TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Chương 886: 886

Lưu Tuyền đối với yêu cầu của ngôi nhà không cao, nhưng mà tìm nhà vẫn còn hơi phiền phức.

Cô ta đang định tìm kiếm khu nhà cổ, nhưng mà Dung Cảnh đi cùng, làm thế nào cũng không đồng ý.

“Em một cô con gái như vậy, một mình sống trong môi trường thế này, ở đây không có cơ sở an ninh cũng không an toàn, lỡ nhau xảy ra chuyện gì thì sao? Thay vì tiết kiệm số tiện nhỏ này, tốt hơn là tìm một nơi an toàn để sống, nếu như sau này tìm được việc làm, buổi tối tan ca về muộn, cũng không cần lo lắng sợ hãi.”

Cuối cùng dưới sự lãnh đạo của người trung gian, đi xem hai căn hộ cao tầng.

Môi trường tốt, các thiết lập an ninh cũng rất hoàn chỉnh, nhưng mà...

Lưu Tuyền lắc đầu, kéo Dung Cảnh và nói nhỏ, “Dung Cảnh, mắc quá...”

Bây giờ mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu, tiền trên người quá ít, thuê một căn nhà đơn giản chỉ miễn cưỡng đủ dùng, với lại nhu yếu phẩm hàng ngày của cô phải mua mới lại, đây cũng là một khoản chi phí không nhỏ. Nếu như là trường hợp bình thường, cô đi đến ngõ cụt còn có thể tìm Tiểu Thất giúp đỡ, nhưng mà bây giờ... tình cảm của Tiểu Thất và Lục Sâm e rằng để làm cho cô ấy bị choáng ngợp, cô không muốn làm phiền Tiểu Thất lúc này.

Cho nên... vẫn nên tìm một căn nhà rẻ tiền.

Cuối cùng, Dung Cảnh nghĩ nửa buổi, cuối cùng nghĩ ra một cách.

Anh ta dẫn Lưu Tuyền đến khu dân cư, nói với Lưu Tuyền, “Anh đột nhiên nhớ đến, anh có một người bạn, vài ngày trước cả gia đình di cư ra nước ngoài, để anh chăm sóc giúp nhà của họ, nếu như thích hợp thì để anh cho thuê căn nhà này, không thôi anh đưa em đến đó xem được không?”

Lưu Tuyền do dự, “Như vậy phù hợp không?”

Xét cho cùng, đó là nhà của bạn Dung Cảnh.

“Không có gì không phù hợp, dù sao căn nhà trống cũng là trống, vả lại khu vực này cũng không lớn, chỉ là một ngôi nhà hai phòng ngủ một phòng khách, trang bị trong nhà đầy đủ, một mình em sống là đủ rồi, không cần phải thêm quá nhiều đồ.” Dung Cảnh nhìn thấy Lưu Tuyền do dự, một lần nữa khuyên cô, “Em nghe lời anh yên tâm mà ở đi, nếu như em cảm thấy sống không phù hợp, vậy thì đợi đến khi nào thu nhập em nhiều rồi thì anh dẫn em chuyển ra ngoài!”

Cô ấy bây giờ đang cạn kiệt, như thể không có cách nào để từ chối.

“Cám ơn anh nha, Dung Cảnh, anh và bác trai bác gái thật sự giúp em rất nhiều rồi.”

Dung Cảnh cười, “Thật sự muốn cảm ơn anh, chỉ cần chờ đợi đến khi em có tiền thì mời anh ăn cơm.”

“Vâng!”

Dung Cảnh lái xe đưa Lưu Tuyền đến căn hộ, trên thực tế, căn hộ này không phải là nơ ở của bạn Dung Cảnh, mà là căn nhà Dung Cảnh tự mua, anh ta từ nhà ra ngoài kinh doanh và mua ngôi nhà đầu tiên, sau đó từ từ tiền nhiều rồi thì ở gần công ty lại mua thêm một căn nhà, cho nên căn nhà này để trống.

Nhưng mà ở đây môi trường rất tốt, với lại vị trí cũng tốt, không khí cũng đủ tươi mới, cho nên có khi thứ bảy và chủ nhật nếu như anh ta không có việc thì cũng qua đây ở hai ngày.

Lý do tại sao anh ta không nói rằng đây là nhà của anh, chỉ vì lo lắng Lưu Tuyền sẽ từ chối.

Dung Cảnh đưa Lưu Tuyền đến cửa nhà, lấy chìa khoá và mở cửa nhà ra.

Lưu Tuyền cứ tưởng là một môi trường đặc biệt lộn xộn, nhưng mà không ngờ rằng, trong căn phòng rất gọn gàng.

“Sạch sẽ quá!”

Trực tiếp đưa túi xách vào là được ở rồi, hoàn toàn không cần dọn dẹp.

Dung Cảnh cười cười, anh ta thuê công nhân hàng giờ, mỗi ngày đều có người lại dọn dẹp, tất nhiên rất sạch sẽ, anh ta đẩy cửa đi vào, thay dép, “Vào đi!”

“Ừm!”

Lưu Tuyền đi vào nhà.

Căn phòng rất khác so với sự hình dung của Dung Cảnh.

Không đơn giản như anh ta nói, trong nhà phong cách Châu Âu hoa lệ, trên sàn còn trải tấm thảm lông màu xám, trước mắt là ghế sofa tuyệt đẹp với phong cách Châu Âu và đèn chùm pha lê rực rỡ trong phòng khách.

Trên tường còn treo bức tranh sơn dầu.

Căn phòng được trang trí rất đẹp, có thể nhìn ra đây có lẽ là một người đàn ông đơn thân ở, trong căn phòng mọi nơi đều không thấy dấu vết của phụ nữ!

“Thật đẹp!”

“Ở đây đúng lúc là hai phòng một phòng cách, một phòng ngủ, một phòng sách, em có thể vẽ tranh trong phòng sách! Nhà bếp cũng có, nhưng chưa sử dụng qua, trong tủ lạnh cũng trống không, nếu như em muốn nấu cơm, ước tính phải tự mua đồ để đầy vào rồi.”

Lưu Tuyền đi vào nhà bếp, trong bếp hoàn toàn trống rỗng, cô mở tủ ra, trong tủ có tất cả các loại nồi niêu xoong chảo, cũng như thìa muỗng bộ đồ ăn đều có toàn bộ và thậm chí có cả lò nướng và lò vi sóng.

Lưu Tuyền không chịu được và thốt lên, “Lộng lẫy quá, không dùng nhà bếp, tại sao phải mua mọi thứ hoàn chỉnh như vậy!”

Dung Cảnh dựa vào khung cửa nhà bếp, nghe thấy lời nói của cô ta, ngơ ngác một lúc.

Một lúc sau mới trả lời, “Có lẽ... muốn cho ngôi nhà trông có không khí một chút.”

Lưu Tuyền rất hài lòng với ngôi nhà này.

Nhưng mà...

Một vị trí như vậy, một trang trí hoa lệ, còn là hai phòng ngủ một phòng khách...

Cô ta không sống nổi.

Dung Cảnh nhìn thấy mối lo ngại của Lưu Tuyền, cười và nói, “Em đừng lo lắng quá nhiều, dù sao thì yên tâm ở lại đây là được, căn nhà này là bạn anh giao phó cho anh, vậy cũng tương đương anh là đủ nhà của em, chủ nhà như anh rất dễ nói chuyện, có thể chấp nhận ghi nhận trên trên tài khoản và vào ở!”

Lưu Tuyền không biết phải nói lời cám ơn nào với Dung Cảnh.

“Dung Cảnh... thật sự rất cảm ơn anh.”

Dung Cảnh đi vào trong bếp, trong đầu đột nhiên loé lên một ánh sáng, “Em thật sự muốn cám ơn?”

“Đương nhiên!”

Lưu Tuyền chưa bao giờ là một người nói những lời trống rỗng.

“Như vậy đi.” Dung Cảnh nở một nụ cười, chỉ căn nhà ở lầu dưới, “Thật ra căn nhà lầu dưới là anh mua... bình thường anh cũng ở đây, anh đây, cái gì cũng biết, nhưng không biết nấu cơm! Nếu như em cảm thấy đặc biệt ngại ngùng, vậy sau này anh mỗi ngày đến chỗ em ăn cơm, chắc em không ý kiến chứ!”

Lưu Tuyền ngơ ngác.

Dung Cảnh ở lầu dưới?

“Không phải chứ, Lưu Tuyền, em không chào đón anh sao?”

“Đương nhiên là không!” Lưu Tuyền hoàn hồn, nhìn vào mếu máo của Dung Cảnh, vội vã nói, “Không có không có! Lúc nảy em nghĩ chuyện khác, dù sao em ở một mình cũng phải nấu cơm, làm thêm phần một người đương nhiên không sao cả.”

Dung Cảnh mỉm cười sâu sắc hơn, “Vậy thì tốt rồi, cuối cùng cũng không phải ăn những thứ tinh linh bên ngoài rồi!”

Lưu Tuyền dựa vào tường trong bếp, cười toe toét lên.

Dung Cảnh lại đưa Lưu Tuyền tham quan căn phòng một chút, Lưu Tuyền đối với căn nhà này quá hài lòng, đặc biệt thích ban công ngoài phòng khách, trên bàn công đầy cây xanh, còn có một số chậu rất đẹp, còn đặt bộ bàn ghế nhỏ, nếu như chán thì có thể tận hưởng ánh nắng mặt trời ở đây.

“Chủ căn nhà này chắc chắn là người đặc biệt yêu cuộc sống!”

“Hả?”

Lưu Tuyền ngồi trên ghế, cười và xem phong cảnh ngoài cửa sổ, đây là tầng 19, ở ngoài ban công gần như ngắm được toàn cảnh quan của căn hộ, đẹp không nói lên lời, “Chủ căn hộ này rõ ràng là một người đàn ông, một người đàn ông sống rất ít khi trồng cây xanh, anh ta lại trồng lâu như vậy! Lười giống em với Tiểu Thất là không bao giờ có thể trồng những thứ này, bản thân đã nuôi không nổi rồi... chỉ có cuộc sống đầy đủ, vả lại đối với người cuộc sống đầy sự nhiệt tình thì mới có thể kiên nhẫn trồng những thứ này.”

Dung Cảnh tựa vào ban công, mỉm cười đến nheo mắt.

Anh ta có thể coi là Lưu Tuyền đang khen ngợi anh ta không?!

Sau khi thăm nhà xong, trong lòng Dung Cảnh còn có chuyện, lập tức phải rời đi rồi.

“Em xem căn nhà này còn chỗ nào cần thiết dọn đẹp, em tự dọn dẹp, anh xuống nhà dưới lầu nghỉ ngơi một chút, đợi em dọn dẹp xong thì gọi điện thoại cho anh... đúng rồi, điện thoại của em chắc để ở Tần gia không mang theo đúng không, trong nhà nhà có điện thoại bàn, em dọn dẹp xong thì dùng điện thoại bàn gọi cho anh, anh lái xe đưa em đến siêu thị gần nhà dạo xung quanh, đưa em đến làm quen với môi trường!”

“Vâng!” Lưu Tuyền nghĩ đến vấn đề thuê nhà, “Đúng rồi, Dung Cảnh, hợp đồng thuê nhà...”

Cô ta chưa nói xong thì bị Dung Cảnh cắt đứt lời, “Được rồi được rồi, chúng ta đều là bạn, ký hợp đồng gì, không cần phiền phức, em chỉ cần lo việc ở lại đây!”

“Không được, còn tiền thuê nhà thì sao!”

“Tiền thuê... mỗi tháng em đưa anh hai ngàn tệ là được rồi, bây giờ em không phải không có tiền sao, chúng ta ghi nợ trước! Quyết định như vậy đi!”

“Hả?!”

Lưu Tuyền nhanh chóng kéo lấy Dung Cảnh sắp chạy đi, “Dung Cảnh, anh khoan đi đã!”

“Còn có chuyện gì?”

“Ngôi nhà này có vị trí tốt như vậy, vả lại trang trí tốt như vậy, tất cả nội thất đều rất hoàn chỉnh, làm thế nào một tháng chỉ có hai ngàn tệ, thậm chí là giá hữu nghị, nhưng giá của anh cũng quá thấp đến lố bịch!” Lưu Tuyền cau mày, “Anh đã giúp em nhiều việc như vậy, trong lòng em đã rất cảm kích rồi, không được chấp nhận cái giá rẻ này của anh nữa, em áp dụng theo giá thị trường cho anh...”

“Lưu Tuyền!”

“Dung Cảnh... anh đừng nói, nếu như anh tiếp tục như vậy, vậy e thà đi tìm ngôi nhà khác!”

Dung Cảnh bất lực!

Người ngày sao mà bướng bỉnh thế!

Giá thị trường!

Giá trị trường cho thuê của ngôi nhà anh, một tháng ít nhất cũng phải năm sáu ngàn tệ rồi.

Một cô gái đơn thân như cô ta, làm thế nào có thể chịu được.

Dung Cảnh suy nghĩ đến một cách thoả hiệp, anh ta kéo Lưu Tuyền đến ghế ở ban công ngồi xuống, “Tiểu Tuyền, không thì như vậy đi... vì em không muốn nhận cái giá rẻ như vậy từ anh, vậy thì anh cũng không được xem thường em, nếu như tiền thuê nhà được tính theo năm ngàn tệ, vậy thì sau đó anh mỗi ngày đến chỗ em ăn cơm, cũng phải trả phí sinh hoạt cho em!”

“Này, không cần!”

“Vậy thì không được!” Dung Cảnh nói với cô ta, “Em muốn anh áp dụng giá thị trường để tính tiền nhà rồi, anh chắc chắn áp dụng theo chi phí sinh hoạt ăn uống thông thường của anh! Bình thường anh một ngày ba bữa cơm đều kêu đồ ăn nhanh bên ngoài, mỗi ngày phải tốn hai trăm mấy tệ, mỗi tháng là sáu ngàn tệ, quan trọng nhất là anh ăn đồ ăn bên ngoài đến sắp nôn ra rồi. Cho nên sau này mỗi tháng anh phải đưa em sáu ngàn tệ phí sinh hoạt! Vậy thì tiền thuê nhà em không cần đưa nữa, mỗi tháng anh trả em thêm một ngàn tệ nữa!”

“Như vậy sao được!”

Muốn là không được!

Dung Cảnh cười toe toét, “Bây giờ có hai phương án để em lựa chọn, hoặc là mỗi tháng em đưa anh hai ngàn tệ, anh không trả tiền sinh hoạt, hoặc là mỗi tháng năm ngàn tệ tiền thuê nhà, anh trả cho em sáu ngàn tệ tiền phí sinh hoạt!”

Trong lòng Lưu Tuyền cảm giác đủ vị.

Dung Cảnh giúp đỡ như vậy quá kỹ lưỡng rồi.

Cô ta thật sự rất ngượng ngùng.

“Dung Cảnh...”

“Anh cho em sáu ngàn tệ tiền sinh hoạt?”

“Không được!”

Dung Cảnh mỉm cười, đưa chìa khoá cho Lưu Tuyền, “Vậy thì phương án đầu tiên, mỗi tháng em đưa anh hai ngàn tệ tiền thuê nhà, quyết định vui vẻ như vậy nha!”

“Này?! Dung Cảnh!”

Dung Cảnh không nghe lời của Lưu Tuyền, một vết khói, nhanh chóng chạy đi.

Lưu Tuyền vừa cảm thấy giận dữ vừa buồn cười.

Người này...

Tại sao nói đến tiền cũng không thành.

Cô ta cầm trong tay một chùm chìa khoá, nhẹ nhàng thở dài, “Tình người này, thật sự nợ quá lớn!”

Và Dung Cảnh!

Sau khi chạy ra từ chỗ Lưu Tuyền ra, lập tức bắt đầu gọi điện thoại về nhà, “Mẹ, giúp con một chuyện! Có thể dựa vào mối quan hệ, giúp con tìm cách mua căn nhà tầng dưới căn hộ của con ở Nguyệt Lương Loan không!”

“Hả... không phải con có một căn rồi sao, mua thêm làm gì?!”

Dung Cảnh nói tình hình ra.

Lão thái thái đầu dây bên kia “Wow” một lúc, rất vui mừng, “Con trai, cuối cùng cũng thông minh một chút rồi, haha, để Tuyền nha đầu ở trong nhà con rồi! Haha, được được được, con yên tâm, con đợi tin vui của mẹ, con đợi mẹ một chút, trong vòng nửa tiếng, mẹ nhất định gíup con mua căn nhà!”

“Cám ơn mẹ!”

“Thật sự muốn cám ơn mẹ thì tận dụng cơ hội này, thường xuyên tiếp cận giúp đỡ và bắt Tuyền nha đầu về đây, mẹ nói cho con nghe, trong lúc phụ nữ đang bị tổn thương cảm xúc, là lúc tâm trí mỏng manh yếu duối nhất, con nhất định nắm bắt cơ hội này, chộp lấy nó một tay!”

Khuôn mặt Dung Cảnh u cám.

Đâu phải đi đánh giặc, còn chộp lấy một tay!

“Biết rồi biết rồi, dù sao, mẹ nhanh chóng lấy được chìa khoá lầu dưới, không được để Tiểu Tuyền nhìn ra, mẹ nhanh chóng sử dụng mối quan hệ giúp con!”

“Được được được, vậy mẹ không nói với con nữa, lập tức giúp con kéo mối quan hệ!”

Có lão thái thái xuất chiêu, quả nhiên không cần nửa tiếng, căn nhà lầu dưới đã được mở cửa từ bên trong.

Người đàn ông trong nhà nhìn thấy Dung Cảnh và ngơ ngác một lúc, “Cậu là con trai của Dung Lão phải không?”

“Đúng! Là tôi!”

Người đàn ông nhìn Dung Cảnh như một kẻ ngốc, sau đó từ trong túi lấy chìa khoá ra đưa cho Dung Cảnh, “Căn nhà này sau này là của cậu...”

Nói đến đây, người đàn ông dọn dẹp đồ đạc một lúc, chỉ đem theo đồ dùng tuỳ thân của mình, và rời khỏi căn phòng.

Người đàn ông vừa rời đi, lão thái thái gọi điện thoại đến.

“Mẹ, ẹm dùng cách gì, tại sao nhanh như vậy!”

“Hê hê, mẹ dùng giá gấp đôi mua căn nhà này rồi!”

Dung cảnh toát mồ hôi!

Ai nhè người đàn ông lúc nảy nhìn anh ta với ánh mắt lạ lùng, xem anh ta thành kẻ ngốc.

Căn hộ chung cư này giá trung bình đã đạt hơn bảy mươi mấy ngàn tệ một mét vuông, giá gấp đôi đủ cho người đàn ông lúc nảy mua một ngôi nhà gấp đôi kích thước căn hộ này.

“Mẹ, bữa sau con trả lại tiền cho mẹ!”

“Không cần không cần, đây coi như là mẹ cho vợ con được rồi, con phải đấu tranh một chút, đừng để đầu tư của mẹ trở thành bọt nước là được.”

“Mẹ, mẹ có thể yên tâm!”

“Được, mẹ đợi tin tốt từ con!”

Cúp máy điện thoại, Dung Cảnh cũng không kịp nghỉ ngơi, cảm kích và bắt đầu dọn dẹp phòng.

Ít nhất...

Phải dọn sạch tất cả quần áo trong phòng không thuộc về anh ta ra ngoài, không thôi bị Lưu Tuyền nhìn thấy thì sẽ nghi ngờ.

...

Lưu Tuyền đã ở trong nhà dọn dẹp cả ngày.

Dung Cảnh cũng ở tầng dưới dọn dẹp cả ngày, đợi Lưu Tuyền gọi điện thoại cho anh ta nói dọn dẹp xong. Dung Cảnh đang gọi cho công ty chuyển nhà để họ dọn sạch đồ đạc và vứt đi, “Xong rồi? Anh cũng nghỉ ngơi xong rồi, đi thôi, anh lên lầu tìm em, chúng ta lập tức đi siêu thị.”

Cúp máy điện thoại, Dung Cảnh đặc biệt nói với những người trong công ty chuyển nhà, “Các anh mau xuống lầu, một chút nữa ở dưới lầu nhìn thấy tôi, nhất định, nhất định giả vờ như không quen biết tôi!”

Sau khi nhận được một câu trả lời tích cực, Dung Cảnh mới lên lầu.

Lưu Tuyền đã ra khỏi cửa nhà, đứng ở trước cửa, Dung Cảnh đưa cô ta ngồi thang máy và xuống hầm giữ xe, đợi đến khi xe khởi động, sau đó Dung Cảnh bắt đầu giới thiệu cho Lưu Tuyền môi trường xung quanh, “Gần đây cũng khá thuận tiện, phía trước có một siêu thị lớn, bình thường đi bộ thì có lẽ đi cỡ mười phút, với lại trước cửa khu dân cư đều có nhà hàng, nếu như bình thường bản thân không muốn nấu ăn thì có thể ra ngoài ăn. Còn có một số phòng tập gym... nhìn phía trước! Ở đó là một công viên lớn, bình thường cuối tuần khá nhiều người, nhiều phụ huynh đưa con cái của họ đến công viên để chơi!”

Dung Cảnh nói tiếp, “Bây giờ đã là mùa xuân, trong công viên đã nở rất nhiều hoa, rất đẹp, nếu như em đang chán thì có thể ra ngoài đi dạo, nói không chừng xem nước xem phong cảnh thì có cảm hứng để vẽ rồi.”

Lưu Tuyền tập trung lắng nghe.

Rất nhanh đã đến siêu thị, hai người đều phải mua một ít nhu yếu phẩm hàng ngày, Lưu Tuyền đi mua kem đánh răng, bàn chải, khăn những món đồ đại loại như vậy, Dung Cảnh đi đằng sau cô ta đẩy xe đẩy, hôm nay là thứ hai, trong siêu thị trongđông lắm, Dung Cảnh đứng đằng sau, nhìn Lưu Tuyền lựa từng món đồ dùng cá nhân, trong lòng mềm yếu và mơ hồ.

Cảm giác này thật tuyệt.

Giống như hai người họ là vợ chồng, bây giờ cùng nhau ra ngoài mua đồ.

Dung Cảnh nhẹ nhàng thở dài!

Đừng nói đến vợ chồng!

Bây giờ ngay cả bạn trai bạn gái còn chưa phải, cũng không biết Lưu Tuyền khi nào sẽ chấp nhận anh ta.

Này!

Cho rằng không hoàn thành thủ tục ly hôn với Tần Nham, Lưu Tuyền chắc chắn không xem xét mối quan hệ mới.

Lưu Tuyền một mực không để anh ta can thiệp vào chuyện ly hôn!

Dung Cảnh lại thở dài lần nữa.

Khi nào anh ta mới có thể chính thức!

“Dung Cảnh? Dung Cảnh!”

“Hả?”

“Nghĩ cái gì vậy, nhập tâm quá!” Lưu Tuyền để vào giỏ mua hàng những đồ vật đã chọn, hoài nghi nhìn Dung Cảnh, “Đi thôi, đi mua gia vị thôi, dầu ăn hay dấm trong nhà bếp đều phải mua.:

“Ồ! Được thôi!”

Dung Cảnh không dám đi vào sâu, nhanh chóng đẩy xe đẩy đi đến khu gia vị.

Hai người anh nhanh chóng đựng đầy xe đẩy nhỏ.

Sau khi mua xong những đồ này thì Lưu Tuyền đi lựa rau và trái cây.

“Dung Cảnh, anh có kiêng không?”

“Không!” Dung Cảnh theo sau Lưu Tuyền, “Trong nhà anh đều là quân đội đào tạo, nồi lớn cũng phải ăn quen miệng cho nên rất dễ nuôi, không kén ăn, làm cái gì thì ăn cái đó!”

Lưu Tuyền cười!

Dễ nuôi?!

Câu nói này được sử dụng!

Có vẻ giống như đang động vật nhỏ.

“Khẩu vị thì sao, ngọt hay cay?”

“Cay!”

Vậy trùg hợp!

Lưu Tuyền lựa một nửa cân ớt xanh, quay đầu cười với Dung Cảnh và nói, “Em cũng thích ăn cay! Xem ra chúng ta sau này ăn cơm có thể cùng nhau ăn rồi.”

Sau này?!

Dung Cảnh biết Lưu Tuyền nói sau này thì chắc chắn là lúc anh ta đến ăn.

Nhưng câu nói này rơi vào tai anh, nghe như thế nào cũng cảm thấy hạnh phúc!

Chúng ta!

Sau này!

Khoé miệng của Dung Cảnh gần như chạm tới tai sau, mỉm cười và nói, “Đúng, em nói rất đúng!”

Hai người mua xong rau và trái cây, lần này Lưu Tuyền khăng khăng đòi trả tiền, Dung Cảnh cũng không tranh giành với cô ta, theo quan điểm của anh, hai người họ sau này còn dài.

Những thứ mua được nhét đầy vào hộp sau.

Xách đồ thì Dung Cảnh kiên quyết không để Lưu Tuyền động tay.

“Hay là để em giúp anh...”

Không được! Dung gia chúng tôi có đào tạo! Những việc năng nhọc đàn ông nên làm!” Dung Cảnh xách toàn bộ túi ni lông, mặc dù đồ rất nặng, nhưng anh ta nhìn không ra cảm giác mất sức, bên cạnh Lưu Tuyền và quay về, quay đầu và nhìn Lưu Tuyền và nói, “Lần trước mẹ anh từ chỗ em đóng gói một số thức ăn, lúc về trực tiếp bị anh và ba anh giành rồi! Hôm đó anh đã ăn ba chén cơm!”

“Có ngon đến vậy không?”

Lưu Tuyền bày tỏ sự nghi ngờ!

Tay nghề của cô ta thì cô ta có thể tính, đó là những cơm thường của một số gia đình, đâu có khoa trương như vậy!

Vả lại tối hôm qua cô ở nhà Dung Cảnh ăn cơm, những món ăn mà đầu bếp của Dung gia làm ra hương vị rất ngon, làm ngon hơn so với cô không biết đến đâu.

“Thật! Trong nhà anh không ai biết nấu ăn, mời đầu bếp đến mặc dù nấu cũng khá ngon, nhưng mà cảm giác không khác như kêu thức ăn bên ngoài, ăn vào mùi vị rất ngon, nhưng không có cảm giác cả gia đình náo nhiệt cùng ăn, mấy năm nay anh ăn nhiều thức ăn bên ngoài, bây giờ lại thích ăn các món gia đình.”

Điều này còn không đơn giản!

“Vậy sau này anh đến chỗ em ăn, anh đừng chê kĩ năng nấu ăn của em là được rồi!”

Hai người về đến nhà.

Dung Cảnh đặt nhu yếu phẩm để ở phòng khách, rau và hoa quả đều để trong tủ lạnh.

Lưu Tuyền mặc một chiếc tạp dề, động tác quen thuộc bắt đầu chọn rau, rửa rau.

“Cần anh giúp không?”

“Không cần, chỉ hai chúng ta ăn cơm, em có thể tự giải quyết!”

Dung Cảnh cũng lo lắng rằng anh ấy sẽ không giúp được gì!

Anh ta lớn như vậy rồi, số lần anh ta vào bếp có thể lấy một bàn tay đếm được.

Anh ta tựa vào cửa phòng bếp, nhìn Lưu Tuyền buộc tóc lên, nhặt rau, rửa rau, cắt rau! Động tác của cô rất thành thạo, mọi cử động đều giống như nghệ thuật.

Dung Cảnh nhìn vào có chút đam mê.

Nếu như họ là bạn trai bạn gái... lúc này anh ta nhất định từ đằng sau ôm lấy cô ta!

Dung Cảnh lại nghĩ về việc lúc trước đưa Lưu Tuyền đi ngắm mặt trời mọc.

Đêm đó, Lưu Tuyền dựa vào vai anh ngủ rất sâu, cơ thể ấm áp và hương thơm nhẹ, nếu như ôm vào trong lòng, chắc chắn cũng ấm thơm mềm ngọc, khiến người khác khó có thể buông ra.

Dung Cảnh nghĩ đến đó, thì cảm thấy rằng cơ thể dường như có lửa đốt cháy.

Đốt đến toàn thân anh ấy rất nóng.

“Dung Cảnh, anh không sao chứ?”

“Không sao!”

Giọng nói vừa rơi, mũi đột nhiên trở nên nóng.

Dung Cảnh đưa tay chạm vào nó!

Ôi chao!

Một tay máu!

Anh ta vội vã quay lưng lại!

“A... Dung Cảnh, anh sao vậy, anh chảy máu cam rồi!” Lưu Tuyền ngạc nhiên, lao đến trong tiềm thức, nhìn thấy trong lòng bàn tay Dung Cảnh đều là máu tươi, vội vã nói, “Anh nhanh chóng nằm trên ghế sofa, ngước đầu lên, em đi tìm cho anh bộ dụng cụ sơ cứu!”

Mất mặt!

Dung Cảnh nằm trên ghế sofa che mũi, tai đều đỏ rồi, hận đến muốn khoan một cái lỗ dưới đất để chui vài!

Anh ta thậm chí chảy máu mũi với Lưu Tuyền,

Như vậy quá mất mặt rồi!

Cũng không biết trong lòng Lưu Tuyền nghĩ gì...

Trong lúc Dung Cảnh nghĩ bậy, Lưu Tuyền đã tìm thấy một bộ dụng cụ sơ cứ và chạy ra ngoài.

Cô mở bộ dụng cụ sơ cứu ra, từ bên trong lấy ra bông gòn, “Nhanh chóng lấy bông gòn nhét vào trong mũi...”

“Tiểu Tuyền...”

Tiểu Tuyền hoàn toàn không để ý tai đang đỏ bừng của Dung Cảnh, nhấn đầu Dung Cảnh, nhẹ nhàng vỗ đầu anh ta, vội vã hỏi, “Còn chảy máu không?”

“Hình như tốt hơn rồi!”

Lưu Tuyền thở phào.

“Tiểu Tuyền à...” Dung Cảnh bịt mũi, suy nghĩ cả buổi cũng không nghĩ ra làm sao giải thích máu mũi của anh.

“Có phải anh bình thường ít uống nước không!”

“Hả?”

“Đột nhiên chảy máu mũi, chắc chắn là nóng trong người rồi! Gần đây thời tiết khô, phải uống nhiều nước, không thôi thì pha gói trà uống hạ nhiệt cũng được, anh đột nhiên chảy máu mũi như vậy cũng khiến người khác giật mình!”

Được rồi!

Anh ta không cần tìm lí do giải thích rồi.

Dung Cảnh thở phào!

May quá, may quá!

May mắn thay, Lưu Tuyền không nghĩ về khía cạnh khác, không thôi thì anh ta thực sự xấu hổ chết!