TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Cường Giả
Chương 94: Thay đổi lớn

- Chào mọi người, vòng thi nhất đã qua hơn được một nửa chặng đường, Bugatti Veyron tạm thời đứng thứ nhất, SSCTuatara thứ hai, Lamborghini thứ ba, Aston Martin One-77 thứ tư.

Dựa theo quy định của trận đấu thì mỗi người cần phải chạy hai vòng dọc theo quốc lộ Bảo Sơn.

Lần thứ nhất mới qua được ½ quảng đường thì từ trên màn hình hiện lên hình ảnh của 4 chiếc xe, một cô gái xinh đẹp dáng người uyển chuyển tường thuật tình hình của trận thi đấu.

Bởi vì tốc độ của mấy chiếc xe thể thao quá nhanh cho nên trên màn hình chỉ là những tàn ảnh.

Chẳng quá…

Vì để cho khán giả cảm thấy hứng thú cho nên ở đây đã dùng phương thức làm cho hình ảnh chậm dần để có thể thấy được mỗi chiếc xe khi di chuyển.

Nghe nữ chủ trì nói lại, nhìn động tác quay chậm trên màn hình thì một đám người đặt cược vào Kim Hy Mỹ liền hô lớn lên, làm rung động cả vùng.

So ra mà nói đám người đặt cược vào Tôn Vệ Đông thì lại tỏ ra lo lắng, đồng thời nhìn chằm chằm vào màn hình, cầu nguyện cho khoảng cách giữa hai người không quá xa.

Theo động tác chậm dần trên màn hình thì khán giả có thể thấy được thứ hạng của các tay đua hiện này, trên màn hình lớn lại hiện ra tỉ lệ đặt cược cho cả bốn người, trong đó vì hiện giờ Kim Hy Mỹ đang tạm đứng nhất cho nên tỷ lệ đặt cược là 1.8, mà Tôn Vệ Đông thì 3. 8, Xa vương đến từ HK 9.0, mà Đông Phương Lãnh Vũ thì lại là 18…

- Từ đầu đã nói với các ngươi rồi, đặt cược vào nữ nhân đó đi, các ngươi lại không tin, bây giờ biết sao rồi đúng không?

Rất nhiều người hưng phấn, đắc ý nói với một tên thành viên trong Câu lạc bộ Siêu Bào.

- Đắc ý cái con mja ngươi a, trận đấu mới bắt đầy, chẳng biết hươu chết về tay ai.

- Đúng là Bugatti Veyron đang dẫn đầu nhưng mà, SSCTuatara vẫn còn rất nhiều cơ hội!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều tin vào người mình đặt cược sẽ chiến thắng, không ai chịu rớt lại phía sau.

Đám người đặt cược vào Tôn Vệ Đông lại cảm thấy buồn bực, có lẽ bọn hắn không nên đặt cược vào Tôn Vệ Đông, một khi Tôn Vệ Đông thua thì đúng là không còn mặt mũi nữa.

Khi đám tụi hắn đang buồn bực thì Khang thiếu cũng đi ra khỏi phòng, đứng ở trước cửa sổ, không biết là đang nghĩ cái gì nữa.

Có người vui mừng cũng có người lo lắng.

Tại khi đám thành viên clb Siêu Bào kia đang buồn bực thì xa vương Hàn Quốc Thôi Vĩnh Tinh đang nhàn nhã ngồi trong đại sảnh, bưng một ly Lafite, vẻ mặt khinh thường cười lạnh.

Dường như hắn biết rõ chiến thắng đã nằm trong tầm tay của Kim Hy Mỹ rồi.

Đối với mọi chuyện thì Đông Phương Lãnh Vũ cũng không biết rõ tình hình.

Lúc này bởi vì rớt lại phía sau cho nên tâm tính hắn trở nên kích động, không phát ra được sở trường hằng ngày, ngay tại khúc cua ở lúc nãy thì thiếu chút nữa hắn đã đưa xe đâm thẳng xuống vách núi.

Phát hiện này làm cho toàn thân Bùi Đông Lai đổ mồ hôi lạnh.

Bởi vì hắn lo lắng mình cùng Đông Phương Lãnh Vũ chôn cùng, Bùi Đông Lai không dám tiếp tục để Đông Phương Lãnh Vũ tham gia trận đấu này nữa, hắn đang tính toán để bản thân mình lái.

Sau khi làm ra quyết định thì Bùi Đông Lai lớn tiếng nói:

- Tiểu Vũ, dừng lại.

Đông Phương Lãnh Vũ sớm đã đỏ mắt, cả người lâm vào trạng thái điên cuồng, căn bản không có nghe được lời nói của Bùi Đông Lai.

Đối với lần này thì Bùi Đông Lai đành phải quát to lên:

- Tiểu Vũ, dừng xe.

Một tiếng quát này, thì Bùi Đông Lai đã khí vận đan điền, giọng nói to như sấm, lập tức làm cho Đông Phương Lãnh Vũ nghe được.

- Két!

Nghe được tiếng quát của Bùi Đông Lai, Đông Phương Lãnh Vũ cũng không nói hai lời, lập tức giẫm phanh lại, tốc độ liền giảm xuống.

- Bùi lão sư, làm sao vậy? Có phải là bị say xe hay không?

Sau khi chiếc Aston Martin One-77 thì Đông Phương Lãnh Vũ hơi lấy lại tinh thần, vẻ mặt lo lắng hướng về Bùi Đông Lai hỏi thâm, hắn lựa chọn dừng xe là bởi vì lo lắng Bùi Đông Lai sẽ bị say xe.

Thấy được đôi mắt đỏ hồng của Đông Phương Lãnh Vũ lộ ra vẻ quan tâm thì trong lòng Bùi Đông Lai lại cảm thấy ấm áp, hắn cười cười vỗ vào bả vai của Đông Phương Lãnh Vũ, nói:

- Không say xe, ta không sao cả.

Không có việc gì?!

Lời nói của Bùi Đông Lai làm cho cả người Đông Phương Lãnh Vũ ngây ra.

Ở hắn xem ra nếu như Bùi Đông Lai không say xe thì vì sao lại muốn kêu mình dừng xe?

- Xin lỗi Đông Lai ca, dù sao cũng đã thua rồi, kế tiếp cũng không cần liền mạng nữa, cứ đi tà tà cũng được.

Sau khi ngẩn ra thì Đông Phương Lãnh Vũ giống như là đã minh bạch được cái gì rồi, âm thầm hối hận lúc này mình liều mạng đua xe, thiếu chút nữa là để cho mình và Bùi Đông Lai toàn bộ hai người banh chè rồi.

- Không thua được. Nguồn truyện:

Vẻ mặt Bùi Đông Lai tươi cười:

- Xuống xe.

Xuống xe?!

Hai mắt Đông Phương Lãnh Vũ trừng to ra, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hắn lái chiếc Aston Martin One-77 đã đi hơn một nửa quãng đường, xung quanh đều tối đen, ngay cả bóng dáng của quỷ ảnh cũng không thấy, vì sao Bùi Đông Lai lại kêu hắn xuống xe?

- Ngươi qua ngồi ở vị trí phụ lái, để ta tới lái.

Mắt thấy Đông Phương Lãnh Vũ không hiểu chuyện gì thì Bùi Đông Lai không hề thừa nước đục thả câu mà giải thích từ từ.

- Đông… Đông Lai ca, ngươi… ngươi nói ngươi tới lái sao?

Nếu như lời nói lúc nãy của Bùi Đông Lai làm cho Đông Phương Lãnh Vũ kinh ngạc thì ngay tại lúc này lời nói của Bùi Đông Lai đã làm cho Đông Phương Lãnh Vũ hoàn toàn kinh hãi rồi.

Khiếp sợ sao?

Đúng vậy!

Phải biết rằng trong quá trình Đông Phương Lãnh Vũ lái xe thì Bùi Đông Lai lại xuất hiện điều khác thường cho nên Đông Phương Lãnh Vũ đã cho rằng Bùi Đông Lai say xe.

Mà hiện giờ, Bùi Đông Lai lại muốn thay Đông Phương Lãnh Vũ đua xe?

Đông Phương Lãnh Vũ hoài nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề.

- Còn đứng ngây đó làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn thua tiền sao?

Mắt thấy Đông Phương Lãnh Vũ trợn mắt há hốc mồm thì Bùi Đông Lai tức giận mắng nhưng trong lòng lại không tỏ ra vẻ sốt ruột.

Trước mắt thì đang bị rớt lại phía sau, nhưng đuổi kịp cũng không có gì gọi là khó.

- Ách...

Đông Phương Lãnh Vũ nổi giận muốn nói cái gì nhưng kết quả lại không biết nói gì cho phải, theo bản năng bước xuống xe.

- Lên xe đi.

Mắt thấy sau khi xuống xe thì Đông Phương Lãnh Vũ giống như là bị trúng phải ma pháp, đứng ngơ ngác nhìn mình thì Bùi Đông Lai vẫy vẫy tay.

Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, lại thấy vẻ tươi cười trên khuôn mặt của Bùi Đông Lai thì Đông Phương Lãnh Vũ không khỏi nhớ lại tình cảnh lúc trước, cho nên hắn cũng cảm thấy tự tin.

Chẳng lẽ Đông Lai ca đang giả trư ăn thịt hổ sao?

Ngay lập tức một cái ý niệm hiện lên trong đầu của Đông Phương Lãnh Vũ, sau đó trái tim của hắn không nhịn được mà đập liên hồi, trước tiên là chui vào trong xe, sau đó vẻ mặt mong chờ nhìn Bùi Đông Lai.

"Ông... Ông!"

Mắt thấy Đông Phương Lãnh Vũ lên xe, Bùi Đông Lai thu liễm tâm thần, Aston Martin One-77 lại khởi động.

- Còn tưởng rằng Đông Lai ca là một cao thủ giả trưa ăn thịt hổ, vậy mà làm cả nửa ngày cũng không bằng ta.

Tục ngữ nói: " Người trong nghề ra tay, vừa nhìn thì có biết giỏi hay không?" Động tác khởi động xe của Bùi Đông Lai cũng không quen thuộc lắm, điều này làm cho Đông Phương Lãnh Vũ liền trở nên buồn bực.

Đối với điều này, Bùi Đông Lai cũng không có giải thích.

Tuy rằng hắn đã dùng hợp trí nhớ của Tiêu Phi, hơn nữa lại dung hợp kỹ năng đua xe nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên hắn lái xe.

Cũng giống như một người nào đó hiểu biết rất nhiều về một lĩnh vực đặc thù, nhưng một thời gian dài không đả động đến thì cũng khó tránh có chút mất thời gian khôi phục lại trạng thái tốt nhất, cần phải tập tành thích nghi a.

Lúc này Bùi Đông Lai cũng là như thế.

10s sau, một góc cua xuất hiện phía trước mặt.

Lúc này Đông Phương Lãnh Vũ quay mặt nhìn sang Bùi Đông Lai.

Thân là một người đua xe, Đông Phương Lãnh Vũ rất rõ ràng, một tên đua xe có phải là PRO hay không thì thường biểu lộ rõ nhất ở những đoạn cua thế này.

Cái đó không chỉ là kỹ thuật lái xe mà còn có cả tâm lý, năng lực phán đoán cùng với phản ứng, từ từ kết hợp dung hợp lại thành một.

Đối với Bùi Đông Lai mà nói, sau khi dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi thì lực phản ứng, lực dự đoán… hay cái gì cũng tăng lên cả, mà bởi vì hắn cũng đã trải qua mười tám năm không tầm thường cho nên tâm lý của hắn cũng cực kỳ ổn định, hiện giờ lại dung hợp với trí nhớ và khả năng đua xe của Tiêu Phi thì biểu hiện sẽ ra sao đây?

Ngay lúc đó, Bùi Đông Lai đã dùng hành động thực tế để chứng minh.

Đối mặt với lần đầu tiên đua xe, đối mặt với lần đâu tiên phải vượt qua khúc cua này…

Bùi Đông Lai có chút hưng phấn, hắn không có buông chân ga ra mà đem đầu bánh xe đưa sát vào phương hướng của góc cua sau đó hắn giẫm phanh lại, tay lái đánh về phía trước.

"Tư ~ "

Đông Phương Lãnh Vũ chăm chú nhìn, thấy cả quá trình của Bùi Đông Lai diễn ra vô cùng mạch lạc, chiếc Aston Martin One-77 dưới sự thao túng của Bùi Đông Lai thì liền vượt qua khỏi góc cua, trên mặt đường để lại một dấu vết ma sát bánh xe.

- Ách…

Mắt thấy chiếc Aston Martin One-77 lướt sát lan can thì Đông Phương Lãnh Vũ sợ tới mức không còn giọt máu, trái tim không ngừng đập.

Sau đó, mắt thấy an toàn vượt qua khỏi góc cua thì Đông Phương Lãnh Vũ đã muốn khóc rồi, hắn không ngờ rằng Bùi Đông Lai lại điên cuồng, liều mạng đến như vậy a!

- Đông… Đông Lai ca, cuối cùng cũng qua đoạn đường nguy hiểm nhất rồi, nhưng mà còn rất nhiều góc cua khác, hơn nữa đường lại hẹp…

Đông Phương Lãnh Vũ chỉ cảm thấy bản thân vừa lắc lư một vòng trước quỷ môn qua, hắn xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu, cố gắng nhắc nhở Bùi Đông Lai.

Ở hắn xem ra, cách chơi của Bùi Đông Lai thật sự là quá nguy hiểm…

Nhưng mà…

Không đợi hắn nói hết lời thì phía trước lại hiện ra một khúc cua hơn nữa là một góc cua hình chữ S thật lớn.

"Tư ~ "

Nương theo âm thanh ma sát giữa lốp xe với mặt đường, chiếc Aston Martin One- 77 liền tăng tốc lên, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên phía trước.

"Tư ~ "

Sau khi tăng tốc chạy lên một khoảng thì tốc độ của chiếc Aston Martin One-77 đột ngột giảm xuống, sau đó làm ra một động tác hoàn mỹ, thuận lợi vượt qua góc cua chữ S kia.

- Ách...

Thấy một màn như vậy thì nỗi lo lắng trên khuôn mặt của Đông Phương Lãnh Vũ đã biến mất tăm hơi., cảm giác vui mừng lại tràn ngập trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn.

Hoàn mỹ vượt qua góc cua chữ S kia sao?

Mje nó, điều này làm sao có thể?

Ở vị trí phụ lái thì hắn giống như là mất linh hồn, trừng to hai mắt, ngơ ngác nhìn vào Bùi Đông Lai, cảm giác kia dường như đang hỏi:

- Đông Lai ca, ngươi đừng làm ta sợ được chứ?

Bùi Đông Lai phảng phất là không nhìn thấy Đông Phương Lãnh Vũ, sau khi đắm chìm trong cảm giác vui sướng thì hắn lại thấy một khúc cua chữ S, hắn vẫn như cũ vẫn làm ra một động tác hoàn mỹ vượt qua, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn trước.

- ĐxxCM

Lại thấy kỳ tích sinh ra, Đông Phương Lãnh Vũ liền cảm thấy sôi máu, cả người rùng mình:

- Đông… Đông Lai ca…. Ca rất trâu, con mẹ nó, rất là trâu bò…

Nói xong, Đông Phương Lãnh Vũ lại đem ánh mắt nhìn về Bùi Đông Lai, trong ánh mắt cũng không còn thấy vẻ hoài nghi hay lo lắng nữa mà thay vào đó là sự hưng phấn cùng sùng bái.

Mặc dù hắn không biết vì sao trong khoảng thời gian ngắn Bùi Đông Lai lại thay đổi lớn như vậy, nhưng mà hắn cũng biết có thể vượt qua góc cua chữ S hơn nữa lại dùng một động tác hoàn mỹ để vượt qua thì đại biểu cho cái gì rồi.

Ở hắn xem ra, người mà mình sùng bái lúc trước, muốn bái làm sư phụ là Khang thiếu kia cũng không thể làm được.

Mà Bùi Đông Lai chẳng những lại làm được hơn nữa lần sau so với lần trước lại càng PRO hơn.

PRO sao?

Đối với Bùi Đông Lai mà nói, hắn đã khôi phục được kỹ năng đua xe của Tiêu Phi, hơn nữa bởi vì năng lực bẩm sinh của hắn còn biến thái hơn so với Tiêu Phi, nên kỹ thuật lái xe của hắn cũng không ngừng tăng lên.

Dưới tình hình như vậy thì chỉ cần hắn hoàn toàn khôi phục kỹ năng đua xe của Tiêu Phi thì trình độ của hắn cũng sẽ biến thái hơn so với Tiêu Phi rất nhiều.

Động tác lái xe của Bùi Đông Lai càng ngày càng thành thạo, trong chớp mắt thì chiếc Lamborghini của tên xa thủ Hồng Kông đã xuất hiện ở phía trước.

Trong Lamborghini, tên xa thủ này dốc toàn lực đuổi theo Tôn Vệ Đông và Kim Hy Mỹ, thông qua kính chiếu hậu thì hắn thấy được Aston Martin One-77 đang ở phía sau đuổi lên, vốn là ngẩn ra nhưng sau đó dường như hắn cảm nhận được đang bị khiêu khích. Vì thế liền hừ lạnh, tính toán ở ngay loan đạo phía trước sẽ đem chiếc Aston Martin One-77 bỏ lại phía sau.

"Vèo"

Trong lúc tên xa thủ Hồng Kông còn đang suy nghĩ thì chiếc Aston Martin One-77 lại hóa thành một đạo bạch quang trực tiếp chạy thẳng đến khúc cua chữ S đằng trước.

Người kia muốn tìm cái chết sao?

Thấy một màn như vậy thì tên xa thủ Hồng Kông hoảng sợ, ở hắn xem ra nếu dùng một tốc độ nhanh như vậy để vượt qua loan đạo chữ S kia thì không phải là muốn chết hay sao?

Ngay sau đó.

Ngay tại lúc tên xa thủ Hồng Kông trợn mắt há mồm thì chiếc Aston Martin One-77 liên tục làm ra hai động tác hoàn mỹ thuận lợi vượt qua góc cua chữ S ấy.

- Gặp lại sau, con nít ranh.

Trong Aston Martin One-77, Đông Phương Lãnh Vũ hưng phấn gào to lên.

Trong Lamborghini tên xa thủ Hồng Kông cố gắng trừng to măt, cố gắng làm cho mình thấy được rõ ràng hơn một chút…

Kết quả là ngay khi hắn đang trừng mắt lên thì chiếc Aston Martin One-77 đã biến mất trong tầm mắt của hắn.

Ảo giác!

Mje nó, tuyệt đối là ảo giác.

Không nhìn thấy được bóng dáng của chiếc Aston Martin One-77 thì tên xa thủ HK điên cuồng lắc đầu, hắn không dám tin cũng không dám tưởng tượng những gì bản thân thấy lúc nãy đều là sự thật.

Cùng lúc đó, đột nhiên hắn phát hiện được chiếc Lamborghini của mình sắp đụng vào lan can.

- Nha… Không!

Hắn hoảng sợ phát ra một tiếng kêu kinh thiên động địa, đồng thời giẫm mạnh xuống phanh xe.

"Tư ~ "

Chiếc xe đang chạy nhanh bỗng nhiên giảm tốc độ, âm thanh ma sát giữa lốp xe và mặt đường đã làm mất đi sự im lặng của đêm tối.

- A….

" Rầm"

Một tiếng hét thảm trôi qua rồi một tiếng " Rầm" vang lên, chiếc Lamborghini trực tiếp tông vào lan can, bất quá bởi vì tốc độ đã giảm xuống, cho nên cũng chỉ đụng vào lan can mà thôi, không có rớt xuống vách núi.

Trong ô tô, đầu của tên xa thủ Hồng Kông chảy đầy máu, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, một chất lỏng màu vàng chảy ra từ ở giữa hai chân của hắn.

Đâm đầu vào chỗ chết sao?

Có vẻ cũng khá giống...