TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 196: 196

Diệp thiếu, Mộ thiếu đâu rồi?” Quản sự ân cần hỏi Diệp Thạch.

Mộ Thần chính là một vị thần tài! Trải qua hai ngày quan sát, hắn đã hiểu rõ, lấy lòng Diệp Thạch tốt hơn lấy lòng Mộ Thần, Diệp Thạch mới chính là tôn phật.

Hỏi Mộ Thần à,hắn còn đang luyện đan.” Diệp Thạch nói.

Còn đang luyện đan nữa sao?” Quản sự cổ quái nói, những vị luyện dược sư lục cấp sau khi luyện ra đan dược lục cấp đều sẽ nghỉ ngơi một chút, Mộ Thần này đúng là liều mạng.

Diệp Thạch gật đầu nói: “Đúng vậy. Mộ Thần muốn kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền.” Nuôi gia đình và nuôi ong cần tiêu dùng quá lớn.

Diệp Thạch thở dài, Mộ Thần rất đáng thương, biết kiếm tiền như vậy mà còn bị xài sạch.

Diệp Thạch lấy ra năm sáu bình đan dược giao cho quản sự, nói: “Mộ Thần nói, đámđan dược này cũng gia nhập danh sách bán đấu giá, một nửa đổi nguyên thạch, một nửa đổi Hồn Thủy.

Quản sự sửng sốt hỏi: “Đổi Hồn Thủy?

Diệp Thạch gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Vốn chúng ta muốn tới sôngUHuyễn lấy, nhưng không còn kịp rồi, cũng may có thể trực tiếp đổi Hồn Thủy.

Đối với y và Mộ Thần mà nói, Hồn Thủy quan trọng hơn nguyên thạch, cấp bậc Thôn Thiên Phong do bọn họ bồi dưỡng càng ngày càng cao, số lượng càng ngày càng nhiều, nếu linh hồn lực của bọn họ theo không kịp thì sẽ rất khó dùng, có núi vàng trước mắt mà không thể dùng là một chuyện rất thống khổ, lúc trước dùng Thôn Thiên Phong và phù chú đối phó với yêu thú, y thường xuyên hao sạch linh hồn lực.

Cảm giác hao hết linh hồn lực dị thường khó chịu, y đã sớm bất mãn đối với việc linh hồn lực của mình không đủ hùng hậu.

Kỳ thật, sau khi linh hồn lực bị hao sạch, nghỉ ngơi một hồi, linh hồn lực sẽ được tăng trưởng nhất định, phương thức tăng trưởng linh hồn lực như vậy tuy rằng rất có hiệu quả, nhưng nó vừa nguy hiểm vừa khó chịu.

Đương nhiên nguyên thạch cũng không thể thiếu được, nếu như không có nguyên thạch, đám Thôn Thiên Phong kia liền ồn ào vo ve cả ngày.

Dùng đan dược lục cấp đổi Hồn Thủy, có thể đổi được rất nhiều rất nhiều, ngài và Mộ thiếu căn bản dùng không hết.” Quản sự nhăn mày nhắc nhở.

Diệp Thạch không để ý: “Không có việc gì, dùng không hết thìđểngâmmình, cũng có thể sử dụng hết thôi.

Quản sự run rẩy khóe miệng, dùng Hồn Thủy trân quý để tắm? Cũng chỉ có Diệp Thạch mới có thể nghĩ đến cách dùng xa xỉ như vậy.

Quản sự kiểm tra đan dược trên tay, nói: “Ta lập tức đi an bài.

Tuy rằng thời gian hơi vội, thế nhưng dị tượng khi Mộ Thần luyện ra đan dược lục cấp đã kinh động không ít người, đã có rất nhiều võ hoàng đi vào thành, cũng không cần lo tới lúc đó không có người tranh giá.

Mặc dù Hồn Thủy sông U Huyễn có kỳ hiệu, nhưng chắc hẳn số hàng tồn trên tay mấy cao thủ kia cũng không nhiều lắm, làm việc vội vàng như vậy, giá cả của Hồn Thủy chỉ sợ nước lên thì thuyền lên…

Diệp thiếu, lần trước chỉ gặp vội vội vàng vàng bởi vì khuyển tử phát bệnh, chưa kịp cám ơn Diệp thiếu thật tốt, Mạc Phong mong Diệp thiếu đừng trách tội.” Mạc Phong đi đến trước mặt Diệp Thạch, hành lễ với y.

Diệp Thạch lập tức hành lễ lại, cung kính nói: “Tiền bối nói vậy thật sự là chiết sát ta.

Đây là nhi tử của ta, Mạc Vân.” Mạc Phong giới thiệu với Diệp Thạch.

Diệp Thạch nhìn thoáng qua Mạc Vân, khích lệ nói: “Mạc thiếu có tướng mạo anh tuấn, rất giống Mạc Phong đại sư.” Chỉ là, đại khái người này bị trúng độc hơi lâu, thoạt nhìn có hơi giống ma ốm.

Mạc Phong cười: “Diệp thiếu quá khen. Nhờ phúc của Mộ thiếu, độc trên người khuyển tử đã được giải gần hết, Lê thành hiện giờ long xà hỗn tạp, ta đã thiếu Mộ thiếu một cái nhân tình, nếu Diệp thiếu không chê tại hạ, ta nguyện ý hộ vệ Mộ thiếu một đoạn thời gian.

A! Vậy thì tốt quá, không gạt ngài, thế cục hiện tại quá loạn, ta thật sự rất lo lắng cho an nguy Mộ Thần.” Diệp Thạch lo lắng nói.

Mạc Phong làm người không tồi, nghe nói là một người trọng tình trọng nghĩa, hẳn là một lựa chọn không tồi, hơn nữa giờ phút này, y cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn, chỉ có Mạc Phong bởi vì Băng Phách Giải Độc Đan mà có thể tính là có chút giao tình.

Nghe được động tĩnh bên ngoài, Mộ Thần đi ra từ trong luyện đan thất, “Ta là Mộ Thần, xin chào Mạc tiền bối, khoảng thời gian này phải làm phiền Mạc tiền bối rồi.

Mạc Phong lập tức tiến lên nói: “Mộ đan sư đừng khách khí, đây là nhi tử ta, Mạc Vân, nếu không nhờ có đan dược của Mộ thiếu ngài, ta còn không biết nó còn phải chịu bao nhiêu đau khổ đâu.

Mộ Thần đánh giá Mạc Vân rồi nói: “Tuy rằng độc trên người Mạc Vân thiếu gia đã được giải, nhưng nguyên khí trong thân thể vẫn chưa khôi phục lại, không bằng, ta sẽ luyện ra một bình Nguyên Khí Đan để lệnh công tử hồi phục.

Mạc Phong sửng sốt, vẻ mặt vừa muốn có vừa không, “Điều này sao được.

Hắn vốn còn muốn trả nhân tình cho Mộ Thần, nhưng Mộ Thần mà đưa đan dược này, ngược lại hắn lại chịu thêm nhân tình, Nguyên Khí Đan là đan dược ngũ cấp, tuy không có nghịch thiên như đan dược lục cấp, nhưng dù sao cũng là vật hiếm có! Mạc Phong rất muốn từ chối, nhưng khi nghĩ tới tác dụng của Nguyên Khí Đan thì lại không muốn buông tha.

Mộ Thần cười: “Không có gì, chỉ là một bình đan dược mà thôi, an nguy của Mộ Thần trong khoảng thời gian này liền nhờ cả vào đại sư.

Mộ Thần rũ mắt, tuy hắn và Diệp Thạch liên thủ cũng có thể địch nổi võ hoàng, nhưng hiện giờ võ hoàng trong Lê thành rất đông, mượn sức được một vị võ hoàng là chuyện có ích vô hại.

Mộ Thần cư trú trong biệt viện khu đấu giá đến ngày hôm sau, luyện ra được viên đan dược lục cấp Linh Hoàng Đan thứ hai.

Có rất nhiều võ hoàng đã đến Lê thành, dị tượng Linh Hoàng Đan dẫn phát lần này hấp dẫn số lượng lớn người xem có thực lực, may là, tuy rằng người vây xem rất nhiều, nhưng không có ai ra tay đoạt.

Khi khu đấu giá truyền danh sách bán đấu giá ra, mọi người đều ồ lên.

Trên danh sách có hai viên đan dược lục cấp, được ghi rõ, một viên Linh Hoàng Đan đổi lấy nguyên thạch, một viên Linh Hoàng Đan đổi lấy Hồn Thủy sông U Huyễn.

Và mấy chục viên đan dược ngũ cấp cũng được phân chia giá thành hai loại.

Tin tức vừa truyền ra, giá cả Hồn Thủy liền tăng lên mấy lần.

Những cửa hàng nguyên bản có cất giữ Hồn Thủy nhất thời vô cùng vui sướng.

Sao lại có nhiều đan dược trân quý như thế? Quản sự đại nhân, đây là từ đâu có được?

Trừ Mộ Thần thiếu gia ra thì còn có thể từ đâu! Nghe nói mấy viên đan dược này đều là do Mộ thiếu luyện ra đó.

Một mình Mộ đan sư vậy mà lại luyện ra được nhiều đan dược như vậy.

Ngươi không biết đâu, tốc độ luyện đan của Mộ thiếu nhanh hơn luyện dược sư lục cấp khác nhiều.

Mộ thiếu biết kiếm nguyên thạch ghê, không biết Diệp Thạch thiếu gia biết làm gì nhỉ?”

Diệp Thạch sao? Tất nhiên là biết xài nguyên thạch rồi! Các ngươi chắc là không biết, quản sự đại nhân trả trước hai triệu nguyên thạch cho Diệp Thạch, Diệp Thạch lấy nguyên thạch cho một đám ong ăn, đám ong ăn nguyên thạch kia quả thực chính là động không đáy! Ta thấy, một thân bản lĩnh kiếm nguyên thạch của Mộ Thần thiếu gia chính là do Diệp Thạch thiếu gia bức ra đấy.

Diệp thiếu tiêu phí tới cỡ đó sao? Cũng không biết Mộ Thần thiếu gia sao lại chịu được y nhỉ?

Làm sao Mộ Thần có thể chịu đựng sao? Tại Mộ Thần là một người sủng thê mà.” Mộ Thần vì sao lại luyện chế Băng Phách Giải Độc Đan? Đó không phải là do Diệp Thạch nhìn trúng Hỏa Tiên, hắn liền không chút do dự ra tay luyện chế đan dược lục cấp sao.

Diệp Thạch nghe mấy nha đầu khe khẽ nói nhỏ trong khu đấu giá, tâm tình không khỏi trầm xuống.

Diệp thiếu, đám nha đầu này không hiểu chuyện, lời bọn họ nói, ngươi đừng để trong lòng.” Mạc Vân đi tới trước mặt Diệp Thạch, lòng cảm kích của Mạc Vân đối với Diệp Thạch cũng không kém Mộ Thần bao nhiêu, dù sao, nếu như Diệp Thạch không nhìn trúng Hỏa Tiên, Mộ Thần cũng sẽ không tâm huyết dâng trào luyện ra Băng Phách Giải Độc Đan, Diệp Thạch có thể xem như ân nhân gián tiếp cứu mạng hắn.

Diệp Thạch thở nhẹ, bất đắc dĩ nói: “Họ nói cũng không sai, ta chỉ biết tiêu xài.

Mộ thiếu kiếm tiền như vậy, có lẽ chính là vì muốn Diệp thiếu xài giùm hắn.” Mạc Vân trêu chọc.

Diệp Thạch nhún vai, có chút bất đắc dĩ: “Ta thường tiêu giúp hắn tới táng gia bại sản.

Mộ thiếu sẽ không để ý.” Mạc Vân nói.

À, Mạc thiếu, ngươi có biết hội đấu giá đã chuẩn bị thế nào rồi không?” Diệp Thạch hỏi.

Mạc Vân chần chờ nói, “Cái này…

Diệp thiếu yên tâm, hết thảy đã được chuẩn bị xong, vốn ta còn lo thời gian hơi vội, tin tức sẽ không truyền ra nổi, không nghĩ tới uy danh của Mộ thiếu hiển hách như vậy, chỉ mấy ngày ngắn ngủn mà đã có mấy võ hoàng tới đây.” Quản sự đi tới nói.

Diệp Thạch gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.

Đúng rồi, ta nghe nói, ở bên ngoài, giá cả Hồn Thủy đã tăng mấy lần rồi?” Diệp Thạch hỏi.

Phải vậy.” Quản sự cười bất đắc dĩ, do Mộ Thần kiên trì dùng Hồn Thủy đổi một viên đan dược lục cấp, hiện tại giá cả Hồn Thủy bên ngoài liền nước lên thì thuyền lên, ngắn ngủn vài ngày đã tăng mạnh, nhưng phần lớn người có được Hồn Thủy cũng không nguyện ý bán ra.

Hiện tại dòng người chạy tới con sông U Huyễn như nước lũ vậy.

Đúng rồi, có tin tức về Huyền Phong đế quốc không?” Diệp Thạch lo lắng hỏi.

Tính thử, họ đã rời khỏi Huyền Phong đế quốc nhiều năm, lúc ấy đắc tội nhiều người, chỉ có thể chạy trối chết, hiện giờ thực lực họ đã tăng lên rất nhiều, cho dù có gặp được những người đó, hẳn là vẫn có năng lực liều một phen.

Quản sự gật đầu đáp: “Có, Diệp thiếu tạm thời không cần lo lắng, hiện giờ ở Huyền Phong đế quốc vẫn chỉ bùng nổ thú triều quy mô nhỏ, tứ quốc hợp thành liên minh ngăn cản.

Vậy là tốt rồi.” Diệp Thạch âm thầm thở ra một hơi.

Ta nghe được tin tức, hơn một tháng sau, bốn quốc gia Huyền Phong, Fred, Huyết Nguyệt, Thiên Không sẽ ở Thiên Không đế quốc dự họp hội nghị tứ quốc liên minh, bốn thủ đô sẽ phái võ hoàng tới tham gia, mà Huyền Phong đế quốc sẽ phái ra Hùng Uy.” Quản sự chậm rãi nói.

Diệp Thạch gật đầu, vừa lúc Thiên Không đế quốc cách họ gần nhất, chờ xong cái hội đấu giá này rồi họ sẽ đi qua, hẳn là có thể đuổi kịp hội nghị tứ quốc.

Quản sự cúi đầu, trên mặt hiện lên sự do dự.

Quản sự đại nhân, có gì thì cứ việc nói thẳng đi.” Diệp Thạch nói.

Trong bốn quốc gia, thực lực Huyền Phong đế quốc là yếu nhất, cho nên, trong hội nghị tứ quốc, lời nói của Huyền Phong đế quốc có hơi yếu.” Quản sự nói.

Diệp Thạch sửng sốt, có đủ thực lực, mới có thể có đủ quyền nói chuyện, Hùng Uy trên thực tế lại rất nóng tính, xem ra Huyền Phong đế quốc sẽ là bên chịu thiệt trong tứ quốc hội nghị, lấy tính tình của Hùng tiền bối, sợ là sẽ nổi trận lôi đình.

Diệp Thạch hít nhẹ một hơi, “Ủy khuất Hùng tiền bối rồi.

Có một vị võ hoàng tồn tại là có thể đề cao thực lực chỉnh thể của một đế quốc, tuy rằng ngài và Mộ Thần chỉ là võ vương, nhưng lại đều là trận pháp sư lục cấp, Mộ Thần lại đồng thời là luyện dược sư lục cấp, nếu hai vị tham dự chống lại thú triều, có thể sẽ phát huy ra được tác dụng không hề kém với võ hoàng, mà thế cục của Huyền Phong đế quốc cũng sẽ được cải thiện.” Quản sự cười nói.

Lời nói của quản sự là thật, nếu chỉ đơn thuần có một võ hoàng, vậy nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản một hai con yêu thú lục cấp, nhưng nếu như bố trí được trận pháp, như vậy có thể đề cao thực lực chỉnh thể của tu luyện giả, có thể phát huy sức lực lớn hơn.

Diệp Thạch hơi nheo mắt, quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách*, bất kể thế nào, y đều phải chạy về kịp trước khi bùng nổ thú triều quy mô lớn.

*Nước nhà hưng thịnh hay lúc suy vong, dân thường cũng phải có trách nhiệm