- Cái này là nội tình, Thánh Linh hội hao tổn đại giới như vậy, mới có thể leo lên bảng xếp hạng. Thủ Hộ giả liên minh có Tiên lợi hại như vậy còn không thèm phái ra, vẫn có thể leo lên bảng xếp hạng, hơn nữa còn xếp phía trên Thánh Linh hội, thu được nhị tinh.
Đáng tiếc trong game đến trước Kim cung không được ban thưởng gì, cũng không mở ra đại môn, Chu Văn cũng không hứng thú gì đối với loại phương pháp kia, nói chung vẫn phải nghĩ biện pháp phá giải phát súng thứ bảy, sau đó xử lý Thiên Tai cấp sinh vật kia. Sau khi Thủ Hộ giả liên minh lên bảng về sau, sau không một quãng thời gian, không có sinh vật khác khiêu chiến phó bản Kim tinh. Nguyệt Độc, Đọa Lạc giả, Đại Thiên Ma cùng Nhã, hiện tại trên bảng xếp hạng chỉ có bốn sinh vật mà thôi. - Không biết xử lý Thiên Tai cấp sinh vật kia, Ma phương sẽ cho mấy sao? Chu Văn âm thầm suy tư. Có âm thanh tin nhắn nhắc nhở vang lên, Chu Văn còn tưởng rằng tên Lưu Vân kia nhắn, ai biết mở ra xem, lại thấy Huệ Hải Phong gửi tới. - Chu Văn, có biện pháp nào tới Kim cung không? Huệ Hải Phong gửi tin hết sức trực tiếp. - Có. Quan sát trận chiến của đám người Đại Thiên Ma, Chu Văn càng thêm xác định, Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh trong hiện thực giống trong trò chơi, Thiên Tai cấp đạn chỉ xạ kích sinh vật có đẳng cấp cao nhất. - Giúp ta một việc, dẫn đội đi lên. Huệ Hải Phong nói. - Đi lên làm gì? Chu Văn nghi ngờ hỏi, hắn không rõ lắm, vì cái gì bọn hắn đều thích lên bảng như vậy, biết rõ không tranh được đệ nhất, cứ có lên làm gì? Huệ Hải Phong giải thích nói: - Hiện tại người Liên bang, lòng trung thành đối với Liên bang đã càng ngày càng yếu, nếu không có bất kỳ hành động nào, sau này có ai sẽ vỗ ngực tự hào mình là người Liên bang nữa, nói không chừng qua mấy năm nữa, mọi người chỉ biết Thánh Linh hội và Thủ Hộ giả liên minh, trong lòng không có Liên bang nữa. - Cái này có vấn đề gì không? Bản thân Chu Văn không có bất cứ lòng trung thành gì đối với Liên bang, cũng không cảm thấy việc này có vấn đề gì. Huệ Hải Phong giận dữ nói: - Bản thân nhân loại là một sinh vật hiếu chiến, cái gì cũng muốn tranh, Liên bang có thể tiến hành một chút cân đối trên các phương diện, nếu có một ngày, ngay cả cái này cũng mất, các phương vạch mặt tranh đoạt quyền thống trị, ngươi cảm thấy ai sẽ là người xui xẻo nhất? Chu Văn hiểu rõ ý của Huệ Hải Phong, nếu phát sinh tình huống như vậy, các lực khắp nơi tranh hùng, không biết bao nhiêu người phải chết, nói chung người khổ nhất vẫn là người dân bình thường. - Ta có thể nghĩ biện pháp lên bảng, nhưng không thể cam đoan thành tích tốt. Chu Văn không hi vọng tình huống như vậy xuất hiện.
- Có thể lên bảng là được, hiện tại không quan tâm được nhiều như vậy. Huệ Hải Phong nói: - Lúc nào có thể đi, cần chuẩn bị cái gì? - Để cho ta suy nghĩ lại một chút đi, có nhiều chỗ ta còn chưa nghĩ thông suốt, cần phải chuẩn bị chu đáo mới được. Chu Văn suy nghĩ một chút nói. - Tốt, cần cái gì cứ nói cho ta biết. Huệ Hải Phong không thiếu tiền, hắn nắm lấy công thức Thần thoại dịch, cho Huệ gia chính là một trong những gia tộc giàu có nhất. Chỉ đơn thuần nói đến tiền thôi, Huệ gia có khả năng còn nhiều tiền hơn Lục đại gia tộc anh hùng, chẳng qua nội tình vẫn chưa tích lũy đủ, có nhiều thứ cho dù nhiều tiền, nhiều Thần thoại dịch cũng không mua được. - Có Phối sủng tăng phúc may mắn không? Chu Văn hỏi. - Phối sủng may mắn tương đối hiếm thấy, hắn có thể tìm thấy, nhưng cao nhất hẳn là Thần thoại cấp, nếu cao hơn nữa, chỉ sợ không tìm được. - Đẳng cấp gì cũng được. Chu Văn muốn thử một chút, có thể tập hợp một bộ trang bị may mắn hay không? - Tốt, ngươi chờ tin tức của ta. Huệ Hải Phong cúp điện thoại. Chu Văn biết việc này không dễ dàng, yêu cầu của vị Tứ Tước Gia kia không cao, chỉ cần có thể lên bảng là được, giúp hắn lên bảng cũng không khó. Nhưng nếu muốn giúp Huệ Hải Phong lên bảng, hẳn không đơn giản như vậy, nếu bài danh dưới Thủ Hộ giả liên minh và Thánh Linh hội, vậy ý nghĩa lên bảng không lớn. Qua hai ba ngày, Huệ Hải Phong vẫn chưa gửi tin tức mới, đoán chừng muốn tìm Phối sủng may mắn không đơn giản, cho dù người khác có, cũng tự mình cấp, rất ít khi lấy ra bán. Tin tức tốt duy nhất là, A Sinh và Chu Văn đã trở về, Chu Văn không thể một mực thủ tại Đốc Quân phủ. - Chuyện xong rồi? Thời điểm Chu Văn thấy A Sinh, thấy A Sinh cũng không cao hứng lắm. - Xem như xong xuôi đi, ở nơi đó xác thực tìm được Nguyên Tinh khoáng, nhưng trữ lượng ít hơn dự tính nhiều, đoán chừng chỉ có mấy vạn khối đi. A Sinh nói.
- Thế này còn thiếu? Chu Văn nghe nói có mấy vạn khối, không khỏi ghé mắt. - Đối với người bình thường mà nói, đây xác thực rất nhiều rất nhiều, nhưng đối với máy gia tốc mà nói, mấy vạn khối Nguyên Tinh luyện ra tài liệu, chỉ đủ bắn nửa quả pháo. Chu Văn nghe vậy rất đỗi giật mình, trước kia hẳn chỉ biết máy gia tốc khẳng định tiêu hao rất lớn, bằng không không thể có uy lực lớn như vậy, nhưng không ngờ nó tiêu tốn như vậy, mấy vạn khối Nguyên Tinh chỉ có thể bắn ra nửa quả pháo, nếu bắn hai, ba quả, An gia gần như phá sản mất. - Có điều dù sao méo mó có hơn không, dù sao máy gia tốc chỉ là vũ chiến lược mang tính răn đe, cơ hội sử dụng sau này đoán chừng không nhiều. A Sinh còn có việc bận, chỉ hàn huyên vài câu với Chu Văn. Chu Văn không lưu lại Đốc Quân phủ nữa, hắn liên hệ Lưu Vân, để Lưu Vân an bài cho hắn và Tứ Tước Gia gặp mặt. Địa phương gặp Tứ Tước Gia, tự nhiên không thể phụ cận Lạc Dương, cũng may năng lực thuấn di của Chu Văn rất mạnh, muốn đi chỗ xa xa cũng không phải việc khó. Cuối cùng Chu Văn chọn địa điểm gặp mặt Tứ Tước Gia tại một khu vực thuộc Tây khu, đó là một hòn đảo gần lục địa, thuộc một ít hòn đảo trong khống chế của Liên bang. Nơi đó có một Dị thứ nguyên lĩnh vực sản xuất Phối sủng may mắn, Chu Văn dự định đi xem một cái. Tứ Tước Gia hết sức sảng khoái đáp ứng, thời gian địa điểm đều do Chu Văn quyết định. Trước tiên Chu Văn không nói địa điểm cụ thể cho hắn biết, chẳng qua cho hắn biết thời gian và đi chỗ nào, thời điểm gặp mặt sẽ nói cho hắn biết vị trí cụ thể. Cũng may không xảy ra chuyện gì, thời điểm Chu Văn thấy Tứ Tước Gia, không khỏi ngoài ý muốn. Người này không giống tưởng tượng của Chu Văn, nghe tên Tứ Tước Gia nghĩ hắn hẳn là một lão già, nhưng Chu Văn thấy Tứ Tước Gia, thấy hắn là một người trung niên, thoạt nhìn rất nhã nhặn, để người ta không cách nào liên tưởng đến chữ Gia. - Chúng ta lại gặp mặt. Tứ Tước Gia khẽ cười nói. - Tỉnh Đạo Tiên? Nghe được thanh âm của hắn, Chu Văn lập tức giật mình.