TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 833: Xu Thế

- Công Tôn Động, ngươi…

Trên mặt của Lý Sở Sở đã không còn chút huyết sắc, ánh mắt thê lương.

- Ngươi, đây là vì cái gì?

- Sở Sở tiểu thư, tại hạ tên là Lôi Động.

Ánh mắt của Lôi Động đã trở lên lạnh lẽo thấu xương, thể hiện ra một cỗ thần thái đoạn tuyệt.

- Đối với hành vi lần này ta cảm thấy thật sự xấu hổ, cũng rất là khó chịu. Nhưng Lôi mỗ cũng nhất định phải làm như vậy. Cô cứcoi như Lôi mỗ là hạng người vô sỉ ti tiện là được rồi.

- Lôi đạo hữu, dù sao thì ngươi cũng đường đường là một cường giả cấp nguyên anh, cần gì phải làm ra việc bỉ ổi như vậy? Dùng một nữ tử hậu bối yếu nhược để làm con tin, uy hiếp để đạt được mục đích của chính mình?

Thanh âm của con khôi lỗi màu vàng liền dịu đi nói. Hắn cũng không phải chân chính là một con khôi lỗi, ý thức chủ thể vẫn là lý trưởng lão như cũ. Một lão yêu quái sống lâu như vậy khẳng định là một hạng người cáo già kiến thức rộng rãi. Sinh mệnh của hắn cũng đã không còn kéo dài được bao nhiêu. Gặp phải sự tình đột ngộ như thế, mặc dù là cực kỳ kinh sợ, nhưng mà cũng cố gắng ổn định lại tinh thần.

Cấp bậc nguyên anh? Lý Sở Sở vừa mới ủy khuất đến mức rơi nước mắt nhưng khi nghe thấy mấy chữ này cũng bị hung hăng chấn trụ. Nam tử trẻ tuổi có khí chất động lòng người, luôn ôn lương khiêm cung tương xử với mình trong nửa năm này không ngờ lại là một lão yêu quái cấp nguyên anh? Một đôi tú mục trợn tròn trừng lớn nhìn chằm chằm vào Lôi Động. Giống như là muốn từ bề ngoài của hắn phân biệt ra được một tia già cả.

Lôi Động thực sự cũng không phải là hạng gà mờ mới xuất đạo,đối mặt với lời nói của Lý trưởng lão hắn vẫn không hề nhúc nhích. Chỉ lạnh lùng thản nhiên nói.

- Nhân sinh đời người có ai lại không làm ra một hai sự việc khiến cho người khác khinh thường đây? Thôi, Lôi mỗ cũng không muốn tự mình biện bạch, chỉ là muốn nhắc nhở Lý đạo hữu một câu. Sở Sở tiểu thư đã ở trong tay Lôi mỗ, Lý đạo hữu cũng không cần phải giở thủ đoạn gì, nói là Sở Sở tiểu thư đối với Lý đạo hữu có trọng yếu hay không. Lôi mỗ có thể tu luyện tới cảnh giới nguyên anh cũng không phải là cả ngày ăn chay niệm phật mà thành.

Lý trưởng lão thở dài một hơi thật sâu, nhưng kim quang trong mắt cũng không hề buông lỏng, nhìn chằm chằm vào Lôi Động.

- Đạo hữu nói đúng, Lý mỗ cũng biết thật tâm ngươi cũng không muốn thương tổn Sở Sở. Chỉ sợ là thật sự có nỗi khổ bất đắc dĩ. Chúng ta đều là người sảng khoái, đạo hữu hay nhanh chóng đưa ra điều kiện, chỉ cần nằm trong phạm vi năng lực của Lý mỗ thì ta sẽ không chối từ.

- Lý đạo hữu quả nhiên là một người thông minh mà sảng khoái.

Lôi Động thuận miệng khen một câu, sau đó liền nói thẳng.

- Lần này Lôi mỗ uy hiếp đạo hữu thực sự không phải là muốn đặt điều kiện mà chỉ là muốn một cái hoàn cảnh giao dịch công bằng mà thôi. Vả lại trước khi Lôi mỗ đưa ra điều kiện, trước tiên đạo hữu cứ kiểm tra một phen.

Lôi Động biết rõ, nếu mà trực tiếp dùng Lý Sở Sở để bắt Lý trưởng lão giao ra khôi lỗi thuật cấp hóa thần thì đây chính làmột chuyện tình cực kỳ phiêu lưu. Nói không chừng sẽ khiến cho đói phương trở mặt. mà đưa ra giao dịch công bằng thì xác suất thu được khôi lỗi thuật cấp hóa thần sẽ tăng lên rất nhiều.

Dứt lời, Lôi Động liền khẽ động trữ vật giới chỉ, ném một đống cực phẩm linh thạch cùng với một ít tài liệu hiếm có giá trị xa xỉ, tổng trị giá sợ là không thua năm triệu linh thạch. Ngoại trừnhững cái đó ra còn có hai cái phong hồn cầu nữa.

Lý trưởng lão dù sao cũng là một thái thượng trưởng lão của một tông phía cực kỳ có địa vị ở Đại Kiền Châu, đối mặt với đám tài liệu vô giá trong mắt những tu sĩ nguyên anh bình thường cũng chỉ bình thản nhìn lướt quá mà không hề tỏ vẻ gì. Nhưng mà hai cái phong hồn cầu này cũng khiến cho hắn chú ý. Vừa hút lên nhìn kiềm tra một chút, liền giật mình một cái, nói.

- Không ngờ là hai con cực phẩm linh quỷ.

Cực phẩm linh quỷ chính là đồ cực tốt, cực kỳ hiếm thấy. Ngay cả ở bên trong Đại Kiền Châu này cũng không phải là hàng thông thường gì cả. Mỗi một con đều là vô giá. Lôi Động ném ra một đống lớn tài liệu và cực phẩm linh thạch kia, thoạt nhìn thì sắc sỡ lóa mắt, giống như là ném ra một cái bảo tàng.

Nhưng trên thực tế, cả đống đồ vật này thậm chí còn không thể đổi lại được một con cực phẩm linh quỷ. Bởi vì bất kỳ một tu sĩcấp nguyên anh nào, một khi con được một con cực phẩm linh quỷ xong, cũng có thể sẽ chuyển qua chuyên tu Ngự Quỷ Thuật. Chỉ cần hơi tiêu tốn một chút tâm tư và thời gian là sẽ có thể thu lại được một con quỷ bộc cấp quỷ vương. Do đó khiến cho thực lực của mình tăng lên một khoảng lớn.

Cũng là bởi vì như vậy, một khi có cực phẩm linh quỷ xuất hiện, bình thường giá cả cũng đều sẽ bị đẩy lên cực cao, dù là vậy thì cũng sẽ nhanh chóng bị tiêu thụ mất. Dưới tình huống như vậy, tuyệt đại đa số mọi người một khi vô ý bắt được cực phẩm linh quỷ bình thường cũng đều sẽ yên lặng không một tiếng động mà luyện hóa nó, ngay cả bình thường cũng không dễ gì triệu hồi nóra.

Bởi vì cho dù là muốn dùng cực phẩm linh quỷ đi đổi lấy một đống tài nguyên lớn thì cũng rất sợ sẽ mang ngọc mắc tội, rước lấy họa sát thân. Còn không bằng lén lút để chính mình dùng lấy còn tốt hơn.Tựa như sư phụ Vạn Quỷ lão tổ của Lôi Động. Lúc trước, khi còn là tu sĩ luyện khí kỳ tầng thứ năm đã bắt được một con cực phẩm linh quỷ, kết quả là không nói hai lời trực tiếp luyện hóa. Nếu không như vậy thì cũng không chiếm được địa vịnhư bây giờ.

Đại Kiền Châu này, đất rộng của nhiều, tài nguyên dày đặc. Nhưng đồng dạng, tu sĩ cũng có rất nhiều. Cực phẩm linh quỷ, dựa theo số người và độ hiếm mà nói thì thậm chí còn hiếm hơn cả cái loại tiểu địa phương như Khang Châu. Bởi vậy dưới loại tình huống này, cho dù thân phận và thực lực địa vị của Lý trưởng lão có cường đại hơn nữa, nhưng mà muốn lấy được một con cực phẩm linh quỷ cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì. Tiền vốn và vận khí, thiếu một thứ cũng không thể được.

Đối mặt với Lý trưởng lão, Lôi Động hoàn toàn không có nửa điểm kinh ngạc, mà là dùng ngữ khí bình thản nói.

- Tại hạ và tiền bối U Minh Quỷ Đế của U Minh Quỷ Vực có chút giao tình, nhân được Quỷ Đế ưu ái nên có được vài còn cực phẩm linh quỷ. Mà Lôi mỗ cũng đã dùng đủ phần của mình, còn thừa hai con này liền lấy ra giao dịch với đạo hữu. Không biết là thành ý của Lôi mỗ đã đủ hay chưa?

Giờ phút này hắn lôi cả U Minh Quỷ Đế ra cũng là bởi vì Lôi Động muốn đề cao bối cảnh của chính mình. Miễn cho Lý trưởng lão này nghĩ rằng mình chỉ là một tán tu lụi bại không nơi nương tựa. Hơn nữa dù sao hôm nay cũng đã biểu lộ ra thân phận của mình. Về phần Lý trưởng lão này tương lai có muốn đến tìm mình để phiền toái hay không thì Lôi Động không sợ chút nào.

Nếu hắn dám chạy tới Khang Châu để tìm mình phiền toái thì thực sự chính là hành vi muốn chết.

- U Minh Quỷ Đế?

Đôi mắt màu vàng của Lý trưởng lão có chút ngưng trọng. Tuy rằng hắn và U Minh Quỷ Đế không có giao tình gì, cũng không có quan hệ tới lui với quỷ tộc. Nhưng mà loại cường giả hóa thần như U Minh Quỷ Đế thì hắn cũng đã nghe kỳ danh từ lâu. Đối với cường giả, bất luận kẻ nào cũng sẽ không thể khinh thị. Nếu không, U Minh Quỷ Đế có thể mình mình đánh với ba Lý trưởng lão mà không rơi xuống thế hạ phong. Ánh mắt hắn bắt đầu xoay chuyển không thôi, ngữ khí cũng dịu đi rất nhiều.

- Thì ra bối cảnh của Lôi đạo hữu cũng hoàn toàn không nhỏ, khó trách thực lực lại phi phàm khó lường như vậy. Một thân pháp thuật U Minh hệ lô hỏa thần thanh, còn có được tôi tớ cấp quỷ vương. Về phần kỳ thuật có thể khiến cho không gian ngưng đọng lại thì hẳn là Minh Thần Châm Ngôn Thuật đại danh đỉnh đỉnh?

- Lý đạo hữu kiến thức rộng rãi, tại hạ bội phục.

Lôi Động cười nhạt một tiếng nói.

- Nhưng mà tại hạ cũng không phải là thuộc Quỷ Đế nhất mạch, chẳng qua là có chút giao tình đặc thù mà thôi. Trên thực tế, lần này tại hạ tiến đến vốn là muốn quý tông hỗ trợ một việc. Tại hạcũng đã lường trước việc nhãn giới của quý tông rất cao, không vừa mắt với tu vi cả bản thân nên đã nhờ Phượng Đế tiền bối tiến cử.

- Dứt lời Lôi Động lại ném ra cái ngọc giản có thư giới thiệu.

Sau khi Lý trưởng lão kia tiếp nhận cái ngọc giản rồi khẽ đảo thần niệm qua, lúc này đôi mắt kim quang liên tục lóe lên, thanh âm có chút sợ hãi không thôi nói.

- Lôi đạo hữu lại có thể được Phương Đế tin tưởng như vậy? Tình nguyện bán một cái nhân tình cho Vạn Khôi Môn ta cũng tất yếu phải giúp cho Lôi đạo hữu hoàn thành mong muốn?

Tuy rằng Lý trưởng lão này có được thực lực cấp hóa thần, nhưng mà cảnh giới chân chính của hắn cũng chỉ là nguyên anh kỳ đỉnh phong mà thôi. Tự nhiên là sẽ có một cỗ cảm giác kính sợ đối với những cường giả cấp hóa thần chân chính. Cũng là bởi vậy, từ sao khi biết được thực lực của Lôi Động xong, song phương cũng luôn xưng hô là đạo hữu tương xứng.

Lý Sở Sở trừng lớn một đôi mắt đẹp, không thể tin được nhìn chằm chằm vào người nam nhân đang uy hiếp tính mạng của mình. Thì ra chẳng qua một cái xuất thân đau khổ bi thương khiến cho người ta sinh lòng đồng cảm của hắn, cũng khiến cho nàng sinh ra một tia thương nhu ở sâu trong trái tim đều chỉ làgiả dối.

Hết thảy đều chỉ là giả dối. Hắn lại cường đại như vậy, cường đại đến mức lão tổ tông của mình cũng đều phải kiêng kị không thôi. Chuyển biến cao ngất như vậy khiến cho trong lòng của nàng nhất thời không thể chấp nhận được.

- Tin tưởng thì chưa nói tới, nhưng mà tại hạ và Phượng Đế tiền bối từng có một đoạn thời gian cùng chung mạo hiểm, song phương rất có giao tình mà thôi.

Trong khi Lôi Động tự thuật lại chuyện này, thần tình lạnh nhạt không thôi. Đương nhiên hắn nói những lời này vẫn là chỉ muốn gia tăng chút lợi thế cho chính mình mà thôi. Nếu không có khảnăng tăng thêm một chút thân phận địa vị của mình thì trong trận giao dịch này chính mình sẽ ở trong trạng thái hạ phong.

Lý trưởng lão lấy thân thể của khôi lỗi mà hít vào một hơi khílạnh, cùng chung mạo hiểm, giao tình? Một tu sĩ nguyên anh có thể cùng chung mạo hiểm mà sinh ra được giao tình với mọt cường giả hóa thần kỳ nổi tiếng, như vậy thì hắn phải có chỗ đặc thù, hơn nữa còn cực kỳ cường đại thì mới có thể làm được?

Phải biết rằng ở trên thế giới này, dù là bất kỳ ngõ ngách nào thì cũng đều là lấy thực lực làm chủ. Nếu thực lực kém quá nhiều,đối phương có thể liếc mắt nhìn ngươi một cái cũng đủ để ngươi thấy được vinh quang và may mắn lắm rồi. Hắn thế nhưng lại có thể có chút quan vệ với hai người trong Minh Vực Tứ Đế. Hơn nữa giao tình dường như còn không hề đơn giản.

Cực phẩm linh quỷ và Minh Thần Chân Ngôn Thuật không thểlàm giả. Và thư chỉ thị mà Phương Đế tự tay viết này cũng ẩn chứa dấu hiệu không thể làm giả của nàng. Có thể thấy được kẻ này cực kỳ phi phàm. Ánh mắt nhìn về phía Lôi Động lại có sựbất đồng.

- Nếu là Phương Đế đã nhờ, như vậy xin đạo hữu hãy sảng khoái nói ra yêu cầu, chỉ cần là trong phạm vi khả năng của Lý mỗ, nhất định ta sẽ giúp đạo hữu hoàn thành. Bổn môn và Minh Phương nhất tộc cũng có quan hệ tới lui, giao tình cũng rất sâu đậm.

Đối với lời nói lần này, Lôi Động cũng không cho là đúng, lắc đầu nở nụ cười nói.

- Tại hạ đề cập đến Phượng Đế, thực sự không phải là để cho Phượng Đế thiếu tông môn của ngài một cái nhân tình. Trên thực tế nếu tại hạ cứ đường đường chính chính đến quý môn, quý môn sẽ nhìn vào thể diện của Phượng Đế mà hoàn thành yêu cầu của tại hạ. Nhưng mà tại hạ thật sự không thể để Phượng Đếthiếu các ngài một cái nhân tình được, bởi vì nếu như thế thì tại hạ cũng sẽ thiếu nàng một cái nhân tình cực lớn. Bây giờ chúng ta chẳng qua chỉ là làm một cuộc giao dịch công bằng mà thôi. Ai cũng sẽ không thiếu người kia một cái nhân tình. Lôi mỗ làm việc từ trước đến nay đều là một là một hai là hai. Việc này phải nói rõ ràng trước.

- Đó là tự nhiên, tuy rằng Lý mỗ không biết là ai chiêu đãi Lôi đạo hữu khiến cho đạo hữu gặp phải phiền phức như vậy. Nhưng Lý mỗ vẫn đại diện cho Vạn Khôi Môn tạ lỗi với Lôi Đạo hữu. khi nào trở về cũng sẽ đích thân tới chỗ của Phượng Đế để tạ lỗi.

Giờ phút này, có lẽ Lý Trưởng lão đã chân chính coi trọng Lôi động.

- Như thế thì Lôi mỗ cũng không khách khí nữa. Lôi mỗ muốn chính là khôi lỗi thuật cấp hóa thần của quý môn.

Lôi Động liền nẹ nhàng nói ra yêu cầu, cái khẩu khí kia, phảng phất giống như là trong nhà mình không có nước tương thì sang hàng xóm xin vậy.

- Cái gì?

Lý trưởng lão lập tức nổi hẳn lên.

- Điều đó không có khả năng.

Trong lòng Lôi Động đã sớm có dự đoán đối với việc Lý trưởng lão sẽ đột ngột nổi giận. Nếu không thì hắn cũng đã không khống chế Lý Sở Sở trong tay mình, đồng thời còn không ngừng tăng lên các loại lợi thế bối cảnh của mình. Cái này cũng là vì đảm bảo trong lúc Lý trưởng lão quá mức tức giận sẽ không làm ra chút chuyện gì đó không lý trí. Đến lúc đó thì sự tình sẽ trở nên khó có thể vãn hồi.

Khôi lỗi thuật cấp hóa thần, chính là nền tảng căn bản nhất của Vạn Khôi Môn, cũng là toàn bộ tinh hoa của cả tông phái. Nếu không thì Lý trưởng lão kia cũng không có phản ứng kịch liệt như thế, giống như là gặp quỷ vậy. Lôi Động chỉ im lặng nhìn hắn, dường như là chờ đợi hắn yên tĩnh trở lại.

Thật không thẹn là lão yêu quái đã sống bảy tám trăm năm. Sau khi trải qua một hồi giận dữ xung thiên, thì liền cực kỳ nhanh chóng áp chế tâm tình của mình xuống. Bên trong đối mắt đã không còn vẻ thân quen như lúc trước nữa mà có chút hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Động.

- Khôi lỗi thuật cấp hóa thần, chẳng lẽ Lôi đạo hữu là tới để đùa bỡn với Lý mỗ sao?