Edit + Beta: Đào Mai
Quân xa mật báo Anh quốc công ở Bình Xa bảo mang ba vạn đại quân toàn quân bị diệt, Lục Gia Học là tối hôm qua mới nhận được. Sau đó phải đi bẩm báo hoàng thượng, cho nên trên triều đình căn bản là không có người biết.Trình Lang nhìn La Thận Viễn. Người này là tân quý triều đình, tuy rằng là người phái Thanh Lưu, nhưng phương pháp thủ đoạn làm việc thực sự một chút cũng không lưu tình.Lần trước việc Lưu Phác cũng là bại trong tay hắn, như luận về thông minh tài trí đùa giỡn tâm nhãn, Trình Lang hiếm thấy có người có thể so sánh qua chính mình. Vị tam ca La Thận Viễn này của Nghi Ninh chính là một trong số đó.Trình Lang hắn không thuộc loại quân tử quang minh lỗi lạc, nhưng nhân vật như vậy Trình Lang tối kiêng kị.Đừng nói hắn kiêng kị, sau khi xảy ra việc này Uông Viễn làm sao không kiêng kị. Từ Vị muốn cho La Thận Viễn thăng nhậm chức Đại Lý tự khanh, vừa vặn vị Đại Lý tự khanh tuổi tác đã cao, lập tức sẽ cáo lão hồi hương, lại chưa chọn được người thích hợp.Nhưng mà Uông Viễn không đồng ý, Từ Vị luôn luôn làm việc điệu thấp, vì La Thận Viễn còn tự mình đệ tấu chương lên hoàng thượng, khó được muốn bác bỏ Uông Viễn.Nếu như hoàng thượng cũng đối La Thận Viễn thưởng thức có thêm, việc này chỉ sợ là thật sự sẽ thành.Trình Lang nói:- "Ta còn không biết trong nhà La đại nhân cao ngạo như thế, quan ngũ phẩm triều đình cũng cho là người tạp vụ mà đối đãi?"La Thận Viễn sai gã sai vặt đưa danh thiếp cho hắn, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, tiếp tục cười nói:- "Đó là thủ vệ trong nhà nói chuyện không có quy củ, ta trở lại dạy lại là được, Trình đại nhân cũng không nên để ý. Chính là mắt thấy trời đã sắp tối đen, Trình đại nhân tới La gia ta kết quả có chuyện gì quan trọng liên quan đến La phủ ta? Nếu không có chuyện quan trọng, thật sự là không tốt để đi vào."Hiện tại sự tình khẩn cấp, Trình Lang cũng không muốn lại vô vị dây dưa nhiều. Ngữ khí hắn phai nhạt chút:- "Ta cũng không phải tới tìm La đại nhân, mà là tìm biểu muội Nghi Ninh đang ở trong phủ của La đại nhân, chuyện trước kia không nói. Sự tình liên quan Anh quốc công, mong rằng La đại nhân không nên lại chậm trễ thời gian... Ta mới từ Tuyên phủ nhận được tin tức tình hình chiến trường!"La Thận Viễn nghe được lời Trình Lang nói ngẩng đầu, khẽ cau mày.Sự tình liên quan Anh quốc công, Anh quốc công nay ở Tuyên phủ, chỉ có thể là chuyện có liên quan tới đánh trận.Ngụy Lăng vừa đi Tuyên phủ không đến nửa tháng, Tuyên phủ luôn luôn không có tin tức. Hiện tại xem Trình Lang cái dạng này... Tựa hồ không là cái chuyện tốt gì!Hắn nghe xong cũng không lại trì hoãn, vẫy tay cho gã sai vặt mở cửa ra.Sắc trời mặc dù trễ, nhưng là các vị phu nhân xem diễn xem rất náo nhiệt, còn không có dừng lại.Ngay cả Tạ Uẩn đều bị mời đi theo cùng nhau xem diễn, lại có mấy vị tiểu thư vừa đến, Tạ Uẩn ngồi ở trong đám tiểu thư oanh oanh yến yến này không kiên nhẫn uống trà, nhưng trên mặt nàng đều không có biểu lộ nửa điểm. Tiểu thư khác đối nàng lại kính lại sợ, thật cẩn thận nói chuyện với nàng.La Nghi Ninh đi dạo một ngày thực sự mệt nhọc, dựa vào đệm mềm nghe hát hí khúc chỉ cảm thấy chán nản, cũng không muốn nhúc nhích.La Nghi Ninh nghiêng mặt, nhìn thấy sườn mặt Tạ Uẩn ở dưới ánh đèn lồng sân khấu kịch. Nàng đột nhiên nhớ tới chính mình mới vừa vào Ninh Viễn hầu phủ nhìn thấy tình cảnh Tạ Mẫn.Tạ Uẩn cùng Tạ Mẫn cá tính thật sự giống nhau, năm đó Tạ Mẫn cũng không coi trọng mình. Kỳ thật thẳng đến mình chết đi hai người cũng không tính có giao hảo, đích xuất cô nương sinh ra ở danh môn thế gia, từ nhỏ đã được tâng bốc, mắt cao hơn mây là bình thường....Tạ Mẫn, nàng ta hiện tại sống cũng không quá tốt. Thời điểm Lục Gia Nhiên bị giết, nàng ta thiếu chút nữa muốn cùng Lục Gia Học đồng quy vu tận, nhưng như thế nào có thể đấu qua Lục Gia Học.La Nghi Ninh yên lặng uống trà, kế bên có vị tiểu thư mặc một cái áo màu trắng thêu trăm bướm lôi kéo tay áo của mình, hỏi:- "Muội là muội muội của La đại nhân?"Nghi Ninh không biết nàng muốn làm gì, gật gật đầu, liền nhìn thấy nàng cười cười nói:- "Lần trước thời điểm La đại nhân đậu trạng nguyên dạo phố, ta ngẫu nhiên liếc mắt nhìn thấy qua La đại nhân một lần."Cô nương này đột nhiên tiến gần một chút, lôi kéo tay áo của Nghi Ninh tiếp tục nói:- "Ta cảm thấy bộ dạng muội thật đáng yêu, muội thích ăn điểm tâm gì? Hoặc là La đại nhân thích ăn điểm tâm gì, không bằng ngày mai ta đưa tới cho muội?"Nghi Ninh đột nhiên nhớ tới chiêu này, nhiều năm trước Cao tiểu thư phủ kế bên cũng đã dùng qua.Tạ Uẩn ở phía sau nhẹ nhàng cười:- "Ta nghe nói Tống tam cô nương đã đính hôn rồi, lời này truyền ra không khỏi làm cho mọi người nghĩ là chuyện cười."Vị Tống tam tiểu thư này xem ra cũng là người có cá tính, cũng không khiếp sợ khí thế của Tạ Uẩn, mà là nhíu mày nói:- "Thanh danh của ta không so được với Tạ nhị tiểu thư, ta bất quá là đưa chút điểm tâm mà thôi! Thế nào Tạ nhị tiểu thư nghe xong lại mất hứng? Còn nữa ta khi nào thì đính hôn vậy?"Tạ Uẩn buông chén trà nói:- "Bất quá là vì Tống tam cô nương suy nghĩ, ngươi cố ý muốn đưa điểm tâm ta cũng không nói. Tống tam cô nương chỉ làm như chưa từng nghe qua đi, cùng ta có quan hệ gì đâu."Tống tam tiểu thư nói không lại Tạ Uẩn, tức đến đỏ mặt. La Nghi Ninh lôi kéo Tống tam tiểu thư nói:- "Nếu nói đến điểm tâm, tam ca càng thích chua một chút… quá ngọt quá mặn đều không thích."Nghĩ đến tam ca không thích Tôn Tòng Uyển, việc hôn nhân của bọn họ phỏng chừng là không thành được. La Nghi Ninh cố ý vì hắn tát hợp. Thoáng suy nghĩ những món thường ngày hắn yêu thích, lại nói tiếp:- "Lần trước muội làm một loại táo cao tam ca rất thích."Tạ Uẩn nghe xong liền nhìn về phía nàng, nguyên tưởng rằng nàng là một cô nương nhu thuận yếu đuối, xem ra thật sự không phải.Tống tam cô nương có thế này mới nhẹ nhàng thở ra, người khác đều đuổi theo nâng Tạ Uẩn, nàng lại trước sau như một không thích tính tình Tạ Uẩn. Vị tiểu thư thứ xuất Anh quốc công phủ này lời nói tuy không nhiều lắm, nhưng hợp khẩu vị nàng, người luôn thích người hiền lành đối với chính mình. Nàng cười cười nói:- "Ta là không có đính hôn, trước kia có cái hôn sự từ nhỏ, nương ta đã vì ta mà lui rồi. Ta tính tình lại thẳng, nói muội đừng trách móc, ta không có ý khác."Sau đó lại hỏi Nghi Ninh,- "Nghe nói muội là nữ nhi Anh quốc công, Anh quốc công rất giỏi —— năm đó nếu không phải ông cùng vị Lục đô đốc kia, biên quan phía Bắc còn bị quấy rầy đấy! Ta kính trọng nhất người bảo vệ quốc gia, hồi nhỏ còn nghĩ gả cho vị tướng quân đấy!."Tạ Uẩn chậm rãi nâng tay uống trà, Ngụy Lăng hiện tại đang ở Tuyên phủ xa xôi, La Nghi Ninh cũng bất quá là thứ xuất, dùng nàng lấy lòng như vậy sao? Còn không phải là vì người nọ.Tạ Uẩn nghĩ đến bộ dáng lãnh đạm của hắn đối với chính mình, trong lòng liền có loại cảm giác nói không nên lời.Nàng nghĩ muốn cái gì đều có thể dễ dàng có được, cố tình người này không được, nếu là nói hắn không thích mình, gia thế tài học bề ngoài của mình có điểm nào kém?Lần trước ở La gia, trừ bỏ mình có thể cùng hắn đối vài câu, Tôn Tòng Uyển kia làm sao có thể nói?Tạ Uẩn biết hắn cũng thưởng thức tài học của mình, bằng không bằng tính tình của hắn một câu cũng không chịu nhiều lời.Nhưng nếu nói thích mình, cố tình hắn lại lãnh đạm như thế, giống như chưa từng thấy hắn đặc biệt đối tốt với người nào?Tạ Uẩn mím môi, đột nhiên nghe được xa xa có người nói chuyện. Nàng ngẩng đầu, nhìn thấy trong đường nhỏ có người được vây quanh đang đi tới.Phía trước người kia lướt qua một bóng dáng, dưới ánh sáng đèn lồng ấm áp có thể thấy được bộ dạng tuấn dật xuất trần của hắn, bộ áo dài Nguyệt Bạch, mặt như mỹ ngọc. Tạ Uẩn nao nao, người này bề ngoài thật sự là quá mức xuất chúng.Nàng nhớ được người này gọi là Trình Lang, năm đó thời điểm hắn trúng thám hoa cũng thực nổi danh. Nàng nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt, mà chậm hơn hắn một bước người nọ tuấn lãng thon dài, một thân quan bào, khí chất trầm ổn, không phải La Thận Viễn thì là ai...Hắn xem như đã trở lại!La Nghi Ninh đang cùng Tống tam cô nương nói chuyện, nghe được động tĩnh cũng quay lại nhìn.Trình Lang làm sao có thể đi cùng một chỗ với tam ca?Nghi Ninh cảm thấy có chút kỳ quái, hiện tại đã vào đêm, từ hoàng thành đuổi tới Tân Kiều phố nhỏ thế nào cũng phải tốn 2, 3 canh giờ, hắn làm sao có thể đột nhiên tới đây?Chờ La Thận Viễn phái hạ nhân kêu nàng đi qua, nàng mới đi đến trước mặt hai người, khom người hành lễ:- "Trình Lang... Biểu ca, biểu ca thế nào tới đây?"Trình Lang nhìn nàng bộ dáng ngây thơ không biết, liền nghĩ đến nàng kiếp trước chịu qua nhiều cực khổ. Nay thật vất vả có phụ thân Ngụy Lăng che chở, đột nhiên không đành lòng nói với nàng.Người Ngõa Thứ thập phần am hiểu tác chiến, tuy rằng không có tìm được thi thể, nhưng hơn phân nửa là không về được...La Nghi Ninh nhíu nhíu mày, Trình Lang như thế nào còn học ấp a ấp úng. Hắn vội vã chạy tới như vậy hẳn là có việc gấp mà. Nàng hỏi:- "Như thế nào? Biểu ca là có cái gì khó nói sao?"- "Phụ thân của muội." La Thận Viễn tìm lấy lời, "…Mi Mi, muội nghe xong phải thật bình tĩnh. Sự tình còn không nhất định..."La Nghi Ninh nghe lời La Thận Viễn nói trong lòng nhảy dựng lên, giữ chặt tay áo của hắn hỏi:- "Phụ thân như thế nào... Phụ thân không phải trấn thủ ở Tuyên phủ sao?"Cách lan can cùng núi đá giả Thái Hồ, Tạ Uẩn đứng xa xa, nàng nhìn thấy La Nghi Ninh cầm lấy ống tay áo La Thận Viễn.Tạ Uẩn cho tới bây giờ không thấy qua La Thận Viễn đối với ai kiên nhẫn như vậy. Chẳng những để cho La Nghi Ninh cầm lấy ống tay áo chính mình, nửa điểm không kiên nhẫn đều không có.Tạ Uẩn đột nhiên cảm thấy không quá thoải mái.La Thận Viễn phân phó nha đầu:- "Đi thỉnh phu nhân tới."Dự cảm trong lòng Nghi Ninh càng lúc càng xấu, nàng hiện tại căn bản không để ý cái gì Tạ Uẩn Lý Uẩn, nhìn La Thận Viễn, lại nhìn Trình Lang.Cuối cùng Trình Lang cúi đầu thở dài, mới nói:- "Anh quốc công mang binh đi Bình Xa bảo... bị trúng mai phục của Ngõa Thứ, ba vạn binh mã toàn quân bị diệt. Ông sinh tử chưa biết, huynh vừa rồi đã đi một chuyến tới Anh quốc công phủ, Ngụy lão phu nhân đã biết, đang đau khổ đã ngã bệnh. Huynh là đến mang muội trở về, nếu như Anh quốc công đã trở lại, Nghi Ninh cũng có thể sớm ngày biết được."La Nghi Ninh nghe xong ngực rét run, tựa hồ đứng đều đứng không vững. Dựa vào lan can có chút thở không nổi, âm thanh hí khúc chiêng trống vẫn cứ náo nhiệt, nàng ngẩng đầu chỉ nhìn thấy ánh đèn dưới mái hiên.Ngụy Lăng ông... ông thật sự đã xảy ra chuyện à!Lúc đi ông không cho người khác đi đưa tiễn, khi đó trong lòng nàng liền không an ổn. Nay nếu thật sự không về được, vậy chẳng phải là lần gặp mặt cuối cùng đều cũng không có.La Nghi Ninh nhớ tới Ngụy Lăng đối với chính mình tốt như vậy, nghĩ đến bộ dáng ông cười nói nữ hài nhi của ta, cũng không biết nói gì?Nàng chậm rãi hít vào một hơi, đã nói là sống phải thấy người chết phải thấy thi thể. Nói không chừng ông không có chết, cũng có khả năng bị Ngõa Thứ bắt làm tù binh, nàng nói:- "Muội cùng biểu ca... trở về! Đi trở về đã, lại nói."Trân Châu bên cạnh nghe xong đã lập tức chạy về phòng thu thập đồ đạc.La Thận Viễn nghĩ đến Anh quốc công phủ nay chỉ trông mong vào một mình Ngụy Lăng ứng phó môn đình, Ngụy lão phu nhân lớn tuổi thể nhược, Đình ca nhi còn quá nhỏ, nếu Ngụy Lăng thật sự mất... Hắn nói nhỏ:- "Mi Mi, muội chờ huynh một lát, huynh phân phó chuyện trong phủ rồi cùng muội đi về."Hắn sợ một mình Nghi Ninh ứng phó không nổi.Nghi Ninh lắc lắc đầu nói:- "Tam ca, huynh không cần theo muội trở về."Nàng cũng không phải một tiểu hài tử, mọi chuyện đều phải dựa vào hắn, còn nữa chuyện La gia cùng triều đình cũng đã đủ làm cho hắn bận rộn.Nàng xoay người, thấp giọng nói với Trình Lang:- "...Trên đường biểu ca nói lại những chuyện đã xảy ra cho muội nghe."Trình Lang đáp ứng.Lâm Hải Như vội vàng chạy tới, nhìn thấy La Thận Viễn không khỏi cảm thấy quái dị... Đêm qua còn tát hắn một cái.Hỏi rõ ràng sự tình, Lâm Hải Như vội vàng sai hạ nhân chuẩn bị xe ngựa.Nghi Ninh đơn giản thu thập vài thứ, lập tức liền chuyển lên xe ngựa.La Thận Viễn nhìn Trình Lang đỡ nàng lên xe ngựa, Trình Lang cũng dẫn theo hộ vệ tới. Xe ngựa rất nhanh liền ra khỏi phố nhỏ.Lúc đi La Thận Viễn liếc nhìn Nghi Ninh một cái, nàng nhìn qua coi như trấn định, sườn mặt nhìn không ra khác thường. Nhưng Nghi Ninh luôn luôn được hắn che chở, sau đó đi Anh quốc công phủ lại có Anh quốc công che chở. Hiện tại Anh quốc công mất, ai tới che chở nàng?La Thận Viễn đứng một lát, mới quay người lại vào phủ. Nhìn thấy Lâm Hải Như mang theo nha đầu đứng ở hành lang đợi hắn, trong phủ gánh hát vừa rồi đã tan tác.Hai người vào trong thư phòng.Lâm Hải Như nói:- "Hôm nay Tạ phu nhân hướng ta tìm hiểu chuyện của ngươi. Tạ Uẩn cô nương kia ta thấy, nói thật thật sự là xuất sắc. Ta tuy rằng thích Nghi Ninh, nhưng cũng không thể không nói nếu là thành thân, Nghi Ninh so không bằng Tạ Uẩn... Tối hôm qua chuyện đó ngươi chính là nhất thời kìm lòng không đậu, ta cũng lý giải, về sau tự nhiên không có phát sinh nữa. Nhưng ngươi phải nghiêm cẩn giữ lấy bổn phận huynh trưởng, không lại làm ra chuyện hoang đường như vậy!."Ngữ khí bà căng thẳng,- "Nhưng nếu ngươi là thật tâm đối với nàng, vậy nên suy nghĩ làm thế nào cho phải! Nay phụ thân nàng đã xảy ra chuyện như vậy, nếu bị ngươi làm ủy khuất gì..."La Thận Viễn cũng trầm mặc một lát, sau đó nói:- "Mẫu thân, ngươi cảm thấy từ nhỏ đến lớn, ta đã để cho nàng chịu qua nữa điểm ủy khuất à?"Thậm chí cho đến nay hắn đều ẩn nhẫn không phát, âm thầm tìm cách. Chỉ hy vọng hết thảy bình an vững vàng ổn định, thuận thuận lợi lợi.Lâm Hải Như biết đứa con riêng này luôn luôn trầm mặc ít lời, rất ít nghe được hắn nói ra suy nghĩ của bản thân. Nói những lời này đều là bị bà bức ra.- "Vậy ngươi..."- "Tôn gia hẳn là không vài ngày sẽ đến từ hôn."La Thận Viễn nhắm mắt lại nhẫn nhịn, hắn nói:- "Ta từng tính kế qua Tôn Tòng Uyển... Nàng luôn luôn không biết. Hiện tại ở trong triều địa vị của ta dĩ nhiên đã củng cố, cũng không kiêng kị."Hắn rất ít nói với Lâm Hải Như những cái này,- "Nhà bọn họ hẳn là không mấy ngày sẽ đến từ hôn, đến lúc đó sẽ không náo loạn lớn, nhưng trên mặt cũng sẽ không rất dễ nhìn là được."Lâm Hải Như có chút kinh ngạc:- "Ngươi... Ngươi thế nào tính kế người ta? Vị tiểu thư Tôn gia thích ngươi như vậy..."- "Nàng nếu đã biết chuyện ta làm, liền không có gì là thích hay không?."La Thận Viễn nhìn ánh sáng di động trong màn đêm, nhớ tới nàng từng nói với mình lời tiểu thư Tôn gia nói.- "Nếu Nghi Ninh nàng... nàng đối với ngươi không có tâm tư khác..."Lâm Hải Như nói lời này, thanh âm đều không biết là biến nhẹ.- "Ngươi sẽ làm sao bây giờ?"La Thận Viễn nghe đến đó xoay người, màn đêm chiếu vào bóng lưng hắn phá lệ cô tịch.Hắn thản nhiên nói:- "Ta không biết."Hắn không biết chính mình kết quả sẽ làm ra cái gì, chỉ có thể đoán trước loại tình huống này vĩnh viễn không cần phát sinh.Lâm Hải Như rất ít từ trong miệng La Thận Viễn nghe ba chữ như thế, hắn làm chuyện gì đều là thực kiên quyết.Bà nhìn sườn mặt thứ trưởng tử không biểu cảm, đột nhiên minh bạch ý tứ những lời này. Chẳng phải nói hắn không biết nên làm như thế nào, mà là mang theo một loại khắc chế không rõ ràng.Bà cảm thấy mồm miệng phát lạnh, đột nhiên cái gì cũng đều không nói nên lời.*** *** ***Nghi Ninh dựa vào gối tựa trên xe ngựa, im lặng không nói.Một chén trà đưa tới trước mặt nàng, Trình Lang thấp giọng nói:- "Ta nhớ được ngài thích pha trà... Nơi này có bếp lò nấu nước ấm."Sắc mặt của nàng luôn luôn đều rất không tốt, nhưng cái gì cũng không nói. Khuôn mặt trắng như ngọc biến mất ở trong bóng tối.Nghi Ninh tiếp nhận nước Trình Lang đưa cũng không uống, nắm ở trong tay hỏi:- "Ngươi có biết Anh Quốc công vì sao lại đột nhiên xuất binh không?"Ngụy Lăng chinh chiến sa trường nhiều năm, cũng không phải là hạng người liều lĩnh.Trình Lang ngồi vào bên cạnh nàng, suy nghĩ một chút nói:- "Ở Biên quan thường có mở Mã Thị*, Bộ tộc Ngõa Thứ mượn chỗ này đến trao đổi này nọ với trâu dê bọn họ nuôi dưỡng. Đây là biện pháp ổn định biên quan tốt nhất, cái này cũng là biện pháp mà các đại tướng đóng ở biên quan vơ vét của cải tốt nhất! Bởi vì cùng bộ tộc Ngõa Thứ xung đột không ngừng, Mã Thị luôn luôn đều không yên ổn. Ngụy Lăng đã lệnh xuống bắt đóng cửa Mã Thị... Việc này làm cho bộ tộc Ngõa Thứ không đổi được này nọ, bọn họ liền đi tới những thôn gần đó, bốn phía thiêu sát, quấy nhiễu khắp nơi. Ngụy Lăng nghe xong dưới cơn giận dữ liền quyết định xuất binh... Không nghĩ ở Bình Xa bảo bị trúng mai phục."(Chú thích: Mã Thị là chợ buôn ngựa)- "Vậy triều đình có phái binh tiếp viện không?" Nghi Ninh lại hỏi.Trình Lang nói:- "Vệ sở vùng Tuyên Phủ có trú mười lăm vạn binh dư, đô đốc đã phái phó tướng đi. Không cần triều đình lại phái binh."Nàng nghe xong yên lặng gật đầu.Trình Lang nhìn thần thái của nàng liền cảm thấy trong lòng yên tĩnh, tựa vào bên cạnh nàng nói:- "Ta nhớ được thời điểm ta còn nhỏ, ngài rất thích mang theo ta đi đọc sách."Nghi Ninh ngẩng đầu thở dài, biết hắn là muốn phân tán chú ý cho chính mình, nàng nói:- "Khi đó ta cũng không thích đọc sách, nhưng lại cảm thấy đọc sách là tốt, ngươi nên đọc nhiều một ít. May mắn ngươi cũng thông minh."Khuôn mặt tuấn dật của Trình Lang dựa vào rất gần, nhưng trên mặt còn mang theo biểu cảm hồi nhỏ mà nàng rất quen thuộc, Nghi Ninh cũng cười cười, vỗ vỗ vai hắn nói:- "Ngươi thật sự rất có tiền đồ."Trình Lang mím môi cười, chính là nhớ kỹ lời của nàng mới đi khảo công danh. Trước kia không biết tốt cái gì, bị nàng khoa trương có loại từ từ chậm rãi thẩm thấu vào.Nghi Ninh cảm thấy Trình Lang ở trước mặt mình giống một đứa trẻ, cũng không câu nệ.Thanh âm hắn bỗng nhiên thấp nhất:- "Trước kia ta không biết là ngài, Minh Châu, Thẩm Ngọc kia đều đã từng hại ngài... Ta cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!"Nghi Ninh lắc lắc đầu, cũng không biết Thẩm Ngọc hiện tại thế nào... Nàng không thích hắn, nhưng cảm thấy trừng phạt cũng đã đủ. Nàng nói:- "Nếu phụ thân thật sự... xảy ra chuyện gì, Anh quốc công phủ quyết không nên lại kết thù oán, ngươi phải minh bạch?"Bởi vì sự kiện Thẩm Ngọc kia, Trung cần bá cùng Anh quốc công phủ vốn cũng đã rất ầm ĩ.Trình Lang sợ nàng trách cứ liền rất nhanh nở nụ cười:- "Ta đều biết rồi, ta sẽ không vội vàng đi làm."Hai người nói những lời như vậy, ánh đèn lồng trong xe lại yếu ớt, rất tối tăm, hết thảy đều lặng im.Trình Lang lại không nói chuyện, chợt nghe thấy ở trong bóng đêm hô hấp của nàng ở bên cạnh mình, thậm chí cảm giác được thân thể ôn nhuyễn mềm mại bé bỏng của nàng. Trình Lang đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô, trong xe ngựa thật sự là có chút nhỏ hẹp. Nàng lại gần trong gang tấc...Tình cảnh tiếu tưởng ở trong mộng lần lượt hiện lên, hắn ở trong lòng mặc niệm đạo đức kinh mới miễn cưỡng áp chế được.Nghi Ninh lại không biết, nàng chậm rãi vươn tay đi lấy cái cốc đặt ở trên bàn bên cạnh, vòng ngọc trên cổ tay quẹt qua mu bàn tay Trình Lang.Trình Lang gục đầu xuống, thanh âm có chút câm:- "Nghi Ninh, ta rót nước cho ngài."Từ trong tay nàng cầm cái cốc, bất giác lại là ngón tay chạm nhau.Nghi Ninh trong lòng nghĩ chuyện của Ngụy Lăng, căn bản không có chú ý tới.Thẳng đến xe ngựa chậm rãi dừng lại, đánh xe bên ngoài nói:- "Tiểu thư, đã đến Anh quốc công phủ."Nàng ừ một tiếng, sắc mặt cũng nghiêm lại, đứng dậy đi ra ngoài, được nha đầu đở xuống xe ngựa.Trình Lang buông xuống chén trà nho nhỏ trong lòng bàn tay, mới đi theo xuống xe ngựa.************......
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa Tướng
Chương 110: 110
Chương 110: 110