TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 768: Chắc chắn là người nhà họ an

Tiêu Mộc Diên thật sự muốn biết, giờ Thịnh Trình Việt còn sống không?

Tại sao trong khách sạn lại xảy ra vụ án giết người? Điều này thật sự quá bất ngờ.

Đợi đã, nếu vụ án xảy ra trong khách sạn, nói không chừng camera sẽ quay lại một chút manh mối. Nếu Thịnh Trình Việt biết dùng camera để điều tra hành tung của cô ngày hôm đó, vậy tại sao cô lại không dùng cách này chứ?

Không sai! Xem camera trong khách sạn sẽ biết được tung tích của anh, có thể biết được ai đã mang anh đi. Vì vậy cô phải phấn chấn lên. Còn nhiều việc đang đợi cô, cô không thể hèn nhát khóc lóc ở đây được.

Giờ cô phải đi tới đại sảnh tìm ông quản lý kia ngay, bảo ông ta đưa cô xem camera ngoài hành lang căn phòng ngày hôm đó.

Tiêu Mộc Diên xem lại video trong camera.

Thời gian quay ngược lại, hôm đó Thịnh Trình Việt vốn hào hứng chuẩn bị kinh hỉ cho cô, cuối cùng anh lại đạp cửa rời đi, lúc trời gần tối, anh quay về bước vào phòng, hai người mặc đồ đen cũng vào theo sau.

Người mặc đồ đen bước vào phòng, trong phòng không có camera, cho nên cô không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng một lúc sau, hai người mặc đồ đen này đã vác Thịnh Trình Việt ra ngoài. Lúc này đầu anh toàn là máu…

Anh bị thương nặng rồi!

Lúc Tiêu Mộc Diên thấy cảnh này, tim cô đã vỡ vụn rồi.

Lần theo bóng dáng của hai người, kết quả phát hiện bọn họ đi vào phòng tạp vụ, cải trang xong thì trà trộn vào bãi đậu xe rồi biến mất.

Cuối cùng Tiêu Mộc Diên cũng phản ứng lại một chuyện, Thịnh Trình Việt chưa chết, anh chỉ bị hai người áo đen mang đi, nói cách khác, anh bị bắt cóc rồi. Nhưng với thân thủ của anh, sao anh có thể bị người khác bắt cóc đây?

Hơn nữa anh là một nhân vật có thể rung chuyển trời đất, ai dám ra tay với anh chứ?

Nếu không phải vì ngày hôm đó mình cãi nhau ác liệt với anh, còn nói chuyện ly hôn, nói không chừng anh sẽ không xảy ra chuyện như vậy, Chẳng lẽ vì mình mà anh bị phân tâm sao? Nếu đúng là vậy thì cô mới là người đáng chết.

Camera dưới tầng hầm không có bóng người, cũng không có cách nào lần theo hai người áo đen đó, manh mối về Thịnh Trình Việt bị cắt đứt như vậy.

Nhân viên bảo vệ đứng bên cạnh nói: “Chúng tôi cũng biết trong khách sạn xảy ra vụ án giết người, định báo cánh sát thì ai ngờ rằng hai ngày sau, anh ấy lại xuất hiện trong khách sạn, cho nên chúng tôi không tiếp tục điều tra nữa.”

Nói xong, vị quản lý kia chột dạ cúi đầu.

Tiêu Mộc Diên vốn định mắng ông ta một trận, nhưng nghĩ một lát thì bỏ qua, dù sao ông ta cũng nói cho cô biết toàn bộ chân tướng, cho nên cô không so đo nhiều với ông ta.

Chỉ là bước kế tiếp, cô nên làm gì đây? Cô nên đi đâu tìm Thịnh Trình Việt? Cô phải đi đâu mới tìm được hai người áo đen đó? Rốt cuộc ai đã ra tay tàn nhẫn với anh như thế?

Trong đầu cô bỗng lóe lên một suy nghĩ đáng sợ.

Ngoài người nhà họ An, còn ai có thể làm ra chuyện như vậy? Không sai, chắc chắn đây là chuyện tốt của bọn họ. Giờ cô phải tìm bọn họ nói rõ ràng mọi chuyện. Chỉ là, giờ cô phải về nhà họ An sao?

Cô lại nhớ tới ánh mắt luyến tiếc của An Sâm nhìn mình khi chia tay, nếu cô đoán không lầm, anh ta vẫn chưa hết hy vọng với mình, không muốn mình gặp bất kỳ nguy hiểm nào, anh ta luôn theo dõi mình sao?

Muốn biết chuyện này, cô chỉ cần làm một thí nghiệm nhỏ là được. Tiêu Mộc Diên nhanh chóng ra khỏi phòng, lại bước vào thang máy lần nữa, cô định nhấn tầng cao nhất, kết quả lại có một người bước vào thang máy giữ tay cô lại.

Lần này, cuối cùng anh cũng giữ được tay cô. Thật ra anh luôn lo lắng cho sự an nguy của cô, rất sợ cô lại nghĩ quẩn, nhưng khi biết cô chán ghét mình thì chỉ có thể lén lút đi theo cô. Khi cô bước vào phòng, anh mới ẩn núp ở chỗ xa xa. Thậm chí anh định ở phòng đối diện cô, như vậy có thể chú ý đến cô mọi lúc.

“Có phải em lại muốn lên sân thượng không?”

Đúng như cô dự đoán, An Sâm xuất hiện trước mặt cô, cô híp mắt nhìn anh.

“Anh đang theo dõi tôi sao?” Trên mặt Tiêu Mộc Diên thể hiện đầy sự chán ghét.

“Xin lỗi, anh chỉ là quan tâm, lo lắng cho em…” An Sâm có chút khó khăn mở miệng.

Tiêu Mộc Diên lại mất kiên nhẫn ngắt lời anh ta: “Đừng nói với tôi mấy lời quan tâm vô bổ đó, hay là anh muốn ép tôi ở bên anh, tôi nói cho anh biết, cả đời này chuyện đó không bao giờ xảy ra. Bất luận anh ở trước mặt tôi diễn bao nhiêu trò, tôi đều hận các người.”

An Sâm thấy dáng vẻ kích động của cô thì khó hiểu, định mở miệng hỏi. Kết quả anh bỗng nhớ tới chuyện ban nãy, bởi vì anh luôn đi theo cô, đương nhiên cũng biết chuyện cô kiểm tra camera.

“Anh có dám nói hai người áo đen đó không phải người nhà họ An các anh phái tới không? Chắc chắn Thịnh Trình Việt đang nằm trong tay các người, nếu không phải anh thì em trai anh, rốt cuộc các người muốn làm gì mới buông tha chúng tôi?” Tiêu Mộc Diên mang trái tim bị dồn nén, hét lớn với An Sâm.

“Thật ra anh không hề biết chuyện này, nếu em muốn đối chất, anh sẽ dẫn em đi tìm An Tiêu.” An Sâm thấy cô như vậy thì trong lòng cực kỳ khó chịu.

“Anh dẫn tôi đi tìm anh ta thì có tác dụng gì? Anh ta sẽ không nói bất kỳ điều gì với tôi. Ngược lại các anh thông đồng với nhau, anh ta chỉ muốn tôi ở bên anh, lúc đó tôi còn nghe lời anh ta, suýt chút nữa đã kết hôn với anh, tôi đúng là điên mới làm ra chuyện như vậy.”

Tiêu Mộc Diên nghĩ đến chuyện này lại tức giận vô cớ, trừng mắt nhìn anh.

“Anh biết chuyện của Thịnh Trình Việt khiến em đau lòng, nhưng em đừng kích động như thế, anh chắc chắn sẽ giúp em nghĩ cách tìm anh ta quay về.” Nói xong An Sâm muốn dìu cô.

Tiêu Mộc Diên phát hiện ra hành động này đã vội vàng đẩy anh ta ra.

“Tôi cảnh cáo anh, anh đừng chạm vào tôi, hạng người như anh chạm vào chỉ khiến tôi càng cảm thấy dơ bẩn!” Trong mắt cô có vẻ chán ghét không diễn tả được.

An Sâm biết cô nói những lời này là thật lòng, cô thật sự rất ghét anh.