*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5��...” Cảnh Y Nhân gật đầu: “Khuôn mặt cô ta đã bị hủy, không nhìn kỹ sẽ không nhận ra. Hình như cô ta không nhớ rõ chuyện lúc trước, có một người đàn ông đối xử với cô ta rất tốt.” Nói xong Cảnh Y Nhân còn nhớ tới ánh mắt thương xót và lo lắng của người đàn ông kia dành cho Tiết Phương Hoa. Nghĩ tới những chuyện này, Cảnh Y Nhân lại nghĩ tới Lục Minh cũng đã từng đối với cô như vậy. “Cũng tốt, nếu cô ta không nhớ rõ quá khứ cũng không nên quấy rầy cuộc sống của cô ta, cứ để cô ta sống một cuộc sống yên tĩnh.” “...” Cảnh Y Nhân cũng nghĩ như vậy, nhưng cô nhìn thấy thiết bị định vị của Tiết Phương Hoa, chỉ sợ là đã có người tìm cô ta2khắp nơi. Nói chuyện xong, Cảnh Y Nhân chuẩn bị rời đi lại bị Lục Minh kéo tay lại. “Muộn thế này, bên ngoài lại mưa to, em định đi đâu?” “Về nhà ngủ.” Cảnh Y Nhân thản nhiên đáp. “Anh về cùng em, xe anh hỏng rồi.” “Anh ở đây là được rồi, không phải anh uống say rồi sao? Cứ tiếp tục say đi.” Nói xong Cảnh Y Nhân liếc nhìn anh, đeo túi nhanh chóng rời đi. Lục Minh sao để cô đi như vậy, dù cho phải dày mặt anh cũng muốn làm hòa với cô. Anh đi theo cô, bám chặt lấy cánh tay cô khiển Cảnh Y Nhân muốn bỏ anh lại cũng không được. Cảnh Y Nhân lên xe anh cũng theo lên xe. Cảnh Y Nhân hét lên giận dữ: “Cút xuống đi!” Lục Minh không nhìn cô mà tiếp tục thắt dây an8toàn. Đây là lần đầu tiên Lục Minh lên xe Cảnh Y Nhân, lần đầu tiên Cảnh Y Nhân cầm lái chở anh. Cảnh Y Nhân bất đắc dĩ, cô lạnh mặt, khởi động xe. Lục Minh bình tĩnh nhìn cô chăm chú. Một năm không gặp, một cô gái bé nhỏ từ không biết gì đã thành cái gì cũng biết. Chỉ riêng điểm này cũng đủ khiến Lục Minh đau lòng. Dọc đường đi Cảnh Y Nhân không hề nói với Lục Minh một câu nào. Lục Minh lại không thể ngừng nói, mồm liên tục lầm bầm: “Nhớ lần đầu tiên em nhìn thấy anh cứ luôn mồm cậu ơi, cậu à. Ngày đầu tiên về nhà đã làm rối tinh rối mù, giá để rượu trong phòng khách bị em đánh đổ, khắp phòng đều là rượu.” “...” Cảnh Y Nhân lạnh lùng liếc anh, anh6bắt đầu tính nợ cũ à? “Tắm cũng làm ngập cả phòng ngủ.” “Cũng không tắt đèn mà lại đánh đổ đèn, anh hỏi em sao không tắt đèn, em lại bảo em chưa từng bật, miệng em không dài như vậy, thổi không tắt.” Nói rồi Lục Minh cười. “...” Cảnh Y Nhân đỏ mặt, lúc đó cô căn bản không biết được những sự vật của thế giới này, vậy mà anh dám lấy chuyện đó ra cười cô. “Em biển bể bơi thành hồ cá, bây giờ lúc rảnh rỗi anh cũng ra đó câu cá. Quản gia Trần nói trong dưới đáy đã có củ sen, nếu không đào lên ăn thì để trong nước sẽ hỏng“. “Bây giờ suy nghĩ một chút mới phát hiện ra thực ra em giỏi thật, biến cái bể bơi vô dụng thành vừa có hoa để ngắm vừa có cá3để câu, còn có củ sen để ăn.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 923: Lục minh da mặt dày
Chương 923: Lục minh da mặt dày