TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chồng Yêu Là Quỷ
Chương 334: 205-4

Điều tôi ghét nhất chính là thái độ của Diệp gia, bọn họ cũng biết tối nay bầy sói sẽ tới vây mà còn đầy nhiệt tình mời chúng tôi ngủ lại, cái gì khác cũng không nói, rõ ràng là coi chúng tôi như lũ ngu.

Tôi vừa tức vừa hận.

Tô Đoàn lúc này cũng vội vàng cùng tôi khuyên Tô Mộc, nói bà Hai nói đúng, mặc dù ngoài mặt DIệp gia rất khách khí nhưng thực tế cũng không tốt bụng, không cần phải lôi kéo Diệp gia, đi bây giờ là lựa chọn tốt nhất.

Tô Mộc vốn đang có dáng vẻ lạnh nhạt, thấy tôi cùng Tô Đoàn cùng nói vậy khiến anh ấy liền không vui, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng nhìn tôi: “Lộc Dương, mặc dù em là vợ anh nhưng chuyện anh muốn làm còn chưa tới phiên em làm chủ, huống chi cái này quan hệ tới số mạng Tô gia. Anh muốn lần nữa trấn áp Lâm Yến Nhi thì nhất định phải có được sự ủng hộ của Diệp gia, em chỉ là phụ nữ thì biết cái gì?!”

Nói xong ánh mắt anh ấy lại chuyển hướng sang Tô Đoàn, lạnh lùng nói: “Còn cháu, Lộc Dương không hiểu chuyện, cháu lại còn đi theo tham gia náo nhiệt sao? Tình trạng Tô gia bây giờ không phải cháu không biết, nếu như đắc tội với Diệp gia chúng ta sẽ bị hai mặt đều có địch, đến lúc đó đừng nói trấn áp Lâm Yến Nhi, chúng ta muốn tự vệ cũng khó! Nếu như cháu sợ lang yêu tới thì cứ chạy đi, ta sẽ không giữ lại!”

Tô Mộc hiển nhiên thật sự nổi giận, lần đầu tiên anh ấy nói chuyện với tôi như vậy.

Mũi tôi trong nháy mắt liền cay cay, nước mắt rơi ra, vừa ấm ức vừa giận: “Anh tức giận cái gì? Em muốn anh đi cùng vì lo cho anh, cái gì gọi là không đến phiên em làm chủ? Em coi như cái gì cũng không hiểu đi, nhưng cũng biết anh ở lại sẽ rất nguy hiểm. Anh khổ khổ cực cực ba ngày tạo ra bùa yêu, Diệp gia có cảm ơn anh sao? Người ta đều không coi trọng anh, anh cần gì phải xu nịnh Diệp gia! Đã vậy anh chỉ là quỷ!”

“Phải, là anh xu nịnh Diệp gia, nếu em không vừa mắt còn ở lại đây làm gì? Cút!” Tô Mộc nói.

Lúc anh ấy nói cút biểu tình cực kỳ tàn bạo, ánh mắt trợn lên hung hăng nhìn tôi, giống như hận không được ăn tôi vậy.

Tôi vừa sợ vừa ấm ức, nhìn Tô Mộc đang tức giận trước mắt giống như chưa từng quen biết.

Nước mắt rất nhanh trào ra.

Tim tôi đã lạnh!