TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Môn
Chương 1045: Không công mà lui

- OK! Diệp Khai đeo bình ô xy, hướng Nam Cung Vân làm một thủ thế OK.

Mấy tên thủ hạ nhao nhao nhảy ra ngoài, lôi đám chó ngao Tây Tạng ném sang một bên, sau đó dưới sự hướng dẫn của Nam Cung Vân tiến về bên trong trang trại.

Chung quanh trang trại rượu có sông nhỏ bọc lấy, chủ nhân cố ý đưa nước sông tới đây giống như sông đào bảo vệ thành, tuy không phải rất sâu, nhưng đủ để ngăn cản có người tiến vào quá nhanh.

Bởi vậy bọn họ muốn đột kích vào nhanh chóng cũng chỉ có thể tiến qua cây cầu nhỏ.

Diệp Khai nhìn đám Nam Cung Vân lướt qua cây cầu gỗ nhỏ mới quay lại xe.

Bất quá sau khi hắn ngồi xuống liền phát giác trong xe tựa hồ có chút dị thường liền quay ngoắt lại, phát hiện thấy Lê Ngũ đã lâu chưa gặp đang ngồi ở ghế sau, mở to hai mắt nhìn hắn.

- Sao em lại tới đây?!

Diệp Khai hết hồn.

Lê Ngũ gần đây vẫn cùng ở với Chung Ly Dư, một mặt là vì thiếp thân bảo hộ Chung Ly Dư, phương diện khác là cũng theo Chung Ly Dư học tri thức về kinh doanh và quản lý tài chính, coi như sau này có thêm đường đi.

Diệp Khai hoàn toàn thật không ngờ, lúc này Lê Ngũ có thể xuất hiện tại Paris, hơn nữa thần không biết quỷ không hay xuất hiện trong xe của mình, điều này khiến hắn cảm thấy quá ngoài ý muốn.

- Lê thúc lo lắng anh ở cùng cùng yêu nữ ăn thiệt thòi, cho nên bảo em tới canh chừng.

Lê Ngũ hồi đáp.

Tiểu cô nương đã lâu không gặp, lúc này nhìn dáng người lại có một ít biến hóa, đường cong lồi lõm rất quyến rũ. Diệp Khai liếc nhìn sang thấy dáng người của Lê Ngũ cũng không thua kém Nam Cung Vân bao nhiêu.

- Không được nói yêu nữ gì đấy, không dễ nghe.

Diệp Khai nhìn nhìn Lê Ngũ, sau đó nói tiếp:

- Bên chỗ anh cũng không có vấn đề gì, em tới cũng không có đất để dụng võ.

- Lê thúc nói, có một số việc nam bất tiện đi làm, em ở bên cạnh anh sẽ tiện hơn.

Lê Ngũ hồi đáp.

Diệp Khai nhẹ gật đầu, không nói gì nữa.

Bất kể thế nào thì tiểu cô nương cũng đã từ vạn dặm xa xôi chạy tới thiếp thân bảo hộ hắn. Diệp Khai cũng không thể nói tại đây không cần ngươi, ngươi chạy về đi thôi, nói như vậy thật sự có chút bất cận nhân tình.

- Nhìn một chút tình huống bên trong a. Diệp Khai bảo một gã thủ hạ ngồi sau.

- Tạm thời không có gì dị thường, mấy người Nam Cung tiểu thư rất thuận lợi.

Thủ hạ hồi đáp.

Trong xe, có lắp đặt hệ thống giám sát cho phép truyền tín hiệu từ bên mấy người Nam Cung Vân sau đó truyền lên màn hình trong xe. Nếu như cần thiết cũng có thể tiến hành liên lạc.

- Mọi người làm sao mang tới thiết bị như vậy?

Lê Ngũ thấy, không khỏi cũng có chút tò mò hỏi.

- Không phải chúng ta mang tới, là Nam Cung tiểu thư thông qua con đường bên này mua, nghe nói là thiết bị chuyên dụng của MI 6 Anh quốc, hiệu quả cũng không tệ lắm.

Một gã thủ hạ giải thích.

- Thiết bị chuyên dụng của MI 6?

Lê Ngũ sau khi nghe, lắc đầu nói:

- Đoán chừng là chuyện phiếm a? Bất quá xem ra coi như đáng tin cậy.

MI 6 là cơ quan tình báo Anh quốc, cũng là một trong những tổ chức tình báo có tiếng trên thế giới, thiết bị chuyên dụng của bọn họ dĩ nhiên có chất lượng không kém nơi nào. Bất quá theo như Lê Ngũ xem ra, những thiết bị chuyên dụng này nhất định là không lưu thông đến trên thị trường. Cũng giống như một số thiết bị của tổng cục tình báo vẫn luôn bị quản chế phi thường nghiêm khắc, không có khả năng cho người ngoài biết.

- Thiết bị này là thật.

Diệp Khai giải thích:

- Tuy không thể trực tiếp mua thiết bị từ MI 6 nhưng có thể tìm đến nhà máy sản xuất những thiết bị này để mua về. Nam Cung thế gia có lực ảnh hưởng khá lớn ở Châu Âu, hoàn toàn có năng lực làm được những chuyện này.

Nếu không có như thế, bọn họ cũng không có khả năng trường kỳ đứng vững vị trí cầm đầu của giới tình báo ngầm.

- Ah, là như vậy......

Lê Ngũ sau khi nghe, lúc này mới nhẹ gật đầu, xem như nhận đồng câu nói của Diệp Khai.

Từ trên màn hình giám thị thì hành động của đám Nam Cung Vân vẫn tương đối thuận lợi, một đường tiến nhanh tới mục tiêu là nhà kho.

Theo như nội dung mà bọn họ nghe lén được, Nam Cung Thủ Chuyết rất có thể là bị nhốt bên trong nhà kho này.

Mục tiêu lần này của Nam Cung Vân rất rõ ràng, cứu thoát Nam Cung Thủ Chuyết được ưu tiên hàng đầu, cho nên bọn họ lựa chọn công kích nhà kho, hi vọng trước tiên đem người cứu ra, sau đó lại cân nhắc đả kích với đám Nam Cung Ly.

Đương nhiên, nếu như địch nhân trong trang trại quá nhiều thì bọn họ cũng bỏ qua nhiệm vụ sau, trước hết an toàn thoát thân rồi nói những chuyện khác.

Động tác của đám Nam Cung Vân rất nhanh, nhanh chóng tiếp cận nhà kho bằng gỗ.

Mấy người tay cầm súng, hỗ trợ nhau xông tới, một cước đạp bay tấm cửa rồi lộn nhào vào trong.

Trong kho hàng có năm người đang tại bảo vệy, phát hiện có địch nhân xâm lấn thì vốn có chút ngạc nhiên, sau đó bắt đầu rút súng lao đến.

Động tác Nam Cung Vân cũng phi thường mau lẹ, vung súng giảm thanh bắn ra tiêu diệt ba tên, hai tên còn lại cũng bị đám thủ hạ tiêu diệt hết.

Vách gỗ nhà kho bị đạn bắn thủng mấy chỗ, một chiếc đèn bị bắn cháy khiến ánh sáng trong nhà kho trở nên mập mờ.

- Cứu người trước!

Nam Cung Vân thấp giọng hô một câu, dẫn đầu vọt tới, hướng về chỗ người bị trói ngồi trên một cái ghế trong góc khuất.

Nam Cung Vân chỉ nhìn thoáng qua, thấy người nọ ăn mặc quần áo của Nam Cung Thủ Chuyết, dáng người cũng không sai, chỉ là cúi đầu, tựa hồ đã ngủ nên cô ta không kịp nghĩ nhiều.

Nhưng ngay vào lúc cô ta tiến tới thì dị biến xảy ra.

Người nọ đang cúi đầu đột nhiên ngẩng phắt dậy, lộ ra nụ cười quỷ dị.

- À?!

Nam Cung Vân thấy thế, lập tức cả kinh.

Người trước mắt này đương nhiên không phải cha cô ta Nam Cung Thủ Chuyết, mà là một người trung niên tướng mạo có vài phần tương tự, hơn nữa cũng mặc quần áo của Nam Cung Thủ Chuyết. Nếu như nhìn từ phía sau thì xác thực đủ để đánh tráo, cũng khó trách lúc cô ta liếc sang liền cho rằng đây thật là Nam Cung Thủ Chuyết.

Bất quá không đợi nàng kịp phản ứng, đối phương vốn đúng ra đang bị trói chặt trên ghế đã vùng dậy, vung con dao găm sáng lóe nhào tới.

Tuy Nam Cung Vân gặp chuyện ngoài ý muốn, có chút thất thần nhưng công phu không hề giả, tự động làm ra phản ứng hợp lý nhất, thân hình giãy dụa, dùng một tư thế không thể tưởng tượng nổi tránh ra một kích trí mạng.

Con dao găm của đối phương vụt sát qua thân hình của Nam Cung Vân.

Thừa cơ hội này, thân hình Nam Cung Vân như đột nhiên không có xương cốt, ngã rạp xuống uốn éo như rắn tránh ra ngoài, lập tức xa vài mét, tránh khỏi phạm vi nguy hiểm.

- Ngươi là ai?!

Nam Cung Vân một lần nữa từ trên mặt đất nhảy dựng lên, súng trong tay chỉ tới, nhìn chằm chằm vào người nọ thấp giọng quát hỏi.

Trong nội tâm cô ta vẫn còn nghi vấn, không biết chuyện sao đến nước này, nếu như nói Nam Cung Thủ Chuyết bị Nam Cung Ly khống chế, như vậy Nam Cung Thủ Chuyết đến tột cùng ở nơi nào? Như thế nào lại xuất hiện người ngụy trang Nam Cung Thủ Chuyết?

Người ngụy trang Nam Cung Thủ Chuyết chờ ở chỗ này, hiển nhiên là âm mưu nhằm vào Nam Cung Vân.

Nhưng Nam Cung Ly như thế nào lại đoán được chính mình sẽ biết tại đây mà qua cứu Nam Cung Thủ Chuyết?

Với lý giải của Nam Cung Vân đối với Nam Cung Ly thì hắn không có năng lực cùng tâm cơ để an bài hết thảy chuyện này.

Hiển nhiên, sau lưng Nam Cung Ly nhất định có cao nhân ủng hộ.

Nam Cung Vân trong đầu đã hiện lên vô số ý niệm, cuối cùng chỉ hỏi một câu:

- Cha tôi ở nơi nào?!

- Ha ha a......

Người trung niên kia bỗng nhiên nở nụ cười, tiếp theo liền thấy sắc mặt của hắn biến thành màu đen, cả người trở nên cứng ngắc, gục trên mặt đất.

- Chết rồi.

Một gã thủ hạ qua thăm dò một lát rồi lắc đầu nói với Nam Cung Vân.

- Thật là độc dược lợi hại.

Một thủ hạ khác cũng giật mình nói.

Độc dược lập tức đưa người vào chỗ chết, hiển nhiên đều là loại độc dược hiệu suất cao kiến huyết phong hầu, người bình thường không thể làm được.

Người của Nam Cung thế gia quả nhiên có lộ số của mình, nếu không bọn họ cũng không thể xưng là đệ nhất thế gia trong giới tình báo.

Nam Cung Vân trong nội tâm đột nhiên cả kinh, thấy cameras lắp trên góc cao phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, rất hiển nhiên có người thông qua cameras, giám sát hết thảy tại đây.

Cô ta không nói hai lời, đưa tay bắn một phát bể nát cameras.

Hiện tại trong nội tâm Nam Cung Vân lo lắng nhất một việc, chính là cha cô ta Nam Cung Thủ Chuyết đang ở đâu?

Rất khó tin tưởng với thủ đoạn của Nam Cung Ly có thể đem Nam Cung Thủ Chuyết khống chế.

Mấy người nhanh chóng lui ra khỏi kho hàng, lúc này trong trang trại đã huyên náo, có thủ vệ phát hiện thi thể báo săn cùng chó ngao Tây, hô lớn lên, xa xa cũng truyền đến tiếng còi cảnh sát, hiển nhiên đã có người báo cảnh sát.

Nam Cung Vân mặc dù muốn tìm chỗ ở của Nam Cung Thủ Chuyết nhưng lúc này hiển nhiên đã bỏ lỡ thời cơ, không có cơ hội tiếp tục điều tra.

- Rút lui!

Mặc dù có chút không cam lòng, nhưng Nam Cung Vân cũng lập tức làm ra quyết định

Sau khi lướt qua sông nhỏ, bọn họ chạy thẳng ra xe, nhanh chóng rời khỏi trang trại rượu.

Đợi đến lúc bọn họ ra đến đường lớn thì đã thấy vài chiếc xe cảnh sát bao vây trang trại rượu.

- Hắc!

Nam Cung Vân trong nội tâm phi thường phiền muộn, hơn nữa còn chưa biết chỗ của cha, đấm mạnh vào băng ghế, thở một hơi thật dài.

Diệp Khai cũng phiền muộn, không nghĩ tới chuyến đi này lại có kết quả như vậy, nguyên lai tưởng rằng thu được thắng lợi, ai biết lại sẽ không công mà phản.