TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Dâu Trời Phú
Chương 1486: 1485

Âm thanh vũ khí leng keng của quân lính từ xa truyền đến.

Qua khung cửa sổ khép hờ, có thể thấy được ánh lửa ngập trời ở phía Tây Bắc, rực sáng trong đêm tối. Đó là hướng tẩm cung của thánh thượng. Nghệ An ngồi trên giường Bạt Bộ, nghĩ lại xem lúc này, ở kiếp trước mình đang làm gì. Ký ức xa xôi và dài dặc đến mức tưởng như đã dần phai màu qua mấy cửa luân hồi cho đến khi vĩnh viễn quên đi, nhưng khi tất cả quay về vạch xuất phát, thời2gian quay trở lại lúc ban đầu, những mảnh nhỏ ký ức rải rác dần dần xâu chuỗi thành bộ dạng vốn có của nó, khiến cho những đau thương và vui vẻ đã bị chôn giấu sâu trong lòng lại mở ra một lần nữa.

Mùa thu năm Đại Diệu thứ mười sáu, chất tử* nước Tề chết bất đắc kỳ tử ở hành cung ngoại ô Trạm Đô. * Chất tử: là hoàng tử bị đưa sang nước khác làm con tin.

Nguyên Đế tức giận sai người điều tra, không ngờ, chứng cứ cuối cùng lại chỉ hướng5về công chúa Nghệ An nổi danh thiên hạ.

Mà nguyên do này nói ra cũng cực kỳ nực cười. Vài tháng trước, chất tử Mân từng nhìn thấy công chúa Nghệ An trong cung yến, không khỏi kinh ngạc ngẩn người ngay tại chỗ. Sau bữa tiệc, nhớ mãi không quên, ngày đêm mong nhớ, mỗi đêm đều tưởng tượng ra dáng vẻ yêu kiều của công chúa, thủ dâm tiết thân xong mới có thể đi vào giấc ngủ. Do đó, về lâu về dài toàn mất ngủ, uể oải ỉu xiu.

Từng mời ngụy trong cung tới khám6bệnh nhưng lại chẳng tìm ra được nguyên nhân, dùng thuốc hay châm cứu đều chẳng có hiệu quả.

Đành phải đi tìm thuật sĩ trong dân gian, cuối cùng có một thành thủ tự xưng là “Tiêu Dao đạo nhân” tìm tới, người này nói có biện pháp giải được bệnh cho chất tử. Tiêu Mân vui mừng, sai người chiêu đãi tiên sư hết mực, còn đặc biệt dành riêng cho ông ta một cung điện để luyện đan.

Hơn một tháng sau, kim đan được luyện thành công.

Tiêu Mân uống ngay lập tức, đêm đó không cần thủ5dâm mà cũng có thể bình yên chìm vào giấc ngủ, nhưng cảnh trong mơ lại hương diễm không tả nổi.

Hôm sau thức dậy liền kinh hãi khi thấy bản thân cực kỳ uể oải.

Đạo nhân lại nói thuốc đã nổi lên tác dụng, hao phí tâm thần là hiện tượng bình thường. Chất tử Mân tin tưởng không hề nghi ngờ, lại liên tục uống thuốc thêm nửa tháng, ngày nọ đột nhiên phát hiện ra mình không thể cương cứng, rất có xu thể liệt hẳn.

Ngày trong cung lại tới hành cung, sau khi bắt mạch thì3thấy mạch tượng đã chết, lạnh như trời mưa.

Chỉ sợ sau này chất tử sẽ không thể giao hợp nữa.

Tiêu Mân giận dữ, đầu tiên là chém đầu ngự y, sau đó là giết đạo nhân kia. Đến đêm, lửa nóng trong người bùng lên nhưng lại chẳng có cách nào giải tỏa, cứ thế chết bất đắc kỳ tử.

Tuy nói Tiêu Mẫn làm bậy, chết là đáng đời, nhưng nguyên nhân sự tình gây ra chuyện này lại do Nghi An.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Tề Vương Tiêu Quý Thừa đau lòng trước cái chết của con trai, muốn Nguyên Đế giao công chúa Nghệ An ra để đền mạng cho con mình.

Nguyên Để tức giận từ chối.

Tháng 12 của Cố lên, bạn chỉ còn cách mục tiêu thăng hạng với 5 phút đọc nữa thôi! “… Nguyên Đế tính tình tàn bạo như sai lang, ngang ngược thanh tịnh, giết hại trung lượng, giết tỷ hại huynh, hành thích vua cha ép mẹ uống rượu độc. Dân và thần đều ghét, trời đất không dung… Lại dung túng con gái dùng sắc đẹp quyến rũ mê hoặc người khác, giết chết đứa con trai mà ta yêu thương, nay ta khởi binh thảo phạt, đòi lại công đạo! Truyền bài hịch tới các châu quận để tất cả mọi người đều biết!”

Ba ngày sau, Tề cử binh tấn công Đại Diệu, thế như chẻ tre, đến khi công phá Dụ Quan thì đã có tới mười vạn hùng binh.

Nguyên Để sẵn sàng ra trận, có lòng nghênh chiến, không ngờ hai mặt đều có địch, bị thái giám thân cận siết cổ chết trong lúc ngủ, hưởng thọ ba mươi tám tuổi.

Một thế hệ đế vương cứ thế ngã xuống.

Đại Diệu đạt được sự cường thịnh ở trong tay Nguyên Đế, khiến cho sứ thần năm nước phải quỳ xuống bái lạy, cũng sụp đổ trong tay ông ta.

Mà Nghệ An trở thành vật hy sinh vô tội nhất trong cuộc chiến này, Tiêu Quý Thừa dùng một áng văn đã hại nàng phải mang bêu danh “hồng nhan họa thủy” trên lưng.

Mỹ nhân nghiêng nước cũng chỉ như thế này mà thôi.

Nhưng ai mà biết, chuyện đầu tiên mà Tề Vương uy danh hiển hách làm sau khi phá thành vào cung không phải là thâu tóm Đại Diệu, cũng chẳng luận công ban thưởng mà là mạnh mẽ chiếm đoạt thân xác nàng, cầm tù nàng trong địa cung, trở thành vật mua vui cho một mình hắn. Nghĩ đến chuyện này, Nghệ An không rét mà run.

Tay túm chặt làn váy, dường như chỉ có làm vậy mới ngăn chặn được phẫn nộ trong lòng nàng.

Tiêu – Quý – Thừa.

Địa cung quanh năm không có ánh mặt trời, vào ban đêm lại càng tối tăm đến mức còn chẳng nhìn rõ năm ngón tay.

Lúc còn nhỏ khi ở lãnh cung, nàng cũng chưa từng phải chịu sự ngược đãi này. Nàng thực sợ hãi, muốn chạy trốn nhưng hết lần này tới lần khác đều bị gã đàn ông kia làm nhục.

“Nghệ An, người đã từng làm thơ tự so mình như liệt mã kiêu ngạo trong bữa tiệc giữa sáu nước, vậy Tiêu Quý Thừa ta được định sẽ là người thuần ngựa cưỡi trên lưng con ngựa đó tùy ý vung roi!”

Những lời này chẳng khác nào lời nguyền rủa bám theo nàng cả đời. Tiêu Quý Thừa tra tấn nàng nửa tháng, đòi hỏi bất kể ngày đêm, mỗi lần đều chà đạp nàng gần như muốn chết.