TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 255: 255

Đây không phải là lần đầu tiên Vương Siêu thấy ba của Hoắc Linh Nhi. Từ lần luận bàn võ với Thái Quyền đại sư Nguyễn Hồng Tu tại Hongkong thì Vương Siêu đã gặp nhau nhưng chưa có cơ hội nói chuyện bởi vì khi đó Hoắc gia không phải do hắn nắm quyền mà là ông của Hoắc Linh Nhi. Bất quá ông của Hoắc Linh Nhi năm ngoái đã chết, bây giờ mới tới phiên hắn chưởng quản toàn bộ tài chính Hoắc gia.

Khi đó ấn tượng của Vương Siêu đối với người trung niên này chỉ là rất hoà thuận, thong dong, trầm mặc ít nói. Vừa nhìn liền biết đây là hạng người ẩn giấu rất kỹ, chỉ biết vùi đầu làm việc, hơn nữa có danh dự vô cùng, rất có bọ dáng thương nhân thành thục.

Nhưng bây giờ Vương Siêu gặp lại đã phát hiện khí chất của hắn hoàn toàn thay đổi. Vẻ thành thục, thong dong,t hân thiện trước kia đã thay bằng sự rộng mở, nhìn bên ngoài có vẻ như thân thiện nhưng bên trong ẩn tàng mũi nhọn rất sắc bén và còn có cả dã tâm bừng bừng nữa.

Nói như thế nào nhỉ? Cảm giác của Vương Siêu giống như là một Thái Tử mà Hoàng thượng vẫn còn đang tại vị, nơm nớp lo sợ không dám tranh đấu gì, đối với ai cũng thân thiện vô cùng. Một khi Hoàng thượng băng hà thì bản thân sẽ trở thành hoàng đế, như vậy vẻ nho nhã trước kia hoàn toàn thay bằng sự táo bạo, thanh trừ những phe đối địch, cải cách chính trị, đưa quân mở rộng bờ cõi, trở thành thiên cổ nhất đế.

Vừa đi vào đại sảnh tại đình lâu liền thấy ba của Hoắc Linh Nhi từ trên ghế sofa đứng lên mỉm cười chào hỏi khiến cho Vương Siêu cảm thấy đây là một người có dục vọng và dã tâm to lớn vô cùng. Ba của Hoắc Linh Nhi giống như là một nhà tư bản chủ nghĩa mang theo vẻ thong dong nhưng tràn ngập khí tức xâm lược.

"Linh Nhi. Mấy ngày nay con trốn chạy đến Indonesia theo sư phụ của con học võ thuật. Không biết đã học như thế nào rồi mà không liên lạc về nhà? Có biết mẹ của con cùng ta lo lắng lắm không?"

Nhìn thấy Vương Siêu đi lên, ba của Hoắc Linh Nhi đứng lên bắt chuyện một chút, điếu xì gà cầm trong tay khẽ rung nhẹ gạt tàn trên khay rồi bắt chuyện với Hoắc Linh Nhi, ngồi bên cạnh hắn.

Hoắc Linh Nhi lúc này như là một nữ hài tử ngoan ngoãn thành thật ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối.

"Hoàn hảo, hoàn hảo. Linh Nhi là một thiên tài" Vương Siêu cũng cười ha ha ngồi lên trên ghế sofa tại phòng khách. Đứng bên cạnh hắn là năm phụ nữ vẻ mặt không biểu hiện gì. Đây là năm người phụ nữ do Tạ Lỵ cầm đầu có thể giết người trong nháy mắt.

Những nam tử còn lại phân tán đứng sắp hàng tại cửa.

Một trận sắp xếp này của Vương Siêu giống như một lão đại xã hội đên đang cùng đàm phán với người khác.

Sự sắp xếp này cũng lọt vào ánh mắt ba của Hoắc Linh Nhi, nhưng hắn chỉ khẽ cười một chút. Trong mắt hắn, hành động này của Vương Siêu giống như là một tên đệ tử ăn chơi trác táng nông cạn.

"Hoắc tiên sinh. Khiến người chê cười rồi. Ngài cũng biết Đường Môn chúng ta nửa năm trứơc đã xung đột võ trang lớn với quân đội chính phủ. Mặc dù bây giờ đã dẹp loạn rồi nhưng vẫn còn có chút phiền phức, cho nên khi ta ra ngoài không thể không mang theo bọn họ. Ta là một người luyện võ không biết có tu dưỡng gì, chỉ biết đánh đánh giết giết mà thôi" Đôi mắt Vương Siêu như có thể nhìn thấu tâm tư người khác. Tuỳ ý nói một câu liền chuyển hướng đến người trẻ tuổi da trắng bên cạnh ba của Hoắc Linh Nhi: "Vị này là.."

"Ồ. Ta quên giới thiệu" Ba của Hoắc Linh Nhi vội vàng nói: "Đây là Gracie đến từ Brazil. Là bạn của Linh Nhi khi đi học tại Mĩ. Lần này đến gặp Linh Nhi thuận tiện cũng mang đến một chút sinh ý của họ cho chúng ta. Hôm nay ta đến có hai ý, một là muốn gặp Linh Nhi, dù sao nàng cũng gần nửa năm rồi không có về nhà, hai là muốn mượn người của Đường Môn các ngươi một chút để hộ tống vài chiến thuyền lớn vận chuyện một ít hàng hoá về Brazil"

"Gracie ở Brazil?" Vương Siêu nhìn người da trắng trẻ tuổi này một cái: "Khong biết có phải là thành viên của gia tộc nhu thuật Gracie?"

Nhu thuật Brazil cũng là một hạng mục đánh nhau nổi tiếng khắp thế giới. Mà nổi danh nhất chính là gia tộc Gracie. Trên thế giới, có danh hiệu Nhu thuật chi thần. Ngay cả Nhật Bản cũng có rất nhiều nhu đạo lưu phái. Cũng khó trách ánh mắt Vương Siêu lại lợi hại như vậy, liếc mắt một cái liền nhìn ra người trẻ tuổi này xương cốt toàn thân rèn luyện tốt, tinh thần và khí huyết sung mãn. Hơn nữa ngón tay vừa dài mà vừa lớn. vừa nhìn liền biết đây là người lão luyện nắm áo xoay người.

Quá khứ của Hoắc Linh Nhi Vương Siêu hiểu rất rõ, khi học tại Mĩ có tiếp xúc "Không thủ đạo", "Nhu đạo", đoạt quán quân Thanh Niên Châu Á. Sau lại đi Nhật Bản học tâp kiếm đạo. Cuối cùng gặp mình mới quyết định không đi đâu nữa mà theo mình học quyền pháp.

Người trẻ tuổi Gracie này tám chín phần mười là Hoắc Linh Nhi quen biết khi học Nhu Đạo tại Mĩ.

Quả nhiên. Ngay khi ba của Hoắc Linh Nhi giới thiệu xong thì tên gọi là Gracie hướng đến Vương Siêu gật đầu một cái tỏ vẻ chào hỏi, rồi chuyển ánh mắt sang Hoắc Linh Nhi lẳng lặng ngồi. bộ dáng muốn nói nhưng lại thôi, đôi mắt lam chớp động liên tục.

Mà Hoắc Linh Nhi lại không nhìn hắn một cái, đôi mắt nhắm lại như đang nhập định.

"Linh Nhi, bạn của con đến sao con lại không nói câu gì? Con đi đến bên cạnh nói chuyện với Gracie đi, để cho ta và sư phụ của con nói chuyện một chút" Ba của Hoắc Linh Nhi hừ một tiếng, hiển nhiên đối với cư xử của Hoắc Linh Nhi có chút không thoải mái.

"Ô" Hoắc Linh Nhi vội vàng ngẩng dầu đáp lời một tiếng liền đứng lên đi ra ngoài, Gracie cũng vội vàng lên đi theo.

"Gracie này cùng với Hoắc Linh Nhi có quan hệ không bình thường?" Vương Siêu nhìn thấy hai người đi ra ngồai, vừa động liện nghe được âm thanh ôn nhu mà nhỏ nhẹ cực kỳ của Hoắc Linh Nhi: "Ngươi tới làm gì?"

Gracie nói tiếng Trung có hơi cứng: "Linh Nhi. Sao lâu như vậy lại không liên lạc với tôi?"

"Liên lạc làm gì?" Hoắc Linh Nhi cười lạnh hai tiếng: "Bất quá ta nhớ kỹ năm ngoái tại Đạo Quán Nhu thuật ở Mỹ, người rất lợi hại. Khong biết bây giờ tiến bộ hơn hay là bị lui lại đây? Nếu không chúng ta tìm một chỗ thử xem!"

"Linh Nhi, chúng ta đi thử đi!" Ngữ khí của Gracie có chút nóng lòng muốn thử.

"Bên cạnh có bãi đất trống, luyện thì luyện. Bất quá ta nói cho ngươi rõ nếu sau khi ngươi thua không nên quấn lấy ta nữa. Phiền chết được!" Trong giọng nói của Hoắc Linh Nhi biểu thị sự khó chịu"

"Nói giỡn sao Linh Nhi. Ta sao có thể thua được" Vương Siêu nghe ra trong ngữ khí của Gracie này có sự tự tin cường đại.

"Tiểu tử ở Gracie gia tộc này rất cố gắng.Năm đó cũng là người theo đuổi Linh Nhi. Sản nghiệp của Gracie tại Brazil có rất nhiều, là đối phương đàu tư của chúng ta. Nói thật ra Linh Nhi bây giờ cũng đã đến tuổi cập kê rồi, bất quá tên Gracie này Linh Nhi không thích. Gần đây Linh Nhi có vẻ thân mật với ngươi không biết ngươi có hểiu rõ trong lòng nó đang nghĩ cái gì không? Ta mặc dù là ba của nó nhưng vì việc kinh doanh nên cũng ít gặp mặt, ít cùng nói chuyện. Làm một phụ thân như vậy có thể nói là thất bại!"

Ba của Hoắc Linh Nhi đột nhiên ngồi thant hở với Vương Siêu, Hoắc gia ở giới thể dục có trụ cột rất lớn. Vô luận là trong nước hay là ngoài nước, đối với nhu thật Gracie hợp tác rất tốt là chuyện bình thường.

"Điều này….Gần đây Nam Dương Đường Môn có rất nhiều chuyện, không biết Linh Nhi rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì?" Vương Siêu nghe thấy nhà tư bản Hoắc Gia đột nhiên hỏi ván đề tình cảm của Hoắc Linh Nhi khiến cho hắn không biết phải trả lời ra sao.

Hắn vỗn không thể nào nói với ba của người ta: "Người mà con gái ngươi thích là ta, ở trước mặt ta đã biểu lộ nhưng đáng tiếc ta không thể chấp nhận được"

Ngày đó, Hoắc Linh Nhi làm trò trước mặt Đường Tử Trần, đỏ mặt hướng đến Vương Siêu biểu lộ nhưng đáng tiếc bị Vương Siêu ấp a ấp úng chuyển đề tài đi. Bất quá đến sau này Hoắc Linh Nhi lại điên cuồng kề cận hắn, nàng không hề để ý đến việc yêu thầy.

Đối với việc này Vương Siêu không biết phải làm gì cho đúng, cũng không biết làm thế nào để cự tuyệt. Hơn nữa Hoắc Linh Nhi lấy danh nghĩa đệ tử học tập mà kề cận, quan trọng hơn là ở sâu trong ý thức của Vương Siêu thì Hoắc Linh Nhi chính là bóng dáng khi còn trẻ của Đường Tử Trần.

Hoắc Linh Nhi với một bộ trang phục màu tím ở Tây nam Dã chiến học công phu. thổ khí lạc ấn đã khắc thật sâu trong lòng Vương Siêu, hình ảnh này cùng với lần đầu tiên hắn gặp Đường Tử Trần có vẻ rát trùng hợp.

"ồ! Là vậy sao?" Hoắc gia tư bản kinh ngạc mở tròn mắt, ẩn trong đó là một tia bí ẩn mà kẻ khác không thể phát hiện được giống như là một lão hồ ly, cố ý vô tình hỏi một câu: "Vương sư phụ. Võ công của người mặc dù có danh tiếng rất cao trong giới võ thuật, hơn nữa bây giờ đã trở thành người lãnh đạo của Đường Môn nhưng ta nhớ thì tuổi của người so với Linh Nhi cũng lớn hơn ba tuổi thôi phải không?"

"Hoắc tiên sinh điều tra ta thật kỳ!" Vương Siêu cảm giác được gia chủ Hoắc Gia này có chút vấn đề, đột nhiên hỏi chuyện tình cảm của Hoắc Linh Nhi rồi lại hỏi tuổi của chính mình khiến cho hắn có một loại cảm giác không được tự nhiên.

"Như vậy cũng đương nhiên. Là thiếu tướng nhỏ tuổi nhất trong nướ. Quân hàm của ngươi mặc dù là bí mật nhưng không thể gạt được chúng ta" Ba của Hoắc Linh Nhi than thở: "Tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu như vậy……."

"Đâu có. Tiên sinh quá khen, đó chỉ là chuyện của quá khứ" Vương Siêu vội nói: "Chúng ta nói tới chính sự đi"

"Chuyện của Linh Nhi cũng là việc hôm nay ta muốn cùng bàn với ngươi" Ba của Hoắc Linh Nhi cuời khẽ nói.