TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ảnh Hậu Của Chàng Tổng
Chương 501: Có người ở sau lưng tính kế công ty

“Không biết là mánh lới công ty truyền thông nhà nào, xin mọi người hành xử lý trí.”

Khách hàng trong danh sách khách hàng VIP tập đoàn công ty nhà họ Tống chẳng lẽ còn giả mạo?

Hóa ra chỉ là hiểu lầm!

Công ty nhà họ Tống dúng cách đặc biệt đó trong thời gian ngắn làm sáng tỏ với bên ngoài, không nói đến danh sách VIP, khách hàng trong danh sách VIP cần căn cứ chính xác đã làm tăng tính chân thực.

Nếu vào lúc này có người biểu hiện không phục, còn muốn tỏ thái độ nghi ngờ với công ty nhà họ Tống, là công khai phản đối với những khách hàng VIP đó, không ai ngu xuẩn đi làm loại buôn bán thâm hụt tiền bạc ấy, nên trận sóng gió này được ngăn chặn kịp thời từ trong nôi.

Trong mắt người bên ngoài, Tống Như là nữ diễn viên, nhưng cách xử lý của Tống Như cô lần này làm tất cả mọi người cùng than thở thủ đoạn kinh doanh và quan hệ xã hội của cô, cũng làm không ít người bùi ngùi, hóa ra trpng chuyện kinh doanh cô thông minh như thế!

“Tôi biết Tống Như chưa bao giờ để chúng ta thất vọng mà!”

“Muốn nhìn dáng vẻ nữ Tổng giám đốc ngày thường làm việc quá!”

“Tôi nghe mọi người trong đó biết chuyện nói, Hội đồng quản trị Tập đoàn công ty nhà họ Tống vẫn muốn để Tống Như nhận ban……”

“Đây là năm quan hệ xã hội tốt nhất!”

Trừ fan Tống Như bên ngoài, các bạn mạng ngành nghề khác cũng khen Tống Như trên mạng, trong đó cũng có một phần là nhân viên công ty nhà họ Tống, nhưng họ không bình luận công khai trên mạng, chỉ dồn dập phát biểu cái nhìn trên diễn đàn nhân viện trong công ty.

“Cô ba đúng là người đẹp thông minh! Ngắn ngủi mọt ngày đã giải quyết thuận lợi nguy cơ của công tu, không hổ là người thừa kế Chủ tịch Tống tuyển chọn, so ra, mấy người một mực đổ thừa cho công ty không học tập, đúng là……”

“Hy vọng cô ba có thể thăng chức thành Tống Giám đốc công ty!”

Những thắc mắc của Hội nghị quản trị về phương án quan hệ xã hội lần này của Tống Như không còn nói gì được nữa…… Đúng là cô là diễn viên, là con hát trong miệng họ, nhưng con hát sao làm vậy được?

Họ trừ hô to gọi nhỏ trong phòng họp thì còn nghĩ ra được cách giải quyết nào khác không?

Cho tới bây giờ, kế hoạch quan hệ xã hội của Tống Như còn chưa kết thoachjtrong thời gian hai ngày sau, khách hàng VIP Tập đoàn công ty nhà họ Tống liên tục nhận được món quà nhỏ của nhân viên ông ty nhà họ Tống, một tấm lòng thành tâm chúc phúc, thẻ cầu phúc và một cuốn sổ tay màu sắc rực rỡ làm riêng, trên sổ viết nội dung về sản phẩm mới công ty nhà họ Tống, khoong chỉ xoa dịu khách hàng VIP mà còn là bước đầu tuyên truyền tuyên bố sản phẩm mới của công ty nhà họ Tống.

Từ phần quà nhỏ đó, họ thấy được thành ý của công ty nhà họ Tống, đúng lúc cảm thấy hứng thú với sản phẩm vòng tay mới lần này, chuyện danh sách khách hàng VIP chỉ là khúc nhạc dạo ngắn trong sự kiện lần này.

Sự chú ý của mọi người thành công xoay đến tuyên bố sản phẩm mới của Tập đoàn công ty nhà họ Tống.

Đây là ví dụ tuyệt vời về nguy cơ quan hệ xã hội! Sau đó trong Hội đồng quản trị công ty nhà họ Tống, mỗi ngươi đều im lặng không nói……

Không phải không nói, mà là không còn lời nào để nói……

Họ đã từng nghi ngờ năng lực của Tống Như, bây giờ bị vả mặt, mỗi người đứng ngồi không yên.

Có điều Tống Như chẳng thèm tính toán với họ.

“Hiện giờ nếu còn bất mãn với việc tôi đại diện Tổng giám đốc, có thể nói ra.”

Trong phòng họp, không ai mở miệng.

“Được rồi, vậy dựa vào cơ hội ngày hôm nay chúng ta thanh toán chuyện đã qua, tôi nghĩ phần lớn mấy người đã điều tra tôi, con người tôi, thích nhất là nói chuyện, xử lí chuyện rõ ràng.”

Ánh mắt Tống Như lạnh nhạt lướt qua trên mặt những hội đồng quản trị đó, mang theo áp lực vô hình: “Chuyện thứ nhất tôi muốn giải quyết là phần danh sách VIP ai tiết lộ ra ngoài?”

Nhóm hội đồng quan trị bối rối, vào lúc này còn tra được ai?

Tống Như tựa người lên ghế Chủ tịch hội đồng quản trị, khóe môi cong lên nụ cười dịu dàng: “Phần danh sách này đúng là tồn tại, nhưng không công khai thông báo, vậy các vị sao biết chuyện người trong công ty, ngoại trừ hội đồng quản trị thì còn ai vào đây?”

Nhóm người hội đồng quản trị bỗng nín thở, bắt đầu suy nghĩ tự bảo vệ thế nào, không biết tại sao, họ có thể mơ màng cảm nhận được khí thế của ông Tống!

“Vốn là sau khi danh sahs đó bị tiết lộ, ngay lập tức phong tỏa tin tức là có thể cứu vãn được, nhưng tôi tra được tin tức có người cố ý cấu kết với phóng viên bên ngoài, từng bước khuếch đại tình hình.”

Hội đồng quản trị ngây người, nhìn lẫn nhau……

“Tôi biết các vị nhìn, tôi chỉ là người thay quyền Tổng Giám đốc lâm thời, coi như chuyện giải quyết lộ danh sách cũng không có gì ghê gớm, chỗ này tôi có thể hiểu, nên nếu bây giờ các vị nói để Tống Nhi nhận vị trí đại diện Tổng Giám đốc, từ chuyện cô ấy phụ trách toàn quyền sản phẩm giữa năm của công ty nhà họ Tống, tôi không có ý kiến gì.”

Giọng nói Tống Như phát ra, trong phòng càng thêm yên lặng.

“Làm sao vậy? Lẽ nào đây không phải là chuyện mọi người hy vọng xảy ra ư? Tôi chỉ là một nữ diễn viên, là con hát trong mắt mấy người, làm sao tôi xứng tiếp tục ngồi ở đây?”

Bây giờ toàn bộ thế giới biết Tống Như giúp công ty nhà họ Tống vượt qua cửa ải khó khăn, từ cứu vãn vụ hợp tác với DK, đến chuyện giải quyết danh sách VIP, Tống Như cho thấy khả năng xử lý quan hệ xã hội mãnh mẽ và thiên phú kinh thương, sự thực chứng minh, cô đúng là thích hợp làm ứng cử viên đại diện Tổng Giám đốc nhất.

Mà họ thì…… Sao có tư cách nghi ngờ cô?

“Mà tôi cũng chỉ đại diện Tổng Giám đốc, công việc hàng ngày quản lý công ty, các vị làm hội đồng quản trị, có quyền tuyển người khác.”

Nói tới bước này, đã tỏ ý rất rõ.

“Cô là cô ba nhà họ Tống, về tình về lý, cô có tư cách ngồi trên vị trí này, mà chúng tôi làm thành viên hội đồng quản trị, cân nhắc từ tình hình chung, nghi ngờ năng lực của cô cũng là chuyện thường tình, bây giờ, cpp là đại diện Tổng Giám đốc, giải quyết nguy cơ của công ty, là trách nhiệm của cô.”

“Mặc dù khi trước cô ở công tu không có công trạng đặc biệt gì, nhưng không thể chứng mình rằng cô không thể đảm nhiệm được chức Tổng Giám đốc, tôi nói đúng chứ?”

Ánh mắt Tống Như chậm rãi nhìn về phía Phùng Hằng Viễn, lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Ý của anh Phùng là sao, nói rõ việc ra chút?”

Phùng Hằng Viễn ho khan một tiếng, bình tĩnh cười: “Tôi chỉ xem xét tùy việc.”

“Được thôi, tôi lui, các vị tuyển người khác.” Tống Như nói rồi, thẳng thừng đứng dậy.

“Không được! Cô ba, chuyện đến nước này, công ty nhà họ Tống không thể không có cô đâu!”

“Hồi trước chúng tôi nhìn nhầm cô, nói sai rồi, cô rộng lượng đừng chấp, đừng để trong lòng.”

Nghe nhóm người hội đồng quả trị nói dưới tình hình cấp bách, Tống Như dừng bước, khẽ mỉm cười: “Tôi có thể hiểu mọi người coi trọng lợi ích, nhưng…… Trên tay tôi không có cổ phần của công ty, công ty nhà họ Tống sống hay chết cũng không liên quan tới tôi!”

“Tôi không đầu cơ như các vị tưởng tượng, như các vị thấy, tôi đang vui sướng trong nghiệp diễn, tuy tuyến bố tránh bóng, nhưng tôi không rảnh rỗi đến nỗi muốn xen vào chuyện vô bổ của người khác, huống hồ mới nãy anh Phùng cũng nói rõ ràng, tôi đợi tiếp lại có vẻ tôi không có tình người.”