TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Trở Thành Chồng
Chương 92: 92

Chuyện của gia đình 4 người Tô Đại Khuê, dưới tình trạng Tô Tố hoang toàn không biết được xử lý xong rồi.

Thế nhưng cô bây giờ phát hiện càng đau đầu hơn không phải chuyện này, mà là tình trạng của đoàn làm phim.

Cũng không biết có phải cảm giác cảu cô bị sai, sau khi tiến vào đoàn làm phim, cô liền cảm thấy mọi người nhìn cô có chút kỳ quái.

Cô đã nhiều lần phát hiện có người nhìn trộm cô, nhưng khi cô quay đầu lại thì những người đó lại ngoảnh mặt đi, giả vờ tay đang bận việc

Vốn dĩ Tô Tố đã đau đầu, bây giờ càng đau hơn.

Cô tóm lấy tóc, việc gì họ nhìn cô như thế?

Nổi da gà sau lưng quá.

“ái….Tô Tố cuối cùng cô đến rồi, nhanh chóng đi thay y phục hóa trang, đợi chút nữa thì đến đoạn của cô rồi”

Phó đạo diễn gấp gáp chạy lại, nhìn thấy Tô Tố nhanh chóng vẫy tay gọi cô, “nhanh lên nhanh lên, cô còn không đến thì đạo diễn sẽ bắt tôi gọi điện thoại cho cô rồi”

Tô Tố cũng chẳng thèm để ý thêm sự kỳ quái đó nữa, nhanh chóng chạy qua, “vâng vâng, tôi giờ đi hóa trang ngay”

Thay xong y phục, Tô Tố đến phòng hóa trang để trang điểm

Cô là người mới, chỉ có thể cùng diễn viên quần chúng dùng chung một phòng hóa trang, vì vậy phòng hóa trang vô cùng lộn xộn, nhưng đoạn phim hôm nay đều là diễn viên chính, mấy đoạn của diễn viên chính đều diễn phía trước cô, đã chuẩn bị thì đi rồi, vậy nên lúc này trong phòng hóa trang chỉ có một mình cô thôi.

Thời gian này ở trong đoàn làm phim cô và thầy hóa trang đã trở nên thân thiết, vậy nên khi sắc mặt của thầy hóa trang cũng thay đổi lạ lung, Tô Tố cuối cùng cũng không nhin được nữa.

“chị Lý, sao chị lại nhìn em như vậy?”

Chị Lý thả tóc của Tô Tố xuống, khuôn mặt có lời muốn nói nhưng nói không được.

Trong lòng của Tô Tố khó chịu như bị mèo cào

“chị Lý, có phải trong đoàn làm phim xảy ra chuyện gì phải không, hôm nay mọi người lạ thường thế nào ấy?”

Thầy hóa trang là phụ nữ trung niên gần 40 tuổi, tính cách khá ôn hòa thân thiện, nghe thấy Tô Tố hỏi như vậy, trên mặt cô nhăn nhó lại.

“em…thật sự không biết?”

“có liên quan đến e sao?”

Thầy hóa trang lưỡng lự một chút, chỉ về phía tủ treo y phục của Tô Tố, “Tô Tố, bộ quần áo đó của em là em tự mua hả?”

Quần áo?

Cô hôm nay mặc bộ đồ là do Tiêu Lăng chuẩn bị giúp cô à.

Tô Tố gãi tóc, “một người bạn của em tặng ạ, sao thế ạ?”

Chẳng lẽ là vấn đề của trang phục.

“chị Lý, chị đừng chơi đoán câu đó với em nữa, nói nhanh lên đi mà, bộ đồ của em làm sao?”

Chị Lý ngắm nhìn tỉ mỉ cô ấy một hổi, nhìn thấy mặt cô thành thật, thì mới thở dài, “em có biết bộ đồ đó của em bao nhiêu tiền không? Con số này nè” chị Lý giơ tay lên biểu đạt con số, nhìn thấy vậy Tô Tố trừng lớn con mắt, cô lắc lắc đầu, “mắt người trong đoàn làm phim người này tinh nhanh hơn người kia, chắc đã nhìn ra rồi”

Trong tim chắc còn không biết nghĩ như thế nào nữa.

Bởi vì cái ngày khi Tô Tố đến thử ống kính máy quay mọi người đều nhìn thấy trong mắt, lúc đó Tô Tố đến cái điện thoại cũng không có, bây giờ lại có thể bộ đồ đắt tiền như này, trong cái nhìn của người khác, khẳng định có suy nghĩ gì đó đối với Tô Tố.

Thế nhưng chị Lý với Tô Tố cũng được xem như thân thiết, đố với tính cách của Tô Tố cũng có thể khẳng định, cô tuy là người mới, nhưng làm việc mười phần dày dặn kinh nghiệm, đối với bất kỳ ai trong đoàn làm phim cô đều khiêm nhường lễ phép. Bởi vì là nữ diễn viên chính thứ hai, cô cũng thường xuyên bỏ tiền túi mời nhân viên trong đoàn uống nước

Chị Lý vẫn rất tin con người của cô, vậy nên hoàn toàn không hề nghĩ theo chiều hướng xấu, chỉ là cảm thấy cô xinh đẹp như vậy, tính cách lại tốt, có người theo đuổi cũng là chuyện bình thường.

Cô cui đầu xuống tiếp tục giúp Tô Tố tạo hình, nhìn mặt cô phiền muộn, nhịn không nổi cười an ủi, “em cũng không phải phiền não như vậy, trong giới giải trí vốn dĩ là mảnh đất rắc rối, em có làm tốt hơn nữa thì cũng có người nói em không tốt”

Tô Tố muốn khóc mà không có nước mắt.

Cô là đang xót ruột à!

Một bộ trang phục mà cần đến 6 con số!

Cô nhịn cả một cục máu trong ngực!

Đủ để cô và hai đứa bảo bối ăn ngon 2,3 năm rồi!

Khiếp trước cô là nữ minh tinh hạng 2, thu nhập cũng xem như không tồi, nhưng bởi vì từ nhỏ đã chịu khổ qua, những thứ xa xỉ cô rất ít khi mua. Người khác có tiền thì đều làm ăn đầu tư, chỉ có cô ngốc nghếch tiềm kiếm được ở trong tay mình thì mới an toàn, tất cả số tiền cô kiếm được đều bị cô gửi trong ngân hàng.

Một bộ đồ mặc sinh hoạt hàng ngày mà cần đến 6 con số, điều này đối với cô hoàn toàn là con số trên trời à!

Trước mắt Tô Tố tối sầm lại, xuýt chút nữa thì ngất rồi.

……

Không dễ dàng gì để hóa trang xong tạo hình, bên ngoài phó đạo diễn bắt đầu giục rồi.

“Tô Tố, nhanh lên lập tức đến cô rồi”

“đến đây đến đây”

Tô Tố gấp gáp, bật đứng dậy

Trước mắt tối đen lại, cảm giác chóng mặt ập đến.

“ái, không sao chứ?” chị Lý vội vàng đưa tay ra đỡ lấy cô, đỡ xong thì cảm nhận ngay không ổn, “Tô Tố, em có phải đang phát sốt không, nhiệt độ cơ thể rất nóng. Không sao chứ, nếu không thì để chị nói một tiếng với đạo diễn, xem có thể quay tiếp được không”

“không sao ạ”

Sắc mặt Tô Tố có chút trắng bệch, cô nỗ lực bám lấy bàn hóa trang đứng dậy, “không cần không cần ạ, hôm nay phim trường cảnh cuối cùng rồi, không được kéo dài nữa.” nhìn thấy nét mặt lo lắng của chị Lý, trong lòng Tô Tố ấm áp, “thật sự không có gì, trên người em có mang theo thuốc, đợi chút quay xong uống vài viên là được ạ”

“thanh niên trẻ các em à, quá phấn đấu rồi, sức khỏe kém đi, về sau lớn tuổi thêm chút nữa thì sẽ biết khó chịu thôi.”

……..

Mỗi lần quay đoạn của Tô Tố đều một lần là qua, đây cũng là một trong những nguyên nhân Phạm Lãi rất quý mến cô, Tô Tố giúp ông tiết kiệm quá nhiều thước phim rồi.

Một khi quay là 3,4 tiếng, đợi sau khi đạo diễn quát “cắt”, đoạn phim của cả sáng nay của cô kết thúc rồi, chân Tô Tố đứng không vững, nặng nề lắc một chút, Trần Kiêu diễn cùng cô nhanh mắt nhanh tay đỡ lấy cô.

“không sao chứ?”

“không sao”

Cô vừa rồi tinh thần căng thẳng quá lâu, một khi thả lỏng xuống thì cảm thất toàn thân ớn lạnh, đôi chân cũng vô cùng mỏi nhừ.

Phạm Lãi thấy vậy cũng xen vào.

“không sao….”

“cô ấy đang phát sốt” Trân Kiêu cắt ngang lời nói của Tô Tố.

Phạm Lãi trong tim lo lắng, cùng với Trần Kiêu mỗi người một bên vai đỡ cô, “ở đây không thông thoáng, trước tiên ra bên ngoài ngồi một chút”

Toàn thân Tô Tố không còn chút sức lực.

Trong phòng quay phim vô cùng khó chịu, cô có chút không thể hít thở.

Phạm Lãi và Trần Kiêu đưa cô đến ngồi lên ghế bên ngoài, bên trên ghế có chiếc ô che nắng rất lớn, vừa đủ để che ánh nắng ở bên ngoài, ghế này chuyên dùng cho ngôi sao lớn khi đóng phim nghỉ ngơi dùng.

Lúc này Đường Sảng đang ở dưới chiếc ô khác nghỉ ngơi, trợ lý ở bên cạnh cô bận rộn vô cùng.

“còn ổn không, nếu không ổn thì đi bệnh viện” Phạm Lãi lo lắng nhìn Tô Tố.

Ông vừa mới đỡ Tô Tố thì cảm thấy nhiệt độ cơ thể cô rất cao, lúc này nhìn thấy rõ ràng mặt cô hai má đỏ ửng, càng thêm lo lắng

Ông không dám xem nhẹ, sức khỏe Tô Tố xảy ra vấn đề gì, đến lúc Tiêu Lăng biết được sẽ cạo da của ông mất!

“không cần phải đi bệnh viên đâu”

Cô nằm lên trên ghế thì cảm thấy ngực đã thoải mái hơn nhiều, “chiều hôm nay còn một cảnh quay nữa, quay xong thì có thể thu công rồi.”

“nhưng sức khỏe của cô….”

“thật sự không có gì, tôi có mang theo thuốc rồi, đợi chút ăn xong uống thuốc là được rồi” cô nhìn thấy Phạm Lãi cau mày, mặt không đồng tình, liền nói, “chiều hôm nay còn cảnh quay cuối cùng, quay xong rồi vẫn không ổn tôi lập tức đi bệnh viện”

“….được thôi”

Công việc của Phạm Lãi cũng nhiều, chăm sóc không được Tô Tố, rất nhanh kéo theo Trần Kiêu quay lại xem cảnh vừa mới quay xong.

Đợi người đều đã đi hết, Tô Tố mới thở ra một hơi nặng nề, đổ xuống ghế.

Cô rất muốn nghỉ ngơi, nhưng có người không chịu à.

Đường Sảng ở bên cạnh giọng nói khẽ truyền đến, “giả tạo!”