TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Làm Ruộng Chi Ông Trùm Mỹ Thực
Chương 88: Thành Thân

Editor: Aubrey.

Dư Thanh Trạch xây nhà rất hoành tráng, vật liệu cũng là những loại tốt nhất, trong quá trình xây, có rất nhiều thôn dân đến xem.

Bây giờ đã xây xong, trông rất khí phái.

Toàn bộ ngôi nhà được xây bằng gạch xanh, mái ngói, rất khang trang, nhà chính ở giữa, hai bên là hai phòng ngủ và các phòng khác. Bên ngoài được tường cao vây quanh, sân sau là chuồng heo, phòng chứa củi và nhà kho, cũng đều xây bằng gạch xanh.

Từ cửa đi vào, hai bên là hành lang, trực tiếp thông đến hai phòng ngủ đông tây. Chẳng những không sợ trời mưa, mà còn có thể từ phòng ngủ hai bên đi đến nhà chính.

Kế bên hai phòng ngủ có thêm một phòng khác, Dư Thanh Trạch chia thành hai phòng nhỏ, liên thông với phòng ngủ, làm thành một phòng rửa mặt và một nhà xí.

Hắn tốn rất nhiều công sức để thiết kế nhà xí, làm bồn cầu thành dạng ngồi xổm như ở hiện đại, thành cầu thì dùng hai phiến đá dài kê lên, trực tiếp thông tới hố rác ở bên ngoài. Bởi vì khoảng cách hố rác khá xa, nên lúc xử lý rác, mùi sẽ không bay vào phòng, khá thuận tiện.

Có ba nhà xí, hai cái hai bên, một cái ở nhà chính. Như vậy, vào mùa đông, ai muốn đi tiểu đêm sẽ không vất vả như trước nữa.

Chính giữa là một đình viện rất rộng, hai bên được trồng đầy hoa, còn những chỗ khác thì trống không, dùng để phơi đồ. Phòng khách ở nhà chính được xây rộng rãi, bên trái là nhà bếp, bên phải là hai phòng ngủ. Trước nhà bếp có một giếng nước, muốn lấy nước thì không cần đi xa gánh nữa, rất là tiện lợi.

Sau nhà chính là phòng chứa củi, nhà kho và chuồng heo.

Các thôn dân đều vô cùng hứng thú bước vào trong tham quan, nhìn bên này một cái, nhìn bên kia một cái, tò mò vô cùng.

Không hổ là Dư lão bản, ngay cả nhà ở cũng không giống với người khác. Ngôi nhà này còn rộng hơn nhà của Dư Tú Tài, có thể nói là lớn nhất thôn Ngưu Đầu.

Thái lão phu lang và Triệu phu lang bọn họ nghe nói Dư Thanh Trạch đã xây nhà xong, cũng dành thời gian đến tham quan.

Dư Thanh Trạch cực kỳ cao hứng, cả hai nhà đều có duyên rất lớn với hắn, bọn họ có thể tới, không gì tốt hơn được nữa. Người xưa có nói, nếu trước khi nhập trạch mà mời được quý nhân có phúc khí lớn tới bái phỏng, như vậy có thể mang phúc khí đến cho gia chủ.

Hai vị phu lang tham quan từng ngõ ngách trong nhà mới, nhịn không được gật đầu, có ấn tượng rất tốt, đặc biệt là rất có ấn tượng với nhà xí. Bọn họ cảm thấy như vậy rất tiện, cũng muốn nhà mình có một cái.

Nhà mới xây xong, Dư Thanh Trạch bọn họ bỏ ra một ngày quét tước, dọn dẹp khắp nhà. Sau đó, bọn họ mở cửa sổ ra cho thông gió, rồi tạm thời đóng cửa, khoá lại.

Lễ nhập trạch phải mời người đến xem ngày, chọn ra ngày hoàng đạo, sẵn tiện xem ngày nào là ngày tốt để thành thân.

Ngày tám tháng ba, Dư Thanh Trạch đi tìm ông mai Liêu thương lượng chuyện thành thân, còn nhờ ông dẫn hắn đi tìm người coi ngày.

Người được mời tới là một lão nhân, ông đi tham quan nhà mới, rồi xem bát tự của hai người, nhẩm tính một hồi, rồi nói: "Tháng này có hai ngày lành thích hợp nhập trạch và thành thân, ngày mười thích hợp nhập trạch, ngày hai mươi tám thích hợp thành thân hoặc nhập trạch cũng được."

"Ngày mười nhập trạch thì kịp, ngày hai mươi tám thành thân thì có gấp quá không?" Thường gia gia hỏi ông còn ngày nào thích hợp thành thân vào tháng sau không.

Lão nhân đáp: "Tháng tư thì không có ngày nào thích hợp để bọn họ thành thân, phải chờ đến tháng năm, ngày mười sáu tháng năm là ngày lành."

Dư Thanh Trạch hận không thể lập tức thành thân, nghe vậy, hắn liền hỏi ông mai: "Ông mai Liêu, ngài xem ngày hai mươi tám có kịp không? Cần chuẩn bị những gì?"

Ông mai Liêu đáp: "Kịp thì cũng kịp, những vấn đề phát sinh không lớn, có thể đuổi kịp. Có điều, các ngươi làm xong hỉ phục chưa?"

"Hỉ phục có thể đi mua không?" Dư Thanh Trạch hỏi.

Nhạc ca nhi ở một bên nghe vậy, khoa tay nói: Ta đã làm xong rồi.

Dư Thanh Trạch kinh ngạc nhìn y: "Nhạc ca nhi, ngươi đã may xong hỉ phục? Ngươi may lúc nào? Sao ta không biết?"

Nhạc ca nhi đỏ mặt, khoa tay nói: Từ năm trước đã bắt đầu chuẩn bị, Sướng ca nhi và A ma của y cũng hỗ trợ, nên đã làm xong từ hai ngày trước.

Dư Thanh Trạch hỏi: "Hỉ phục của ta cũng đã xong?"

Nhạc ca nhi đỏ mặt gật đầu.

Xem ra Nhạc ca nhi và hắn đều có ý nghĩ tương đồng, đều muốn thành thân nhanh. Trong lòng vô cùng mỹ mãn, hắn cười cười, nói với ông mai Liêu: "Hỉ phục đã may xong."

"Vậy *hỉ bị thì sao?" Ông mai Liêu lại hỏi.

*hỉ bị: mũ của tân nương ngày xưa đội vào ngày cưới.

"Cái này đi mua là được." Dư Thanh Trạch đáp, nếu lại tự làm, Nhạc ca nhi sẽ mệt chết.

Ông mai nghe vậy, đáp: "Vậy cũng được, hỏi gia gia của ngươi đi, nếu đồng ý ngày hai mươi tám, phải nắm chặt thời gian mà chuẩn bị mới kịp."

Thường gia gia thấy thái độ của hai tân lang, bọn họ đều muốn ngày hai mươi tám, ông đành gật đầu: "Vậy ngày hai mươi tám đi."

Dư Thanh Trạch lại hỏi lão nhân: "Ngài có thể xem giúp ta thành thân và nhập trạch cùng một ngày được không?"

Ông đáp: "Được thì được, các ngươi không chê đến lúc đó phiền toái là được rồi."

Dư Thanh Trạch nói: "Dù sao ta cũng không rảnh lại làm thêm một bữa tiệc nhập trạch, trực tiếp làm cùng ngày thành thân đi. Gia gia, Nhạc ca nhi, hai người thấy thế nào?"

Cả hai đều không có dị nghị gì.

Vì thế, bọn họ quyết định ngày hai mươi tám nhập trạch và thành thân luôn.

Bọn họ lại thảo luận một số việc cần làm khi nhập trạch và thành thân. Buổi chiều, Dư Thanh Trạch đi theo ông mai Liêu vào thành mua sính lễ.

Mua sính lễ hết hai ngày, ngày trước Dư Thanh Trạch vừa mua sính lễ xong. Qua ngày hôm sau, Thường gia gia lại đi tìm ông mai Liêu mua của hồi môn, ông mai Liêu bị ông dẫn đi vòng vòng.

Sau khi hai bên chuẩn bị xong, ông mai Liêu dựa theo yêu cầu của Dư Thanh Trạch, bàn bạc hình thức tổ chức với hắn.

Lại hai ngày trôi qua, trưởng thôn đã làm xong gia cụ, còn dựa theo yêu cầu của Dư Thanh Trạch, sơn loại sơn tốt nhất.

Mấy hán tử trong thôn và Đại Kiện hỗ trợ dọn gia cụ vào nhà mới, tuỳ tiện đặt đại, chờ đến ngày nhập trạch, sẽ chọn giờ lành sắp xếp chúng lại.

Chuẩn bị nhập trạch xong, cũng đã chuẩn bị thành thân xong, mọi thứ đều tiến hành đâu vào đấy.

Mà trong tháng ba này, triều Đại Thịnh cũng đã xảy ra hai sự kiện lớn.

Một sự kiện xảy ra vào ngày chín tháng ba, là ngày cử hành kỳ thi khảo thí mùa xuân.

Hai là, đầu tháng ba, trong triều tra ra một án kiện lớn, quan viên tham ô và nhận hối lộ khiến cho hoàng đế tức giận, hạ lệnh điều tra cho kỹ, nhốt hai đại quan trong triều vào ngục. Những quan viên có liên quan đều nhốt vào đại lao của Hình Bộ, đợi mọi chuyện điều tra xong, sẽ lập tức phán xét.

Từ khi án kiện tham ô này bị tra ra, án oan vào chín năm trước cũng theo đó mà trồi lên mặt nước.

Ngày hai mươi bốn tháng ba, huyện lệnh thành Đồng Sơn, cùng chủ bộ có liên quan đến vụ án nên cũng bị bắt đi, Huyện thừa Triệu Tiến tạm thời đảm nhận xử lý vụ án.

Triều đình nổi lên phong ba, nhấc lên một trận *phản đối hủ bại. Nhân tâm trong triều hoảng sợ, mà bá tánh cũng kéo nhau bàn tán, những con sâu mọt của triều đình, phải bị nhổ sạch!

*phản đối hủ bại: những cái hủ bại cần phải dựa vào pháp luật mà loại bỏ.

Ngày Huyện lệnh bị bắt đi, rất nhiều bá tánh ở trên phố vây xem. Nào là trứng thúi, lá cải héo, nước dơ, tất cả đều hung hăng ném vào đám quan tham ô.

Dư Thanh Trạch đứng trước cửa tiệm ăn vặt cũng nhìn thấy cảnh tượng dạo quanh một vòng đồ sộ này, trong lòng rất là hả giận.

Việc này lan truyền trong thành vài ngày, sau này mới dần dần lắng xuống.

Dư Thanh Trạch không rảnh đi lo chuyện bao đồng, ngày hai mươi tám đến, cũng chính là ngày thành thân của hắn!

Hôm nay, ngày hai mươi tám tháng ba, tiệm ăn vặt nghỉ bán, trước cửa tiệm đặt một tấm bảng thông báo tạm nghỉ một ngày, trên đó viết: Lão bản có hỉ, nghỉ bán một ngày.

Tại thôn Ngưu Đầu.

Hôm nay, toàn bộ người trong thôn đều biết Dư Thanh Trạch và Nhạc ca nhi thành thân. Hơn nữa, cũng là ngày lành để bọn họ nhập trạch.

Trước nhà mới của Dư Thanh Trạch, lồng đèn đỏ thẫm treo hai bên, chữ hỉ đỏ thẫm dán trên tường. Ngoại trừ tủ, giường chưa được sắp xếp vào phòng, những vật dụng còn lại đều được bố trí dựa theo yêu cầu của hôn lễ.

Sáng sớm hôm nay, Dư Thanh Trạch dẫn Gia Bảo đến nhà mới trước dưới sự chỉ thị của lão nhân, hoàn thành các nghi thức nhập trạch. Sau đó, hắn rửa mặt sạch sẽ, thay hỉ phục, bây giờ mới mở cửa nghênh đón các khách nhân.

Tiếp theo, một phu lang có đầy đủ bốn thế hệ trong nhà đều khoẻ mạnh, dẫn theo hai ca nhi nhà mình đến giúp trải giường trong hỉ phòng của Dư Thanh Trạch.

Tấm màn đỏ thẫm, hỉ bị uyên ương hí thủy, bao gối và khăn trải giường, bọn họ nhanh tay trải giường cho xong. Rải đậu phộng lên giường, táo đỏ, long nhãn, hạt sen, mỗi thứ đều rải một ít, bọn họ ôm một đứa bé đặt lên giường cho bé chơi một chút, rồi ôm xuống. Sau đó, bọn họ đốt hai cây nến đỏ, chuẩn bị rượu, rồi mới đi ra ngoài, đóng cửa lại.

Phu phu Thái lão phu lang dẫn theo Thái Vân Úy, Triệu phu lang cũng dẫn theo hai đứa con của mình tới dự tiệc, Lưu lão bản và phu lang của ông cũng tới. Dư Thanh Trạch mời bọn họ đến thính đường, sau đó tiếp đón trưởng thôn và các trưởng bối trong thôn, rồi mới đi ra ngoài tiếp đón các vị khách khác.

Các thôn dân thấy bọn họ đến, chợt cảm thấy bầu không khí của hôn lễ này có hơi đặc biệt một chút.

Hôm nay Gia Bảo ăn bận rất đẹp, được mời đến hỗ trợ các thôn dân khác, đứng ở trước cửa và trong sân tiếp đón các khách nhân.

Cách đó không xa, nhà của Nhạc ca nhi cũng được giăng đèn kết hoa, các hộ gia đình họ Thường đều tụ tập bên này, xem như là nhà ngoại.

Thường gia gia, Thường Hạo đón tiếp các thôn dân, nụ cười tươi luôn duy trì trên môi từ sáng đến giờ. Còn Thường Thắng, sau bữa cơm giết heo hôm trước, ông đã bớt tự ti, hôm nay là ngày thành thân của Nhạc ca nhi, ông cũng đến đây chung vui.

Nhạc ca nhi đang ở trong phòng với Sướng ca nhi và A ma của Sướng ca nhi, có cả Văn Lệ, bọn họ đang trang điểm giúp y.

Tóc mái của Nhạc ca nhi đã được cắt mấy hôm trước, hiện tại hơi dài ra, nhưng như vậy là đẹp nhất.

Văn Lệ thân là trưởng bối thân thích của y, đang giúp y chải đầu.

Còn A ma của Sướng ca nhi, từ khi A ma của Nhạc ca nhi qua đời, y luôn xem ông là trưởng bối đối xử tốt với mình nhất, đang giúp y chỉnh sửa hỉ phục.

Làm tóc xong, Sướng ca nhi bắt đầu giúp y trang điểm.

Mi mục như hoạ, mắt tựa sao trời, chóp mũi tinh xảo, môi hồng răng trắng.

"Thật là đẹp! Chắc chắn Dư lão bản sẽ bị ngươi mê hoặc!" Sướng ca nhi đánh giá, tán thưởng nói.

Nhạc ca nhi nghe vậy, mi mắt cong cong, mặt hơi đỏ lên một chút, ngượng ngùng cười cười. Đây là lần đầu tiên y trang điểm, nhìn kỹ một chút, thấy không giống mình chút nào.

Văn Lệ ấn vai Nhạc ca nhi, nhìn hình ảnh phản chiếu của y trong gương đồng, nói: "Nhạc ca nhi, trước kia thúc sao làm rất nhiều chuyện không đàng hoàng, khiến cho ngươi thương tâm, ta xin lỗi."

Nhạc ca nhi ngẩn ra, mím môi, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo đều đã qua rồi.

Văn Lệ lau mắt, lại nói: "Lẽ ra, ta phải chờ sau khi ngươi thành thân mới nói ra. Thật sự, ngươi rất tốt, cũng rất đáng tin cậy, sau này ta sẽ không như trước nữa. Thúc sao chúc ngươi và A Trạch ở bên nhau dài lâu, đến đầu bạc răng long."

Nhạc ca nhi nghe vậy, mỉm cười gật đầu, vỗ vỗ bàn tay trên vai mình, tỏ vẻ cảm ơn.

Đúng lúc này, âm thanh khua chiêng gõ trống từ bên ngoài vọng tới, ông mai Liêu mở cửa phòng, bước vào, nói: "Tân lang đã tới, mau đắp khăn voan lên."

Văn Lệ lập tức cầm khăn voan đỏ thẫm đắp lên đầu Nhạc ca nhi.

Tuy nhà mới của Dư Thanh Trạch và nhà Nhạc ca nhi chỉ cách nhau ba mươi trượng, nhưng hắn vẫn cố ý thuê kiệu hoa tám người khiêng đến đón y về.

Nhạc ca nhi bước lên kiệu, kiệu hoa tám người khiêng lập tức hướng thẳng đến nhà Dư Thanh Trạch.

Các thôn dân thấy vậy, đều thổn thức, cảm thán không thôi.

Trước đây, ai có thể ngờ được Nhạc ca nhi sẽ có một hôn lễ long trọng như vậy, còn được gả cho một hán tử vừa ưu tú, vừa có tài.

"Giờ lành đã đến! Tân nhân hành lễ!"

Hai vị tân lang cầm cầu hoa đỏ chậm rãi bước vào thính đường.

Trong lòng Dư Thanh Trạch vô cùng hạnh phúc, thỉnh thoảng còn liếc trộm y một cái.

Từ hôm nay trở đi, Nhạc ca nhi chính là phu lang của mình.

Hắn, đã lập gia đình rồi!

Trong lòng Nhạc ca nhi vừa cao hứng, vừa khẩn trương, lòng bàn tay ra đầy mồ hôi, gắt gao nhìn chằm chằm dưới chân mình, sợ mình không cẩn thận ngã một cái, như vậy sẽ rất mất mặt.

Cảm thấy Dư Thanh Trạch đã dừng lại, y cũng dừng lại, nhẹ thở phào một hơi, cuối cùng cũng tới rồi.

"Nhất bái thiên địa!"

Hai người xoay người lại, quỳ xuống lạy một cái.

"Nhị bái cao đường!"

Hai người lại xoay lại, quỳ xuống trước mặt Thường gia gia đang ngồi trên thính đường, lạy một cái."

"Phu phu giao bái!"

Hai người xoay người đối diện nhau, chậm rãi cúi người xuống.

"Kết thúc buổi lễ! Đưa vào động phòng!"