TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 302: gia (hạ)

Lôi Động cũng đã đi xem qua, so với Tiểu Thanh cốc lúc đầu thì chỉ có hơn chớ không kém.

Đương nhiên, vì để cho bọn họ dời đi, Đinh Uyển Ngôn đã phải trả cho bọn họ khoảng chừng hai trăm vạn linh thạch. Tuy rằng con số này khiến cho Lôi Động có chút đau lòng. Nhưng mà nếu Đinh Uyển Ngôn đã thích thì tự nhiên Lôi Động cũng hài lòng. Dù sao thì cái sơn cốc kia, đích xác là có phong cảnh rất tú lệ. Hai người xây nhà ở chỗ này, cũng là một chuyện tình rất lãng mạn.

Huống chi, linh mạch yếu nhược cũng không phải là hoàn toàn không có cách nào thay đổi. Ở bên trong điển tịch của tông có một loại trận pháp tên là Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận. Một khi được bày ra sẽ chậm rãi đem linh khí tự do tán loạn ở xung quanh mà ngưng tụ lại vào trung tâm của trận pháp. Mà bởi vì có linh khí tập trung, lâu dài còn có thể nuôi dưỡng cái linh mạch yếu ớt kia, khiến cho nó dần dần lớn mạnh.

Đương nhiên, nếu mà nhờ tông phái cho người bố trí ra một cái Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận như vậy thì giá cả sẽ tương đối xa xỉ, phải mời cả lão tổ Nguyên anh ra khỏi động mới có thể làm chủ được. Hao phí mấy ngàn vạn điểm cống hiến là chắc chắn. Hơn nữa, hiệu lực có được cũng sẽ không quá nhanh, chỉ có thể cải thiện từng năm từng năm một.

Nếu không có thời gian trên trăm năm, cái linh mạch kia cũng sẽ không thể trở nên mạnh mẽ được. Bởi vậy việc này cũng chỉ có thể tạm thời hoãn lại. Khoảng cách từ Hắc Sơn phường thị đến cái Tiểu Thanh cốc này cũng không quá xa, chỉ khoảng chừng ngàn dặm mà thôi. Cũng không phải là Lôi Động nhớ nhung Âu Dương Dung Nhi, mà là chính mình thật vất vả mới bồi dưỡng ra được một luyện đan sư, hao phí bao nhiêu linh thạch như vậy, dù sao thì cũng phải thu lại được từ trên người của nàng. Để cho nàng ở lại Tiểu Thanh cốc một mình, cũng chưa chắc đã phải là một chuyện tình an toàn.

Hiện giờ bởi vì Lôi Động không cần phải che giấu thân phận và hành tung ở trong Thiên Đạo Minh nữa. Cho nên chân giẫm lên Ác Quỷ Chướng, mặc kệ thanh thiên bạch nhật hướng về phía Tiểu Thanh cốc mà phi nhanh đến. Thứ nhất là lấy thân phận đệ tử Âm Sát Tông của hắn tung hoành ở trong Thiên Đạo Minh vẫn tương đối an toàn. Sẽ không có tên tu sĩ Kim đan kỳ nào có đầu óc bình thường mà lại vô duyên vô cớ trêu chọc chính mình.

Ngoài ra, Lôi Động cũng tự nhận là dựa vào đám cực phẩm linh khí đầy trên người mình, cùng với các loại phù triện, đan dược linh tinh gì đó mang theo ở trên người. Chiến thắng tu sĩ Kim đan là chuyện tuyệt không có khả năng, nhưng mà muốn chạy trốn thì vẫn miễn cưỡng làm được. Huống chi, xác suất có thể gặp phải tu sĩ Kim đan ở trên đoạn đường này là rất thấp. Chạy đi cấp tốc như thế, chỉ trong thời gian ba ngày Lôi Động liền dẫn Âu Dương Dung Nhi về tới trong nước Đại Đinh.

Mặc dù cái Tiểu Thanh cốc kia tốt, nhưng mà đó không phải là địa bàn của mình, thiếu chút cảm giác an toàn.

Âu Dương Dung Nhi đang thương, nàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị tên đại ma đầu đáng sợ trong mắt nàng bắt nàng phải dùng phương thức nhổ trồng nhanh nhất bắt đi đến một địa phương khác. Tựa như là Lôi Động không có các nào phản kháng ở trước mặt Thiên Ma. Âu Dương Dung Nhi ở trong tay của Lôi Động đồng dạng cũng chỉ có thể tùy ý để hắn vặn vẹo vo viên. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, sợ hãi Lôi Động thì vẫn sợ hãi. Nhưng mà những năm gần đây tuy rằng hắn một mức bức bách chính mình liều mạng học thuật luyện đan, nhưng mà Âu Dương Dung Nhi cũng rất cảm kích hắn. Dù sao thì hắn vì chính mình mà đã báo đại thù, có cho mình cơ hội để lớn mạnh hơn. Về phần khi luyện đan thất bại thì sẽ cho linh quỷ đánh đòn nàng, thì đã chậm rãi chuyển biến ở trong tư tưởng của nàng. Nàng cho rằng đó là vì Lôi Động đối tốt với nàng, muốn cho nàng nhanh tiến bộ.

Đương nhiên, Lôi Động cũng lười đi quản cái tiểu tâm tư nữ nhi của nàng. Hắn muốn chính là bồi dưỡng thiên phú luyện đan của nàng.

Bởi vì trước khi đi, Lôi Động đã nói qua chuyện tình của Âu Dương Dung Nhi đối với Đinh Uyển Ngôn. Bởi vậy, Lôi Động đột nhiên mang một nữ nhân về nhà thì Đinh Uyển Ngôn cũng không có giật mình, ngược lại còn khách khách khí khí đối đãi với Âu Dương Dung Nhi, còn chuẩn bị cả trà nước cho nàng. Nhưng mà Lôi Động vừa mới trừng mắt, Âu Dương Dung Nhi rõ ràng không dám ngồi xuống, vội vang đứng dậy ngoan ngoạn giúp Lôi Động và Đinh Uyển Ngôn pha trà.

- Uyển Ngôn, đây là Bồ Đề Thanh Tâm trà mà ta đã nói với nàng.

Lôi Động cười nhẹ tiếp nhận chén linh trà mà Dung Nhi vừa mới pha, ân cần đưa cho vợ mình.

- Nếu là uống lâu dài, có công hiệu làm tăng cường thần niệm. Ta cũng đã uống rất nhiều năm, thần niệm cũng được tăng cường khá nhiều.

Đinh Uyển Ngôn tiếp nhận chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nước trà nóng bỏng, nhưng quả nhiên có một cỗ thanh lương lan khắp toàn thân, khiến cho mỗi một cái lỗ chân lông đều được mở ra, tinh thần cũng lâm vào một trận khoan khái nhẹ nhàng. Không khỏi có chút kinh hỷ nói.

- Quả nhiên là thứ tốt, vận khí của phu quân thật không tệ. Tuy rằng công hiệu nhất thời kém xa so với Tẩy Tâm Quả, nhưng mà nếu luận về giá trị lâu dài thì giá trị của linh trà này vượt xa so với Tẩy Tâm Quả.

Âu Dương Dung Nhi đứng nghe hai người bình luận một hồi, từ khi rơi vào bên trong ma trảo của Lôi Động thì nàng chưa từng được uống qua một ngụm thượng đẳng linh trà nào, dù cho có thời gian rảnh rỗi thì nàng cũng đều dùng để vun trồng linh trà. Cũng may, nhờ có nàng dốc lòng chăm sóc mà hương vị của những cây linh trà được vun trồng ra cũng chậm rãi tăng lên.

Vẻ mặt của nàng đã rơi vào trong ánh mắt tỷ mỉ của Đinh Uyển Ngôn, chỉ thấy nàng khẽ cười nói.

- Dung Nhi, muội cũng khổ cực nhiều rồi, cùng ngồi xuống uống một chén linh trà đi.

Lại thấy ánh mắt của nàng nhìn về phía Lôi Động dường như là rất sợ hãi. Đinh Uyển Ngôn liền tức giận liếc mắt nhìn Lôi Động một cái nói.

- Dung Nhi, chớ có sợ hắn, kỳ thật con người của Lôi Động là bên ngoài thì hung ác nhưng mà tâm địa bên trong thì lại rất tốt.

Lôi Động không dám làm mất mặt của lão bà, hắn liền trừng lớn đôi mắt với nàng rồi nói.

- Chủ mẫu bảo cô uống thì cô cứ uống đi. Nhưng mà uống xong thì nhanh chóng đi làm việc đi. Trước tiên thì đem linh trà đã nhổ trồng xuống cho tốt, nếu mà làm chết thì ta sẽ hỏi tội. Ngoài ra hai ngày nay cô đã làm chậm trễ tiến độ luyện đan, cần phải nhanh chóng bổ sung…

- Vâng thưa chủ nhân. Đa tạ chủ mẫu…

Dung Nhi lên tiếng có chút điềm đạm đáng yêu. Bây giờ đối với mệnh lệnh của Lôi Động, nàng không dám chống lại nửa câu. Sau khi ngồi xuống một lúc lâu nàng cũng không dám nếm linh trà ngay. Sau khi uống trà xong, nàng liền nhanh chóng đi tìm địa điểm thích hợp để trồng Bồ Đề Thanh Tâm trà. Vừa nghĩ tới nếu như ngộ nhỡ có linh trà bị chết thì cả đời này, nàng còn có thể có ngày yên lành sao?

Đợi đến khi nàng đi rồi, Đinh Uyển Ngôn mới tức giận liếc mắt lườm Lôi Động một cái, thản nhiên cười.