Phụ thân Càn Kình ở Càn thành! Điều này chứng minh một điều, Càn Kình là hậu nhân của Càn gia, Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương.
Càn Kình thấy mọi người giật mình nhìn mình thì nhún vai. Hậu nhân của Càn gia đột nhiên xuất hiện đúng là dễ khiến người ta ngạc nhiên. Càn gia, một trong ba Chiến Sĩ chung cực thức tỉnh huyết mạch của Chân Sách hoàng triều đã sớm hình thành lực rung động vô hình.- Đúng vậy. Ta là người ra từ Càn gia.Càn Kình khẽ thở dài:- Sau khi thất bại trong nghi thức thức tỉnh huyết mạch, theo quy định của gia tộc Càn gia, hễ hậu nhân Càn gia nào thức tỉnh thất bại thì phải vô điều kiện phục vụ cho Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh thành công. Cả đời không được làm Chiến Sĩ, ai làm trái tộc quy sẽ bị xóa khỏi tộc phổ Càn gia.- Cho nên...Càn Kình nhẹ nhàng mở hai tay ra:- Ta là kẻ thất bại thức tỉnh huyết mạch, thật ra không còn là hậu nhân của Càn gia, sẽ không tìm thấy ta trong gia phả.Lôi Địch nhìn kỹ Càn Kình, trong mắt có sự khâm phục. Trước kia Lôi Địch chỉ thấy thanh niên này có tư chất tốt nhưng không ngờ hắn có quá khứ như vậy.Quá khứ này như tòa núi lớn dễ dàng đè bẹp một người. Từng tự hào vinh diệu huyết mạch biến mất theo thức tỉnh thất bại, cái loại đảk ích đó đủ khiến người ta mất hết tin tưởng, hy vọng.Gánh áp lực này còn lớn hơn một người bình thường rất nhiều.- Vậy thì ngươi muốn đón phụ thân của mình ra e rằng...Mắt Lôi Địch lóe tia không mấy lạc quan:- Càn gia là đại tộc của Chân Sách hoàng triều, hoàng tộc đều nể mặt bọn họ bảy phần. Ngươi dễ dàng rời khỏi Càn gia nhưng phụ thân của ngươi thì...Càn Kình nhíu mày, Càn gia cứng rắn và kiêu ngạo không gì sánh bằng chắc rât khó nhún nhường, nhưng mà...Nếu vì biết đối phương khó khăn mà không làm thì... Càn Kình lắc đầu. Nhiều người chú ý đến tình thương của mẹ, nhi tử hay bỏ qua tình thường của cha nhưng sao hắn không để ý được? Trước kia phụ thân luôn thẳng sống lưng, từ khi nào đã bị cuộc sống đè cong, mái tóc đen dần hoa râm.Tuyệt đối không thể để phụ thân làm lụng nhiều năm vì mình tiếp tục mệt nhọc!Càn Kình hít sâu, ngẩng đầu lên nói:- Không phải vì gì khác, là phụ thân.- Cái này...Lôi Địch trầm ngâm nói:- Hay ta đi chung với ngươi. Càn gia sẽ không đơn giản thả người, có một Chiến Sĩ nhập thánh đứng ở bên ngươi thì có lẽ...Càn Kình gật đầu. Nếu có một cường giả nhập thánh làm bạn thì đúng là sẽ tăng thêm sức nặng, nhưng... không chỉ Càn Kình cần Lôi Địch mà còn có nguyên La gia của La Thanh Thanh.Người của Lôi gia vừa mới có một gia chủ đa chết, không ai dám bảo đảm Lôi gia sẽ bỏ qua. Có Lôi Địch tọa trấn, người Lôi gia muốn xuống tay sẽ phải đắn đo. Nhưng nếu Lôi Địch rời khỏi Vĩnh Lưu thành thì rất khó bảo đảm Lôi gia có e ngại lập trường của Hồng Lưu Chiến Bảo mà không đối phó với La gia không.- Đại thúc, thôi đi.Càn Kình lắc đầu, nói:- Lúc này đại thúc đi theo ta thì sẽ khó cho La gia. Càn thành cách xa nơi này, cưỡi ngựa tốt nhất một ngày chạy mấy trăm dặm cũng cần mây ngày mới đến Càn châu nằm ở tận cùng phía nam Chân Sách hoàng triều.Lôi Địch gật gù. Vĩnh Lưu hành tỉnh là thành thị tận cùng tây bắc Chân Sách hoàng triều, Càn thành tại Càn châu thì là một trong thành thị tận cùng tây nam Chân Sách hoàng triều, đi đứng cần thời gian.Càn châu...Mắt Lôi Địch chợt sáng lên:- Ta nói này hùng nam!- Sao?Mộc Quy Vô Tâm bĩu môi nói:- Bao nhiêu năm rồi không nghe ai kêu biệt danh này.Lôi Địch mỉm cười hỏi:- Phía nam Càn châu là cái gì?Mộc Quy Vô Tâm cáu kỉnh trừng Lôi Địch:- Cổ Hoang Sa Hải.Cổ Hoang Sa Hải là một trong những hiểm địa cực kỳ nổi danh của Chân Sách hoàng triều, ai hơi học bài địa lý Chân Sách hoàng triều là biết ngay. Huống chi lúc trước Mộc Quy Vô Tâm không biết chữ chết như thế nào còn cùng Lôi Địch đi thám hiểm, suýt chết ở bên trong.Lôi Địch lại lần nữa đặt câu hỏi:- Trong Cổ Hoang Sa Hải có cái gì?- Nhiều thứ lắm.- Ví dụ như xương người, vũ khí vỡ, nhiều ma thú, có lẽ ẩn giấu mạch khoáng chưa biết.Mộc Quy Vô Tâm chợt ngừng nói, ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Lôi Địch. Mộc Quy Vô Tâm đã hiểu cách nghĩ của Lôi Địch. Cổ Hoang Sa Hải bị gọi là hung địa và vô tận bảo tàng.Mộc Quy Vô Tâm gật đầu liên tục:- Ý hay!Tuy mạo hiểm rất lớn, có lẽ sẽ chết bên trong, dù cường giả cấp đấu hồn vào cũng chưa chắc đi ra được. Nhưng không thể không thừa nhận Cổ Hoang Sa Hải là vị tí cho cơ hội lấy tài liệu.- Chúng ta nghiên cứu xem...Mộc Quy Vô Tâm kéo Lôi Địch đi vào phòng, ngoái đầu nhìn Càn Kình:- Ngươi yên tâm đi đi, La Kình có ta và tên tao bao này trông chừng, tuyệt đối không ra vấn đề.Dặn dò chuyện lo lắng nhất xong, Càn Kình đi vào trong Hồng Lưu Chiến Bảo thấy La Kình ngủ say, ngón tay nhẹ đâm khuôn mặt non nớt.Càn Kình lầm bầm:- Nhi tử, phụ thân đi đón gia gia, sẽ không gặp nhi tử mấy ngày, phải nhớ phụ thân.La Thanh Thanh ngẩng đầu nở nụ cười dịu dàng, nói:- Đi đường cẩn thận.- Được rồi.Càn Kình gãi đầu, lúng túng không biết nên nói cái gì:- Có chuyện thì kiếm nhóm đại thúc.- Ta biết.La Thanh Thanh lấy cái áo đơn khỏi tủ đồ, nói:- Phía nam nóng hơn, đừng để bị hâm.- Biết rồi.Càn Kình ra khỏi phòng, thấy Phần Đồ Cuồng Ca khiêng cái rương gỗ đi tới, bên trong phát ra tiếng kim loại va nhau, khỏi mở nắp rương ra nhìn, chỉ nghe tiếng kim loại va chạm là biết bên trong chứa nhiều thanh đồng, đồng thau, cục sắt.Càn Kình nhận lấy rương gỗ ném vào đấu giới. Càn Kình, Phần Đồ Cuồng Ca ra khỏi Hồng Lưu Chiến Bảo, nhảy lên chiến mã Đoạn Phong Bất Nhị đã chuẩn bị sẵn, nhẹ giục chiến mã di chuyển ra ngoài thành.Càn Kình, Phần Đồ Cuồng Ca ra thành, không còn đám đông chặn dường, chiến mã tung bốn vó chạy nhanh. Mặt trời lặn, chiến mã rất mệt, mọi người ở ngoài vùng hoang dã. Càn Kình lấy lều đơn giản ra khỏi đấu giới, dựng chỗ nghỉ, nhóm lửa, săn thú.Phần Đồ Cuồng Ca ôm một khối đấu thạch tập trung trùng kích Chiến Sĩ Hàng Ma.Chiến Sĩ thập giai, đấu linh đại trận, đường tắt trở thành Chiến Sĩ Hàng Ma nhưng suốt đời chỉ có thể dùng một lần, đến lần thứ hai thì hoàn toàn miễn dịch hiệu quả đấu linh đại trận.Càn Kình nhìn bộ dạng nghiêm túc của Chân Sách hoàng triều, không hiểu nổi đưa ra Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp là giúp đỡ hay hại gã.Ba canh giờ, Phần Đồ Cuồng Ca cất đấu thạch, thở hắt ra, bất đắc dĩ. Rõ ràng là đỉnh đấu lực thập giai, cách Chiến Sĩ Hàng Ma có một bước nhưng vẫn thất bại. Dù có thúc đẩy cỡ nào thì đâu lực trong đấu khiếu không thể tự quay nghiền nát đấu lực chuyển biến thành đấu khí.Đấu linh đại trận có ưu điểm lớn nhất là thúc đẩy đấu khiếu trong người, nghiền nát đấu lực rồi thêm đúa năng vào thúc đẩy trở thành đấu khí.Đấu khí... đấu khí...Phần Đồ Cuồng Ca đứng dậy ngước nhìn trời. Phần Đồ Cuồng Ca không thiếu lực lượng, tuy tán hết nhiều đấu khí nhưng trong người sót lại lực lượng đấu khí nhiều hơn Chiến Sĩ thập giai bình thường rất nhiều, là đỉnh trong đỉnh.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sất Trá Phong Vân
Chương 376: Sáng tạo kỳ tích (thượng)
Chương 376: Sáng tạo kỳ tích (thượng)