạn của cậu ấy là không có vấn đề.Mị Nhi khẽ nói.Mộc Hàm gật đầu:
- Đó là đương nhiên, Nhạc Chi Phong chết phải có người phụ trách, dù có người nghi ngờ chồng, nhưng chồng không ở thủ đô, nghi ngờ cũng vô dụng. Đồng thời lúc này chồng ở thủ đô có nhiều người giúp đỡ, tôi tin mọi người sẽ cho là Viên gia ra tay, Viên Thiên Chính là người Viên gia, như vậy là đủ.