TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chán Đời Sống Lại
Chương 19: Tơ hồng vĩnh sinh

Bên cầu ô thước dẫn vào núi Ngọc Sương, có bóng người hiện diện từ chập tối. Dáng người thẳng tắp như cây trúc cô đơn trong mùa gió. Sương lạnh ghé qua thấm ướt vai áo người chờ đợi. Trăng thu như hoạ ánh vàng lên trên khung cảnh thơ mộng.

Vĩnh An về đến nhà, vừa nhìn thấy giáo sư chờ mình đã lâu. Cậu hơi xót trong lòng, chạy nhanh lại kế bên.

- Thầy sao không vào núi đợi em.

Giáo sư quay lại, trên môi mang theo nụ cười vui vẻ.

- Không sao, tự tiện vào nhà là bất lịch sự. Ai cũng có khoảng trời riêng.

Hai thầy trò sóng bước vào trong sân. Vừa đi Vĩnh An vừa kể mấy nơi tối nay đã ghé qua. Thực ra cậu đang kiếm chủ đề để xóa bớt không khí kỳ lạ giữa hai người. Mặc dù cậu chẳng thèm để ý tin đồn, nhưng người ta cứ bày ra trước mắt, vô tâm vô tình đến đâu cũng cảm thấy chột dạ. Xưa nay thầy vẫn ít khi đến chỗ cậu vào buổi tối. Hôm nay lại… Tự nhiên trống ngực đánh dồn dập liên hồi.

Quan hệ thầy trò giữa hai người rất ngộ nghĩnh. Cậu cảm thấy giáo sư giống người bảo hộ hơn là thầy giáo. Hình như mục tiêu của ông là đảm bảo an toàn cho cậu, chứ không phải là đào tạo ra một thiên tài cho đạo tu. Ông luôn cố giữ cậu ở yên trong vòng tay. Thói quen thờ ơ với cuộc sống bên ngoài, một phần cũng do giáo sư khuyến khích mà nên. Đối với ông, cậu chỉ cần ngoan ngoãn ở trong núi, mọi việc còn lại chẳng cần quan tâm.

Chưa bao giờ giáo sư thúc ép Vĩnh An tu luyện. Cậu có thể thích gì làm đấy. Vì vậy mới sinh ra tình huống tréo ngoe, thầy giỏi phù mà trò lại mê trận.

Giáo sư yên vị trên ghế đá ngoài sân. Ông nhìn học trò khắp lượt, cuối cùng mới nhẹ nhàng hỏi chuyện.

- Tơ hồng vĩnh sinh em luyện tới đâu rồi?

Thì ra là nửa đêm nửa hôm đến khảo bài. Nãy giờ cậu quá đa nghi rồi.

Tơ hồng vĩnh sinh là công pháp hệ mộc, được giáo sư lựa chọn riêng cho Vĩnh An. Nó là một cỗ máy ám sát hoàn hảo.

Bộ công pháp này có sáu tầng, tương đương với sáu cấp của tu sĩ, sắp xếp theo thứ tự công năng như sau: Truy lùng, giam giữ, ký sinh, nhân giống, hấp thụ, toàn diệt. Nó mô phỏng theo vòng đời sinh trưởng của dây tơ hồng. Ở cấp độ thấp, công pháp này không có gì nguy hiểm, trừ việc gây ra vài rắc rối nho nhỏ cho đối thủ. Càng lên cao nó càng khó lường. Cuối cùng trở thành sát thủ giết người hàng loạt trong vô thanh vô tức.

Khi dây tơ hồng tấn công đối thủ. Nó sẽ âm thầm theo dấu cho đến lúc tìm được cơ hội bắt giữ đối tượng. Phạm vi theo dấu của nó tùy thuộc vào độ phủ thần thức của chủ nhân. Thần thức của tu sĩ hợp thiên hầu như bao trùm cả thế giới này. Đến lúc đó chẳng ai có thể trốn thoát khỏi nó.

Sau khi tìm ra và bắt giữ đối tượng, nó sẽ tách một phần xâm nhập vào bên trong con mồi. Một khi ký sinh thành công, tơ hồng sẽ không ngừng nhân lên và hấp thụ linh lực của tu sĩ. Cuối cùng là tiêu diệt luôn cả phần hồn của kẻ địch. Rất tiếc, thực lực hiện tại của Vĩnh An vẫn chưa đủ để phát huy hết tiềm năng của dây tơ hồng.

Rất ít bộ công pháp có khả năng tấn công phần hồn. Lặng lẽ theo dõi và tiêu diệt như Tơ Hồng Vĩnh Sinh vô cùng hiếm. Tu luyện nó không dễ, đòi hỏi tu sĩ phải sở hữu tam linh căn bổ trợ lẫn nhau. Trong đó bắt buộc phải có linh căn hệ mộc. Từ cổ chí kim chỉ có hai người đạt được yêu cầu khắt khe này. Người thứ nhất đã phi thăng, người thứ hai chính là Vĩnh An. Nó như được sinh ra để dành cho cậu.

Vĩnh An giang ngang đôi tay, ngón cái và hai ngón giữa chụm lại, miệng nhẩm pháp quyết. Từ trong đất nhô lên hàng vạn sợi tơ, dưới ánh trăng chúng óng ả thêm vạn phần. Cậu thả lỏng linh lực, dây tơ hồng tự do cuốn theo chiều gió, phất phới uốn lượn như những sợi kim tuyến giăng ngang trời.

Giáo sư nhìn tơ hồng vàng rực, no căng, ông biết nó đã nén đủ lực để lên đến tầng tiếp theo.

- Tốt, sắp lên tới tầng ba rồi.

Vĩnh An mới tu luyện đến tầng hai nên dây tơ hồng chỉ có khả năng theo dấu và trói buộc đối thủ. Sau khi lên tầng ba nó mới có khả năng ký sinh.

Nhắc đến chuyện thăng cấp, Vĩnh An tiu nghỉu than thở với giáo sư.

- Ba hệ linh lực của em đang mất cân bằng, hệ hỏa kém nhất. Cho nên chưa thể tu luyện tầng ba của Tơ Hồng Vĩnh Sinh được.

- Không sao, em cứ từ từ, dục tốc bất đạt. Thử tìm hiểu thêm luyện khí xem thế nào. - Giáo sư khuyên nhủ.

Sau đó ông nói mục đích chính đến đây ngày hôm nay.

- Mai thầy đi kiểm tra trong vực Vô Vọng. Chắc phải vài bữa mới về. Trong thời gian đó em đừng ra khỏi học viện. Có gì thông báo thầy hiệu trưởng hỗ trợ.

Nghe cái tên Vô Vọng là thấy xui xẻo rồi. Trong lòng Vĩnh An linh cảm điềm chẳng lành sẽ xảy ra. Cậu đến gần ông nhỏ giọng:

- Chỗ đó nguy hiểm lắm, nếu tránh được thì thầy đừng đi.

Ông định giơ tay xoa đầu cậu, nhưng đến giữa chừng thì dừng lại, bàn tay chơi vơi giữa không trung. Trò nhỏ của ông nay đã lớn, làm vậy có chút suồng sã. Ông chuyển qua vỗ vai rồi bảo:

- Nơi này ngoài thầy ra không ai vào được. Cũng chỉ là kiểm tra. Ở nhà đợi thầy về. Còn bây giờ đi ngủ đi. Thầy ngồi đây hóng gió một chút rồi đi.

Cậu rầu rĩ "dạ" một tiếng để giáo sư yên tâm. Trong lòng vẫn chưa bỏ xuống được cảm giác bồn chồn. Nhưng biết làm sao được, chuyện của thầy, Vĩnh An vốn chẳng có tư cách và thực lực can thiệp vào. Cậu trịnh trọng dùng hai tay biếu thầy hộp bánh rồi trở về phòng.

Nhiều năm về trước giáo sư đã tự thề với lòng sẽ không bao giờ tham dự vào công vụ của chính quyền đương nhiệm. Tuy nhiên sự việc lần có thể ảnh hưởng đến Vĩnh An, giáo sư không thể bỏ mặc. Chỉ cần liên quan đến an nguy của học trò, ông sẽ bóp nát từ trong trứng nước.

Dưới ánh trăng đêm rằng, giáo sư lặng yên như pho tượng. Mắt nhìn chăm chú vào hộp bánh cậu vừa tặng, thần thức để ý đến từng cử động nhỏ của người trong phòng, cho đến khi nghe thấy tiếng thở đều đều ông mới đứng dậy. Giáo sư hướng mắt vào cửa sổ nơi Vĩnh An yên giấc, thì thầm nhỏ:

- Vĩnh An, đợi thầy trở về!!!

Vĩnh An của ông nghĩa là vĩnh viễn bình an. Ông nguyện đem thân này che chắn hết thảy giông bão cuộc đời để đổi lại hai tiếng "vĩnh an" cho trò nhỏ.

Không gian trước mặt giáo sư giao động rồi tách ra làm hai, mở ra một lối đi tăm tối. Ngay sau đó ông đã xuất hiện tại vực Vô Vọng. Tu sĩ cấp bậc phân hồn có thể lĩnh ngộ được quy tắc không gian, và tự do đi lại khắp nơi chỉ trong nháy mắt.

Giáo sư cúi đầu nhìn xuống, dưới chân ông là đáy vực thăm thẳm.

- ------------------------

Chương sau sẽ nói kỹ hơn vấn đề tu luyện rồi nè. Tình cảm dính dính tạm lui vài chương. Có bạn đọc nào chờ mong không?

Mình thích viết theo lối cung cấp thông tin tu luyện và xây dựng thế giới từ từ. Nhồi nguyên một đống dễ ngán lắm. Nên đừng nôn nóng nhé!