_ Chun nói thik em....
Nó có thể thấy Joe đang nín thở.... *****g ngực của cậu ngưng chuỷen động... tiếp dau đó là một cái thở dài nhẹ nhõm... nó tự hỏi đầu óc mình chứa gì??? Khoảng vài giây sau thì Joe chậm rãi...._ Anh biết!!!_ Hả??? bao h???_ Em chậm tiêu quá... từ hôm sinh nhật anh... anh đã biết là Chun thik em rồi... nhưng anh lại không thể điều khiển được tình cảm của mình.... nhất là khi nhìn thấy em..... Đành chịu vậy!!! ai bảo anh thik em cơ!!!Nó nhìn Joe xúc động.... nếu việc... cần 1 thời điểm thik hợp thì đó chính là thời điểm này đây....." Soạt!!! "Khi môi nó sắp chạm vào môi Joe.... thì hai bóng đen ở đâu xổ ra từ sau lưng... một trong hai cái bóng đó cầm cái máy quay...._ Đã bảo đừng có xô em mà...._ Ai bắt chú cản tầm nhìn của anh...Nó và Joe đớ ra vài giây... rồi ôm bụng cười sằng sặc trước dáng te tua thảm hại của Adan và Mike... hai đứa này xem ra cũng biết điều... chúng nó lúi cúi cười rinh rích ... rồi rút không dấu vết..... để lại không gian cho đôi trẻ.... Nó và Joe nhìn nhau tươi cười.... rồi tiếp tục với công việc lãng mạn dang dở.... câu chuyện với nó chưa bao giờ tuyệt vời như vậy.... ở bên Joe... giữa khung cảnh lấp lánh phản chiếu ánh sao....----------------------------------------Ngày chưa bao h đẹp như thế trong mắt nó kể từ tối hôm đó.... Nó chẳng quan tâm tới bất kể điều gì ngoại trừ việc nhà và tình yêu của nó....._ Đừng... đừng phun vào anh....Nó và Joe đang cùng rửa bát.... sau những giây phút phun nước và bọt xà phòng tung tóe khắp nơi.... hai đứa nó lại trao nhau thêm một nụ hôn nồng thắm...._ Nếu mà Joanne có ở đây.....Adan dứt mắt ra khỏi bọn nó..... vốc tay vào đống bỏng trước mặt.... giọng tiếc rẻ..._ Em thề sẽ cho họ hiểu trên thế giứoi này hok chỉ mình họ đang yêu.... _ Thế con bé đâu rồi.....Mike mân mê đống râu tua tủa quanh miệng.... sản phẩm của 3 ngày chưa thấy mặt Rainie..._ Kiểm tra thể dục...Adan thở dài....._ Thay vì ném bóng vô rổ nó lại lun ném vô đầu lão dạy thể dục..... ổng thù nó là đúng.... còn chị gần nhớt của anh đâu???_ Đang mải đi xin việc...._ Ờ... phải... năm nay mụ ấy ra trường mà...._ Hí,..... hí!!!!Tiếng cười một lần nữa lại rộn lên... sau khi đẩy cho hai đứa hok biết phép lịch sự một cái lườm.... Adan quay lại nhìn Mike...._ Còn bao thời gian nữa...._ 30 s thôi!!!_ Đếm ngược nhá.... đố anh sau 1 phút nữa mặt con bé osin sẽ ra sao???_ Không biết.... nhưng chắc là hok cười được...._.... 10, 9, 8........ 3, 2, 1....." Tính!!!! Toong!!! "Tiếng chuông cửa rung hối hả!!!Chapter 26 Tiếng chuông cửa làm cái đĩa nó định phang yêu vô đầu Joe theo đà lăn xuống đất vỡ choang...._ Mở cửa đi chị ơi!!!!Adan hét toáng lên rồi quay sang Mike cười rinh rích như phải bả.... Joe nhìn nó ngơ ngác...._ Người quen của em ah???_ Hok!!!Nó buông một câu trả lời ngơ ngác không kém.... rồi lon ton chạy ra mở cửa.... không quên liếc Adan và Mike một cái nhìn ngờ vực...." Cạch!!! "_ Anh đã về.....Nó chưa kịp mở mồm đớp không khí thì đã bị Chun ghì chặt vô người..... Adan và Mike lôi đâu ra hai bó hoa tươi thắm.... chờ sẵn bên cửa tự bao h...._ Chào mừng anh hai....Adan giằng nó ra khỏi vòng tay của Chun...._ Bó hoa này đắt lắm.... nhớ hoàn tiền cho em đấy nhé....._ Okie...._ Ôi!!! Anh Chun...Nước dâng đầy trong mắt Mike....._ Sao thế???Chun đờ người, thằng bé xúc động như vậy......_ Anh gầy quá...._ Uh!!!Adan gật gù..._ Nhưng vẫn phong độ lắm.....