TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Già Thiên
Chương 607: Xong Chuyện Phủi Tay Bỏ Đi

Bầu trời cháy khét, từng tấc không gian đều là điện quang, mặt đất cháy đen, màu tím vô tận tụ hội thành biển lôi điện.

Thiên kiếp còn chưa trôi qua, hơn nữa càng diễn hóa càng mạnh, càng thêm đáng sợ, một mảnh mênh mông không có tận cùng.

Dưới đất có một bộ thi thể, nói cho đúng hơn là dấu cháy khét hình người, có không biết bao nhiêu người chết như thế, Diệp Phàm cũng không đi đếm. _

-Ạ... _ Tiếng kêu la thảm thiết như tận thế, nửa bước đại năng gào thét nhưng bất lực xoay chuyển, Pháp bảo tan vỡ ngã thẳng xuống dưới.

Rất nhanh, hắn biến thành bụi bặm trong lôi kiếp, ngay cả xương cốt cũng không còn, một thân trọng bảo đều thành phấn bụi, không còn gì bảo tồn được.

Diệp Phàm như tử thần, đầu đội Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, ánh mắt bắn ra tia sắc nhọn, từng bước đi vô tình chém giết người sống sót.

Nếu ra tay, hắn không thể mang lòng dạ đàn bà, cái chết là kết cục của kẻ địch, không có lựa chọn khác. _

- Diệp Phàm, ta là người Phong tộc... chỉ vô tình gia nhập vào, bị bọn họ lừa dối...

_ Tiếng nói suy yếu truyền tới, người này dùng một kiện bảo vật thần bí chống đỡ, nhưng mà cũng không duy trì được lâu.

Định Phong Châu!

Diệp Phàm kinh ngạc, đó là một loại bí bảo của Phong tộc, người ngoài không thể tế luyện ra, tuy rằng tên là Phong châu, nhưng có thể định địa hòa phong thuỷ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Lúc này, bảo châu to bằng nắm tay xuất hiện rất nhiều vết nứt, còn phát ra hào quang nhu hòa ngăn cản lôi điện bảo vệ hắn.

Chỉ là ngẫu nhiên vẫn có lôi điện lọt vào, bản thân hắn đã bị trọng thương, sắp hình thần hủy diệt. _

- Phong tộc cũng phái người đến đây?

_ Trong mất Diệp Phàm lạnh xuống, nhìn xuống hắn. _

- Không có, chỉ có ta vô tình xông vào đây, ta là đường huynh của Phong Hoàng, chúng ta thiếu chút nữa trở thành người một nhà mà.

_ Hắn như bắt được cọng cò cứu mạng.

Mười ba nhân vật cấp Thánh tử gần như chết hết, hắn có thể là người duy nhất sống sót, chỉ là khó mà phân biệt được thi thể những người khác, phần lớn đều thành tro tàn.

Diệp Phàm quét mắt liếc hắn, không nói gì thêm, tiếp tục đi chỗ tiếp theo, người như thế làm sao có thể vô tình đi tới đây?

Bùm!

Định Phong Châu vỡ vụn, người này cũng phát ra một tiếng thét to, ngũ lôi đánh xuống không toàn thây, cứ thế tiêu vong.

Ánh mắt sâu xa của Diệp Phàm đi trước trong biển lôi điện, hắn luôn luôn tìm kiếm kẻ phát ra tiếng nói oán độc kia, chuyện này có quan hệ rất lớn tới hắn.

Nhưng mà từng dấu thi thể cháy đen trải rộng, căn bản không biết kết cục của hắn, có thể nằm trong những khối kia không.

Nửa canh siờ, trong biển ngoài Diệp Phàm ra đã không còn người sống, tất cả đều bị đánh chết, nhân số vượt xa Diệp Phàm tưởng tượng, có đến chừng trăm bộ xác cháy đen.

Ngoài ra, ở trong sơn mạch xa xa thỉnh thoảng có lôi điện lóe lên, có vài người chạy thoát ra ngoài đang độ kiếp ở nơi khác.

Đây là ảnh hưởng liên đới vô cùng khủng bố, căn bản không thể thoát khôi, chỉ có trải qua một lần kiếp nạn mới xong, đó là thiên phạt quỷ dị đáng sợ. _

- Diệp ác ma, a...

_ Người bên ngoài độ kiếp thấy Diệp Phàm cùng lôi điện đỏ rực vạn trượng, biển lôi điện vô tận kéo tới đều hoảng sợ hét to, kinh hoảng cực độ, đáng tiếc căn bản không thay đổi được gì.

Ở bên vùng bên ngoài, Diệp Phàm không ngừng lui tới, kéo theo biển lôi điện mờ mịt, bao phủ tất cả những nơi đi qua.

Hắn lại chém chết hai mươi mấy người, tất cả đều đang một mình độ kiếp, căn bản không còn sức chống lại thiên lôi phong hòa cùng hộn độn thiên lôi khủng bố mà hắn kéo tới. _ - Diệp Độc Nhân...

_ Khi một nhân vật cấp Thái thượng trưởng lão cuối cũng bị Diệp Phàm tập trung hét lên tuyệt vọng.

Bùm!

Diệp Phàm chi ra, xuyên thủng trán hắn, màu xanh chợt lóe lên, Át Mộc Lôi Cương giáng xuống đánh hắn tan xác, xương cốt máu thịt bắn tung tóe.

Xung quanh không còn lôi điện, đại tuyết sơn vô biên bị bóng tối bao trùm, chỉ còn một mảnh biển lôi điện đang bạo động.

Thiên kiếp của Diệp Phàm còn xa mới chấm dứt, tiến vào giải đoạn khủng bố nhất, hắn không thể không ngưng lại, bắt đầu dốc sức chống cự.

Địa hòa phong thuỷ kiếp lôi trước sau giáng xuống, đó là cảnh tượng như khai thiên lập địa khiến người ta hoảng sợ.

Phong cắt nát hư không, địa mạch trồi lên, thủy dìm trời cao, hòa luồn ngang dọc, đây là bốn loại thiên phạt hủy diệt, lôi quang chấn động chín tầng trời.

Địa, hòa, thủy, phong liên tục biến đổi, mở ra hư không hình thành một tiểu thế giới, diễn hóa thiên kiếp vô tận, từng đạo nối tiếp nhau đánh xuống.

Diệp Phàm bị giam ở giữa, tia sét hỗn độn sôi trào, diễn hóa chư thiên, một mảnh lôi quang hủy diệt rộng lớn như biển bao trùm hắn.

Hắn như trở về những năm thái sơ, vạn vật mới xuất hiện, tất cả mới hình thành, bắt đầu mở ra thiên địa, hỗn độn chưa tiêu tán.

Ở trong tiểu thế giới vô chủ, thiên phạt vô tình không ngừng đánh xuống.

Nhìn từ xa xa là cảnh tượng khủng bố, một mảnh biển lôi điện sôi trào làm người ta hoảng sợ. _

- Con bà nó, đúng là một tên yêu nghiệt mà, xứng đáng bị sét đánh.

_ ở xa xa, đại hắc cẩu cả người bốc khói, ngay cả lô tai và miệng cũng vậy.

Nó còng theo Y Y, mang theo cổ Hoàng Lệnh vượt qua thiên kiếp của mình, lúc này ho khan một tiếng cũng sẽ phun ra tia lửa điện, căm giận không thôi.

Nhưng mà nó cũng được chỗ tốt rất lớn, vượt qua lôi kiếp thành công, chiến lực của đại hắc cẩu tăng lên một mảng lớn.

Địa, hòa, phong, thủy diễn hóa tiểu thế giới, thiên phạt không dứt, tiếng sấm điếc tai, Diệp Phàm ngồi xếp bằng trong đó bắt đầu tĩnh tâm rèn luyện thân thể.

Hắn há mồm hút một cái, vạn đạo lôi quang như thiên hà giáng từ trên trời xuống, toàn bộ bị hắn nhét vào trong cơ thể, chiếu sáng rọi xương cốt phủ tạng máu thịt của hắn.

Ầm!

Sấm dậy cửu thiên, vô biên vô hạn, hắn ngồi xếp bằng ở trung tâm cố định giữa không trung, không nhúc nhích để thần lôi luyện thế, thiên phạt rèn đính.

Bất luận là thân thể của hắn hay là Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đều đang xảy ra biến đổi, nhất là Mẫu Khí đỉnh, từng đạo dấu ấn thiên địa văn lạc đang diễn hóa đạo.

về phần người tí hơn màu vàng ở mi tâm, thì càng thần dị hơn, nó rời xa Diệp Phàm xông lên lôi đình, phun nuốt điện quang khủng bố do địa hòa thủy phong hình thành.

Đây là thần niệm hóa thành hình người của Diệp Phàm, bước đi trong tiểu thế giới vừa mở ra trong chư thiên, phun nuốt lôi quang vô tận hấp thu lôi khí căn nguyên.

Người tí hơn màu vàng hoa lệ vô cùng, dù bị lôi quang đánh mấy lần sắp tan vỡ, nhưng đều chống đỡ được, nó đang nhận rửa tội khó có thể tưởng tượng.

Dần dần, thân thể Diệp Phàm, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, người tí hơn màu vàng do thần niệm hóa thành, ba bên hình thành tuần hoàn, các loại lôi kiếp đánh xuống lưu chuyển giữa ba người, không ngừng rèn luyện bọn họ.

Không lâu sau, Xích Long lão đạo, Khổng Tước Vương, Ô Nha đạo nhân, còn có các vị Thái thượng trưởng lão Dao Trì chạy tới nơi này, nhìn thấy cảnh tượng nơi đây đều trợn mắt há mồm. _ - Những người đó... đều chết rồi.

_ - Đủ dấu xác người trên mặt đất, toàn bộ đều gặp phải lôi kiếp. _

- Đúng là không ngờ mà, hắn có thể dẫn động thiên phạt tới...

_ Bên này gây ra động tĩnh lớn như thế, mấy người Xích Long ở xa ngàn dặm cũng có cảm ứng, vội vàng chạy tới đây, ai cũng hoảng sợ, lúc này đều há hốc mồm. _

- Tất cả đều bị hắn giải quyết.

_ Mấy người thật sự hoảng sợ, ngơ ngác sững sờ không nói ra lời. _

- Đúng là yêu nghiệt mà!

_ Thật lâu sau, Ô Nha đạo nhân mới lẩm bẩm một câu như vậy.

Nửa canh giờ sau, liên tiếp tám mươi mốt đạo hỗn độn lôi điện đánh xuống, đó không phải tia chớp, mà là thiên phạt siêu cấp.

Ở xa xa, Xích Long, Ô Nha, Khổng Tước, ba đại yêu vương đều biến sắc, có thể tưởng tượng kiếp nạn như vậy khủng bố cờ nào.

Keng...

Vạn Vật Mẫu Khí đính cũng thiếu chút bị đánh bay, Diệp Phàm miệng phun máu, cả người nhiều chỗ rách toạt, người tí hơn màu vàng thiếu chút đã bị đánh tan.

Hắn cắn răng kiên trì, xương cốt bị gãy nhiều chỗ, máu vàng bắn khắp nơi, người tí hơn do thần niệm hóa thành đang giãy giụa trong điện quang hỗn độn.

Đùng! Đùng!

Mỗi một đòn, mặt đất cũng rung lên một chút, nơi này đã không còn một đỉnh núi, tất cả đều bị hủy diệt thành tro bụi.

Tuy nhiên, cuối cùng Diệp Phàm kiên trì được, tám mươi mốt đạo hỗn độn điện quang khủng bố nhất giáng xuống, thân thể hắn tái tạo lại, tành tạch rung động, tinh khí toàn thân như biển, trong suốt sáng bóng.

Thần niệm chói lọi trải qua lôi điện rửa tội càng hùng mạnh chắc chắn hơn, hóa thành một mảnh ánh sáng mãnh liệt vọt vào mi tâm của hắn.

về phần đỉnh thì đã bước đầu hình thành pháp tắc của riêng nó, bắt đầu diễn hóa đại đạo, nhất là tám mươi mốt đạo điện quang ghi lên dấu tích đạo không thể hủy diệt.

Tứ Cực đại viên màn!

Diệp Phàm cảm thấy, có lẽ không bao lâu nữa thì có thể dò xét con đường Hóa Long, tiến vào một mảnh thiên địa mới. _

- Khó được mà...

_ Diệp Phàm dựa vào bản thân đánh tan sát cục, diệt sạch chúng địch, khiến cho ba vị Xích Long, Khổng Tước, Ô Nha đều nhếch ngón cái cảm khái, ngay cả các Thái thượng trưởng lão Dao Trì cũng thầm than thở. _ - Chiêu này đúng là... khó mà tưởng tượng nổi!

_ - Đúng là tuyệt địa phản kích mà!

Bọn họ đều than thở, thủ đoạn này làm cho bọn họ nghĩ tới mà sợ, bản thân độ kiếp thành công, phá đi tử cục, còn những kẻ khác đều thành cắt bụi.

Diệp Phàm đi tới biểu đạt cảm tạ bọn họ, mặc kệ nói sao thì dù là bọn họ không ra tay, nhưng cũng có lòng tới đây, coi như một phần nhân tình lớn. _

- Diệp Phàm...

_ Liễu Y Y đã tỉnh lại, quần áo tả tơi, vết máu loang lổ, động lòng đáng thương, cùng đại hắc cẩu đi tới, tiều tụy kích động. _

- Không sao rồi.

_ Diệp Phàm lộ ra ý cười sáng lạn an ủi, mấy năm không gặp, hắn cũng muốn biết Liễu Y Y cùng mấy người Trương Tử Lăng đi nơi nào. _

- Rời khôi nơi này thôi.

_ Xích Long lão đạo nhìn về phía xa xa.

Diệp Phàm gật đầu, hắn cũng không muốn ở lại, nói không chừng còn có người âm thầm không hiện thân, thậm chí Nhân Thế Gian cùng Địa Ngục đều có thể đang âm thầm rình mò.

Một trận chiến Hòa Ma Lĩnh không thể giấu được người đời, gần như cùng ngày đã truyền ra ngoài, Đông Hoang chấn động.

Diệp Phàm lập tức nghĩ tới là có người chưa chết, trốn thoát một kiếp truyền tin tức ra ngoài. _

- Cái gì, sao có thể như thế được, ngay cả nửa bước đại năng cũng bị Thánh thể diệt mất?

_ - Ngươi đang nói mớ hả, hắn chém giết hai vị đại năng? Đúng là nhảm nhí mà! _

- Một mình đấu quần anh, Diệp Phàm liên trảm mười ba vị Thánh tử, ngạo nghễ đồng lứa... Đúng là thái quá, tuyệt đối không thể.

_ Khi tin tức này truyền ra, gần như không có ai tin tưởng, quá phóng đại dọa người.

Mấy ngày tiếp theo. Hòa Ma Lĩnh không còn yên tĩnh, đông đảo tu sĩ lui tới chứng thực. _

- Trời ạ, quả thật là mảnh vỡ vũ khí đại năng, bị diệt như vậy?

_ - Nhiều dấu thi thể như thế, rốt cuộc đã chết bao nhiêu cao thủ?

Mọi người đều ngây dại, mặt đất cháy đen, sơn mạch hủy diệt đầy vết tích, chứng kiến cảnh tượng này làm bọn họ biến sắc kinh hồn bạt vía.

Diệp Phàm dẫn động thiên kiếp chém sạch chúng địch đã truyền khắp Đông Hoang, dẫn tới một trận động đất siêu cấp.

Chiến tích này làm cho tất cả hoảng loạn, nhất là các thế lực lớn tham dự vào đều thật lâu không nói ra lời. _

- Má nó, yêu nghiệt mà, như vậy cũng có thể lật ngược tình thế, diệt sạch tất cả người tham dự!

_ Đông Hoang chấn động, một mảnh xôn xao, tất cả thế lực lớn đều ngồi không yên, từng cái nhảy ra phát biểu ý kiến...