Chưởng chưa đến, khí đã tới trước cuốn tay áo của Đông Phương Phức lên, khăn che mặt cũng xốc nhẹ. Hai con ngươi của nàng trở nên trống rỗng, trừ lạnh như băng ra thì không còn sắc thái nào khác.
Bỗng nhiên nàng cũng bộc phát khí thế không kém Đinh Uyển Ngôn, không khí dường như lại lạnh hơn mấy phần. Thân hình như cây cung, hai tay giao thoa liên tục điểm trong không khí. Tê tê tê, từng đạo màu lam nhạt mà tràn ngập xuyên thấu như mưa to hướng đám Âm Sát Lệ Quỷ bạo đi.Mỗi một đạo chỉ kính đều khiến Âm Sát Lệ Quỷ đình trệ bỗng chốc, cơ hồ là lập tức tám chín đạo chỉ kính xuyên tới. Âm Sát Lệ Quỷ bạo tán trong không khí, biến mất trong vô hình.Không chỉ như thế, toàn thân Đông Phương Phức bốc lên một cỗ màu trắng giống như sương mù không phải sương mù, giống như quang không phải quang. Vật này như là thực thể, nó quay cuồng tràn ra bốn phương tám hướng. Những tạo nên những tiếng rắc rắc giòn vang.- Huyền Âm đại pháp.Lôi Động đứng dưới đài quan sát, trong lòng nói ra danh tự. Mặc dù không có hảo hảo lĩnh giáo qua Huyền Âm đại pháp, nhưng Lôi Động lại nhìn ra được, Đông Phương Phức sử dụng Huyền Âm đại pháp rất có hỏa hầu. Lôi Động cũng đụng độ Vũ U Hàn có Huyền Âm đại pháp, nhưng hắn tin tưởng Huyền Âm đại pháp của Vũ U Hàn sẽ không có uy lực và hỏa hầu bằng Đông Phương Phức.Huống chi, nàng ngay cả Huyền Âm đại pháp đều không có thi triển đi ra, liền mở miệng chịu thua. Đồng thời cũng có chút cảm khái, Quỷ Sát chưởng của sư tỷ lại tiến bộ. Khó trách Nhạc Vô Ngân với thực lực khá cao như vậy mà còn sư tỷ bị đánh đến nỗi ngay cả sức hoàn thủ, phải chịu trọng thương.Không chỉ là Lôi Động, rất nhiều quan sát người cũng kinh ngạc khi Âm Sát song anh vừa mới giao chiến, tựa hồ một bước cũng không nhường khiến trận đấu trở nên gay cấn không thôi. Vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng, song anh sẽ khiêm nhượng vài cái, sau đó mới bắt đầu hữu hảo giao lưu.Đáng tiếc đám người không hiểu sự kiêu ngạo trong lòng hai nàng.Đông Phương Phức không cần đề cập. Mà Đinh Uyển Ngôn cũng chỉ có trước mặt Lôi Động mới có thể lộ ra một mặt dịu dàng mà tinh tế tỉ mỉ. Nhưng điều này không ảnh hưởng tới nàng, sâu bên trong vẫn có tình kiêu ngạo.Đúng như nàng phát ra từ đáy lòng nói, nếu không có Đông Phương Phức, nàng không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy. Bởi vậy, thi triển toàn lực đánh bại Đông Phương Phức thì mới là tôn trọng nàng ta, mà không phải khiêm nhường giao hữu. Đinh Uyển Ngôn gặp Đông Phương Phức thi triển Huyền Âm đại pháp dùng Chỉ kính phá vỡ Quỷ Sát chưởng chính mình. Sắc mặt nàng không thay đổi chút nào, thân thể mềm mại nhẹ nhàng linh hoạt lơ lửng trên không trung, hai tay mười ngón khẽ vẫy, váy trên người cũng phiêu đãng theo gió. Âm sát khí bá đạo trong giây láy bùng nổ khuếch tán ra ngoài, trong chốc lát phạm vị mười trượng hình thành từng đạo sát phong kịch liệt lưu chuyển, gào thế che trời hướng sương trắng bay tới.Âm Sát đại pháp trực tiếp giao đấu Huyền Âm đại pháp.Hai cỗ khí tức bất đồng hung hăng va vào nhau công kích lên hai người. Từ đại thế đến khi kình xoay tròn rất nhỏ, trong một giây va chạm liền dây dưa căn nuốt.Bùm bùm cách cách, khí kình tán ra khiến không khí bạo những tiếng nổ nhỏ chấn đá xanh vỡ tan kích xa bốn phía.Những người dưới đài nhìn thấy mà say sưa, vừa sợ vừa cảm thán đối với hỏa hầu và tạo nghệ của Âm Sát đại pháp hoặc Huyền Âm đại pháp của hai nàng. Lại cảm khái khi hai nữ tử kiệt xuất đụng nhau, không phải thân pháp hoa mĩ mà lực lượng chính thức. Tu vi, hỏa hầu, chân khí tinh thuần...loại so đấu này không một chút giả dối.Thời gian tầm mười nhịp thở, đại pháp của hai người trùng kích đến trình độ gay cấn, ngươi tới ta đi kịch liệt dị thường. Nhưng rất rõ ràng, tu vi song phương đối với hỏa hầu đại pháp không kém bao nhiêu. Nếu là lại tiếp tục so đấu thì chỉ có từng người kiệt lực mà ngã.Liếc mắt nhìn nhau, phảng phất nhìn thấy suy nghĩ của đối phương, từng người thu lại lực đạo.Ánh mắt Đông Phương Phức ngưng trọng, hai tay dùng đường vòng cung quỷ dị liên tục, động tác phiêu miểu mà đẹp mắt. Người xem như si mê như say sưa, nhưng uy lực pháp thuật kế tiếp làm cho người ta có chút líu lưỡi. Chỉ thấy trên trán Đông Phương Phức đã toát mồ hôi. Khi một tay của nàng hạ xuống, những đám sương mù do Huyền Âm ngưng thành trong chớp mắt biến ảo thành một đại điểu màu trắng.Lông đuôi Đại Điểu hoa lệ mà thon dài, giương cánh chấn động, thân hình cao mấy trượng.- Huyền Băng Phượng hoàng.Một ít Trúc Cơ kỳ tu sĩ chung quanh cũng nhịn không được nữa sắc mặt trắng bệch hô to danh tự của pháp thuật này. Nguyên bản đám người đối với tên tuổi Đông Phương Phức lớn như thế, cái gì trăm năm khó gặp kỳ tài, cái gì trước đại bỉ đã đạt tới tầng thứ mười hai đỉnh phong, khoảng cách Trúc Cơ chỉ có cách nhau một đường...đều có chút khinh thường. Họ cho rằng Đông Phương Phức bất quá là chú trọng tăng cấp tu vi, xem nhẹ pháp thuật trụ cột mà thôi. Về phần một Âm Sát song anh khác là Đinh Uyển Ngôn, họ cũng ôm tâm tư khinh thường nàng. Khó trách được bởi người có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, có một ai không phải người có thiên tư xuất chúng?Nhưng theo của bọn hắn nhìn thấy hỏa hầu pháp thuật của Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn rất mạnh. Từng người đem Huyền Âm đại pháp cùng Âm Sát đại pháp tu luyện rất có uy lực thì đều thu lại ngạo mạn trong lòng. Giờ phút này, mắt thấy Đông Phương Phức lại thi triển ra Huyền Âm đại pháp trong nguyên bộ pháp thuật, Huyền Băng Phượng Hoàng thì đều há hốc mồm. Tuy nói rất rõ ràng, Đông Phương Phức đối với pháp thuật kia thi triển còn không thế nào thuần thục, đoán chừng uy lực đầu Băng Phượng Hoàng kia cũng không quá mạnh mẽ.Nhưng đây chính là Huyền Băng Phượng Hoàng được xưng là pháp thuật khó tu luyện nhất trong Huyền Âm đại pháp.Đinh Uyển Ngôn tại lúc Đông Phương Phức thi triển Huyền Băng Phượng Hoàng cũng không có chút nhàn rỗi. Đồng dạng lấy thủ pháp cực nhanh khu động pháp thuật phiền phức hạng nhất, từ trên trán nàng toát mồ hôi có thể phỏng đoán ra đây cũng không phải pháp thuật đơn giản.- Đi!Ngọc thủ của Đông Phương Phức vừa nhấc, trong miệng phát ra thanh âm lạnh lùng.Đầu Huyền Băng Phượng Hoàng kia lúc này vỗ cánh dựng lên, khí thế phi phàm hướng Đinh Uyển Ngôn đánh tới. Miệng phượng há ra, một cỗ hàn phún xuất, ngay cả những người dưới sân thi đấu mặc dù cách một cấm chế cũng cảm nhận được sự âm lãnh thấu xương.....- Ba ~ ba ~Một đạo hàn yên xẹt qua mặt đất, từng khối đá xanh bị đông thành băng, thoáng cái quét qua phía của Đinh Uyển Ngôn.Uông!Sắc mặt của Đinh Uyển Ngôn bởi vì tiêu hao quá độ, có chút trắng bệch, nhưng đạo sương mù trắng kia ngưng tụ cũng không có gì. Quát một tiếng, hai tay mở ra rồi hợp lại.Ngưng tụ Âm sát khí nồng đậm ở chung quanh, trong chốc lát lưu chuyển nhanh chóng, thoáng qua là một cái vòi rồng do âm sát khí tạo thành. Tốc độ chuyển động của vòi rồng nhanh chóng, thôn phệ hóa giải hết toàn bộ hàn khí kia, ngay sau đó là cuốn đầu Băng Phượng kia vào bên trong, đá xanh bị đóng băng, bị phong sát cắt qua một cái, hóa thành vô số mảnh vỡ, bị âm sát khí cuốn lên, bắn ra chung quanh.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 128: Song Anh kiêu ngạo
Chương 128: Song Anh kiêu ngạo