Joanna không biết những hành động đó của mình là đúng hay sai, rõ ràng cô ta đã làm tất cả theo lời dặn dò của người đó, nhưng sao lại cảm thấy càng ngày càng Dạ Đình Sâm càng xa mình thế này? Đây hoàn toàn không phải là điều mà cô ta muốn! Cô ta tràn đầy tự tin mà đến, nhưng bây giờ lại mất đi khống chế với mọi thứ, sao có thể cam tâm đây! Joanna nhìn hai người giống như một đôi tình nhân từ từ đi xa, móng tay dài nhọn đâm thật mạnh vào lòng bàn tay, dù chảy máu cô ta cũng hoàn toàn không bận tâm.
Dường như chỉ có thông qua cách này, cô ta mới có thể giảm bớt nỗi đau trong tim.Đợi Dạ Đình Sâm và Đỗ Hồng Tuyết lên xe, không còn nhìn thấy nữa, Joanna giật mạnh túi xách ra như để trút giận, lấy điện thoại, nhanh chóng soạn một tin nhắn.“Mục đích ông bảo tôi giúp anh ấy tìm ra Đỗ Hồng Tuyết rốt cuộc là gì? Ông thật sự đang giúp tôi sao? Đến bao giờ tôi mới có được anh ấy?”Ba câu hỏi liên tiếp được đặt ra, Joanna ấn thật mạnh lên núi gửi đi.Sau khi tin nhắn được gửi, qua hồi lâu vẫn không thấy có động tĩnh gì, như đá chìm xuống biển.Joanna đã sắp sụp đổ rồi, không thể giữ vững sự bình tĩnh nữa, cô ta mở danh sách thường xuyên liên lạc ra, tìm thấy ghi chú kỳ quái kia, gọi thẳng vào số đó.Tuy rằng người đó đã từng cảnh cáo cô ta không được gọi trực tiếp nhưng bây giờ cô ta không buồn bận tâm nữa.Ngoài dự diệu của cô ta, điện thoại lại được kết nối, hơn nữa, có người nghe rồi.Nếu như điện thoại vẫn ở trong tay người đó, vậy chắc chắn hắn ta đã đọc được tin nhắn nhưng lại cố tình không trả lời! Điều này khiến cho trong lòng Joanna dấy lên một ngọn lửa không tên, cộng thêm việc bị cảnh tượng Đỗ Hồng Tuyết và Dạ Đình Sâm ở cạnh nhau vừa rồi kích thích, cô ta không thèm đợi đối phương nói đã vội vàng lên tiếng.- Tôi đã làm mọi thứ theo lời dặn dò của ông, nhưng không hề đạt đến hiệu quả mà ông đã hứa, Dạ Đình Sâm càng ngày càng rời xa tôi, hoàn toàn không đặt tôi vào lòng.Hơn nữa, bây giờ không chỉ có Nhạc Yên Nhi mà còn thêm một Đỗ Hồng Tuyết, chẳng lẽ muốn tôi cướp anh ấy từ tay Nhạc Yên Nhi về rồi lại tận tay dâng cho Đỗ Hồng Tuyết sao? - Đồ ngu! Trong ống nghe truyền tới tiếng mắng chửi, giọng nói này giống như do máy biến âm tạo thành vậy, the thé khó nghe, lộ ra vẻ lạnh lùng của cứng ngắc.- Chẳng lẽ cứ xuất hiện một người phụ nữ là cô lại điên lên một lần sao? Cô nhìn rõ ràng cho tôi, bây giờ uy hiếp lớn nhất của cô là ai? Uy hiếp lớn nhất ư? Joanna ngẩn ra, nghĩ đến một số hành động của Dạ Đình Sâm, cô ta gần như trả lời lại ngay mà không cần suy nghĩ: - Là Nhạc Yên Nhi, bây giờ trong lòng Dạ Đình Sâm toàn là cô ta! Người kia cười lạnh: - Ha ha, cô vẫn chưa ngu đến mức hết thuốc chữa, Nhạc Yên Nhi là vợ hợp pháp của Dạ Đình Sâm, cũng là người hắn yêu nhất, mà Đỗ Hồng Tuyết chỉ là người bị nghi là Mạnh Y Bạch mà thôi, cho dù cô ta thật sự là Mạnh Y Bạch, cô có chắc những chuyện cũ mười năm trước địch lại được sức nặng của Nhạc Yên Nhi trong lòng hắn không? - Tôi… Joanna ngẩn ra một lúc, không cam lòng nói: - Tại sao lại không thể, anh ấy yêu Nhạc Yên Nhi đến thế sao? Mạnh Y Bạch vì anh ấy mà chết, tôi không tin anh ấy dễ dàng bỏ rơi cô ta như thế.- Ngu ngốc! Cô tưởng rằng áy náy và tình yêu là một sao? Cho dù Dạ Đình Sâm có hái hết sao trên trời xuống cho Mạnh Y Bạch cũng không phải là vì yêu cô ấy! Người mà hắn yêu mới là đối thủ của cô, cô không lật đổ Nhạc Yên Nhi thì sao có được Dạ Đình Sâm? Tuy rằng thái độ của người kia hung ác, nhưng những lời người đó nói như thức tỉnh Joanna, khiến hai mắt cô ta sáng lên.- Đúng thế, sao tôi không nghĩ đến những điều này nhỉ…
- Nếu như cô có thể dễ dàng nghĩ ra những điều này thì hợp tác với tôi còn có giá trị gì nữa.
- Vậy rốt cuộc Đỗ Hồng Tuyết có phải là Mạnh Y Bạch không?
- Điều này cô phải hỏi Dạ Đình Sâm rồi! Ha ha ha…