TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 60: Quần lang (Hạ)

Lúc này, hơn hai chục con phong lang bắt đầu bao vây Lâm Lôi, trên trăm đạo phong nhận lục sắc quang mang đã gần như bao kín không gian nhỏ hẹp xung quanh hắn.

Muốn né tránh cũng không thể!

Lâm Lôi đột nhiên chuyển động, một cước đạp mạnh xuống đất, thân hình tựa mũi tên rời dây cung bay về phía cây đại thụ ở phía trước. Màn phong nhận quả là quá dày đặc, có tới hơn mười đạo đã chém trúng người Lâm Lôi.

''Ầm!'' ''Ầm!'' ''Ầm!'' ''Ầm!''…

Phong nhận tựa như bổ vào một thứ vải bố dày, vừa dai vừa bền. Thân hình Lâm Lôi cũng bị phong nhận đánh trúng lạng đi trong không trung, hắn vội vung song trảo chụp vào một cành ngang, chuyển hướng vọt lên tán cây bên trên. Mải miết leo lên cao đến vài ba chục thước, Lâm Lôi mới dừng lại, nhìn xuống quan sát.

“Quả là nguy hiểm!”

Lâm Lôi thở phào. Lúc này bên ngoài cơ thể hắn đã xuất hiện một lớp khải giáp lưu động trông giống như nham thạch, nhưng lại tỏa ra quang mang mờ mờ màu hoàng thổ và phát tán khí tức dày đặc của địa nguyên tố.

Địa hệ ma pháp - Đại địa thủ hộ thánh khải!

Ít nhất phải là ngũ cấp ma pháp sư mới đủ khả năng bố trí Đại địa thủ hộ thánh khải. Nếu là do ngũ cấp ma pháp sư hay lục cấp ma pháp sư bố trí, Địa hệ nguyên tố sẽ tạo ra Đại địa thủ hộ thánh khải có hình thái của nham thạch, lực phòng ngự tương đối mạnh, có thể chống lại các công kích có uy lực cùng cấp.

Những phong nhận vừa rồi chỉ có uy lực tam cấp, tứ cấp mà thôi.

“Hống…” một tiếng gầm khẽ vang lên.

Từ trên nhìn xuống, Lâm Lôi thấy hơn hai chục con phong lang phía dưới đột nhiên như cưỡi gió bay lên. Hai con đầu đàn vọt lên cao đến hơn mười thước, tới được một cành to, lang trảo mạnh mẽ bấu chặt vào cành cây, leo lên cực kỳ vững vàng.

Ma thú phong lang có khả năng giữ thăng bằng rất tốt. Đối với chúng mà nói, leo trèo trên cây tịnh không phải là việc khó.

“Không sợ các ngươi leo lên cây, chỉ sợ các ngươi không leo thôi.” Lâm Lôi cảm thấy huyết dịch trong thể nội bắt đầu sôi lên. Tình huống càng nguy hiểm, càng mang tính sinh tử, tinh thần hắn ngược lại lại càng hưng phấn.

Luận về kỹ năng leo cây, ma lang sao có thể so cánh với con người. Lâm Lôi thoăn thoắt leo từ cành này sang cành khác, cả bầy phong lang giận dữ tru rống bám theo truy sát.

Tại khu vực ngoại vi Ma Thú sơn mạch, phong lang là quần thể ma thú cường đại nhất. Thông thường, dù là lục cấp chiến sĩ mà gặp phải một bầy phong lang này cũng chỉ có cách tháo chạy. Dẫu sao độ cứng rắn của thân thể lục cấp chiến sĩ cũng chưa thể chịu nổi một trảo của loại ma thú này.

Lâm Lôi cùng hơn hai chục con phong lang bắt đầu cuộc rượt đuổi trên độ cao ngoài hai chục thước. Tốc độ của hai con phong lang đầu đàn so ra vẫn cao hơn Lâm Lôi một chút, hắn chỉ có thể không ngừng đột ngột thay đổi phương hướng trốn tránh. Một trong hai con đột nhiên há miệng phun ra mấy đạo phong nhận khiến Lâm Lôi phải vội vàng lạng đông né tây.

“Roẹt!” Mấy cành cây bị phong nhận tiện đứt lìa rơi xuống đất.

“Phập!”

Móng vuốt bén như dao của một con đầu đàn chộp sượt qua lưng Lâm Lôi, Đại địa thủ hộ thánh khải rung lên, quang mang sắc thổ hoàng lóe sáng.

''Xùy!'' ''Xùy!'' ''Xùy!''……

Con phong lang thủ lĩnh tốc độ quá nhanh, hơn nữa lại linh hoạt đến phát sợ, những chiếc móng vuốt sắc bén của nó liên tiếp mấy lần chụp trúng người, đầu, cổ Lâm Lôi, may mà Đại địa thủ hộ thánh khải là do ma pháp nguyên tố tụ tập mà thành, có thể cải biến hình thái, nên có thể lưu chuyển lên trên đầu, hình thành khôi trụ bảo hộ. Dưới sự công kích của con phong lang thủ lĩnh, Đại địa thủ hộ thánh khải không ngừng chớp chớp phát ra quang mang sắc thổ hoàng.

“Con phong lang thủ lĩnh này tốc độ nhanh quá đi, Đại địa thủ hộ thánh khải khéo chịu không nổi a.”

Lâm Lôi nghiến răng leo lên phía trên, càng lúc càng cao. Luận về thể trọng, người nhẹ hơn sói rất nhiều, vả lại bản lĩnh leo trèo cũng cao hơn. Khi Lâm Lôi lên đến độ cao tám mươi thước thì lũ phong lang phía dưới đã không còn dám tiếp tục leo theo nữa, chúng chỉ còn biết phun những đạo phong nhận về phía hắn. Lâm Lôi linh hoạt né tránh. Thật ra không né cũng chẳng sao, hắn có thể trực tiếp dùng Đại địa thủ hộ thánh khải để chống đỡ.

“Từ trên cao thế này mà rơi xuống chẳng lẽ các ngươi vẫn không chết?” Lâm Lôi thầm nghĩ rồi nhanh nhẹn lẩm bẩm niệm ma pháp chú ngữ. Trong tình cảnh nguy hiểm như thế này mà vẫn giữ được tâm trí bình tĩnh chính là kết quả của quá trình trường kỳ rèn luyện tinh thần bằng điêu khắc.

“Ầm!”

Một đạo phong nhận chém thẳng vào Đại địa thủ hộ thánh khải, khiến cho lớp ma giáp cuối cùng cũng bị đánh vỡ ở một chỗ bên rìa, hóa thành những tia sáng thổ hoàng tiêu tán trong không gian. Liền đó một đạo phong nhận khác chém tới cực nhanh, nhưng Lâm Lôi vẫn kịp phát hiện.

“Là phong nhận của phong lang bình thường, chỉ tương đương với phong nhận do tam cấp ma pháp sư phát ra, tuyệt đối không thể giết chết tứ cấp chiến sĩ như ta.” Lâm Lôi tiếp tục niệm chú ngữ, mặc cho đạo phong nhận chém vào người. “Soẹt, soẹt!” máu tươi tóe ra, một vết thương đáng sợ xuất hiện ngay giữa ngực.”

Lâm Lôi chỉ khẽ cau mày, tiếp tục niệm ma pháp chú ngữ.

''Oành!'' ''Oành!'' ''Oành!'' ''Oành!''……

Hơn trăm tảng đá lớn nhỏ tỏa ánh sáng màu thổ hoàng tập kích thẳng vào phía sau hơn hai chục con phong lang, đặc biệt có tới ngoài ba chục khối vừa to vừa dày đặc hung hãn nện xuống thân hai con thủ lĩnh, đánh cho chúng phải rơi xuống. Một loạt tiếng tru “Ngao.. ao…” vang lên, lũ phong lang cùng đám cành cây gãy lìa rớt lộp bộp xuống đất.

Một chiêu này xuất ra, tuyệt đại đa số phong lang bị quét khỏi cây. Cũng là nhờ phản ứng linh hoạt, thêm nữa là nhờ có da dày thịt cứng, khi rơi xuống lại chộp bám được vào cành cây nên chỉ có mấy con bị thương nhẹ, không có con nào chết.

“Vết thương trông thì đáng sợ nhưng không sâu. Tuy nhiên cũng không thể để máu chảy mãi thế này.” Trên tay Lâm Lôi đột nhiên xuất hiện một đốm hỏa diễm, hắn áp nó vào vết thương. Chỉ nghe ‘Xèo Xèo’ mấy tiếng, Lâm Lôi bất giác hít sâu một hơi, đôi mày nhăn tít lại. Mùi thịt cháy khét lẹt tỏa ra, miệng vết thương bị đốt co rúm lại, trông đến phát ghê người.

Sau khi cầm máu vết thương, nhân cơ hội, Lâm Lôi nhanh chóng thoát đi. Từ giữa đám cành lá, hắn lao ngang ra thật xa, hạ thẳng từ độ cao hơn tám mươi thước xuống đất. Từng luồng từng luồng khí lưu quấn quít vờn quanh người Lâm Lôi, đỡ hắn từ từ hạ xuống. Ngay trong không gian, Lâm Lôi bắt đầu khởi niệm ma pháp chú ngữ.

Đám phong lang ở phía dưới tức thì đuổi theo, trong chốc lát đã gần bắt kịp.

Hai con phong lang thủ lĩnh xuống đến đất trước tiên, gầm gừ nhìn Lâm Lôi, ánh mắt băng lãnh thoáng hiện vẻ nghi hoặc, vì sao Lâm Lôi không đào tẩu? Lúc này, hai con ma thú trí tuệ cực cao bắt đầu lo lắng Lâm Lôi sẽ giở thủ đoạn nào đó.

“Hống…” Hai con phong lang thủ lĩnh đồng thanh gầm khẽ một tiếng, một con phong lang tứ cấp ma thú nghe lệnh lập tức lao vọt về phía Lâm Lôi.

Lâm Lôi đột nhiên nhảy lên, chỉ một ngón tay về phía quần lang tụ tập ngoài xa, miệng khẽ quát: “Trọng lực thuật!”

Địa hệ ma pháp - Trọng lực thuật!

Đây là một Địa hệ ma pháp khủng bố phi thường, khi vận dụng sẽ khống chế sự lưu động của Địa hệ nguyên tố trên mặt đất, điều chỉnh sức hút của từng khối đất trong phạm vi tác động của ma pháp, làm cho kẻ bị công kích phải chịu một áp lực gia tăng kịch liệt. Ít nhất phải là ngũ cấp ma pháp sư mới có thể thi triển thuật này.

Trình độ Địa hệ ma pháp càng cao, uy lực thi triển Trọng lực thuật càng lớn.

“Ô.. ô.. ông!”

Không khí bị một phen chấn động. Lấy trung tâm là Lâm Lôi, trong phạm vi một trăm thước, mặt đất bừng lên thổ hoàng sắc quang mang nhàn nhạt, tất cả những con phong lang ở trong khu vực này đều cảm thấy một áp lực kinh người, con phong lang vừa lao lên bất giác rơi thịch xuống đất, ánh mắt những con còn lại trong bầy phong lang đều hiện lên vẻ kinh hoàng. Hai con đầu đàn giận dữ rống lên, bất chấp mọi thứ lao đến tấn công Lâm Lôi. Có thể nhận thấy rõ ràng là tốc độ của cả hai so với bình thường chưa bằng một nửa.

“Tốc độ của bọn chúng giảm hẳn, còn ta lại không bị ảnh hưởng.” Quang mang sắc thổ hoàng cũng lấp loáng lưu chuyển quanh người Lâm Lôi, tựa như tương giao với quang mang thổ hoàng trên mặt đất, cùng sáng rực lên.

Trọng lực thuật của Địa hệ nguyên tố có những ba động đặc thù riêng, các Địa hệ ma pháp sư khác nhau khi thi triển đều có sự khác biệt. Chỉ khi nào hoàn toàn nắm vững được ba động của Địa hệ nguyên tố thì mới có thể dựa vào Địa hệ nguyên tố để triệt tiêu ảnh hưởng của Trọng lực thuật.

Tốc độ của kẻ địch giảm hẳn, tốc độ của bản thân nhanh hơn nhiều so với đối phương, Lâm Lôi vừa linh hoạt né tránh vừa ra sức niệm ma pháp chú ngữ thật nhanh.

''Phập!'' ''Phập!'' ''Phập!'' ''Phập!''……

Hàng chục mũi Địa đột thương bén ngọt từ lòng đất đột ngột xuất hiện dưới chân bầy phong lang, bảy con bị đâm thủng bụng, máu tươi nhuộm đỏ trên đất, một số con khác bị trọng thương.

“Hống!”

Hai con phong lang thủ lĩnh cuồng lên.

Trong phạm vi khu vực trọng lực, tốc độ của bọn chúng còn chưa được một nửa, căn bản không thể ngăn chặn được thân hình linh hoạt của Lâm Lôi. Nếu mặt đối mặt, ngũ cấp phong lang hoàn toàn có thể giết chết Lâm Lôi, cái chính là bọn chúng vô phương tiếp cận hắn. Bằng tu vi của ngũ cấp ma pháp sư, việc đối phó với bọn chúng là chuyện chẳng khó gì đối với Lâm Lôi.

“Hống…” Lại một tiếng rống khẽ vang lên.

Hai con phong lang thủ lĩnh không chút do dự quay đầu bỏ chạy, hơn chục con phong lang sống sót còn lại cũng lập tức bám theo. Trong chớp mắt, lũ phong lang đã chìm vào đêm tối, mất hút khỏi tầm mắt của Lâm Lôi. Thân hình Lâm Lôi vụt chớp lên, như kình phong lướt qua ba con phong lang trọng thương không kịp đào tẩu.

''Ầm!'' ''Ầm!'' ''Ầm!''

Ba cước hung hãn giáng vào đầu ba con ma thú, âm thanh xương vỡ răng rắc, cả ba con đổ gục xuống đất. Kể cả bảy con bị Địa đột thương đâm thủng ruột, tổng cộng mười con phong lang đã bị giết chết. Còn Lâm Lôi bởi vận động quá kịch liệt, vết thương vốn đã bị đốt cho khép miệng trên ngực lại vỡ ra, máu chảy đầm đìa.

(Hết chương 12)