Cuộc vui đang lên cao trào thì có tiếng điện thoại vang lên. Là của Nigi cơ mà, cô vơ vội tay chộp lấy chiếc điện thoại trong túi quần kế bên “Alo!” “Nigiiiii!!!! Tao nên làm gì đây!!!!????” Là tiếng của cô bạn cùng bàn kia mà. Xem ra không phải việc gì quan trọng, Fuu tiếp tục hứng thú của mình, mặc cho Nigi phải cố ghìm giọng để nói chuyện với đầu dây bên kia “S...Sao vậy...?” “Anh...anh ấy mời tao tới nhà chơi, còn bảo tối nay ở lại nhà ãnh nha. Giờ...sao đây mày...” “Thì mày...Ah!” “Sao vậy?” Nigi bất ngờ kêu lên khi Fuu đưa những ngón tay của mình vào trong âm đ*o cô. “Không...không sao... thì... tùy mày vậy...” “Mày nói thế là sao!? Tao có nên đồng ý không? Sợ rằng không đồng ý thì...” “Thì đồng ý đại đi” Fuu giọng lạnh ngắt chen vào cuộc trò chuyện của hai cô gái. Đầu dây kia, nhận ra là mình đang làm phiền hai người họ, hèn chi giọng anh có pha chút bực bội. Hóa ra là đang hủ hỉ với nhau à, hèn chi giọng Nigi cứ run lên. Nghĩ thế, cô nàng liền nhanh chóng tạm biệt “Xin lỗi làm phiền nha! Vui vẻ nhé!” Cúp máy một cái rụp, cô ta quyết định thử một lần xem sao, liền đồng ý lời mời của chàng bạn trai.
Nigi trở nên bối rối, ngày mai gặp cô bạn, thế nào cũng bị chọc cho mà xem. Mặt cô đỏ ửng lên chẳng biết làm gì thì Fuu kéo cô lại thật gần “Lại đây”. Anh nhẹ nhàng ve vãn cậu bé tràn đầy sức sống của mình trước cô bé e thẹn của cô. Rồi, không nói gì, anh bất ngờ đâm vô khiến cô một phen gợn cả người lên. Cú tấn công đột ngột khiến cô cứ âm ỉ đau. Tư thế ngồi này không quen tí nào, nó khiến cô có chút e dè. Gạo đã được cho vào nồi nấu rồi mà vẫn bị đứt đoạn. Lại một cuộc điện thoại. Nigi hốt hoảng khi nhìn thấy số liên lạc của ba mình đang gọi đến. Cô ra hiệu cho Fuu tạm ngừng mọi chuyện và im lặng. Bình tĩnh, Nigi nhấc máy “Dạ con nghe?” “Sao rồi con gái? Valentine vui không?” “Dạ vui ạ!” “Ừ, vui cũng vừa đủ thôi nha, bảo thằng Shita dám làm gì quá lố là ba cho nó chết.” “Ba ơi... con với cậu ta chia tay rồi” “Ủa sao... à thôi, hôm nào ba mẹ về rồi mình gặp con hén! Happy Valentine my lovely daughter!” Ông cúp máy trong sự nhẹ nhõm của Nigi. Ông bảo là... không làm gì quá lố, mà có lẽ như, cô với Fuu đi xa quá rồi thì phải. “Ba à?” Fuu cất tiếng hỏi, đồng thời tiếp tục ra vào bên trông cô “Ưm...dạ...” “Có hỏi gì không?” “Không...” “Ừ” Trả lời dứt khoát và cụt ngủn, Fuu tỏ vẻ chẳng quan tâm gì đến chuyện đó, anh chỉ để ý rằng, cô gái anh yêu đang dần tan chảy ra trước mắt anh. Dù thế nào đi nữa, trông cô vẫn thật quyến rũ, khiến anh càng khó lòng kìm lại. Mạnh hơn, rồi mạnh hơn nữa. Nigi ôm chặt lấy cơ thể cháy hừng hực săn chắc của Fuu. Những giọt mồ hôi ướt đẫm cùng hơi thở nóng hổi của cả hai hòa nguyện vào nhau. Hai bàn tay mạnh mẽ của anh nâng cao cặp đùi thon nhỏ của Nigi lên, đẩy nhanh hơn. Lúc này, cô chẳng thể kìm được tiếng rên của mình nữa. “Ư....a...” những cái vô tình thốt lên đó của Nigi càng khiến Fuu kích thích thêm thôi. Tới rồi, sau hơn nửa giờ hòa mình vào ngọn lửa cháy bỏng đó, bên trong cô tiếp nhận một đợt sữa tuôn trào ấm nóng của anh. Nâng chiếc cằm của người con gái đang thở hồng hộc, anh hôn cô, đôi lưỡi quấn lấy nhau, thật ướt át, thật tê tái.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!
Chương 93: Đêm Valentine nồng cháy
Chương 93: Đêm Valentine nồng cháy