Lăng Tiêu nhìn hồ linh thủy bị hấp thu chỉ còn lại chưa đầy một phần ba, quay đầu lại thích thú nhìn phu nhân nhà y, “Phải làm sao bây giờ, linh thủy chỉ còn lại có chút xíu như vậy, sau này phải dùng ít đi rồi, em không đau lòng sao?”
Du Tiểu Mặc lập tức nhếch miệng cười, ôm cánh tay y cọ đi cọ lại, “Cho anh thì không đau lòng, nếu là người khác, một ngụm em cũng không cho.”Tựa như nam nhân áo đen kia, mặc dù người nọ cũng bị trọng thương, nhưng Du Tiểu Mặc không dám ném hắn vào hồ linh thủy, sau khi tính mạng của nam nhân được đảm bảo, Du Tiểu Mặc liền đưa hắn ra khỏi không gian, còn chẳng cho cơ hội chờ tỉnh lại, đây là sự khác biệt.Lăng Tiêu nhéo mũi hắn, “Sao ta cảm sao lần này tỉnh lại em càng ngày càng bám người hơn thế hả? Còn biết làm nũng, có phải trong lòng đã làm sai cái gì không?”Bị y nói thế, Du Tiểu Mặc vô thức nhớ tới những chuyện có thể chột dạ, ban đầu hắn không có ý này, chỉ là đơn thuần nhìn thấy Lăng Tiêu tỉnh lại nên rất vui thôi, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Lăng Tiêu hôn mê ba tháng không nhúc nhích mà, tính chất khác hoàn toàn với bế quan.Du Tiểu Mặc đảo mắt một vòng, “Nào có, trong lúc anh hôn mê em lo lắng lắm luôn ấy, hơn nữa anh mà không tỉnh lại, sơn mạch Quỷ Trủng sẽ bị người ta san bằng luôn kìa.”“Ai dám đến san bằng sơn mạch Quỷ Trủng?” Lăng Tiêu lơ đễnh nhướn mày, mặc dù y hôn mê ba tháng, nhưng đối với tình hình hiện tại chỉ cần một chút thông tin là hiểu ngay.San bằng này đương nhiên không phải là kiểu san bằng kia.Du Tiểu Mặc tràn đầy phấn khởi nói cho y biết có rất nhiều người muốn gia nhập thế lực của họ, đây là lần đầu tiên có quá trời người nóng lòng muốn làm đồng bạn với họ như thế đấy, từ sau khi tin đồn họ xích mích với gia tộc Xích Huyết và Kỳ Lân tộc, rất nhiều cường giả nhìn thấy bọn họ là không dám đứng quá gần, chỉ sợ bị liên lụy.Lăng Tiêu nghe xong không có phản ứng gì, chỉ thản nhiên nói: “Đồng bạn và thuộc hạ ấy mà, chỉ quý tinh chứ không quý đa, hơn nữa bây giờ là thời kỳ nhạy cảm, tùy tiện tuyển người sẽ chỉ khiến cho mấy kẻ có dã tâm cơ hội để lợi dụng thôi.”Đây là chân lý thực tế, nếu không thì Lăng Tiêu đâu chỉ dẫn dần hơn mười cường giả mà có thể khiến cho Thông Thiên Điện thiệt hại nặng nề.“Quên đi, dù sao em cũng không muốn cung điện của chúng ta có quá nhiều người.” Du Tiểu Mặc không hào hứng lắm với việc trở thành lão đại, bởi vì việc này còn đại biểu cho trách nhiệm nữa, khá là phiền toái.Lăng Tiêu cười nhạt một tiếng, “Nhưng có một tin tức tốt phải nói cho em.”Ánh mắt Du Tiểu Mặc sáng lên, “Tin tức tốt gì?”Lăng Tiêu vừa cười vừa nói: “Cổ thúc đã giao Thiên Cẩu cho ta, sau này chúng ta sẽ trở thành đồng bạn rồi.”Thực lực của y đã cao hơn Cổ thúc, Lân Cổ hết sức vui mừng, ông đã chờ đợi ngày này rất lâu, về sau có thể giao Thiên Cẩu cho Lăng Tiêu rồi. Các thành viên của Thiên Cẩu cũng rất phối hợp với vị thiếu chủ này, ngay cả mấy người cứng đầu nhất cũng bị y thu phục.Du Tiểu Mặc mừng thay cho Lăng Tiêu, vậy thì khả năng cứu được phụ thân của y sẽ tăng thêm vài phần rồi, mặc dù các thành viên Thiên Cẩu đều có tính cách rất kỳ quái, nhưng sức chiến đấu không tệ, nghĩ vậy, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, nhưng tốc độ quá nhanh, hắn chưa kịp tóm được thì nó đã biến mất rồi.Hai người cùng lên bờ, trên người Lăng Tiêu chỉ mặc một cái quần dài màu trắng, mái tóc đen dài tán loạn tùy ý dán vào ***g ngực rắn chắc gợi cảm, Lăng Tiêu ướt át hình như càng gợi cảm đầy mị lực hơn.Lúc này Du Tiểu Mặc mới chú ý đến việc Lăng Tiêu không mặc y phục, hơn nữa còn là do hắn cởi hết đó, cúi đầu nhìn nhìn, mặt đỏ bừng. Lúc trước hắn sợ y phục làm cản trở việc hấp thu linh thủy, liền cởi sạch tới lúc chỉ còn lại một cái quần, bây giờ quần đang trong trạng thái ẩm ướt, dính sát vào cặp đùi săn chắc thẳng tắp kia, thứ khổng lồ giữa hai chân dù đang ngủ say cũng hiện lên cực kỳ rõ nét.“Thích những gì em thấy không?” Lăng Tiêu đột nhiên áp môi vào lỗ tai đỏ bừng của hắn, thấp giọng nói.Mặc dù đã là lão phu lão phê, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn không nhịn được mà đỏ mặt, ánh mắt đảo quanh, không dám nhìn y.Lăng Tiêu nâng cằm hắn lên, thân mật cọ mũi hắn, “Phu nhân, tính ra thì chúng ta đã không gặp một năm ba tháng rồi đấy, ta rất nhớ em, còn em thì sao, có nhớ ta không?”Du Tiểu Mặc xấu hổ gật đầu.Cảm giác nhớ nhung của hắn có chút khác với Lăng Tiêu.Trong lúc vượt qua thử thách thứ hai, hắn cứ tưởng một năm trong thế giới kia rất ngắn, khi ấy từ đầu tới đuôi hắn chỉ nghĩ rằng đó là thử thách, bởi vậy không cảm giác được sự khó chịu khi thời gian cứ trôi qua dài đằng đẵng, nhưng Lăng Tiêu thì khác.Y sống trong một năm thực sự, hơn nữa một năm này y phải dùng hết sức lực để cứu hắn, loại cảm giác này không cần tự trải nghiệm cũng có thể cảm giác được, nói cho cùng, vẫn là do Thông Thiên Điện quá ghê tởm.Nghĩ vậy, Du Tiểu Mặc lập tức ngẩng đầu nói: “Em nói cho anh biết, hóa ra cái gã Thông Thiên Đế kia… Ưm…”Chưa nói hết lời, Lăng Tiêu đã cúi đầu hôn hắn, bầu không khí tốt đẹp như vậy sao có thể nói những chuyện gây mất hứng chứ, y vô cùng vô cùng nhớ phu nhân nhà mình, trong một năm ấy, không đêm nào y không nhớ hắn.Du Tiểu Mặc nhanh chóng chìm đắm trong dục vọng được Lăng Tiêu khơi gợi, ôm lấy cổ y, chủ động hé miệng mời y tiến vào.Chia cách một năm, tình cảm mãnh liệt dâng trào cứ như mới tân hôn, mặc dù hai bên đã hiểu rõ cơ thể đối phương cực kỳ tường tận, nhưng ngọn lửa dục vọng bùng cháy hơn bao giờ hết.Hai cơ thể dính thật chặt vào nhau, y phục chỉnh tề của Du Tiểu Mặc đã nhanh chóng bị lột sạch, ngay cả quần cũng không thoát, mà quần dài của Lăng Tiêu vẫn nằm nguyên vị trí, chỉ là thanh kiếm khổng lồ kia đã hoàn toàn ngẩng đầu, vươn lên thẳng tắp, như muốn đâm rách lớp quần vướng viu kia ấy, nhiệt độ nóng nổi của nó khiến Du Tiểu Mặc run rẩy.Ngay lúc hai người lăn lộn trên bãi cổ, hưởng thụ khoảnh khắc thu phê thân mật như cá với nước, phía bên ngoài lại không êm ấm như vậy.Mặc dù sơn mạch Quỷ Trủng náo nhiệt cũng có chỗ tốt, nhưng chỗ xấu cũng không thiếu, đó chính là dễ xảy ra chuyện vì một lời không hợp mà đánh nhau, nhất là Bạch Cốt trấn.Bây giờ Bạch Cốt trấn cũng có thể coi như sản nghiệp của Thiên Cẩu, nhưng từ sau khi thị trấn nhỏ trở nên hưng thịnh, mỗi ngày thỉnh thoảng lại có tin nơi nào đó xảy ra đánh nhau, ban đầu vì không gây nguy hiểm cho Bạch Cốt trấn, Thiên Cẩu cũng liền mở một con mắt nhắm một con mắt.Không biết có phải do hành vi thờ ơ này khiến đám người ngoài kia coi thường Thiên Cẩu hay không, mấy sự vụ đánh nhau cứ tăng vọt, cuối cùng còn độc phát thành đoàn chiến.Nói đến cái sự đoàn chiến này, phải nói là Lăng Tiêu tạo “nghiệt”.Từ sau khi Lăng Tiêu nổi tiếng vang dội, mỗi tháng tu luyện giả mộ danh tới sơn mạch Quỷ Trủng chỉ nhiều hơn chứ không ít, có điều nơi này là hiểm địa, họ muốn tìm tới cung điện kia không chỉ phải xuyên qua núi Nhuyễn Cốt, mà còn phải vượt qua kết giới Lăng Tiêu bày ra mới được, hiển nhiên là bất khả thi.Vì vậy Bạch Cốt trấn liền phát triển, diện tích lớn gấp hai ba lần.Đám tu luyện giả kia đều ở lì lại Bạch Cốt trấn không chịu đi, về sau không biết là do ý xấu của tên nào, cả đám tự gây dựng thế lực nhỏ của mình, đều tự xưng là thuộc hạ chân chính của Lăng Tiêu, nguyên một đám tranh giành tới nỗi mặt đỏ tía tai.Mới ba tháng trôi qua mà đã đánh nhau ầm ầm.Nếu như xích mích nhỏ thì thôi, vấn đề là không hề đơn giản như vậy, bởi vì có một thế lực nhỏ mạnh nhất đột nhiên quét sạch rất nhiều thế lực nhỏ khác trong Bạch Cốt trấn.Tình trạng này xảy ra liên tiếp mấy ngày, tới Thiên Cẩu cũng không thể coi thường, bởi vì nghe nói bản thế của đoàn trưởng thế lực nhỏ kia là một cường giả cấp mười hai, thiên hạ đồn rằng người này muốn đầu quân cho Lăng Tiêu, để tỏ thành ý, gã dọn sạch hết tôm cá nhãi nhép trong Bạch Cốt trấn.Tuy rằng có cường giả cấp mười hai muốn gia nhập là chuyện tốt, nhưng yêu thú cấp mười hai đều là sinh vật cao ngạo, hơn nữa chỉ bằng tu vi của bản thân đã đủ lập hẳn một thế lực không thua kém gì ai tại tây Cảnh, cần gì phải chạy tới làm thuộc hạ cho người khác. Vì thế Thiên Cẩu hoài nghi động cơ của gã này có chút mờ ám.Đợi Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu rời khỏi không gian đã là ngày hôm sau.Chỉ là không ai biết Lăng Tiêu đã tỉnh, cho nên ra sớm hay muộn cũng thế, ai mà ngờ hai người hoang đường cả một ngày trong không gian.Ba tháng này Du Tiểu Mặc không ra khỏi nhà, lúc hai người đi ra là xuất hiện trong phòng ngủ của họ, không biết những người khác đang ở đâu.Đội bóng không có ai nhàn rỗi, nếu Lân Cổ đã giao Thiên Cẩu cho Lăng Tiêu, vậy thì việc đám Tiểu Cầu đi theo Thiên Đao làm việc càng thêm danh chính ngôn thuận rồi, bởi vì chuyện xảy ra ở Bạch Cốt trấn, còn có những sự kiện hỗn loạn xảy ra tại Tây Cảnh dạo gần đây, cả đám đều bề bộn nhiều việc.Lăng Tiêu đang thay quần áo, Du Tiểu Mặc đã chạy ra ngoài.Cửa đột nhiên mở ra, một bóng màu xanh đột nhiên bổ nhào vào trong lòng hắn, vì bất ngờ không kịp đề phòng, Du Tiểu Mặc bị vồ trúng, suýt nữa thì đã bị đè bẹp rồi, một âm thanh quen thuộc đồng thời vang lên trên đỉnh đầu hắn.“Con trai, con trai, cuối cùng con cũng đi ra rồi, cha rất nhớ con đó!”Du Quân Kỳ dùng sức ôm đầu con trai cưng, loại tâm trạng cứ tưởng mất bỗng có lại tuyệt đối không hề thua kém Lăng Tiêu. Lúc trước, sau khi biết Du Tiểu Mặc bị Thông Thiên Điện giam cầm, thậm chí còn nói con ông chết rồi, nếu không có Lăng Tiêu cản lại, có khi Du Quân Kỳ đã chạy đến liều chết với Thông Thiên Điện.Du Tiểu Mặc đạp cho vị kia một cái, “Rõ ràng hôm qua mới gặp, cha muốn ghìm chết con hả?”Du Quân Kỳ ủy khuất xoắn ngón tay, “Con trai, một ngày không gặp như ba năm mà”Du Tiểu Mặc lừ mắt khinh bỉ.Nói đến vị cha hờ này, vận khí của ông không phải chỉ dùng để trưng cho đẹp, những người khác kể cả Lăng Tiêu đều bị tổn thương, vậy mà chỉ có một mình Du Quân Kỳ là bình an vô sự, hơn nữa nghe nói trong số đám áo choàng trắng bị tử thương kia có tới một phần ba là kiệt tác của ông. Nguyên nhân là cha hắn có bản lĩnh đánh lén siêu việt, nghe nói là luyện được khi bị Du Chấn Thiên đuổi giết.Có điều Du Tiểu Mặc vẫn rất vui mừng khi cha bình an.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 642: Tiểu biệt thắng tân hôn
Chương 642: Tiểu biệt thắng tân hôn