Edit + Beta: Đào Mai
Lâm Hải Như cùng La Nghi Tuệ phải đi về chuẩn bị, cũng không ở Anh quốc công phủ lâu.Ngày kế sau khi đưa các nàng rời đi, Nghi Ninh đi thỉnh an Ngụy Lăng, ông đang cùng Ngụy lão phu nhân thương lượng danh sách khách mời.Anh quốc công Ngụy gia tuy rằng huyết mạch chủ thì ít, nhưng dòng thứ trong họ lại có rất nhiều.Mẫu thân của Triệu Minh Châu tính lên chính là thứ nữ của thứ muội Ngụy lão thái gia sinh ra, lão thái gia tổng cộng là ba huynh đệ còn có bốn tỷ muội, những người này đều là phải mời. Còn có bằng hữu của Ngụy Lăng ở trên quan trường, cùng người nhà mẹ đẻ của Ngụy lão phu nhân.Nghi Ninh gặp các quản sự chính nghiêm cẩn thẩm tra, nhẹ tay nhẹ chân bưng đĩa cao táo đỏ củ từ đi lên. Nàng nghe được Ngụy Lăng nói:- "Định Bắc hầu phủ tự nhiên là phải mời, Trung Cần bá gia..."Trong mắt ông xẹt qua một tia lãnh ý,- "Bọn họ nay thật sự suy thoái, tự nhiên không cần."Thời điểm ông gặp chuyện không may, Trung Cần bá bỏ đá xuống giếng, Ngụy Lăng tự nhiên sẽ không buông tha cho bọn họ.Có lần Trung Cần bá ngay ở trên đường ngăn ông lại, Ngụy Lăng kêu xe ngựa trực tiếp chạy tới, nếu Trung Cần bá không kịp thời tránh đi, thiếu chút nữa sẽ bị vó ngựa giẫm đạp.Trung Cần bá tức giận đến đi ngự tiền dâng lên tấu chương, ngược lại bị hoàng thượng răn dạy, nói ông là "chuyện bé xé ra to", sau việc này tất cả mọi người nhìn ra được hoàng thượng che chở Anh quốc công, không ai dám cùng Trung Cần bá nói chuyện.Sau này lại có người dâng lên tấu chương Trung Cần bá, nói ông bỏ rơi nhiệm vụ, dung túng thủ hạ tướng sĩ đi uống rượu ở trong hoa lâu đánh người. Sự kiện này vốn chính là việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, lại bị hoàng thượng chộp tới nghiêm túc chỉnh đốn quân phong, ném Trung Cần bá đi một cái Vệ sở xa xôi ở Vân Nam.Bên Vân Nam kia phần đông là thổ ty, đều là thừa kế. Triều đình phái đi quan viên cơ bản vốn là ăn không ngồi chờ, năm sáu năm đều cũng chưa về một lần, trở về cũng là mặt xám mày tro. Trung Cần bá từ đây triệt để không thể nổi nóng.- "Lục đô đốc là nghĩa phụ của Nghi Ninh, lại là Tuyên đại Tổng đốc, cấp trên của con, không thể thiếu hắn."Ngụy lão phu nhân nói,- "…Không biết thời điểm Nghi Ninh thành thân hắn có trở về hay không? Tự nhiên là phải an bày vị trí cho hắn, nếu cũng chưa về chẳng phải lãng phí."Nghi Ninh mi tâm nhíu lại, mâm trong tay đụng đến trên bàn bát tiên khắc hoa Tường Vân tiên hạc.Ngụy Lăng liếc nhìn Nghi Ninh một cái, nói:- "Lục Gia Học ở Đại Đồng, Tổng binh Đại Đồng rất ngoan cố cũng giống như tôn tử, bên kia nửa điểm động tĩnh cũng không có. Cũng không biết hắn có thể trở về hay không. Vẫn dự bị ghế đi, con gọi hạ nhân đưa thiệp mời đi Đại Đồng là được."Ngụy lão phu nhân ghi tên ở trên giấy Hồng Tiên, ngẩng đầu hỏi Nghi Ninh:- "Con liệu có quen ai từ nhỏ hoặc là bạn bè muốn mời không?"Ngụy Lăng liền cười nói:- "Nàng lười như vậy, khẳng định không có quen ai từ nhỏ. Không tin mẫu thân hỏi nàng đi."Nghi Ninh nói:- "Phụ thân, người đừng vu hãm con, con sao không có?"Kết quả nghĩ tới nghĩ lui, trừ bỏ Hạ nhị tiểu thư nói chuyện qua mấy câu, thế nhưng thật sự tìm không thấy người nào. Nghi Ninh có chút buồn bực, nhân duyên của mình kém như vậy sao? Bình thường đều không biết a.Ngụy Lăng ha ha cười, sờ sờ đầu nữ nhi:- "Được rồi, thời điểm con thành thân, trong khuê phòng phải thật náo nhiệt. Liền mời trưởng tỷ của con, lại thêm hai tỷ muội Hạ gia, còn có vài tiểu thư của Định Bắc hầu phủ, như thế nào?"Nghi Ninh lại muốn nói, nàng thế nhưng còn có quen hai người từ nhỏ, La Nghi Ngọc cùng La Nghi Tú.Bất quá hôm qua trưởng tỷ từng nói với nàng chuyện La Nghi Tú cùng La Nghi Ngọc.- "Sau khi Nghi Ngọc gả cho Lưu Tĩnh, Lưu Tĩnh thập phần sủng ái nàng, càng sủng càng không ra bộ dáng gì. Muội có biết nàng vốn là không thích Lưu Tĩnh, buổi tối để cho Lưu Tĩnh đi thư phòng ngủ. Kết quả mẫu thân của Lưu Tĩnh biết, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói nàng không tuân thủ phụ đức, nàng liền tức giận bỏ trở về nhà mẹ đẻ. Nhưng sau khi Nghi Tú lập gia đình thu liễm tính tình ba phần, so với trước kia văn tĩnh hơn, chính là ngũ cô gia muốn nhận đại a đầu của nàng làm thông phòng —— nàng cũng không cao hứng, trở về nhà mẹ đẻ ở cùng Nghi Ngọc. Ba ngày tranh cãi một đại ầm ĩ hai ngày một tiểu ầm ỹ, chỉ trích lẫn nhau, giống như thùng hỏa dược, người trong nhà đều tránh xa hai nàng."Nghi Ninh suy nghĩ thật lâu, nàng cảm thấy, vẫn là không cần mời đôi oan gia tỷ muội tới tương đối tốt hơn...Danh sách khách mời đã thương nghị xong không sai biệt lắm.Buổi chiều Ngụy Lăng muốn đi vào hoàng cung một chuyến, Nghi Ninh liền hầu hạ Ngụy lão phu nhân trở lại Tĩnh An cư ngủ trưa.Ngụy lão phu nhân trước khi ngủ khoác áo đơn, xem sính lễ đưa tới cho Nghi Ninh, một bên xem một bên trêu ghẹo Nghi Ninh:- "Hắn chỗ nào có nhiều bạc như vậy, con gả đi qua nếu phát hiện hắn là cái đại tham quan, bạc này đều là do tham ô mà có, phải làm như thế nào cho phải?"Nghi Ninh nghĩ đến ngày sau La Thận Viễn nắm triều đình trong tay, quan có khí phách còn không dám buộc tội hắn... Làm không tốt còn thật là.Nàng nao nao, đột nhiên nhớ tới.Kiếp trước thê tử của La Thận Viễn là ai.Tôn Tòng Uyển là gả cho hắn, nhưng là Tôn Tòng Uyển gả cho hắn bất quá năm năm liền bệnh không còn. Hai năm sau hắn liền tục huyền, cưới đích trưởng nữ Cát Diệu Vân cháu gái Đô Sát Viện ngự sử Cát Hồng Ngũ làm kế thất.Cát Hồng Ngũ đem cháu gái gả cho La Thận Viễn làm kế thất, rất nhiều người đều phi thường kinh ngạc. Nghi Ninh sở dĩ ấn tượng không khắc sâu, là vì vị Cát Diệu Vân này cơ hồ chưa bao giờ lộ qua mặt ở trong các thế gia, một nữ tử hậu trạch điển hình, ôn ôn thưa dạ. Giúp chồng dạy con đó là cả đời.Sau một năm La Thận Viễn cưới Cát Diệu Vân, Từ Vị sẽ chết. Tất cả mọi người cho rằng La Thận Viễn bởi vì vậy sĩ đồ sẽ xuống dốc, nhưng hắn không đến một năm liền làm Công bộ Thượng thư, lại nửa năm sau tiến nhập Nội các.Cuối cùng Uông Viễn chết vào tay hắn, mọi người mới ý thức được người này ẩn nhẫn cùng ngoan độc.Về phần cái nữ nhân hậu trạch kia, tên của nàng càng như là dùng để làm cảnh. Tác dụng duy nhất của nàng ta, cũng chính là làm đẹp ở bên người La Thận Viễn, giống ánh mặt trăng chiếu xuống mặt đất ảm đạm.Nha đầu mang theo Ngụy Gia tiến vào thỉnh an Ngụy lão phu nhân, Ngụy Gia cầm trong tay một tiểu lồng sắt lắc lắc, nhưng là bên trong hình dáng một con trúc.Ngụy Gia cầm lồng sắt lắc lắc chạy đến gần Nghi Ninh, thanh âm cười hì hì làm cho Nghi Ninh phục hồi tinh thần lại:- "Nghi Ninh tỷ tỷ, đây là con trúc bắt được ở trong rừng. Tỷ xem nó thật dễ nhìn không!"Ngụy Gia là lớn lên ở Sơn Đông, thường cùng nữ hài nhi của thuộc hạ Ngụy Anh chơi đùa, không có yếu ớt như những hài tử thế gia khác, thích nuôi dưỡng động vật, giống như tiểu thư thân hào ở mấy nhà nông thôn.Nghi Ninh liền sờ sờ đầu nàng:- "Gia Gia biết nuôi dưỡng nó sao?"Ngụy Gia liền trợn to mắt tò mò nhìn nàng.Hứa thị nhìn thấy sắc mặt trầm xuống, không vui nói:- "Gia Gia, con là đích xuất tiểu thư, thế nào có thể lấy mấy thứ này làm đồ chơi?"Nói xong liền tìm nha hoàn hầu hạ Ngụy Gia vào hỏi một chút,- "Là ai mang tiểu thư đi bắt nó?"Lời này của bà làm cho mọi người cũng không thoải mái.Hứa thị ngày ấy bị Nghi Ninh hạ xuống mặt mũi, luôn luôn không thích Nghi Ninh.Nữ tử khuê các nên đợi ở trong khuê phòng, nơi nào có thể ra ngoài quản gia, đối trưởng bối còn không nể mặt như vậy.Nguyên tưởng rằng việc hôn nhân của Nghi Ninh không tốt, Ngụy lão phu nhân mới tránh đi không nói. Kết quả người ta định ra việc hôn nhân là tân nhậm Công bộ Thị lang La Thận Viễn, Trạng nguyên lang danh chấn kinh thành năm đó. Đưa tới sính lễ đều làm cho Ngụy lão phu nhân cả kinh.Bà lúc đó thực sự kinh ngạc. Sau này mới biết được, La Thận Viễn là nghĩa huynh của Nghi Ninh, việc hôn nhân của hai người từ nhỏ đã được định ra rồi, bà mới nghĩ thông suốt vài phần.Nếu không phải có tầng quan hệ này, người ta làm sao có thể cưới một cái thứ nữ lai lịch không rõ lại là mất mẫu thân.Nghi Ninh cúi đầu uống trà, coi như không có nghe thấy lời Hứa thị nói.Nếu nàng vì cái này so đo cùng Hứa thị, chính là nàng không đủ khí độ.Nha hoàn đi theo Hứa thị quăng lồng sắt đi. Ngụy Gia bị đoạt đi lồng sắt, nhịn không được ô ô khóc lên.Lúc này đột nhiên mành bị vén lên có hai nha đầu đi vào, ngay cả thông báo trước đều không có, đi vào liền cúi đầu ở bên lỗ tai Ngụy lão phu nhân thì thầm.Ngụy lão phu nhân nghe xong lời các nàng nói thần sắc lập tức liền thay đổi.Nghi Ninh ngẩng đầu lên.Hai nha đầu này Nghi Ninh chưa gặp qua, hẳn là nha đầu mà Ngụy lão phu nhân đã sắp xếp đặc biệt trong phủ. Vội vàng đi lại bẩm báo, khẳng định là có đại sự, nàng lập tức hỏi:- "Tổ mẫu?"Ngụy lão phu nhân cho lui hết tả hữu, sắc mặt trầm xuống biến thành màu đen:- "...Sơn Tùng Quán đã xảy ra chuyện, con đi với tổ mẫu."Giọng nói của bà trầm trọng.- "Hiện tại phải đi!"Sơn Tùng Quán là chỗ Ngụy Di ở. Thời điểm hắn không ở Ngũ thành binh Mã tư, liền nghỉ ngơi ngay tại Sơn Tùng Quán.Nơi này là chỗ Ngụy lão thái gia an hưởng tuổi già trước kia, trên giữa sườn núi trồng rất nhiều cây tùng. Đến mùa đông thời tiết lạnh sương mù mờ mịt như tiên cảnh. Mùa hè râm mát, ấm áp dễ chịu. Ngụy lão phu nhân vốn là có hảo ý, mới cho Ngụy Di ở nơi này.Sơn Tùng Quán có thể xảy ra chuyện gì?Nghi Ninh đỡ tay Ngụy lão phu nhân đi ra Tĩnh An Cư, phát hiện Hứa thị đã trước một bước ly khai, hẳn là nha đầu bên người Ngụy Di cũng đến kêu bà đi qua.Lúc này Ngụy lão phu nhân mới nói với Nghi Ninh là chuyện gì đã xảy ra.Bà phái cái nha đầu kêu Lô Cam trực ở Sơn Tùng Quán, Ngụy Di liền nói không cần, nói chính mình đã có nha đầu, không cần nàng đi hầu hạ.Lô Cam đương nhiên không nói cái gì, cũng chính là hôm nay thời điểm đi Sơn Tùng Quán đổi đệm chăn, phát hiện Ngụy Di thần sắc không đúng, chờ sau khi hắn đi rồi Lô Cam lén lút tiến vào nội thất xem, thế nhưng ở trong cửa ngăn thấy được Triệu Minh Châu trốn ở bên trong.Lô Cam là đại a đầu đã từng hầu hạ qua bên người Ngụy lão phu nhân, lúc này liền biết sự tình nghiêm trọng! Bảo tiểu nha đầu canh chừng, còn chính mình thì nhanh chạy tới nói cho Ngụy lão phu nhân biết.Ngụy lão phu nhân nghe xong vừa tức vừa vội. Thứ nhất Triệu Minh Châu làm việc quá mức hoang đường, thứ hai Nghi Ninh sắp thành thân, từ nay trở đi sẽ bắt đầu đáp đài thử táo, chuẩn bị tiệc cưới.Khách khứa của Ngụy gia cũng sẽ lục tục kéo tới, lúc này xảy ra sự cố chính là làm xấu mặt Anh quốc công phủ.Nghi Ninh sớm đã biết Triệu Minh Châu lá gan lớn, bằng không cũng sẽ không ở trong kiếp trước ở phủ Anh quốc công cùng Ninh Viễn hầu phủ đi ngang, lại không biết lá gan nàng ta lại lớn như vậy!Ngụy lão phu nhân mang theo Nghi Ninh vào Sơn Tùng Quán, lập tức liền vọt vào cửa ngăn. Nhìn thấy Triệu Minh Châu mặc một kiện y phục màu vàng sa la bị nha đầu chế trụ, ngẩng đầu quật cường lại có vài phần đáng thương nhìn nàng. Thậm chí mơ hồ còn nhìn thấy cái yếm màu xanh ngọc, thêu bèo lộ trù. Một đoạn cổ tuyết trắng...Ngụy lão phu nhân lửa giận công tâm, nghĩ tới cái tiểu cô nương này là lớn lên ở bên cạnh mình như thế nào, bộ dáng đơn thuần đáng yêu như thế nào. Chuyện này so với cái gì đều kích thích bà, bà nâng tay liền đánh Triệu Minh Châu một bạt tai, nói:- "Ngươi tranh rất tốt đấy? Ta đã định ra cho ngươi một mối hôn sự, ngươi lãng phí chính mình như vậy làm gì! Thích hắn như vậy sao?"Triệu Minh Châu bị đánh mộng, thật lâu mới khóc ra.Ngụy lão phu nhân trong đầu ầm ầm trống rỗng, dù sao cũng là nâng niu ở lòng bàn tay yêu thương nhiều năm như vậy.Kỳ thật Minh Châu nếu là gặp chuyện không may, bà nhận đả kích cùng cảm xúc dao động lớn hơn so với Nghi Ninh. Đây là tình cảm năm tháng tích góp từng tí một, Nghi Ninh vô luận như thế nào đều so không bằng.Nghi Ninh cũng là người tỉnh táo nhất, nàng kêu Trân Châu lập tức thanh lý tất cả nha đầu bà tử Sơn Tùng Quán, đem nha đầu vừa rồi chứng kiến đưa đến chính đường chờ. Sau đó mới nói với Ngụy lão phu nhân:- "Tổ mẫu, ngài đừng giận đến hồ đồ, sự tình phải phân nặng nhẹ..."Ngụy lão phu nhân được Nghi Ninh nhắc nhở mới phản ứng lại, lập tức sai hai bà tử kéo Triệu Minh Châu đến:- "Xem xem nàng…..thân mình vẫn trong sạch không!"Triệu Minh Châu khóc nói là còn, nói Ngụy lão phu nhân không nên xem, Ngụy lão phu nhân đã không còn tin nàng. Triệu Minh Châu vẫn bị bà tử đè lại hai chân, sau đó màn được thả xuống...Việc này đối nữ tử mà nói thực sự là rất khuất nhục, Nghi Ninh quay đầu đi.Ngụy lão phu nhân đã gọi người đi tìm Ngụy Di trở về. Ngụy Di còn chưa tới Ngũ thành binh mã tư, đã bị người của Ngụy lão phu nhân ngăn cản.Thời điểm hắn quay trở lại cửa Sơn Tùng Quán, Hứa thị đã ngay tại cửa chờ hắn.Sắc mặt của Hứa thị cũng rất khó coi, hỏi hắn:- "Ta hỏi ngươi…..ngươi có phải hay không cùng cái Triệu Minh Châu kia lui tới?"Ngụy Di vừa nghe đã biết là sự tình bại lộ, nhất thời tim đập như đánh trống.Mẫu thân quản giáo thật sự nghiêm cẩn, nha đầu bên người hắn đều là tuyển người thành thật bổn phận, ngay cả tay cũng đều không được chạm vào, càng đừng nói làm thông phòng của hắn.Cứ như vậy, hắn đối với việc nam nữ vốn đã tò mò, sau khi cùng Minh Châu có vài phần ý tứ, khiến cho Minh Châu đến nơi này tìm hắn... Nhưng là tuyệt đối không dám thật sự làm cái gì!Chính là thiếu nam thiếu nữ, hoang đường kích thích lá gan liền lớn, quy củ cũng đã quên.Hứa thị nhìn con cao lớn anh tuấn không nói chuyện, liền minh bạch là sự thật, bà tức giận đến thẳng nói:- "Ngụy Di, ngươi là cái thân phận gì. Triệu Minh Châu kia lại là cái thân phận gì? Nàng ta muốn dựa vào chuyện này tiến vào nhà chúng ta, ta nói cho ngươi biết tuyệt đối không có khả năng!"Ngụy Di sợ mẫu thân trách cứ, vội vàng nói:- "Là do nàng tới tìm con, con... con cái gì đều chưa làm qua!"Hứa thị nghe xong lời con nói, sắc mặt mới hơi hơi hòa dịu chút:- "Vừa không phải là ngươi chủ động, thì là do nàng ta chẳng biết xấu hổ muốn quấn quít lấy ngươi. Ngươi đi theo ta, ta tạm thời không tính toán với ngươi, chúng ta phải thuyết phục Ngụy lão phu nhân mới được."Hứa thị sợ Ngụy lão phu nhân nhất thời xúc động, sẽ bắt buộc Ngụy Di cưới Triệu Minh Châu.Sau khi đã nghiệm thân Triệu Minh Châu, đích xác vẫn là thân hoàn bích. Ngụy lão phu nhân nghe xong sắc mặt cũng không có tốt bao nhiêu, mà là bảo Triệu Minh Châu một lần nữa thay đổi một bộ quần áo đoan trang, quỳ ở trong phòng chính.Ngụy lão phu nhân vừa hỏi mấy câu, Triệu Minh Châu liền cảm xúc hỏng mất, chỉ vào Nghi Ninh bắt đầu khóc:- "Nàng mệnh thật tốt! Không có Trình Lang cưới nàng, còn có huynh trưởng La Thận Viễn chống lưng. Con thì sao? Ngài lại muốn đem bán con cho một tên tú tài? Con tuy rằng không phải thân sinh của ngài, nhưng là do ngài nuôi lớn, ngài bất công như vậy, nàng ta gả là chính tam phẩm quan to, con gả là tên tú tài! Con... Con cuối cùng nên vì con tính toán!"Ngụy lão phu nhân nghe xong tức giận đến không chịu nổi.- "Hôn sự của ngươi thế nào kém? Phạm gia nhiều thế hệ vừa làm ruộng vừa đi học, trong nhà có điền sản có phòng khế. Còn nữa Phạm đại công tử đọc sách cần cù và thật thà, năm sau sẽ thi Hương, đến lúc đó đậu cử nhân, ngươi chính là phu nhân của cử nhân. Lại đậu tiến sĩ, còn không có thể cho ngươi một cái cáo mệnh sao? Nổi khổ nhà quan lại chân chính, Nghi Ninh không biết, ngươi cũng tất không biết!"Triệu Minh Châu lại cười cười nói:- "Năm đó thời điểm ngoại tổ mẫu để cho mẫu thân gả cho cha con, chính là nói như vậy. Ngài xem xem, mẫu thân con cùng phụ thân hiện tại như thế nào? Ngoại tổ mẫu luôn nói, chờ hắn khảo trúng cử nhân có tiền đồ thì tốt rồi... Hai mươi mấy năm, cha con vẫn là một tú tài. Trong nhà không dư dả, lại còn học người khác nạp thiếp đến chọc giận mẫu thân con!"Ngụy lão phu nhân tức giận đến không muốn nói nữa.Lúc này Hứa thị mang theo Ngụy Di đi vào.Vừa tiến vào, Hứa thị an vị tại bên cạnh Ngụy lão phu nhân, ánh mắt nhìn Triệu Minh Châu mang theo đánh giá lạnh như băng. Chậm rãi cầm lấy chén trà.- "Lão phu nhân, Di ca nhi nói với ta. Là Minh Châu chính mình đến tìm hắn, hắn cũng là nữa thôi nữa cự, nhưng không có cách nào. Ngài cũng biết, việc này đối với nam hài nhi vốn liền dễ dàng bị ảnh hưởng."Triệu Minh Châu nghe đến đó kinh ngạc nhìn Ngụy Di, tâm nhất thời liền rét lạnh.Ngụy Di quay đầu, khuôn mặt anh tuấn nổi lên vài phần thản nhiên kỳ quái.Không còn cách nào nữa, mẫu thân tuyệt sẽ không để cho hắn cưới Triệu Minh Châu, nạp thiếp đều không thể. Dùng lý do này thoái thác đẩy đi hết thảy miễn cho sự việc trở nên phức tạp.Hứa thị tiếp tục nói:- "Ngài cũng biết, ta luôn luôn quản giáo Di ca nhi nghiêm khắc. Nha hoàn bên người cũng không dám lỗ mãng, không nghĩ tới đến nơi này của ngài lại có chuyện như vậy. Ngài cần phải rõ ràng —— nữ tử như vậy, chưa nghị thân đã cùng người khác thông đồng không rõ, nhà chúng ta cũng không dám muốn."Triệu Minh Châu nghe đến đó, thấy Ngụy Di lại không phản bác. Nàng thấp giọng nói:- "Đường thẩm, ngài đừng nói quá đáng như vậy!"Hứa thị căn bản không để ý nàng.Cho dù thân Triệu Minh Châu vẫn là hoàn bích, nhưng trong sạch đã bị hủy.Anh quốc công phủ lập tức sẽ xử lý hôn sự, lúc này loại sự tình này quyết không thể truyền ra ngoài. Thực có khả năng Triệu Minh Châu cũng liền ngậm bồ hòn, nhưng về sau liền vô pháp đi lại ở phủ Anh quốc công.Nghi Ninh lại nghe không quen Hứa thị dùng lý do này để thoái thác. Việc này nam nữ đều có sai, sao lại trách cứ một phía?Nàng đứng ra, chậm rãi nói:- "Đường thẩm lời này thật sự không ổn. Tục ngữ nói một cây làm chẳng nên non, nếu Ngụy Di đường huynh lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, Minh Châu tỷ tỷ một giới nữ lưu, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn Ngụy Di đường huynh."Triệu Minh Châu không nghĩ tới La Nghi Ninh sẽ giúp nàng nói chuyện, nàng có chút kinh ngạc.Hứa thị cười nói:- "Nghi Ninh, ngươi một tiểu cô nương chưa xuất giá, cũng không nên quản việc này. Nên phải ở trong phòng thêu giá y chờ xuất giá mới là đứng đắn."Nghi Ninh cũng là nở nụ cười:- "Đường thẩm cảm thấy ta là nữ tử, ta nói chuyện ngài không cần nghe. Nhưng ta lại muốn nói, ta tuy rằng là giới nữ lưu, cũng biết cái gì là trách nhiệm. Có chút thời điểm nam tử dám làm không dám nhận —— ngay cả nữ tử cũng không như vậy! Người như vậy ngài có thể trông cậy vào hắn ứng phó môn đình, chấn hưng gia tộc chính là lời nói suông, hắn ngay cả chính mình đều quản không xong!"Hứa thị nghe ra Nghi Ninh nói là Ngụy Di, biểu cảm phát lạnh:- "Ngươi tuổi còn nhỏ, thế mà lại mỏ nhọn lợi hại..."- "Ta nói những câu này là lời tâm huyết, vì đường thẩm cùng đường huynh lo lắng."Nghi Ninh không nhanh không chậm nói:- "Đường thẩm cố tình cảm thấy ta là nha đầu mỏ nhọn lợi hại, đó là bởi vì lời thật thì khó nghe, cho nên ngài mới không thích."Nghị luận tranh cãi, Nghi Ninh đã sớm là cao thủ. Năm đó phong thái nàng khẩu chiến với Kiều di nương, những người này là không thấy được.Hứa thị quả nhiên bị nàng chọc cho tức giận đến sắc mặt đỏ bừng.Ngụy lão phu nhân vẫy vẫy tay, nói:- "Lão tam gia, đủ rồi."Bà cũng đã không xưng hô Hứa thị mà là xưng hô lão tam gia, Hứa thị nghe xong đều không phản ứng lại.Ngụy lão phu nhân nhìn về phía Ngụy Di nói:- "Việc này không nghe mẫu thân ngươi, chính ngươi nói nên làm cái gì bây giờ. Lời đường muội ngươi nói không phải không có đạo lý, trong lòng ngươi là rất rõ ràng."Ngụy Di nhìn La Nghi Ninh. Hắn đột nhiên nhớ tới ngày ấy thời điểm phủ Anh quốc công gặp chuyện không may, bóng lưng tiêm gầy thẳng đứng của nàng thậm chí có loại khí chất thanh thuần. Hiện tại nàng nhìn hắn, giống như căn bản không để hắn vào mắt.Hắn cúi đầu trầm giọng nói:- "Mẫu thân, đừng nói nữa. Con nên phụ trách..."Hắn do dự một chút:- "Luận xuất thân, Minh Châu không thể làm chính thê cho ta. Không bằng lấy lễ quý thiếp nghênh nàng nhập môn."Triệu Minh Châu nghe đến đó, nàng cái gì cũng đều hiểu rõ. Như ngay từ đầu tâm nàng đã lạnh, hiện tại liền hoàn toàn phai nhạt xuống.Nàng cúi đầu lạnh lùng cười cười.Hứa thị vẫn là không đồng ý, bà đứng lên nói:- "Lão phu nhân, chúng ta tuy rằng phân tông, nhưng ngày thường lui tới không ít. Nhà ngài gặp nạn, ta cũng không từng tị hiềm, dù sao đều là người một nhà. Nhưng không chấp nhận người khác tính kế Di ca nhi nhà ta, Triệu Minh Châu nếu không có tâm tư tính kế Di ca nhi, bắt buộc ta cưới nàng vào cửa cho Di ca nhi làm chính thất đều được!"Ngụy lão phu nhân nhịn lại nhịn, đang muốn tiếp tục nói, Triệu Minh Châu lại lên tiếng nói:- "Ngoại tổ mẫu, không cần."Nàng từ dưới đứng lên, cười nói:- "Ta không gả cho hắn —— cái gì quý thiếp chính thất, ta cũng không hiếm lạ. Nghi Ninh muội muội nói đúng, dựa vào hắn đến ứng phó môn đình chấn hưng gia tộc, chính là cái chê cười!"Ngụy lão phu nhân không nghĩ tới Triệu Minh Châu sẽ đột nhiên nói ra lời này.Triệu Minh Châu tiếp tục nói:- "Đường thẩm ngài cũng không cần lo lắng ta tính kế Di ca nhi nhà ngài. Ta tính kế hắn à? Chính trong lòng hắn rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, giả ngu để chiếm tiện nghi. Ta còn hối hận đây. Ngài đừng vì chuyện này mà làm thương tổn hòa khí của hai nhà, ta dù sao cũng không cần con trai của ngài cưới ta, coi như bị chó cắn một miếng. Ngài nói đi?"Hứa thị cảm thấy nghe lời này cũng không thoải mái, cả người cũng khó chịu.Ngụy lão phu nhân nghe đến đó ngược lại cười cười.Bà cũng đã chướng mắt diễn xuất này của Ngụy Di, nghe không quen Hứa thị nói những lời này. Triệu Minh Châu có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất.Bà không sợ Triệu Minh Châu làm việc gì sai, chỉ sợ nàng vòng chính mình vào trong ngõ cụt.Ngụy lão phu nhân vẫy tay gọi Minh Châu cùng Nghi Ninh đến trước mặt bà, bà nắm tay hai cháu gái nói:- "Minh châu đã nói, ta đây liền tôn trọng ý của nàng. Bất quá Sơn Tùng Quán này, Di ca nhi cũng không thể tiếp tục ở nữa, dù sao khách nhân càng ngày càng nhiều, trong phủ khó tránh khỏi liền không tiện..."Hứa thị biểu cảm liền cương cứng, Ngụy lão phu nhân là đang hạ lệnh trục khách.Bà lại là một người kiêu ngạo, cùng lắm thì từ đây bất hòa với Anh quốc công phủ không lui tới, không thể để bọn họ đuổi người như vậy!Hứa thị không nói hai lời, liền lôi kéo nhi tử còn chưa kịp phản ứng đi thu thập đồ đạc.Ngụy lão phu nhân mang theo Nghi Ninh cùng Triệu Minh Châu trở về Tĩnh An Cư.Trong gian tây thứ ở Tĩnh An Cư, Ngụy lão phu nhân gọi quản sự tới thương lượng việc hôn nhân.Triệu Minh Châu ngồi ở trên đệm dựa, dường như vừa trải qua một hồi sinh tử, vừa rồi là thực sự cứng rắn chống đỡ. Hiện tại lại phản ứng không kịp, thực sự mờ mịt.Nghi Ninh đưa hạch đào mới non mềm trong tay cho Triệu Minh Châu. Hạch đào tươi mới ăn ngon nhất, so với đậu phộng hương vị ngọt ngào hơn nhiều lắm.Triệu Minh Châu tiếp nhận, đột nhiên nói:- "Cám ơn muội."Nghi Ninh biết nàng đang cảm tạ chuyện vừa rồi, Nghi Ninh lắc đầu:- "Muội cũng không phải là người tốt gì, muội chính là nghe không quen lời đường thẩm nói, không phải nói giúp tỷ."Chuyện Triệu Minh Châu hại mình không ít, nàng hiện tại đối với Triệu Minh Châu không có hảo cảm gì.- "Nhưng muội đã giúp tỷ."Triệu Minh Châu nghiêm cẩn nói,- "…Con người của tỷ không có gì tốt, nhưng là ân oán rõ ràng. Muội giúp tỷ, về sau tỷ sẽ báo đáp muội."Triệu Minh Châu đột nhiên ngẩng đầu nói:- "Muội... đồ cưới của muội ra sao rồi? Tỷ giúp muội thêm mấy thứ đồ cưới đi. Chỗ tỷ cũng có không ít đồ này nọ..."Nghi Ninh cự tuyệt nói:- "Không cần, đồ cưới của muội đã định xong rồi."Triệu Minh Châu có chút thất vọng a một tiếng, dựa vào đệm dựa, tiếp tục nhìn cây bạch quả bên ngoài lá đã bắt đầu ố vàng. Nàng nói:- "Lời nói của tỷ muội không cần để ý. Tỷ biết muội trải qua cũng không quá dễ dàng, huynh trưởng kia của muội... Tuy rằng cưới muội, nhưng sau khi hai người thành thân phải làm sao? Hắn nếu là lấy huynh muội chi lễ tiếp tục đối đãi muội, muội chẳng phải là thực đáng thương à. Hắn như không lấy huynh muội chi lễ đối đãi muội, muội còn nhỏ như vậy, xương cốt đều không có nẩy nở, lại thế nào chịu được..."Tựa hồ cảm thấy nói với Nghi Ninh chuyện này không tốt lắm, Triệu Minh Châu liền ăn hạch đào, không tiếp tục nói.Nghi Ninh coi như không có nghe thấy, Triệu Minh Châu đã hướng nàng biểu đạt thiện ý, nàng cũng sẽ không phất mặt nàng ta. Hơn nữa chưa bao giờ nói chuyện như vậy với Triệu Minh Châu, thật là mới mẻ, nàng ta tựa hồ cũng không tệ như vậy. Liền hỏi Triệu Minh Châu:- "Vậy việc hôn nhân của tỷ phải làm sao bây giờ?"Triệu Minh Châu có chút mờ mịt:- "Không biết."Nhưng nàng rất nhanh liền kiên định, nói:- "Tỷ muốn làm người thượng nhân, tuyệt không gả tú tài. Đến lúc đó đem Ngụy Di của Hứa thị kia dẫm nát dưới chân, để cho bọn hắn kêu tỷ cô nãi nãi."Nghi Ninh nghe cười cười.Ít nhất Triệu Minh Châu đã minh xác mục tiêu, cũng rất tốt.************......- -----oOo------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa Tướng
Chương 133: 133
Chương 133: 133