*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhân đi ra khỏi bệnh viện, nghĩ tới nghĩ lui lại nhớ tới lọ nhỏ mà Bạch Vân cho cô Nhưng ngẫm lại thì Bạch Vân sẽ không làm ra loại chuyện này mới đúng Cảnh Y Nhân vẫn không yên lòng, lấy lọ nhỏ từ trong túi xách ra, quay trở lại nhờ bác sĩ kiểm tra xem lọ thuốc này thế nào. “Cổ Cảnh, đây là Isoflavin, không phải chiết xuất từ nho đầu, thường thì phụ nữ ở thời kỳ mãn kinh muốn giảm bớt triệu chứng mãn kinh nên dùng nó để kích thích estrogen, hoặc là phụ nữ lớn tuổi không thể sinh thì hay dùng thứ này để kích thích estrogen hỗ trợ mang thai lần nữa,2thực ra không hại cho sức khỏe, chỉ là cô còn trẻ, ăn thứ này nên đương nhiên bị nhận lầm là mang thai.” “...” Nghe thấy lời của bác sĩ, Cảnh Y Nhân có vẻ ngỡ ngàng. Bạch Vân cho cô ăn cái này để làm gì? Nếu như muốn làm hại cô thì có thể trực tiếp cho cô ăn đồ có độc, chẳng lẽ cô ấy muốn giúp cô mang thai? Hiển nhiên vật này là để cô tưởng lầm mình đã mang thai, sau đó Lục Minh biết được, vợ chồng bọn họ sẽ ly hôn Mặc dù không phải muốn hạ độc giết người, nhưng có ý định muốn vợ chồng bọn họ bất hòa Cảnh Y Nhân tin rằng Bạch8Vân sẽ không cố ý làm chuyện này, bình thường cô ấy đã hay ngốc nghếch, chỉ sợ là dùng thuốc sai cách rồi. May mắn là Bạch Vân không nhầm phải độc dược, bằng không thì cô đã chết rồi Cái đứa bạn hâm dở Bạch Vân này! Cảnh Y Nhân đứng đại sảnh trong bệnh viện nghĩ, rồi vừa đi ra ngoài vừa lấy điện thoại ra gọi điện cho Bạch Vân “Bạch Vân, cô cho tôi ăn thứ quỷ gì thế? Bác sĩ nói đó không phải chiết xuất nho mà là Isoflavin, hại tôi tưởng mình mang thai rồi!” Bên kia điện thoại, Bạch Vân ngẩn ra một hồi lâu, rồi mới trả lời Cảnh Y Nhân “Không thể nào! Tôi vẫn9ăn bình thường mà!” “Có phải cô nhầm sang thuốc gì không đấy?” “Đâu có! Lúc tôi đưa cho cô, tất cả đều mới cả, còn chưa xé bao bì mà.” “ “Nghĩ lại, Cảnh Y Nhân cũng nhớ ra khi Bạch Vân đưa cho cô, nắp nhựa trên chai thuốc vẫn còn đang niêm phong Cô thảo niêm phong ra rồi mới uống, nghĩa là trước đó chưa hề bị động vào Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân theo bản năng hỏi: “Ai đưa cho cô mấy thứ này thể?” Bạch Vân do dự một hồi lâu rồi đáp: “Trịnh Bội Bội trong đoàn làm phim của cô đấy, tôi khá thích diễn xuất của cô ấy, tuy Tử Kiều nói tôi ít tiếp xúc2với cô ấy thôi, nhưng tôi cảm thấy cô ấy là người vô cùng tốt, cứ dăm ba hôm lại tặng quà cho tôi, còn đưa tôi đi ăn đồ ăn ngon nữa.” “...” Cảnh Y Nhân cạn lời, vươn tay đạp trán mình một cái. Bạch Vân là trẻ con ba tuổi sao? Chỉ mới cho chút đồ ăn đã tin người ta là người tốt rồi Quả nhiên là hồ ly giảo hoạt chuyên lắt léo hại người mà! Nếu như thuốc này thật sự là Trịnh Bội Bội đưa thì có thể tất cả đều được giải thích rồi. Xem ra cô ả Trịnh Bội Bội này thấy hai ngày không bị đánh là lại nhảy lên mái nhà người ta mà lật2ngói rồi, ăn cơm được ba hôm là quên ngay những ngày hắc ám mà Cảnh Y Nhân này đã gây ra cho cô ta rồi Càng nghĩ, Cảnh Y Nhân càng điên tiết. Cũng may mà cô phát hiện ra sớm, vừa thấy triệu chứng là chạy đi siêu âm, bằng không cứ mù mờ ngốc nghếch cho rằng mình mang thai, tự dưng lại bị ly hôn với Lục Minh thì quá thiệt thòi rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 955: Isoflavin
Chương 955: Isoflavin