Nhạc Yên Nhi về đến phòng liền vào phòng tắm mở vòi hoa sen ra.
Khi dòng nước lạnh lẽo chảy xuống cô mới cảm nhận được tiếng tim đập thình thịch của mình chậm rãi ổn định lại.Thật ra thì đối với cô mà nói, hắn là gay mới là chuyện tốt.Như thế thì hắn sẽ không nảy sinh hứng thú với cô, cô cũng không cần lo lắng hắn sẽ có ý đồ xấu với mình.Còn có cam đoan nào chắc chắn hơn thế không? Xu hướng tình dục khác nhau thì làm sao mà yêu nhau được! Hơn nữa phỏng chừng do Dạ Đình Sâm là gay nên bình thường mới săn sóc cô như vậy.Có một người bạn cùng phòng như thế không phải là ưu đãi lớn nhất à? Vậy thì lúc nãy tại sao cô lại bỏ chạy? Dạ Đình Sâm có là gay thì hắn cũng không ăn thịt người, Danny cũng là gay, không phải là cô sống chung với Danny rất tốt sao? Nhạc Yên Nhi cuối cùng cũng thuyết phục được mình chấp nhận sự thật này.Cơ thể cảm nhận được cái lạnh nên rùng mình, cô tắt vòi hoa sen rồi lau khô người, thế mới phát hiện không lấy quần áo vào lại đành phải lấy khăn quấn lại.Không ngờ cô vừa mở cửa ra đã thấy Dạ Đình Sâm đang ngồi trên giường mình! Nhạc Yên Nhi vừa thuyết phục mình xong, trong chớp mắt đã bị ném lên chín tầng mây, thân thể cô run lên, muốn trốn vào phòng tắm lần nữa.Nhưng ánh mắt Dạ Đình Sâm đáng sợ như lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn, lạnh lẽo sắc bén khiến Nhạc Yên Nhi cứng đờ.Nhạc Yên Nhi bình tĩnh lại, nghĩ rằng Dạ Đình Sâm hoàn toàn không thích phụ nữ, phỏng chừng mình có cởi sạch cũng chẳng hấp dẫn nổi hắn đâu.Nghĩ vậy, Nhạc Yên Nhi nở nụ cười gượng gạo: - Anh tìm tôi à? Dạ Đình Sâm im lặng, ánh mắt hắn lượn lờ trên mặt cô một lát rồi chậm rãi rời xuống.Tóc cô thả sau lưng khiến chiếc cổ có vẻ thon dài.Mấy sợi tóc xõa xuống càng tăng thêm phần quyến rũ.Bờ vai nõn nà và xương quai xanh tinh xảo còn lộ bên ngoài.Làn da trắng nõn hơi ửng hồng vì vừa tắm rửa xong, còn có giọt nước từ chiếc cổ xinh xắn trượt xuống, len lỏi vào trong “đồi núi”bị khăn tắm che chắn rồi biến mất hoàn toàn.Hầu kết của hắn theo đó mà giật giật, không tự chủ được hô hấp nóng lên.Hắn nghĩ đến làn da trơn mịn khiến hắn nhớ mãi không quên đêm đó, hắn còn chưa nhìn thật kỹ… Mà bây giờ cô cách hắn chưa đến một cánh tay, chỉ cần hắn vươn tay là có thể kéo xuống chiếc khăn tắm kia… Ngọn lửa trong cơ thể gần như sắp thiêu đốt lý trí của hắn, hắn cảm thấy sắp không thể khống chế nổi mình mà đè cô xuống, hôn cô thật mãnh liệt… - Dạ Đình Sâm? – Thấy hắn im lặng, Nhạc Yên Nhi lại hỏi lần nữa: - Anh tìm tôi có việc gì? Dạ Đình Sâm như tỉnh khỏi cơn mơ, lý trí dần dần trở lại.Hắn rời mắt, lạnh lùng hỏi: - Sao cô lại ăn mặc kiểu đó? Quần áo đâu hết rồi? Giọng nói lạnh như băng đá, còn dẫn theo cơn giận rõ ràng.Trái tim trong lồng ngực Nhạc Yên Nhi đập thình thịch.Quả nhiên, gay đều không thích nhìn thấy thân thể phụ nữ.Hắn nhất định là ghét bỏ cô.Cô vội giải thích: - Tôi quên mang quần áo thay.Hơn nữa tôi cũng không biết anh ở trong phòng.Cô nói xong, cuối cùng còn hơi oán thầm một chút.Người này tự ý chạy vào phòng cô còn nổi giận với cô.- Mặc đồ vào.Nhạc Yên Nhi vội cầm lấy đồ ngủ, trở về phòng tắm thay đồ rồi mới cẩn thận đi ra.Đôi mắt nai con to tròn chớp chớp, như là đang nói giờ không còn gì để soi mói nữa chứ? Dạ Đình Sâm chỉ nhìn thoáng qua đã phát hiện mặc dù đã mặc đồ kín mít, nhưng bị đôi mắt ngập nước của cô nhìn chăm chú lại khiến dục hỏa trong lòng hắn càng cháy mạnh hơn.Hắn dứt khoát đứng dậy, túm lấy tay cô kéo vào trong phòng tắm đóng cửa lại.Nhạc Yên Nhi bị hành động của hắn làm cho sững sờ, lập tức nghe thấy hắn đứng bên ngoài nói: - Cô đừng đi ra, cứ đứng trong đó đi, tôi hỏi xong rồi đi ngay.Nhạc Yên Nhi không kịp phản ứng, chớp mắt mấy mấy cái liền.Cô mặc quần áo rồi mà hắn vẫn ghét bỏ cô? Hay do cô là phụ nữ nên hắn không chịu được? Quả nhiên gay đều khó chiều.Nhạc Yên Nhi thầm bĩu môi, giọng điệu lại vẫn rất nhã nhặn:- Anh hỏi đi.
- Sao cô về muộn vậy?
- Công ty sắp xếp cho tôi một buổi casting, tôi đi lấy kịch bản, tan tầm rồi đi ăn cơm với bạn.
- Nói chuyện gì?
- Tôi nói với cô ấy chuyện kết hôn.Anh yên tâm đi cô ấy sẽ không nói cho người khác đâu.Hơn