Thời điểm Chu Văn cùng Lý Huyền tiến vào Thái Dương thần điện, ngoài ý muốn phát hiện, không có bất kỳ ai khảo nghiệm trong Thái Dương thần điện.
- Ta là Lý Huyền, Hạ tiểu thư ngài tốt. Lý Huyền đối Hạ Băng hơi hơi hành lễ. Lý Huyền nhận ra Hạ Băng, trong gia tộc Lục đại anh hùng , Hạ gia căn cơ tại đông khu, là hào phú đệ nhất Đông khu, Lý gia tại Lạc Dương cũng xem như hào phú, có thể cùng Hạ gia so sánh, chẳng khác nào nông dân với địa chủ. Mà Lý gia và Hạ gia hợp tác cùng nhau, dựa hơi Hạ gia rất nhiều, ngay cả Lý gia Tiên Thiên Bất Bại Thần Công, đều có được nhờ Hạ gia. - Ngươi đã gọi ta một tiếng Hạ tiểu thư, ta đây nể mặt của nhị ca và cha ngươi, lưu ngươi con đường sống, từ nay không được Chu Văn lui tới, đối với ngươi không có chút chỗ tốt gì. Hạ Băng nói xong hướng cửa chính Thái Dương thần điện đi đến. - Hạ tiểu thư, Chu Văn đang ở bên trong tiếp nhận khảo nghiệm, ngài hiện tại không được vào. Lý Huyền Huyền vừa cười vừa nói, tuy nhiên lại không có ý nhường. - Hắn tiếp tiếp nhận khảo nghiệm, hắn còn thật sự coi chính mình có thể có được Thái Dương Thần thể? Năm đó An Thiên Tá không thể đạt được, hắn cũng giống vậy, hơn nữa còn phải trả giá đắt. Phổ La Tư khinh thường nói. - Lời ngài nói có ý gì? Nụ cười trên mặt Lý Huyền càng đậm, nhưng trong lòng ý thức có chuyện không đúng. Mặc dù Lý Huyền không biết bọn hắn làm cái gì, nhưng sự tình tuyệt đối không có đơn giản như vậy, dựa theo quy luật, thời điểm đang tiếp thụ khảo nghiệm, người ngoài vào không được Thánh Điện, cũng không có cách nào quấy rầy người trong Thánh điện. Nghe ngữ khí của Phổ La Tư, bọn hắn rõ ràng có biện pháp ảnh hưởng khảo nghiệm của Chu Văn, thậm chí còn có thể sẽ khiến Chu Văn vì vậy mà nhận một loại tổn thương nào đó. - Chớ nói nhảm, tránh ra. Hạ Băng đã không kiên nhẫn được nữa, thân đệ đệ bị Chu Văn phế bỏ Nguyên Khí hải, cái này khiến nàng vô cùng tức giận, hận không thể cũng tự tay phế đi Nguyên Khí hải Chu Văn. - Hạ tiểu thư, ngươi tính muốn làm gì đây? Lý Huyền không có nhường, cản trở nơi đó. Hạ Băng khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm Lý Huyền nói: - Lý Huyền, ngươi muốn chết phải không?
Lý Huyền thấy mình đã hỏi cũng không được gì, thu lại nụ cười, nhìn Hạ Băng nói: - Hạ tiểu thư, ta thật không muốn cùng ngươi là địch, có điều bây giờ người bên trong đang tiếp thụ khảo nghiệm kia là bằng hữu của ta, ta không có nhiều bằng hữu, trước đây không lâu chết mất hai người, điều này khiến ta rất thương tâm, cho nên ta đặc biệt không nguyện ý thấy bằng hữu của mình bị thương tổn, ngài có thể nói cho ta biết, ngài muốn làm gì Chu Văn? - Có dũng khí nói ra những lời này, Lạc Dương Lý gia cũng được coi là một nhân vật, có điều làm người phải lượng sức mà đi, bằng không hậu quả đảm đương không nổi. Hạ Băng nói. - Cùng hắn nói lời vô ích gì, trước đem hắn giải quyết, phá hư thí luyện của Chu Văn. Phổ La Tư không có tính nhẫn nại giống Hạ Băng, nói xong trực tiếp một quyền đánh phía Lý Huyền, quyền kia đầu lôi điện lấp lánh, mang theo hào quang vô cùng kinh người. Lý Huyền nâng quyền đón lấy, quyền quyền chạm nhau, thân thể Lý Huyền lập tức giống như bị chạm điện run run, sau đó trực tiếp bị Phổ La Tư một quyền đánh bay. Thân thể Lý Huyền đâm vào phía trên cửa Thái Dương thần điện, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, Lý Huyền run run đứng lên, cắn răng đi đến trước mặt Phổ La Tư. - Muốn chết. Phổ La Tư tiếp tục một quyền đập tới, lôi điện lực quyền, lần nữa đem Lý Huyền đánh bay ra ngoài, thoạt nhìn Lý Huyền so với lần trước còn thê thảm hơn. Có thể thấy Lý Huyền y nguyên gắng gượng đi trở về, thoạt nhìn thân thể không ổn định, như thể chỉ cần một ngọn gió thổi qua, có thể đem hắn ngã xuống. Phổ La Tư cau mày nói: - Lý Huyền, chẳng lẽ ngươi thật muốn chết ở chỗ này? Vì một Chu Văn, đáng giá sao? - Ta không muốn lại nhìn thấy bằng hữu của ta bị thương tổn, buông tha hắn được không? Lý Huyền thấp giọng nói - Phổ La Tư, đừng lãng phí thời gian, trực tiếp phế đi hắn. Độc Cô Xuyên nói ra. Phổ La Tư gật gật đầu, đấm một quyền đánh Lý Huyền, có điều lần này hắn đánh vào bụng dưới Lý Huyền. Người bình thường tu luyện Nguyên Khí quyết, đều cần đem Nguyên Khí chứa đựng tại một chỗ, nơi này là Nguyên Khí hải, thế nhưng Nguyên Khí quyết khác nhau, vị trí Nguyên Khí hải cũng không giống nhau. Phần lớn Nguyên Khí hải đều ở chỗ hạ đan điền, chính là vị trí bụng dưới, nếu như Nguyên Khí hải bị phế, Nguyên Khí hải tiết ra, không có cách nào chứa đựng Nguyên khí, chẳng khác nào bị phế đi.
Cũng có một số Nguyên Khí quyết, Nguyên Khí hải không có ở hạ đan điền, bình thường khá khó tìm. Phổ La Tư không biết vị trí Nguyên Khí hải của Lý Huyền, cho nên hắn công kích hạ đan điền của Lý Huyền trước, nếu Nguyên Khí hải ở bên trong, với đòn lôi điện khủng bố như vậy, có thể đánh xuyên Nguyên Khí hải của hắn, khiến Nguyên Khí hải của Lý Huyền bị thủng, khiến hắn trở thành một tên phế nhân. Bành! Lý Huyền lần nữa bị đánh bay ra ngoài, thoạt nhìn càng thêm thê thảm, giãy dụa tựa hồ mong muốn đứng lên, lảo đảo, đứng cũng không vững, nhưng hắn còn mong muốn đứng lên đi tới. Tất cả mọi người có chút động dung, có thể kết giao bằng hữu với người ngốc như vậy, hiện ở thời đại này chắc đã tuyệt chủng gần hết. Vẻ mặt Hạ Băng đột nhiên cổ quái nói: - Không thích hợp, thân thể của hắn có ngọc thạch sáng bóng, trong mắt mơ hồ sinh ra hà huy, đó dấu hiệu luyện thành Tiên Thiên Bất Bại Thần Công, đối với một cái luyện Tiên Thiên Bất Bại Thần Công Truyền Kỳ cấp mà nói, không đáng kể chút nào, mà lại Nguyên Khí hải của hắn cũng không ở hạ đan điền, không thể thê thảm như vậy. Lời Hạ Băng làm cho tất cả mọi người ngẩn ra, Lý Huyền nghe hc, người đang lung la lung lay dường như sắp xuống, thân thể đột nhiên đứng thẳng, xóa máu tươi trên mép, khí thế trên người bộc phát. - Xem ra vẫn không thể qua mắt của Hạ tiểu thư ngài. Lý Huyền khe khẽ thở dài, hắn vốn muốn kéo thêm chút thời gian, đáng tiếc Hạ Băng quen thuộc Tiên Thiên Bất Bại Thần Công, kỹ xảo của hắn tinh xảo thế nào cũng vô dụng. Phổ La Tư thấy mình bị mắc lừa, lập tức giận dữ, trên người lôi điện bay lên, trên nắm tay lôi điện càng như là Thái Dương, lần nữa đánh về phía Lý Huyền. Lý Huyền không lùi mà tiến tới, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, lôi điện quấn quanh thân kiếm, nghênh đón nắm đấm của Phổ La Tư. Oanh! Hai loại lôi điện trên không trung bạo tán ra, Lý Huyền cầm trong tay trọng kiếm, đứng trên thềm đá, ngạo nghễ, vững như bàn thạch, ngược lại Phổ La Tư lùi mấy bước, , há miệng oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.