TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Chương 256: Không tán thưởng

Nghe nói như thế, Lãnh Tâm Nhiên cười lạnh trào phúng: "Thái Thiếu Gia,

chuyện tôi có bạn trai thì rất bình thường thôi. Đây là chuyện riêng của

tôi, tôi không thích người khác can thiệp chuyện riêng của tôi, thế nên

không cần thiết đem chuyện này chiêu cáo thiên hạ. Chẳng lẽ Thái thiếu gia

có mấy đời bạn gái hoặc là gần đây coi trọng người nào đều muốn cho toàn

thế giới đều biết hay sao?"

Vẻ mặt của Thái Nguyên trong nháy mắt liền thay đổi. Lần trước ở bên ngoài

cầu hôn Lãnh Tâm Nhiên , ngoài miệng nói là cầu hôn. Trên thực tế chẳng qua

là thông báo thôi, thông báo rằng cô coi trọng anh nên chuẩn bị làm vợ

tương lai của mình. Nhưng mà anh chẳng có thể nghĩ tới, Lãnh Tâm Nhiên lại

có thể không biết phối hợp như vậy. Bạn trai? Người con gái anh nhìn trúng

lại có bạn trai? Chuyện này nếu mà truyền đi thì sau này anh sao có thể ở

Yến kinh này nữa?

"Em là của vị hôn thê tôi thì làm sao có thể có bạn trai chứ? Người kia là

ai? Tôi ngược lại muốn nhìn xem ai dám dành phụ nữ cùng Thái Nguyên tôi."

Khi Thái Nguyên nói những lời này nhìn vô cùng khí thế làm cho Thái Thiên Tư

vô cùng tán thưởng. Con ông nên có khí phách cùng khí thế này. Chỉ là. . .

. . . ánh mắt nhìn vào Lãnh Tâm Nhiên, chân mày Thái Thiên Tư liền nhăn

lại. Chuyện này cũng không thuận lợi giống như trong tưởng tượng của ông.

Cô gái này, hình như không hiểu được cái gì gọi là phối hợp? Người trẻ

tuổi, có cốt khí là tốt, nhưng mà nếu quá cao ngạo thì chết lúc nào cũng

không biết đấy!

Bởi vì Lãnh Tâm Nhiên không phối hợp, liền bị Thái Thiên Tư nghĩ cô là

người không thức thời cùng tâm cao khí ngạo. Lúc trước đánh giá Lãnh Tâm

Nhiên vô cùng cao nhưng hảo cảm bây giờ liền giảm xuống.

Nghe thấy lời Thái Nguyên nói, nụ cười trên mặt Lãnh Tâm Nhiên liền biến

mất, trong mắt liền phát ra băng hàn trong nháy mắt: "Vị hôn thê? Sao tôi

không biết còn có chuyện như vậy?"

Thái Nguyên nhấc đầu lên hả hê nói: "Lần trước tôi không phải đã nói cho em

rồi sao? Nếu lúc ấy em không có cự tuyệt vậy thì em chính là vị hôn thê của

tôi."

Thái Thiên Tư cũng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng, nhưng chỉ nhíu

nhíu mày không lên tiếng.

Lãnh Tâm Nhiên cảm thấy chuyện này thật buồn cười liền nói : "Thái Thiếu

Gia, anh hình như hiểu lầm rồi. Chuyện lần trước anh nói tôi căn bản không

có đồng ý, lúc ấy tôi không nói gì chẳng qua là cảm thấy chuyện này dường

như quá hoang đường rồi. Tôi đã có bạn trai, hơn nữa chúng tôi đã sớm đính

hôn, cho nên mong rằng Thái Thiếu Gia có tự trọng."

"Lãnh tiểu thư, cô nói như vậy là có ý tứ gì?" Thái Thiên Tư rốt cuộc cũng

không nhịn được nữa liền tra hỏi.Lãnh Tâm Nhiên nhìn ông nhưng cũng không trực tiếp trả lời cái vấn đề này,

mà chỉ nhíu lại lông mày nói: "Thái tiên sinh, tôi nhớ ông hôm nay hẹn tôi

có phải là có chuyện quan trọng muốn nói. Tôi không muốn làm thời gian lãng

phí ở những chuyện như vậy nữa."

Nghe vậy Thái Nguyên giận đến mức muốn liều mạng với cô, nhưng mà bị Thái

Thiên Tư ngăn lại.

"Lãnh tiểu thư, tôi lần này tìm tới cô là có hai chuyện muốn cùng cô nói

một chút. Chuyện thứ nhất dĩ nhiên là chuyện tình của cô và Nguyên, còn một

chuyện khác chính là tôi muốn hỏi Lãnh tiểu thư liệu có biết một người tên

là Lam Kỳ Nhi hay không?"

Mục tiêu thứ nhất của Thái Thiên Tư thì Lãnh Tâm Nhiên liền đoán được nhưng

mà chuyện còn lại thì hoàn toàn nằm ngoài dự liệu. Thái Thiên Tư hỏi như

vậy là có ý gì, chẳng lẽ ông ta thật sự không biết ẩn tình ở bên trong này

sao? Vậy mà bây giờ lại nói ra những lời này? Liệu cái này có thể nói cuộc

đời nổi danh kiêu hùng vậy mà giờ đã già thật rồi?

Lãnh Tâm Nhiên cẩn thận tự hỏi, trực tiếp bỏ qua vấn đề thứ nhất đem tất cả

chú ý đặt ở chuyện thứ hai: "Cô ấy là bằng hữu của tôi nhưng mà Thái tiên

sinh có ý gì?"Ánh mắt của Thái Thiên Tư lập tức trở nên sát khí , đứng lên: "Đã như vậy

thì xin hỏi Lãnh tiểu thư có biết vị tiểu thư này bây giờ đang ở đâu không?

Nếu như có thể thì tôi ngược lại rất muốn cùng cô ấy gặp mặt một lần."

Thái Thiên Tư nghĩ đến chuyện tình xảy ra ở một phân bộ thuộc danh nghĩa

của mình mấy ngày trước thì liền nén không được lửa giận lại dâng trào. Ông

không ngờ, còn có mấy người dám tự tiện xông vào bang Thần Long. Quan trọng

hơn là, không chỉ đem người ở bên trong mang đi mà thậm chí còn không để

lại một chút dấu vết nào. Đến hiện tại chỉ biết Lam Kỳ Nhi đã bị người khác

mang đi.

Ở góc độ Thái Thiên Tư không nhìn thấy Lãnh Tâm Nhiên liền nở nụ cười lạnh

trào phúng: "Không biết Thái tiên sinh muốn tìm vị bạn học của tôi có

chuyện gì? Cô ấy và tôi không giống nhau, con người tuyệt đối trong sạch,

là người bình thường . Nếu như mà cô ấy có chỗ nào đắc tội phải Thái tiên

sinh thì tôi ở chính nơi này sẽ thay cô ấy hướng ngài nói xin lỗi!"

Thái Thiên Tư nhìn thấy Lãnh Tâm Nhiên nói thành khẩn nhưng lại không biết

chính lúc này cô ở trong lòng đang cười lạnh, lại càng không biết người làm

cho ông khốn nhiễu lại chính là cô gái tuyệt mỹ trước mắt nhìn như vô hại

này.

Thái Thiên Tư tự nhiên sẽ không đem cả sự kiện nói cho Lãnh Tâm Nhiên, nghe

như thế cũng chỉ có thể nói qua loa : "Lãnh tiểu thư hiểu lầm, Lam tiểu thư

cũng không có đắc tội tôi chuyện gì. Ta và cha của Lam Tiểu Thư là bạn cũ,

gần đây mới vừa liên lạc lại. Nghe nói con gái của ông ấy bây giờ đang đi

học ở Yến Đại, tôi đang suy nghĩ xem lúc nào có thể đi gặp được. Sau đó lại

nghĩ đến Lãnh tiểu thư hiện tại cũng ở đi học ở Yến Đại, cho nên mới hỏi

thăm như vậy ."

Lãnh Tâm Nhiên trong lòng cười lạnh, nhưng mà trên mặt lại là chân thành.

Thời điểm cùng những người này giao tiếp, cô đã có thói quen tạo thành ngụy

trang mặt nạ: "Hoá ra là như vậy . Chẳng qua là tôi đã thật lâu không thấy

Kỳ Nhi rồi. Nếu như mà lần sau tôi gặp được cô ấy, nhất định sẽ truyền đạt

tâm ý của Thái tiên sinh đối với cô ấy."

Thái Thiên Tư có chút thất vọng nhăn mày lại, ông cảm giác dường như chuyện

này không hề đơn giản giống như Lãnh Tâm Nhiên nói. Ông đã điều tra tình

huống của Lãnh Tâm Nhiên liền biết Lam Kỳ Nhi theo Lãnh Tâm Nhiên thường

xuyên lui tới cùng một người tương đối bí mật. Như vậy thì cô rốt cuộc có

biết Lam Kỳ Nhi đã gặp chuyện không may hay không đây? Nhớ mệnh lênh của

người bề trên kia, Thái Thiên Tư lại trở nên đau đầu.

"Vậy thì tôi trước hết phải cảm ơn Lãnh tiểu thư rồi. Lãnh tiểu thư, sau

khi tán gẫu xong, không bằng chúng ta tán gẫu tới chính sự đi? Thí dụ như

Lãnh tiểu thư cảm thấy thế nào về bang Thần Long của chúng tôi, còn có cả

thế cục Yến kinh nữa?"

Lãnh Tâm Nhiên ngồi xuống một bên trước khay trà cùng với Thái Thiên Tư ,

cầm lên ly trà trước mặt khẽ nhấp miệng uống xong mới khẽ mở môi đỏ mọng

nói "Thái tiên sinh muốn nói điều gì đây? Thần Long bang bây giờ đã là bá

chủ của Yến Kinh. Chuyện này thì mọi người đều biết, về phần thế cục của

Yến kinh thì tôi mới chỉ là người mới đến. Bây giờ vẫn còn đang giai đoạn

lờ mờ, thật sự thì cũng không biết bây giờ nên nói ra cái gì bây giờ."

"Lãnh tiểu thư thật là khiêm tốn. Người đã tung hoành lấy đánh đâu thắng đó

không gì cản nổi trong vòng một năm, hiện giờ còn chiếm được một chỗ ngồi ở

Yến Kinh. Lấy được thành tích như vậy, Lãnh tiểu thư lại còn nói ở Yến Kinh

cũng không biết lắm. Nếu mà nói như vậy thì có lẽ cả Yến Kinh cũng không có

người nào có quy cách nói chuyện."

Thái Thiên Tư cười ha ha , đối với thái độ Lãnh Tâm Nhiên khiêm tốn thì vô

cùng tán dương, tâm tình trong nháy mắt liền trở nên tốt vô cùng.Lãnh Tâm Nhiên cười không nói lời nào, cũng trực tiếp bỏ quên Thái Nguyên

ánh mắt phẫn nộ ở một bên.

"Tôi nghĩ như này, nếu như Lãnh tiểu thư không ngại, tôi muốn cùng Lãnh

tiểu thư có một cuộc hợp tác." Thái Thiên Tư trầm mặc nhìn Lãnh Tâm Nhiên

không biết đang suy tư cái gì, nửa ngày sau mới rốt cuộc mở miệng lần nữa

nói ra mục tiêu cuối cùng của ông.

Lãnh Tâm Nhiên sửng sốt một chút, sau đó mới khẽ cười lắc đầu: "Thái tiên

sinh nói đùa. Tung Hoành bây giờ còn chỉ là một tiểu bang phái vô danh, làm

sao có tư cách cùng Thái tiên sinh hợp tác chứ? Nếu so với Tung Hoành thì

còn có nhiều bang phái có thực lực hơn, tôi cảm thấy những bang phái kia

mới là sự lựa chọn tốt nhất."

Lời nói này giọt nước không lọt, nhưng mà ý cự tuyệt rất rõ ràng rồi.

Mặt Thái Thiên Tư trong nháy mắt liền cứng lại, ông cũng không có dây dưa

trong vấn đề này, mà rất nhanh liền bỏ qua: "Đã như vậy, vậy chỉ có thể nói

là tiếc nuối. Vốn đang mong đợi có thể cùng Lãnh tiểu thư hợp tác."

Đợi đến khi Lãnh Tâm Nhiên rời đi, Thái Thiên Tư vẫn ngồi ở trên ghế sa lon

đột nhiên cầm lên ly trà trước mặt dùng sức đập xuống đất, ngoài miệng còn

giận dữ mắng mỏ : "Thứ gì!"

Thái Nguyên một mặt gọi người làm nữ bên cạnh tiến lên dọn dẹp, một mặt nhẹ

giọng an ủi tâm tình phụ thân: "Cha, chúng ta có thể xem chuyện này là do

Lãnh tiểu thư bởi vì tuổi còn nhỏ nên mới thế. Nếu mà chúng ta không cho cô

ta biết thế nào là nhìn sắc mặt mà nói, chỉ sợ về sau cô ta sẽ càng không

đem chúng ta để ở trong mắt. Người xem, mới vừa rồi dáng vẻ cô ta là dáng

vẻ gì, có thể được ta coi trọng , đó chính là phúc khí tu luyện tám đời của

cô ta rồi. Cô ta vậy mà không những không cảm kích mà lại còn có cái vẻ mặt

đó, rõ là. . . . . . quá kiêu ngạo!"

Thái Thiên Tư tức giận tới mức thở hổn hển. Tính khí của ông luôn luôn

không tốt, nhưng hiện tại đã lớn tuổi, thân thể đã suy yếu nên vừa mới bắt

đầu tu thân dưỡng tính . Nhưng mà cũng bởi vì thân phận ngày càng tôn quý

nên đã thật lâu rồi không có ai dám ở càn rỡ trước mặt ông ta. Vậy mà hôm

nay, Lãnh Tâm Nhiên làm mấy chuyện này, không khác gì đang khiêu khích uy

nghiêm của ông!

"Đó chẳng qua chỉ là cá nhỏ Tung Hoành mà thôi, nghĩ mình không ai sánh

bằng sao." Thái Thiên Tư tức giận mắng, hoàn toàn không lúc trước ôn hòa

bình tĩnh cùng Lãnh Tâm Nhiên ở chung một chỗ tán gẫu lúc trước.

Thái Nguyên cũng vô cùng giận giữ : "Cha, hay là chúng ta trực tiếp tiêu

diệt cái Tung Hoành này đi. Chỉ cần không còn Tung Hoành, con tin tưởng cô

ta nhất định sẽ nghe theo phân phó của chúng ta. Còn nữa cha, con cảm giác

chuyện tình của Lam Kỳ Nhi có chút kỳ quái? Chuyện của thư ký Lương sẽ

không có quan hệ gì với cô ta chứ?"

Thái Thiên Tư một lần nữa dùng sức vỗ một cái vào trước mặt trên khay trà:

"Hi vọng như thế. Nếu như thật sự có liên quan đến con nhãi đó thì ta tuyệt

đối sẽ làm thịt cô ta!"

"Chỉ là, cha, bây giờ nên làm gì? Chuyện của thư ký Lương còn chưa có biết

rõ, phía trên lại thúc dục gay gắt, chúng ta nên làm cái gì?" Thái Nguyên

nhớ tới những chuyện kia, không nhịn được nhíu mày .

Thái Thiên Tư thở dài: "Mặc kệ là ai cướp người đi, nhất định sẽ để lại đầu

mối. Con hãy phái người đi điều tra một chút, kể cả đào sâu ba thước đất

cũng phải tìm ra đồ. Mặc dù bang Thần Long của chúng ta bây giờ là một bang

phái lớn ở Yến Kinh, nhưng mà nếu so sánh cùng những thế gia kia thì hoàn

toàn không coi là gì cả. Hiện tại có một cơ hội ngàn năm có một đặt ở trước

mặt, chỉ cần chúng ta nắm chặt tốt cơ hội này, là có thể khiến bang Thần

Long hoàn toàn thay hình. Đến lúc đó, chúng ta mới xem như bá chủ chân

chính của Yến Kinh!"

Nghĩ đến tương lai tốt đẹp này , mắt Thái Nguyên cũng không nhịn được sáng

rực rỡ: “Đến lúc đó, con căn bản không cần tiếp cận Lãnh Tâm Nhiên này.

Cùng với con tiếp xúc đều là danh môn tiểu thư. Cứ như vậy, nhà họ Thái

chúng ta cũng có thể từ từ chuyển thành thế gia rồi."

Hai cha con cứ trò chuyện với nhau như vậy, chỉ là ước mơ tương lai của bọn

họ. Lúc ở hiện thực, chỉ có thể vĩnh viễn không thể nàothực hiện được ảo

tưởng này.

Sau khi Lãnh Tâm Nhiên từ nhà Thái Thiên Tư trở lại, liền trực tiếp gọi

điện thoại cho Dương Lâm. Đại khái nói về tình huống hôm nay, ý tứ rất rõ

ràng, muốn chuyện tình ân oán cùng bang Thần Long có thể không cần đợi nửa

năm sau mới bắt đầu nữa.

Chỉ là cô không ngờ , trước đó còn có một chuyện quan trọng hơn đang chờ cô.