Đám người hầu thấy Âu Dương Thiên Thiên ngất xỉu, vô cùng hoảng loạn, liên tục lay người gọi tên cô.
"Nhị tiểu thư.""Nhị tiểu thư, cô làm sao vậy?""Nhị tiểu thư."Kỳ Ân, Sherry và Eira đang ở bên trong, nghe thấy tiếng nháo nhào phía ngoài, ngay lập tức chạy ra.Nhìn Âu Dương Thiên Thiên nằm dưới đất không chút động đậy, Kỳ Ân liền tiến gần tới, nâng mặt cô ấy lên, gọi lớn:- Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư!Gọi mãi nhưng vẫn không thấy cô gái có dấu hiệu tỉnh lại, Kỳ Ân ngước mặt lên nhìn đám người, hỏi:- Đã xảy ra chuyện gì?Một người trong số đó nghe hỏi, lắp bắp trả lời:- Chúng tôi cũng không biết, đột nhiên Nhị tiểu thư ôm đầu và hét lên rất đau đớn, sau đó thì ngất xỉu. Chúng tôi thật sự không biết tại sao.Kỳ Ân cắn môi, đảo mắt nhìn vài giây rồi nói:- Đưa cô ấy vào trong trước đi, nhanh lên.Dứt lời, Sherry và Eira ngay lập tức di chuyển lên, đỡ lấy người Âu Dương Thiên Thiên, cùng đám người nhẹ nhàng đưa thân thể cô ấy vào trong nhà.========================Ở một nơi khác, Âu Dương Vô Thần và Stefan đang ngồi trên ghế, nét mặt khá căng thẳng.- Cô ta đến Mỹ rồi, có lẽ là muốn hành động một mình. - Stefan lên tiếng.Âu Dương Vô Thần mím môi, nheo mắt đáp:- Vốn chuyện này là của riêng cậu ta, nên tôi không muốn xen vào, nhưng mà... hành động như vậy thật nguy hiểm, tôi không thể để cậu ta đối mặt một mình được.Stefan liếc mắt nhìn sang, hỏi:- Nếu cậu sang Mỹ, thì Âu Dương Thiên Thiên sẽ như thế nào? Cậu định để cô ta ở đây một mình sao?Người đàn ông lắc đầu, chậm rãi:- Không biết, có lẽ tôi sẽ phải bàn bạc với cô ấy chuyện này.Dừng một chút, Âu Dương Vô Thần rút trong người ra một chiếc hộp đen nhỏ, đưa tới trước mặt của Stefan, nói:- Hôm qua tôi đã định đưa cậu cái này, nhưng cậu rời đi nhanh quá. Cầm lấy đi, giúp tôi chuyển cho Nhược Anh khi đến Mỹ.Stefan rũ mắt nhìn, không nhận ngay mà hỏi ngược lại:- Sao cậu không tự đưa? Nhờ tôi làm gì?Âu Dương Vô Thần ném chiếc hộp lên người Stefan, nhướn mày đáp:- Cho cậu một lí do qua Mỹ đấy, tôi biết cậu rất muốn gặp cậu ta mà. Hơn nữa... chắc cậu có rất nhiều chuyện muốn nói....Dứt lời, Âu Dương Vô Thần đứng dậy, vừa rời khỏi ghế vừa nói:- Được rồi, tôi đi đây, còn có chút chuyện nữa cần xử lý.Thế nhưng, khi Âu Dương Vô Thần mới di chuyển vài bước, thì phía sau đột nhiên vang lên tiếng của Stefan:- Này, cậu nghe gì chưa? Lão đại ra khỏi "nơi đó" rồi đấy.Người đàn ông nghe thấy liền khựng chân ngừng lại, anh quay đầu, cau mày hỏi:- Cái gì?Stefan liếc mắt nhìn anh, chậm rãi đáp:- Nghe tin đồn… bố của lão đại tại Pháp đã chết rồi, nên cô ấy được thả ra ngoài. Lần này, là được trả tự do hoàn toàn đấy!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 772: Lí do sang mỹ
Chương 772: Lí do sang mỹ