TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 46: Đừng chọc tôi!

Nghe cô nói, Âu Dương Na Na liền tức giận cô ta chỉ vào mặt Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:

- Cô liệu hồn thì đừng bám lấy anh Thần, tránh xa một chút cho tôi, nghe rõ chưa?

"..."

Cái gì đây? Diễn vai băng đản xã hội đen với cô à? Hành động ngông cuồng như thế? Là ai cho cô ta cái phách lối này?

Âu Dương Thiên Thiên nhướn mày, cô nhìn ngón tay đang chỉ vào mặt mình, xua tay hất đi, đáp:

- Em gái, tôi cũng rất không muốn bám lấy anh ta, nếu như em quan trọng người đàn ông đó tới như vậy, thì tự giữ cho kĩ, đừng đứng ở đây chỉ trỏ với tôi.

- Nhân lúc tôi còn tử tế với em thì làm ơn đi nhanh, chọc vào tôi không có cái kết đẹp đâu!

Âu Dương Thiên Thiên từng làm MC, mà trước khi cô làm MC, nghề nghiệp chính là báo chí. Cô sống trong truyền thông bao lâu nay, hạng người gì còn chưa gặp qua?

Tội phạm, ma túy, cưỡng hiếp, xã hội đen,... tất cả đều thử chơi cả rồi, cô em gái này muốn hù dọa cô sao? Có nằm mơ cũng chưa tới!

Âu Dương Na Na nhìn thái độ lạnh nhạt không nóng không lạnh của Âu Dương Thiên Thiên, cơn tức càng dâng cao, cô ta tiếp tục chỉ vào mặt cô, nói:

- Âu Dương Thiên Thiên, mày đừng có ngạo mạn, lúc trước bị đánh vẫn chưa tỉnh ra sao? Muốn tao đánh mày nữa hả?

Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, nhíu mày nghĩ, Lúc trước cô ta từng đánh thân thể này sao? Cái con bé mất dạy này!!

Ngay lập tức, Âu Dương Thiên Thiên cầm ngón tay đang chỉ của cô gái trước mặt, trực tiếp vặn ngược lại, bẻ cong cổ tay lên trời.

Âu Dương Na Na bất ngờ bị đau, cô ta theo bản năng la lên:

- AA! Mày làm cái gì vậy hả?

Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô thở một hơi, nhìn Âu Dương Na Na nói:

- Em gái, tôi đã nói đừng chọc tôi mà, tại sao em cứ thích dây vào chứ? Còn nữa, em nghĩ tôi là ai mà lại xưng hô cái kiểu đó? Hửm?

Âu Dương Na Na đau đớn khi bị bẻ tay, cô ta nghiến răng, nhìn Âu Dương Thiên Thiên một cách đáng sợ, đưa tay còn lại lên muốn đánh cô:

- Âu Dương Thiên Thiên, mày...

Như biết trước, Âu Dương Thiên Thiên dùng tay mình chặn tay cô ta lại, cô bẻ ngược bắp tay cô ta ra sau lưng, sau đó dồn luôn tay đang cầm còn lại, đẩy cô ta một phát ngã xuống sàn.

Ngày trước khi đi moi tin, lúc nào chẳng gặp bảo vệ và đàn em xã hội đen chứ? Không có chút ít chống chọi, cô đã chết trong cái nghề thợ săn đó lâu rồi!

Âu Dương Thiên Thiên đứng thẳng người, cô lạnh mặt nhìn Âu Dương Na Na, giọng nói đanh thép:

- Âu Dương Na Na, tên của tôi, họ của tôi trong cái nhà này chỉ có 3 người duy nhất trên cơ tôi được gọi thẳng như vậy, còn em, không đủ tư cách để gọi. Theo lý thuyết, em phải gọi tôi một tiếng chị và dùng kính ngữ rõ ràng, có biết chưa?

- Để tôi nói em nghe 1 cái này, em gái. Tôi đã rất tử tế với em rồi, nên... nể mặt nhau mà sống 1 chút. Tôi không còn là Âu Dương Thiên Thiên ngày trước để em bắt nạt nữa đâu, đụng vào tôi, tôi sẽ làm em biến ra khỏi cái nhà này, có tin không?

Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên trong suốt, phảng phất như vô hồn từ cực xa xăm, trông cực kì ghê rợn. Không những vậy, cái lạnh phát ra từ người cô vô tình khiến ai đó lạnh toát sống lưng...