TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 1029: Gây khó dễ

Trong mảnh cát bụi bao phủ trước thông đạo, một vài Thần đạo cường giả cùng Thần thú đứng đó. Bất quá lúc này nếu Hạ Nhất Minh có mặt tại đây khẳng định sẽ vô cùng ngạc nhiên.

Bởi những người này, ngoại trừ những lão Thần đạo cường giả còn có thêm ba vị tân Thần đạo cường giả. Bọn họ chính là Lưu Xương Cử, Cát Ma Phàm Thù cùng Kỳ Lân Thánh chủ.

Lúc này ba người bọn họ ánh mắt đồng thời nhìn lại căn phòng cát kia. Sau khi toàn bộ ba người tấn giai, phu phụ Mã Dự mới xuất hiện trước mặt đón bọn họ trở lại. Sau khi nói chuyện cùng Nguyên Quyên, Ngao Bác Duệ ba người bọn họ mới hiểu đại khái những chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này. Hơn nữa với Hạ Nhất Minh càng thêm khâm phục hơn.

Đừng nói hắn vừa tiến vào nơi này một ngày đã tấn giai Thần đạo, cho dù là lúc này hắn tiến giai Thần đạo chưa được một năm cũng đã được các vị Ngụy thần cảnh cam tâm tình nguyện đứng ngoài căn phòng cát chờ đợi.

Vinh quang này thật sự lớn không cách nào hình dung.

Trong đầu ba người bọn họ không khỏi xuất hiện suy nghĩ, người với người sao chênh lệch như thế chứ?

Phương xa truyền tới một luồng dao động thiên địa, sau khi cảm nhận cỗ thiên địa lực lượng này, bất luận tân Thần đạo cường giả nào trên mặt cũng lộ ra tiếu ý.

- Tốt.

Bảo Nham Trúc cất tiếng cười lớn, nói:

- Mấy tên tiểu tử các ngươi quả không tồi. Tất cả chỉ nửa năm đã tiến giai thành công.

Lão thở dài một tiếng, cảm khái nói:

- Nhân loại chúng ta nhân tài lớp lớp. Chỉ cần có đủ thiên địa lực lượng, hết thảy đều có khả năng.

Bạch hổ hai cánh hắt hơi vang dội, nói:

- Nhân loại các ngươi quả không tồi nhưng Thần thú chúng ta càng cường đại hơn. Nếu thiên địa lực lượng bên ngoài sung túc, số lượng Thần thú nhất định sẽ nhiều hơn.

Bảo Nham Trúc nhếch miệng cười nhưng trong lòng lão bồi thêm một câu. Trừ khi Thần thú các ngươi đều là ngựa giống, nếu không số lượng Thần thú đừng mong bằng Thần đạo nhân loại.

Đương nhiên những lời này lão chỉ mắng chửi trong lòng, bất luận thế nào cũng không nói ra miệng.

Sau một hồi, Bảo Nham Trúc mặt mày nhăn nhó, thì thào nói:

- Bọn chúng vì sao còn chưa tới?

Mưu Tử Long cười ha hả, nói:

- Bảo huynh yên tâm. Lưu huynh tự mình ra tay tiếp ứng, tuyệt không thể phát sinh chuyện ngoài ý.

Bảo Nham Trúc khẽ gật đầu, trên mặt cũng không còn vẻ lo lắng nói:

- Kể ra đã năm trăm năm không nhìn thấy hậu nhân. Lão phu cũng có chút mong chờ.

Từ khi Thần long triệu tập mọi người, hơn nữa biết được biến hóa bên ngoài, tâm tư mỗi người đều chuyển biến.

Sắc mặt ba vị cường giả phương Tây dĩ nhiên không tốt. Mặc dù Ngao Bác Duệ không nhắm vào Hạ Nhất Minh nhưng cũng không giấu giếm chuyện hắn tiêu diệt cả hai vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả phương Tây.

Lý Áo Ba Đặc mặc dù ngoài miệng không nói nhưng ánh mắt tuyệt đối không được coi là thiện ý. Về phần Tây Đức Ni mặc dù không thuộc một trong hai thế lực nhưng cũng vì phương Tây tỏ chút thái độ thỏ chết cáo khóc thương.

Mà người tới từ Lưu Ly Đảo, Nguyên Quyên cùng Thiên Trì nhất mạch, Lưu Mục một bước không rời nơi này. Bọn họ đang âm thầm bảo hộ các vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tiến hành Tu La Đạo. Đương nhiên hết thảy đều là âm thầm tiến hành, nếu không phương pháp Tu La Đạo này cũng mất đi tác dụng.

Kết quả khi Kỳ Lân Thánh chủ tấn giai Thần đạo, chỉ ngắn ngủi một tháng sau những người còn lại cũng thành công đột phá. Tới tận lúc này, tám vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tiến vào nơi đây đã toàn bộ tiến giai Thần đạo. Tỷ lệ cao như vậy khiến mọi người lấy làm lạ, tán thưởng không thôi.

Phải biết cho dù tại niên đại Thần đạo cũng không thể xuất hiện tỷ lệ cao như vậy. Bởi vậy có thể thấy tám người tiến vào đây đều là long phương trong nhân loại.

Rốt cuộc từ xa truyền tới âm thanh mãnh liệt, bốn vị Thần đạo trước sau tiến tới. Đúng là Ngụy thần cảnh Lưu Mục, phía sau lão có ba vị y phục rách rưới, tinh thần hưng phấn cùng vô cùng khẩn trương khi tới nơi đây.

Bảo Nham Trúc lập tức tiến lại nghênh đón. Trong ba vị tân Thần đạo cường giả này có một người hiện là Linh Tiêu Bảo Điện Tông chủ, lão không động lòng mới lạ.

Ba người Đế Thích Thiên sau khi tới nơi này mới biết thân phận Lưu Mục, lập tức bước tới hành lễ. Mọi người trò chuyện hồi lâu rốt cuộc tất cả đều tập trung lại. Bất quá lúc này tất cả đều tụ tập lại hình hành đoàn thể lớn nhỏ bất đồng.

Bỗng nhiên tất cả âm thanh ngưng lại, bọn họ không hẹn cùng chuyển ánh mắt nhìn lại căn phòng cát.

Cánh cửa căn phòng lúc này đã được mở ra, đang nói chuyện cùng đám tấn Thần đạo cường giả, Mưu Tử Long trong lòng vui vẻ muốn bước tới đột nhiên dừng lại.

Mơ hồ lão cảm nhận được, Hạ Nhất Minh so với một tháng trước đây có điểm khác biệt. Không chỉ có lão, trừ sáu vị tân Thần đạo cường giả, đám người còn lại đều có cảm giác này.

Một tháng qua cải tạo Phích Lịch Thương không chỉ mang lại uy lực lượng đại hơn cho nó, ngay cả bản thân Hạ Nhất Minh cũng có cảm giác thoát thai hoán cốt.

Những cường giả tại đây cũng không phải kẻ đần, bọn họ lập tức đoán được trong vòng một tháng này Hạ Nhất Minh khẳng định thu hoạch rất lớn. Chỉ là khiến bọn họ vô cùng khó tin, chẳng lẽ cải tạo Phích Lịch Thương cũng sẽ trợ giúp tu luyện?

Tới trước mặt mọi người, Hạ Nhất Minh vung tay, lập tức mười kiện vật phẩm không gian như tia chớp bay tới tay chủ nhân của chúng.

Ý niệm mọi người đều xâm nhập vào vật phẩm không gian. Mặc dù bọn họ biết Hạ Nhất Minh tuyệt đối sẽ không lừa gạt nhưng về phương diện liên quan tới an toàn tính mạng, bất luận kẻ nào cũng không dám buông lỏng.

Cổ tay khẽ run, ngay cả Ngao Bác Duệ cũng lấy ra vài cây biến dị Phích Lịch Thương. Ý niệm bọn họ sau khi cảm nhận qua gương mặt mới lộ vẻ hài lòng.

Bất quá hai vị Thần đạo cường giả Tây phương cười thế nào cũng có chút gượng gạo, hơn nữa khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ lạ chúng là Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc không có thái độ đối chọi mà như đã lập ra giao ước nào đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Cảm nhận được vài ánh mắt bất thiện, Hạ Nhất Minh trong lòng thầm than, hắn biết những vị cường giả phương Tây này đã dẹp ân oán qua một bên, thậm chí liên thủ lại.

Ngẩng đầu nhìn mảnh tinh không đầy cát bụi, trong lòng Hạ Nhất Minh trầm xuống.

Hắn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng vô hình đang kết hợp quanh thân thể, nếu vĩnh viễn ở lại nơi này, cỗ lực lượng đó sẽ không phát tác nhưng sau vài tháng nữa bọn họ biết có thể trở về, không biết sẽ hành động thế nào?

Nhất thời sắc mặt Hạ Nhất Minh trầm xuống, cho dù hắn đã nắm giữ Quang minh lực lượng Ngụy thần cảnh, thực lực đại tăng nhưng cũng không khỏi lạnh lẽo trong lòng.

- Tốt rồi. Đa tạ Hạ trưởng lão.

Bảo Nham Trúc cười ha hả nói.

Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn lại lão mang theo vẻ quái dị.

Vị lão nhân này cũng không biết chuyện mấy tháng sau bởi thế mới có thể thoải mái như vậy. Nếu biết được không biết lão còn có thể tươi cười như vậy không?

Dù sao nếu mọi người đều đi ra, các thế lực trong thiên hạ sẽ lần nữa sắp xếp lại. Chỉ có Hư thần cảnh, Linh Tiêu Bảo Điện sẽ không bao giờ ngồi được tại vị trí phương Đông đệ nhất đại phái.

- Hạ trưởng lão bế quan có thể nói thu hoạch rất lớn hả?

Vi Cẩm Thuận đột nhiên cười nói:

- Trong tay trưởng lão chẳng những nhiều hơn vạn cây biến dị Phích Lịch Thương mà ngay cả tu vi cũng đại tăng. Thật đáng mừng.

Hạ Nhất Minh hai mắt nhướng lên, trên miệng xuất hiện nụ cười khó hiểu.

Ngũ Hành Môn ngay cả một chút cũng không thể chờ đợi, xem ra Ngũ Hành Hoàn đối với bọn họ quả đã đạt tới địa vị chí cao vô thượng.

- Vi huynh quá khen. Hạ mỗ bất quá có chút tiểu ngộ mà thôi.

Hạ Nhất Minh bình thản nói.

Vi Cẩm Thuận sắc mặt có chút trầm xuống. Lúc này đám người từ bên ngoài tiến vào, khi đối mặt với lão Thần đạo cường giả đều xưng hai tiếng tiền bối. Đặc biệt đối với Ngụy thần cảnh cường giả càng tôn kính hơn.

Nhưng Hạ Nhất Minh biểu hiện bộ dạng tùy tiện, hơn nữa cuồng vọng tự đại xưng huynh gọi đệ. Mặc dù cũng không phá vỡ quy củ Thần đạo nhưng những người đứng đây sao thể cảm thấy thoải mái.

Lão hừ lạnh một tiếng, nói:

- Hạ trưởng lão. Vi mỗ muốn cùng ngươi giao dịch.

- Vi huynh cứ nói.

Hạ Nhất Minh tủm tỉm cười.

Vi Cẩm Thuận ánh mắt ngưng lại, nói:

- Hạ huynh hẳn là biết Ngũ Hành Hoàn vốn là thần khí trấn môn. Bất luận thế nào cũng không thể rơi vào tay người ngoài, bởi thế phải truy hồi.

Lưu Mục, Bảo Nham Trúc, Đế Thích Thiên cùng Tử Lỗ Li sắc mặt trở lên khó coi. Ngũ Hành Môn làm vậy quả thực khinh người quá đáng.

Hạ Nhất Minh vẻ tươi cười không đổi, nói:

- Như vậy ý Vi huynh ra sao?

Vi Cẩm Thuận sắc mặt ngưng trọng, nói:

- Ngũ Hành Hoàn từ trước tới nay đều được Tông chủ bổn môn sử dụng. Lúc này Bác Duệ Tông chủ nắm giữ thần binh nhưng không phải Ngũ Hành Hoàn. Bởi thế chúng ta hi vọng có thể giao dịch cùng ngươi.