Quan Môn
Thể Loại: Quan Trường Đô Thị
Views: 8440
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 1174: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (2)
- Chương 1173: Truyền thuyết không thể kiểm chứng (1)
- Chương 1172: Tru sát
- Chương 1171: Thủ phạm sau màn
- Chương 1170: Một đường truy tung
- Chương 241: Nhất Định Phải Đả Thông
- Chương 242: Cha Nuôi?!
- Chương 243: Muốn Làm Một Ít Vali Hạt Nhân Xách Tay
- Chương 244: Diệp Thôn Trưởng Lừa Dối
- Chương 245: Trần Bí Thư Khẩn Trương
- Chương 246: Một Cú Điện Thoại Kinh Động Huyện Ủy
- Chương 247: Cảm Tình Đều Vất Cho Chó Ăn Rồi Hả?!
- Chương 248: Anh Làm Sao Dám Cùng Huyện Ủy Đối Kháng?!
- Chương 249: Đây Là Một Hồi Địa Chấn!
- Chương 250: Soviet Đã Xong
- Chương 251: Ông Trời Cũng Vẽ Mặt
- Chương 252: Lừa Dối Cao Tầng?
- Chương 253: Hội Nghị Gia Đình Của Diệp Gia
- Chương 254: Đơn Giản Quyết Định
- Chương 255: Đừng Nghĩ Thôn Trưởng Không Phải Là Cán Bộ
- Chương 256: Chuyện Này Cũng Là Cháu Làm
- Chương 257: Diệp Khai Bức Bách
- Chương 258: Có Muốn Thử Một Chút Hay Không?
- Chương 259: Trình Nghị Sự Đặc Biệt Thông Qua!
- Chương 260: Tâm Tư Các Phương
Tại một thời gian nào đó, trong văn phòng quản lý “Tam phản – Phản xuyên việt – Phản trọng sinh – Phản dị năng ” của thời không.
- Tuy cậu là hồng tam đại nhưng điều kiện bản thân quá kém, không có nhiều không gian phát triển.
Viên cán sự gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.
- Đại ca, phải như thế nào mới được?
Diệp Khai nhìn nắm tay viên cán sự đếm đếm thì hiểu ngay, lén lút đút qua một tấm thẻ vàng.
- A, cậu xem Lưu Chủ tịch của Hạo Dương, trọng sinh đấy, thân thể khỏe mạnh, tư duy tốt, về vừa đúng cơ hội khi quốc gia tồn vong, lên chức là đương nhiên. Lại nhìn Trương chủ nhiệm của Bình Hải, dù là phản xuyên việt nhưng là thánh thủ phụ khoa, người trong võ lâm, đủ ưu thế để phát triển. Về phần Trần chủ nhiệm của ban văn hóa, người ta là La Thiên thượng tiên đầy kinh nghiệm chuyển thế! Cậu lấy gì so với người ta?
Viên cán sự vừa giáo huấn Diệp Khai vừa kiểm tra số dư tấm thẻ qua mạng. Nghe đối phương quở trách, Diệp Khai không hề tức tối, chỉ cười hì hì nhìn hắn.
- Ồ, cậu không có trọng sinh, không có xuyên việt, kiếp trước cũng không phải thần tiên, oán hận cũng không cao, nhưng chút ưu thế thì vẫn có. Nào nào, không xóa ký ức hai mươi năm sau nhé!
Viên cán sự đột nhiên nảy ra một ý. Diệp Khai cười toét, hắn đã trông thấy cặp mặt sáng rực của viên cán sự khi nhìn thấy số dư trong thẻ...