Thủy viên trầm mặc một lúc lâu, quay đầu nhìn nhìn trong mấy trăm hòn đảo trên Hắc Long đàm, các tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ kia khóc lóc giãy dụa, đột nhiên há mồm, phun ra một lá cờ lớn đen sì.
Trên lá cờ lớn phun ra hắc quang có chín ngôi sao lớn tỏa sáng rạng rỡ, mỗi một ngôi sao lớn đều bị một mảng mây nước mờ mịt bao lấy. Thủy viên hét to một tiếng, hai tay nắm chặt cột cờ cao trăm trượng dùng sức vung lên, nhất thời trên bầu trời một đám mây đen bay tới, từng mảng lớn huyền băng màu đen giống như thiên hà cuốn ngược, ‘Rầm rầm’ từ bầu trời rơi vào Hắc Long đàm. Nhiệt độ không khí xung quanh chợt giảm xuống, gió lạnh bỗng nổi lên, sương mù màu đen thổi quét bốn phía, nơi đi qua nham thạch núi rừng đều bị huyền băng đóng băng. Hắc Long đàm sôi trào lăn lộn đột nhiên bình tĩnh trở lại, hàn khí nồng đậm lan tràn ở trong Hắc Long đàm, nhiều chỗ đầm nước cũng kết phiến băng mỏng manh. Các tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ bị nước sôi thiếu chút nữa hấp chín hồi phục tinh thần, một đám vung binh khí, đứng ở trên bờ cát ven đảo lại càn rỡ kêu gào lên. “Huyền Minh Khống Thủy Kỳ!” Chúc Dung Đồng Cung đứng dậy, híp mắt cười nhìn lá cờ lớn màu đen trong tay thủy viên: “Xem ra, khôi phục không tệ?” Thủy viên thận trọng nhìn Chúc Dung Đồng Cung: “Đúng, Huyền Minh Khống Thủy Kỳ. Năm đó chủ ta Cộng Công thị cùng Hỏa Thần Chúc Dung thị đời trước bàn bạc, cho mượn Huyền Minh Thủy Nhãn của Nam Hoang ngươi để một tộc Thủy Viên ta ở lại, muốn mượn tiên thiên huyền minh khí trong Huyền Minh Thủy Nhãn chữa trị Huyền Minh Khống Thủy Kỳ.” Dừng một chút, thủy viên chỉ vào lá cờ lớn trong tay nói: “Đây chỉ là một trong bốn mươi chín lá cờ phụ thuộc, lá cờ chính nọ vẫn còn khiếm khuyết một ít công phu, còn bị ngâm ở chỗ cực sâu của thủy nhãn. Nhưng chỉ một lá cờ phụ này, cũng có thể hiệu lệnh vô tận huyền minh khí trong trời đất, có vô tận diệu dụng.” Cơ Hạo ngồi trên lưng rồng lửa, ngơ ngác nhìn lá Huyền Minh Khống Thủy Kỳ hơi nước quanh quẩn, uy năng vô cùng kia, lẳng lặng cảm thụ được vô thượng huyền cơ chất chứa trong đó. Hắn ở trong đầu thi triển Khai Thiên Nhất Kích hư ảnh truyền thụ từng lần một, trong tầm nhìn của hắn, có thể nhìn thấy trong Huyền Minh Khống Thủy Kỳ chồng chất thiên địa đạo tắc gần như vô cùng vô tận. Huyền minh khí đại đạo pháp tắc thuộc loại thủy, thuộc loại chí âm chí nhu trong thủy. Từng luồng, từng dải, như tơ như luồng, quấn quanh xoay quanh, như thái cực tương sinh tương diệt, như thủy triều sông lớn kéo dài không dứt; loại lực lượng này mềm dẻo đến cực điểm, âm hàn đến cực hạn, đả thương người trong vô hình, giống như người yêu hôn nồng nhiệt, trong lơ đãng đau thấu linh hồn người ta, đem trái tim thương tổn đến tuyệt đỉnh. Tử phủ kim đan cấp tốc xoay tròn, hào quang của kim đan càng thêm sáng ngời, Cơ Hạo rõ ràng phát hiện, độ phù hợp của mình và thủy thuộc nguyên lực lại tăng lên một mảng lớn. Hiện tại nếu hắn thi triển Tiên Thiên Linh Thủy Độn, tốc độ ít nhất sẽ là gấp trước kia hơn ba lần. Tìm hiểu Huyền Minh Khống Thủy Kỳ một phen, sau khi Cơ Hạo phát hiện mình đã không thể nhìn thấu pháp tắc cấp cao trong đó, hắn liền đảo mắt nhìn về phía cái đỉnh nhỏ ba chân lơ lửng ở đỉnh đầu Chúc Dung Đồng Cung. Cái đỉnh này đạo tắc tràn đầy tương tự, hơn nữa là hỏa chi đạo tắc thuần túy nhất. Thoáng tìm hiểu một phen, Cơ Hạo lý giải đối với hỏa diễm, nắm giữ đối với hỏa nguyên lực lượng cũng tăng lên một đoạn. Thậm chí một bộ phận mạch lạc thuộc về Kim Ô lực kia trong cơ thể hắn cũng sáng ngời hơn rất nhiều. Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn không ngừng hướng thân thể Cơ Hạo rót vào, trong tiếng ‘Vù vù’, trên người Cơ Hạo có mảng lớn ánh lửa sáng ngời phun trào ra. Vu lực của hắn cũng đang tăng lên, hơn nữa là đang lấy một loại tốc độ làm người ta kinh hãi tăng lên. Chúc Dung Đồng Cung vừa mừng vừa sợ quay đầu nhìn Cơ Hạo một cái, sau đó vui vẻ gật đầu. Quay đầu đi, Chúc Dung Đồng Cung hướng về thủy viên cười nói: “Ngươi có thể nắm giữ một lá cờ phụ, thân phận của ngươi ở Thủy Viên bộ cũng không đơn giản. Năm đó Cộng Công thị cầu tới Chúc Dung thần quốc ta, có năm mươi con thái cổ thủy viên cầm cờ mà đến, ngươi chính là một trong năm mươi con thái cổ thủy viên đó nhỉ?” Thủy viên ngạo nghễ gật đầu: “Chúc Dung thái tử, ta đã sống…” Chúc Dung Đồng Cung ngắt lời thủy viên: “Ngươi sống bao lâu, đối với ta mà nói, vô dụng. Ngươi ta thân phận chênh lệch quá lớn, cho dù ngươi sống được lâu như lão rùa đen kia ở đáy Bắc Minh Thâm Uyên trong truyền thuyết, ta là Chúc Dung thái tử, ngươi cũng chỉ là một con chó săn của Cộng Công thị. Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta.” Thủy viên tức giận đến nổi trận lôi đình, hắn lớn tiếng quát: “Chúc Dung thái tử, ta kính ngươi là…” Chúc Dung Đồng Cung một lần nữa ngắt lời thủy viên: “Ngươi nếu không kính ta, ta đã hạ lệnh chém giết ngươi. Bớt sàm ngôn đi, vẫn phải đánh một trận. Ngươi có Huyền Minh Khống Thủy Kỳ, vậy lại như thế nào? Tiên Thiên Nam Linh Đỉnh này của ta, so với Huyền Minh Khống Thủy Kỳ của ngươi chỉ mạnh hơn chứ không kém!” Chỉ tay một cái, một đốm lửa rơi ở trên Tiên Thiên Nam Linh Đỉnh, ngoài cái đỉnh nhỏ ánh lửa bốc lên, bạch thủy đã nguội đi trong đỉnh lại một lần nữa sôi trào lên. Theo bạch thủy trong đỉnh sôi trào, nước đầm trong Hắc Long đàm cũng theo đó quay cuồng lên, hơi nóng bay lên, hỏa lực bắn ra bốn phía, hương vị canh cá nồng đậm bay xa ngàn dặm, không bao lâu liền có rất nhiều rùa ngàn vạn, lươn vạn năm… các loại thuỷ tộc mạnh mẽ thể tích cực lớn bị nấu nhừ nổi lên, trong không khí mùi tanh của canh cá lại càng thêm nồng đậm. Dung nham cự nhân đứng ở bên người Cơ Hạo rất nhiệt tình, hắn lải nhải: “Tiên Thiên Nam Linh Đỉnh, đó chính là tiên thiên linh vật, bản mạng trọng bảo của đại thái tử. Vốn đỉnh này là khóa ở trong phòng kho của thần cung, ngày đại thái tử chào đời, cái đỉnh này tự giãy thoát phong ấn bay ra, nhận chủ đại thái tử.” “Tiên Thiên Nam Linh Đỉnh, là tất cả chân hỏa khí phía nam ngưng kết một chút chân khí, tinh thuần cường đại, uy lực vô cùng, có thể đốt biển nấu trời. Lấy tu vi của đại thái tử, nếu những lão hầu tử này vận dụng toàn bộ năm mươi lá Huyền Minh Khống Thủy Kỳ, còn có thể ngăn cản uy lực của Tiên Thiên Nam Linh Đỉnh, nhưng chỉ một con khỉ già, hắn đây là tự tìm khổ!” Như dung nham cự nhân nói, Chúc Dung Đồng Cung toàn lực phát động, thủy viên cũng không cách nào ngăn cản hắn tiến công nữa. Hắc Long đàm sôi trào như canh, nước đầm lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được không ngừng hạ xuống từng tấc một, tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ trên đảo trong đầm một người tiếp một người bị hơi nóng hấp cho ngã ngất xuống đất. Hắc Long đàm là thánh địa tổ tông tương tự Kim Ô lĩnh, tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ có tư cách ở trong Hắc Long đàm, đó đều là tinh anh tuyệt đối của Hắc Thủy Huyền Xà bộ, những tinh anh này tổn thất một người, đối với Hắc Thủy Huyền Xà bộ cũng là một phần tổn thương, càng không cần nói hiện tại không ngừng có người ngã xuống như domino, thủy viên và con giao long màu đen kia đều đã sốt ruột. “Chúc Dung thái tử, năm đó chúng ta ước định, Huyền Minh Thủy Nhãn cùng với trăm vạn dặm chung quanh cho Thủy Viên bộ chúng ta mượn ở lại.” Thủy viên lớn tiếng quát: “Về sau bọn nhỏ dưới quyền Thủy Viên bộ tự mình mở lãnh địa, xảy ra xung đột với bộ tộc Nam Hoang các ngươi, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có thần tộc nhúng tay trong đó. Ngươi làm như vậy, là phá quy củ, cũng tổn hại mặt mũi của Chúc Dung thần tộc các ngươi.” Không đợi Chúc Dung Đồng Cung mở miệng, trong con ngươi thủy viên ánh sáng biến hoá kỳ lạ lóe lên, lớn tiếng quát: “Ta cũng biết, bọn nhỏ có mắt không tròng kia lần này đã mạo phạm ngươi, nếu không ngươi đường đường Chúc Dung thái tử, không có khả năng tự mình chạy tới nơi này, nhưng ngươi tự mình ra tay, chung quy là không giảng đạo lý. Không bằng như vậy…”Chúc Dung Đồng Cung cười nói: “Ngươi nói như thế nào?” Thủy viên cười nói: “Không bằng như vậy, chúng ta lập vụ cá cược như thế nào? Ngươi ta đều không ra tay, để bọn nhỏ này tự mình định thắng bại.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vu Thần Kỷ
Chương 129: Đánh cuộc
Chương 129: Đánh cuộc