Quan Môn
Thể Loại: Quan Trường Đô Thị
Views: 8466
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 1174: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (2)
- Chương 1173: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (1)
- Chương 1172: Tru sát
- Chương 1171: Thủ phạm sau màn
- Chương 1170: Một đường truy tung
- Chương 281: Trưởng Đồn Công An, Quan Lớn Thật
- Chương 282: Tạ phó bí thư
- Chương 283: Nhân tuyển bí thư công ủy đảng
- Chương 284: Vị trí này không dễ ngồi
- Chương 285: Lập công ty Lockheed của Trung Quốc
- Chương 286: Cùng Đi Nam Tuần
- Chương 287: Phương lão cũng là không thấy con thỏ không vung ưng
- Chương 288: Một năm đi qua
- Chương 289: Phương hướng phát triển Khu công nghệ cao
- Chương 290: Hoắc Đông Lai rất xoắn xuýt
- Chương 291: Chia làm hai đường xuất phát
- Chương 292: Băng tuyết bao trùm Moscow
- Chương 293: Kiến văn không giống nhau
- Chương 294: Tiến vào căn cứ
- Chương 295: Vì “Hòa bình quốc tế”
- Chương 296: Nhóm nhân vật đại trí giả ngu
- Chương 297: Không ngờ là mười hai chiếc!
- Chương 298: Bí mật lớn nhất của Xô Viết cũ
- Chương 299: Tôi giúp cô xoa xoa?
- Chương 300: Nhân vật tin tức
Tại một thời gian nào đó, trong văn phòng quản lý “Tam phản – Phản xuyên việt – Phản trọng sinh – Phản dị năng ” của thời không.
- Tuy cậu là hồng tam đại nhưng điều kiện bản thân quá kém, không có nhiều không gian phát triển.
Viên cán sự gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.
- Đại ca, phải như thế nào mới được?
Diệp Khai nhìn nắm tay viên cán sự đếm đếm thì hiểu ngay, lén lút đút qua một tấm thẻ vàng.
- A, cậu xem Lưu Chủ tịch của Hạo Dương, trọng sinh đấy, thân thể khỏe mạnh, tư duy tốt, về vừa đúng cơ hội khi quốc gia tồn vong, lên chức là đương nhiên. Lại nhìn Trương chủ nhiệm của Bình Hải, dù là phản xuyên việt nhưng là thánh thủ phụ khoa, người trong võ lâm, đủ ưu thế để phát triển. Về phần Trần chủ nhiệm của ban văn hóa, người ta là La Thiên thượng tiên đầy kinh nghiệm chuyển thế! Cậu lấy gì so với người ta?
Viên cán sự vừa giáo huấn Diệp Khai vừa kiểm tra số dư tấm thẻ qua mạng. Nghe đối phương quở trách, Diệp Khai không hề tức tối, chỉ cười hì hì nhìn hắn.
- Ồ, cậu không có trọng sinh, không có xuyên việt, kiếp trước cũng không phải thần tiên, oán hận cũng không cao, nhưng chút ưu thế thì vẫn có. Nào nào, không xóa ký ức hai mươi năm sau nhé!
Viên cán sự đột nhiên nảy ra một ý. Diệp Khai cười toét, hắn đã trông thấy cặp mặt sáng rực của viên cán sự khi nhìn thấy số dư trong thẻ...