- Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, hắn tới đây làm gì? Không phải hắn chỉ thích nhặt chỗ tốt hay sao? Nơi này làm gì có chỗ tốt cho hắn nhặt?
Vấn đề là, Tiên không biết Vua nhặt nhạnh chỗ tốt rốt cuộc có lai lịch thế nào, nói không chừng hắn căn bản là thành viên của Thánh Linh hội, chẳng qua cố ra vẻ mà thôi. - Không sao, ngài có thể tiếp tục suy nghĩ tỉ mỉ cân nhắc. Chu Văn vừa nói vừa nhìn về phía Chung Tử Nhã hỏi: - Hội trưởng đại nhân, ngài có cần dịch vụ đánh thuê hay không? Giá cả phải chằng, không lừa già dối trẻ. - Giá bao nhiêu? Chung Tử Nhã vẫn không thu hồi kiếm trong tay, hơi lãnh đạm hỏi thăm. - Vậy phải xem ngươi muốn đánh người nào? Chu Văn nói. - Gia hỏa đối diện kia làm cho người ta chán ghét. Chung Tử Nhã nói. - Vị đại nhân vật của Thủ Hộ giả liên minh kia, rất lợi hại. Chu Văn giống như sợ hãi nói. - Không dám nhận? Chung Tử Nhã lại hỏi. - Đã nhận tiền thì phải làm, có điều phương diện giá tiền khẳng định không rẻ. Chu Văn cười nói. - Báo giá. Chung Tử Nhã lại nói. - Hôm nay vừa khai trương, cho ngài một cái giá thực, ngài đừng mặc cả, một quả trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, trước giao tiền mới làm việc. Chu Văn nói. - Có thể. Chung Tử Nhã đưa tay lấy ra một khỏa trứng Phối sủng, trực tiếp vứt cho Chu Văn: - Trứng Khủng Cụ cấp Hỏa diễm Quân chủ, ngươi có thể kiếm hàng trước. - Không cần, đường đường là hội trường Thánh Linh hội, ta tin! Chu Văn nhận trứng Phối sủng, yêu thích không buông tay vuốt ve.
- Đã thu trứng Phối sủng của ta, nên làm việc đi. Chung Tử Nhã nói. - Đừng nóng vội. Chu Văn cầm trứng Phối sủng, lại nhìn về phía Tiên nói: - Tiên đại nhân, ngài cũng nhìn thấy, Nhã đã trả giá một viên trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng mời ta đánh thuê, nếu ngài cảm thấy một viên trứng Phối sủng này có giá hơi thấp, vậy ngài ra giá cao hơn, ta giúp ngài đánh hắn. - Ta đi, quá vô sỉ, cái tên này dám cố tình trắng trợn nâng giá. - Cái gì gọi là cố tình nâng giá, cái này gọi là bắt chẹt. - Vua nhặt nhạnh chỗ tốt quả nhiên không biết xấu hổ, không có một điểm đạo đức nghề nghiệp nào? - Không biết xấu hổ cũng có chỗ tốt của không biết xấu hổ, ngươi nhìn người ta đi, trên tay lấy được một viên trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, ít nhất có thể kiếm được một viên như vậy, cả đời này của chúng ta chỉ sợ không được động vào đồ vật cao cấp như vậy, người ta chỉ cần hai ba câu, đã kiếm được, cái này chính là bản sự của người ta. - Tuy nói có bản lĩnh, nhưng thật sự quá vô sỉ. Thời điểm mọi người nghị luận ầm ĩ, Tiên nhìn Chu Văn, thanh âm không mang theo mảy may gợn sóng nói: - Ta làm sao biết, ngươi cầm đồ của ta, nhất định làm việc cho ta? - Người nào cho ta nhiều chỗ tốt, ta sẽ làm việc cho người đó, có điều ngài yên tâm, Vua nhặt nhạnh chỗ tốt ta cũng có đạo đức nghề nghiệp của mình, chỉ cần lấy được chỗ tốt, khẳng định sẽ làm việc, nếu không làm được, không chỉ trả lại tiền, thậm chí còn bù thêm. Ta đảm bảo bằng danh dự, nếu trái lời thì trời tru đất diệt, ngũ lôi oanh đỉnh, chết không toàn thây. . . Chu Văn chỉ thiên làm thề, nói làm như thật. - Ta không cầm trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng, chỗ ta có một viên Khủng Cụ cấp kỹ năng kết tinh của sinh vật Không gian hệ, tên nó là Không Minh điểu, giá trị của nó khẳng định phía trên trứng Hỏa diễm Quân chủ. Tiên lấy ra một khối kỹ năng kết tinh. Mọi người nghe được tên Không Minh điểu, lập tức đều giật nảy mình. Không Minh điểu xuất xứ từ hải ngoại, đó là một loại chim vĩnh viễn không rơi xuống đất, cả đời đều bay lượn trên biển lớn, mà trong truyền thuyết Không Minh điểu có được năng lực xuyên đến tương lai, chỉ cần địa phương xuất hiện Không Minh điểu, ngày mai sẽ xuất hiện đại phong bạo, cho nên Không Minh điểu được xưng là Tiên Đoán điểu hoặc là Tai Họa điểu. Mặc dù cũng có người muốn săn giết Không Minh điểu, nhưng nó là đỉnh cấp sinh vật Không gian hệ, năng lực xuyên toa không gian cực mạnh, mấy đại lão hải ngoại muốn bắt Không Minh điểu, kết quả vẫn chưa đắc thủ. Tiên lại lấy ra được kỹ năng kết tinh của Không Minh điểu, tự nhiên nói rõ hắn đã giết Không Minh điểu. - Đồ vật tốt, đồ vật tốt, có điều dù sao chỉ là đồ vật đồng cấp, trứng Phối sủng Hỏa diễm Quân chủ không kém quá nhiều, nếu không Tiên đại nhân ngài thêm một chút đi? Chu Văn nói. - Muốn lấy thì lấy đi, không thì động thủ. Tiên bình tĩnh nói.
- Được thôi, trước đưa tiền sau làm việc. Chu Văn nói. Tiên mặt không đổi ném kỹ năng kết tinh về phía Chu Văn, lạnh lùng nhìn Chu Văn, xem hắn rốt cuộc muốn làm gì. Chu Văn nhận kỹ năng kết tinh, vuốt ve hai lần, nhìn Tiên hỏi: - Tiên đại nhân ngài yên tâm, đồ vật ta thu, khẳng định giúp ngài làm việc, xác định chắc chắc đánh hắn không nằm xuống, để hắn không thể đứng dậy được, ngài thấy thế nào? - Được. Tiên trả lời. Chu Văn đã trả lời khẳng định chắc chắn, lại chuyển lời nói với Chung Tử Nhã: - Nhã hội trưởng, ngài cũng nghe rồi, đối phương trả giá cao hơn ngài, nếu không ngài thêm chút đi? - Không thêm, đưa tay trứng Phối sủng. Chung Tử Nhã đưa tay nói. Trong nháy mắt Chu Văn lại thu trứng Phối sủng vào, cười híp mắt nói: - Giao dịch đã thành, làm sao có thể trả lại cho ngươi? - Ngươi có ý gì? Chung Tử Nhã cau mày nói. Không chỉ Chung Tử Nhã, tất cả mọi người đều khẽ giật mình, không biết rốt cuộc Chu Văn muốn làm gì? Chu Văn cười híp mắt tiếp tục nói: - Ta đã nhận chỗ tốt của ngài, tự nhiên giúp ngài đánh bại vị Tiên đại nhân kia, thế nhưng ta lại thu chỗ tốt của Tiên đại nhân, mà chỗ tốt của hắn lại nhiều hơn ngài, cho nên ta chỉ có thể đánh ngài trước, chờ sau khi đánh ngài xong, sau đó ta lại đi đánh hắn. Ta là người trọng chữ Tín nhất, luôn luôn lấy sự tin cậy làm gốc, lần mua bán tiếp theo, khẳng định sẽ khiến khách hàng hài lòng mười phần. Tất cả mọi người há to miệng, nửa ngày không lấy lại tinh thần.