TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 996: Tấn giai Thần đạo

Thiên địa lực lượng như dòng suối nhỏ chảy vào biển lớn là cơ thể Hạ Nhất Minh. Giờ phút này thân thể hắn giống như hắc động tận sức thu nạp thiên địa lực lượng.

Quanh người hắn khí lưu như lốc xoáy cuốn quanh, theo sau càng lúc càng mãnh liệt cường đại hơn.

Trên mặt đất đám quái vật trăm kinh khủng không chút chống cự bị cuốn vào đó, thân thể chúng bị bốc cao hơn mười trượng sau đó tự do rơi xuống.

Rơi xuống từ độ cao này cho dù thể chất của chúng có mạnh mẽ hơn cơ bản cũng bị dập nát, có những tên xui xẻo hơn, phần đầu bị nát lập tức tử vong.

Đám Tử vong sinh vật này mặc dù không uy hiếp được Hạ Nhất Minh nhưng số lượng vô cùng vô tận như vậy khiến hắn có cảm giác kinh hãi.

Từ phía xa trên không trung đám quái vật phi hành đang tới đã là những tồn tại kinh khủng nhất của chúng. Số lượng chủng loại mới này so với đại quân bên dưới thật sự rất ít. Sau khi Thần đạo Ngưng huyết nhân cùng Vân vụ phân thân chia nhau công kích, rất ít quái vật phi hành có thể phá tan phòng ngự của họ, cho dù ngâu nhiên cũng chỉ có vài tên tiếp xúc cùng Hạ Nhất Minh. Mà dưới luồng lốc xoáy cường đại kia, ngay cả chúng cũng mất đi năng lực phi hành mà rơi xuống.

Lúc này tinh thần Hạ Nhất Minh tập trung cao độ, hắn không rảnh quan tâm tới đám Tử vong sinh vật này.

Trong cảm giác của hắn, thiên địa lực lượng quả là thế giới vô cùng kỳ diệu. Trong thế giới này hắn có cảm giác dư giả thậm chí khi Băng Đảo xuất hiện cũng không thể sánh bằng.

Điều khiển cùng dung nạp thiên địa lực lượng, Hạ Nhất Minh cảm nhận rõ ràng mọi việc vô cùng thuận lợi. Nếu hiệu suất không ngừng tăng cao như vậy, toàn bộ thể xác cùng tinh thần của hắn vĩnh viễn vây trong cảm giác sảng khoái này.

Mơ hồ hắn thấy bản thân mình đã chạm tới ranh giới Thần đạo.

Tinh thần càng lúc càng phấn chấn, đôi mắt hắn quang mang sáng người, một bóng người hư ảo đột nhiên di động tới đỉnh đầu hắn.

Lực lượng mãnh liệt giờ phút này hoàn toàn bạo phát, hơn nữa cỗ lực lượng này bắt đầu ngưng tụ trên đỉnh đầu hắn.

Tại Tây Bắc Thiên Trì chủ phong, Hạ Nhất Minh từng có cảm ngộ này ngưng khi đó tiềm thức của hắn còn xa mới rõ ràng như vậy. Hơn nữa giờ phút này Hạ Nhất Minh chủ động phóng thích ý niệm ngưng tụ trên hư không. Hắn đem hết thảy nắm giữ trong tay mình.

Khi trên không trung xuất hiện hư ảo Hạ Nhất Minh, thiên địa lực lượng xung quanh đã trở lên điên cuồng hơn rất nhiều.

Trên không trung thiên địa lực lượng nồng đậm càng lúc càng hội tụ mãnh liệt hơn, trong mảnh thiên địa này lực lượng khổng lồ thông qua dao động như truyền tới tận cùng thế giới.

Tại lối vào thông đạo, cự long ngạc nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt nó lóe lên vài tia quang mang.

- Nhanh như vậy. Không ngờ nhanh như vậy hắn đã lĩnh ngộ Thần đạo. Thật không hổ danh thể chất đặc biệt kia. Hắc hắc. Trưởng thành nhanh lên một chút. Nếu ngươi có thể đặt chân vào Chân thần cảnh giới, ta cũng có thể buông bỏ trọng trách này.

Đầu cự long lầm bầm nói, trong ngữ khí của nó tựa hồ hai vị Chân thần cường giả lúc trước cũng không gây ấn tượng quá mạnh.

Khi cỗ lực lượng kia truyền ra, trên thế giới này một vài cường giả đều xuất hiện cảm giác vô cùng thần kỳ.

Mấy người này tuy ở những nơi khác nhau nhưng ánh mắt đều liếc về mọt phía trong phiến không gian mịt mù.

Trong đầu bọn họ đều xuất hiện cùng một ý niệm.

Tại sao nơi này có người tiến giai Thần đạo? Chẳng lẽ nơi này xuất hiện người mới?

Lão long kia rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Không phải từ đầu đã nói chỉ có hậu bối Thần đạo mới được tiến vào đây sao?

*****

Hạ Nhất Minh cũng không biết mình đã tạo ra bao nhiêu rung động cho đám cường giả trong thế giới này. Hắn vẫn đang tập trung toàn bộ tinh lực hấp thu thiên địa lực lượng.

Khi được truyền tống tới đây, hơn nữa không ngừng chiến đấu, hắn đã phóng thích vô số lần thiên địa chi uy. Tinh thần cùng thể lực tiêu hao tới độ người như hắn cũng không khỏi cảm thấy mệt mỏi. Đồng thời hắn cũng hiểu được thiên địa ẩn giấu bao nhiêu lực lượng.

Thần lực, đây cũng không phải tồn tại đặc biệt mà đã có sẵn trong thiên địa lực lượng.

Muốn tấn giai Thần đạo nhất định phải nắm giữ cách chắt lọc thần lực trong thiên địa lực lượng. Chỉ khi đạt được điều này mới có thể khiến thần lực trở lên vô hạn, trở thành Thần đạo cao thủ chính thức.

Lúc này thiên địa lực lượng vây quanh Hạ Nhất Minh xoáy tròn, mà mắt thường dĩ nhiên cũng không thể thấy một tia thần lực tách ra, hơn nữa quán nhập vào hư ảnh cường đại do ý niệm tạo ra.

Linh hồn xuất khiếu, thần lực quán thể.

Đây chính mà một bước không thể thiếu khi tiến giai Thần đạo. Vì linh hồn xuất khiếu thực ra chính là ngưng tụ ý niệm cường đại bên ngoài thân thể. Nếu lực lượng ý niệm không đủ, như vậy căn bản không có khả năng đột phá.

Mà một khi ý niệm cường đại tới độ hình thành hư ảo bên ngoài thân thể, lúc đó thu nạp thần lực bên ngoài quán nhập vào đó, khiến ý niệm này có được hiệu quả như thân thể thực.

Đây mới chính là con đường tấn giai Thần đạo chân chính.

Bởi vì thể chất mỗi người khác nhau, từ thiên địa lực lượng thu nạp thần lực thuộc tính cũng khác nhau. Cuối cùng tỉ lệ thu nạp thần lực với chân khí trong thân thể có quan hệ trực tiếp.

Bởi thế lúc trước những vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả như Hạ Nhất Minh căn bản không dám hấp thu Kim thần lực đơn thuần tiến giai Thần đạo.

Nếu trong quá trình này bọn họ chỉ hấp thu đơn hệ thần lực, như vậy chờ đợi bọn họ dung nhập thần lực thành công, ý niệm kia cũng đừng mong trở lại thân thể.

Mặc dù trong thân thể Hạ Nhất Minh nắm giữ hỗn độn đan điền độc nhất vô nhị nhưng ý niệm sau khi xuất khiếu hoàn toàn tồn tại độc lập. Có thể thu nạp bao nhiêu thần lực thì hấp thu bấy nhiêu, không cách nào chuyển vào đan điền biến đổi.

Lúc này trong thiên hạ, Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cùng Thánh thú huyết mạch Thần thú không ít, nhưng bởi thiên địa lực lượng vô cùng thiếu thốn, mọi người căn bản không có khả năng hấp thu thần lực quán thể. Bởi vậy năm ngàn năm nay, tân Thần đạo cường giả cũng không xuất hiện.

Nếu có người muốn ôm tâm lý cầu may thử nghiệm, kết quả cuối cùng chỉ là thần lực quán nhập không đủ khiến ý niệm bạo liệt, ngay cả thân thể cũng bạo liệt mà chết.

Nhưng lúc này vấn đề đó đã được giải quyết, tại nơi dư thừa thiên địa lực lượng này, Hạ Nhất Minh vừa lúc chạm tới ranh giới Thần đạo, đem ý niệm ngưng xuất, hắn cứ thế không chút kiêng nể hấp thu thần lực từ trong thiên địa lực lượng.

Đông phương Ngũ hành thần lực, Tây phương Quang Ám thần lực, còn có Phong thần lực, Vân vụ thần lực, Băng hàn thần lực. Trong thiên địa lực lượng mặc dù tồn tại rất ít thần lực nhưng phảng phất như vô cùng vô tận, chỉ cần có năng lực bóc tách thần lực, cuối cùng có thể thành côn tấn giai.

Chậm rãi thân thể hư ảo trên không trung lóe lên quang mang chói mắt. Thiên địa lực lương theo tỷ lệ nhất định không ngừng cuồn cuộn chảy vào đó. Thiên địa lực lượng xung quanh càng lúc càng cường đại hơn, nó như lực lượng hậu thuẫn cường đại, khiến ý niệm của hắn hấp thu vố số thần lực.

Cũng không biết qua bao lâu, quang mang từ ý niệm của Hạ Nhất Minh càng lúc càng sáng hơn, trên thân thể hắn đồng dạng phóng ra uy áp cường đại.

Nếu như hắn đối mặt không phải Tử vong sinh vật, khẳng định tất cả những sinh vật đó không có can đảm đứng trước mặt hắn khiêu khích.

Các luồng quang mang khác nhau đại biểu cho các hệ thần lực nhanh chóng gom vào ý niệm, rốt cuộc cũng đạt tới cực hạn mà dừng lại.

Ngay sau đó âm thanh ầm ầm vang lên, phảng phất như sấm sét trong không khí liên tiếp bạo phát.

Trên mặt đất vô số quái vật bị bốc cao tới trời, thân thể chúng bị cỗ khí lưu cường đại nhấc bổng lên.

Xa xa đám quái vật phi hành càng không chịu được, chúng liều mạng huy vũ đôi cánh nhưng một chút cũng không thể bình ổn thân thể.

Quang mang lóe lên, trên không trung có hai Hạ Nhất Minh sánh vai mà đứng.

Một người dĩ nhiên là bản thể của hắn, mà người kia trên thân thể không ngừng lóe lên quang mang.

Chỉ là lúc này ý niệm của hắn đã cường đại như bản thể, nắm giữ thực lượng cường đại không kém gì bản thân hắn.

Nhìn đám quái vật vô tận kéo tới, ý niệm Hạ Nhất Minh vung tay lên, theo đó khẽ điểm nhẹ.

Chỉ chốc lát thiên địa lực lượng điên cuồng ngưng tụ lại, theo sau lập tức phóng ra.

Trên mặt đất lại xuất hiện thêm một hố sâu, đám quái vậy kia giống như món đồ chơi bị thiên địa chi uy biến thành hư ảo.

Chỉ trong giấy lát ý niệm Hạ Nhất Minh đã điểm ra mười lần, trên mặt đất cũng xuất hiện một vùng quang đãng.

Hơn mười hố to xuất hiện khắp nơi, dịch thể màu xanh tràn ngập, nơi này vừa rồi vẫn còn vô số Tử vong sinh vật nhưng lúc này đám sinh vật đó đã không còn tồn tại nữa.

Tốc độ tử vong của chúng lần đầu vượt quá tốc độ tăng viện. Cả mặt đất là một mảnh hỗn độn thi thể, trên không trung nhìn xuống dĩ nhiên thấy rõ hơn tràng cảnh này.

Đây mới chân chính là thiên địa chi uy.

Trên không trung hai Hạ Nhất Minh khẽ động, theo sau ý niệm Hạ Nhất Minh cứ thế dung nhập bản thể.

Chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt Hạ Nhất Minh quang mang vô hạn.

Hắn hít một hơi thật sâu, tứ chi mạnh mẽ cử động tựa hồ như hải tử mới sinh đang làm quen với thân thể.

Không giống, quả thật không giống nhau.

Trái tim đập mãnh liệt bởi hắn cảm nhận rõ ràng, giờ phút này bản thân mình đã không giống trước đây.

Chân khi trong cơ thể hắn tựa hồ cũng không nhiều hơn bao nhiêu nhưng ý niệm hắn sau khi dung nhập vào thân thể mới phát hiện ra điều kinh hỉ.

Trong cơ thể hắn chân khí mênh mông đã thay đổi, giống như toàn bộ máu huyết được thay một lần, chân khí bình thường đã hoàn toàn biến mất, đồng thời được thay thế bằng thần lực.

Khi thần lực quán thể, chính nó từ trong thiên địa lực lượng đã rèn luyện thân thể hắn, hơn nữa chuyển hóa toàn bộ chân khí có sẵn thành thần lực.

Giờ phút này Hạ Nhất Minh mới biết, thì ra thần lực quán thể không chỉ có ý niệm đạt được mà ngay cả thân thể hắn cũng có chỗ tốt.

Đây mới chân chính là thần lực quán thể, cảm giác này vượt xa so với khi hắn hấp thu Kim thần lực trên Thiên Trì chủ phong. Bất quá cũng may là khi đó ý niệm của hắn không thể tiếp nhận thêm mà tiến giai, nếu kết quả cuối cùng sẽ là bạo thể mà chết.

Trong thân thể tràn ngập thần lực cường đại, lực lượng này hắn cảm nhận vô cùng rõ ràng, khác xa chân khí thông thường có thể so đo.

Trong lòng hắn sự tự tin đề thăng cực điểm, lúc này cho dù cự long kia xuất hiện hắn cũng tự tin chiến đấu cùng. Đương nhiên kết quả chiến đấu thế nào hắn không dám khẳng định.

Sau một lát tâm trạng kích động dần phục hồi lại, mặc dù hắn thành công tấn giai Thần đạo nhưng hắn cũng biết nơi này nguy hiểm ra sao. Nếu không mau chóng thích nghi chờ đợi hắn có lẽ sẽ là tử vong.

Dù sao Thần long đã từng nói qua, trong đám Tử vong sinh vật này cũng có những tồn tại cấp bậc Thần đạo.

Mặc dù lúc này chưa nhìn thấy nhưng nửa năm sau có lẽ đám sinh vật đó sẽ cùng hắn giao phong.

Suy nghĩ lan man kết thúc, Hạ Nhất Minh vung tay lên, chút thần lực theo đó phóng ra. Cảm nhận cỗ lực lượng cường đại giao hòa cùng thiên địa lực lượng bên ngoài, trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Thân thể tràn ngập thần lực này sử dung chân khí cũng khác biệt, hắn tựa hồ tiếp xúc trực tiếp với thiên địa lực lượng bên ngoài.

Khẽ vung tay, thần lực bản thân cùng lực lượng tương đồng bên ngoài nhất thời dung hòa, hơn nữa trong quá trình huy vũ cũng không tạo ra dao động nào. Bất quá chính thức khiến hắn cảm thấy kinh hãi chính là, khi hắn dung nhập thần lực vào thiên địa lực lượng, không ngờ lại dẫn động cỗ thiên địa lực lượng này.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, thiên địa lực lượng theo hướng cánh tay hắn vung lên nhanh chóng tập hợp. Thiên địa lực lượng lúc này ngưng tụ quanh thần lực giống như đạn pháo, theo sau hung hăng giáng xuống đám Tử vong sinh vật không chút lưu tình.

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi hồi lâu, vẻ mặt tràn ngập thần sắc kinh ngạc.

Vừa rồi hắn chỉ muốn thử chút uy năng sau khi thân thể tràn đầy thần lực, không ngờ chỉ vung tay lên đã dẫn động thiên địa chi uy.

Hắn lại vung tay lên, thần lực theo đó tự nhiên phóng xuất.

Đồng dạng thiên địa lực lượng tiếp tục được dẫn dắt, trong nháy mắt bạo phát ra, đám Tử vong sinh vật phía dưới lần nữa chịu thêm đại nạn.

Hạ Nhất Minh chăm chú nhìn đôi tay mình giống như nhìn đầu quái vật. Nguồn truyện:

Trong đầu hắn hiện lên vô số xưng tụng về Thần đạo cường giả.

Khai thiên tích địa, bài sơn đảo hải, giơ chân nhấc tay đều phát ra thần lực.

Lúc này hắn đã hiểu rõ đó không phải nói quá mà là sự thật. Thần đạo chân chính thật sự cường đại như vậy. Khi toàn thân tràn ngập thần lực, cho dù khẽ vận chút thần lực cũng có thể được lực lượng đồng thuộc tính trong thiên địa lực lượng đáp lại.

Theo đó chỉ cần thần lực này phát ra, thiên địa lực lương sẽ ùa tới, hơn nữa khi bạo liệt càng cường đại hơn.

Đây mới chân chính là bí mật của Thần đạo, nhấc chân nhấc tay cũng dân phát thiên địa chi uy.

Dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi...

Hạ Nhất Minh đối với những lời này có trải nghiệm vô cùng rõ rệt.

Ánh mắt hắn nhìn xuống dưới, đám quái vật khiến hắn lo lắng giờ phút này nhỏ bé vô cùng, tựa hồ nhúm quái vật này không đủ tư cách để hắn dốc toàn lực ứng phó.

Khi tấn giai Thần đạo, uy lực đâu chỉ gia tăng gấp trăm lần? Ý niệm có thể tồn tại độc lập, hắn có thể hấp thu thiên địa lực lượng với tốc độ cực nhanh, chỉ vài giây ngắn ngủi sẽ dẫn phát trăm lần thiên địa chi uy.

Khi đó hắn còn có ý nghĩ đơn thuần, ý niệm của hắn chính là thiên hạ vô địch. Nhưng sau khi ý niệm trở về bản thể, thử nghiệm chút uy lực, hắn mới biết, thì ra bản thể còn có thể dẫn phát thiên địa chi uy cường đại hơn nhiều.

Lạnh lùng hừ một tiếng, đan điền Hạ Nhất Minh kịch liệt dao động, một cỗ Quang thần lực nhanh chóng tràn ra.

Sau khi thử nghiệm Ngũ hành thần lực phương Đông, Hạ Nhất Minh có chút mong chờ với Quang Ám lực lượng Tây phương.

Đám Tử vong sinh vật rõ ràng thuộc về Hắc Ám sinh vật, sử dụng Hắc ám lực lượng mặc dù có thể khiến chúng tử vong nhưng hao phí không đáng có. Bởi vậy Hạ Nhất Minh nhanh chóng quyết định sử dụng Quang Minh thần lực để có thể dễ dàng khắc chế đám sinh vật này.

Ống tay áo hắn sáng lên, đây cũng không phải Quang Ám hợp bích mà chỉ là Quang thần lực thuần túy.

Sau khi hắn hợp nhất Quang Ám, hai cỗ lực lượng này biến thành một, bất luận thế nào cũng không tách rời. Nhưng sau khi thành công tấn giai Thần đạo, điều này dễ dàng được giải quyết.

Trong đan điền hắn Quang Minh cùng Hắc Ám lực lượng mỗi tên đều chiếm một phạm vi nhất định, sau khi hai cỗ lực lượng này dung hợp, phạm vị này vẫn được bảo toàn không xen lẫn nhau.

Kể từ lúc đó bất luận Hạ Nhất Minh vận dụng Quang Minh hay Hắc Ám, thậm chí Quang Ám hợp bích cũng không có vấn đề gì.

Cũng như lúc này, hắn sử dụng chính là Quang thần lực thuần túy.

Tiêu sái vung tay ra trước, mảnh quang mang lập tức phóng đi.

Lúc này Hạ Nhất Minh vận dụng Quang Minh thần lực đã không còn nhỏ bé như trước, không bao giờ nhúm thần lực lúc trước còn có thể so sánh.

Khi Quang thần lực rời khỏi thân thể hắn thiên địa lực lượng lập tức dao động mãnh liệt.

Giống như trên mặt biển tĩnh lặng xuất hiện sóng thần, thiên địa lực lượng cuồn cuộn ùa tới, trên mặt đất quang mang mảnh liệt quét thẳng tới nơi đám Tử vong sinh vật tụ hợp.

Quang mang trắng lướt qua, trên mặt đất giống như được gột rửa, không còn bất cứ Tử vong sinh vật nào còn tồn tại.

Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt, mặc dù hắn vô cùng mong chờ Quang thần lực nhưng tuyệt đối không ngờ hiệu quả của nó khủng bố như vậy.

Trên mặt đất xuất hiện mảng hoang vu vô cùng rộng lớn, Quang thần lực sau khi tinh lọc nơi này, đám Tử vong sinh vật kia không cách nào chống đỡ lại.

Tới lúc này, Hạ Nhất Minh mới biết, khi đối mặt với đám quái vật kia, Quang lực lượng mới là lựa chọn tốt nhất.

Trên mặt hắn xuất hiện tiếu ý, dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi. Nếu chủng loại quái vật mới không xuất hiện, cho dù số lượng quái vật này có nhiều hơn cũng đừng mong tạo thành uy hiếp.

- Chi chi chi...

Âm thanh chói tai lại vang lên, đám sinh vật này sau vài lần tổn hao trầm trọng đã lập tức xoay người chui xuống lòng cát.

Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt, còn chưa chờ hắn suy nghĩ trên mặt đất đã không còn một đầu Tử vong sinh vật.

Khẽ cau mày, rốt cuộc hắn cũng biết, đám quái vật kia lựa chọn bỏ chạy.

Chỉ là trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện suy nghĩ vô cùng kỳ quái.

Những tên này sẽ chạy trốn đi đâu?

Sau khi chứng khiến sự điên cuồng của chúng, bất luận là ai cũng không nghĩ chúng sẽ bỏ chạy. Bởi thế sau khi chúng chui xuống lòng cát, Hạ Nhất Minh cảm thấy vô cùng khó tin.

Say một lát cát bụi lần nữa bao trùm không gian, những hố cát sâu lúc trước cũng được che lấp. Mặc dù khó có thể lấp đầy nhanh chóng nhưng nhiều nhất một ngày nơi này sẽ trở lại bộ dạng ban đầu.

Hạ Nhất Minh nhìn xuống dưới, trừ vài hố lớn ra đã không còn bất cứ gì tồn tại. Đám quái vật khi này tựa hồ chưa từng xuất hiện, ngay cả những mảnh thi thể nhỏ cũng đã biến mất.

Chúng nó bỏ chạy cũng vô cùng triệt để, điều này khiến trong lòng người ta phát lạnh.

Bất quá từ trên không trung nhìn biển cát bao la, Hạ Nhất Minh biết, thực lực đám quái vật này không đơn giả như vậy. Có lẽ đợi nửa năm sau như lời cự long mới có thể gặp được đối thủ chân chính.

Cổ tay khẽ đảo, trên tay Hạ Nhất Minh đã có thêm vật nhỏ hình tròn bằng như kim loại.

Đây chính là vật trước khi Bách Linh Bát rời đi âm thầm giao lại, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không biết đây là vật gì.

Lấy nó xuống, Hạ Nhất Minh thử gọi:

- Bách huynh, có đó không?

Sau hồi lâu không có bất cứ âm thanh nào phát ra.

Chuyện như vậy lần đầu tiên xảy ra, trước đây bất luận trong hoàn cảnh nào, chỉ cần hắn mở lời lập tức có thể nghe được tiếng Bách Linh Bát. Bất quá lúc này không có bất cứ âm thanh đáp lại nào. Bởi vậy có thể thấy được, hắn cùng Bách Linh Bát đã mất liên lạc.

Bất quá điều này Hạ Nhất Minh sớm đã dự đoán được. Sau khi đi qua thông đạo tới đây, hắn cũng đã từng mất liên lạc với Thần đạo Ngưng huyết nhân. Bởi vậy lúc này hắn cùng Bách Linh Bát đã không tồn tại trong cùng không gian, hiển nhiên không có cách nào liên lạc.

Lo lắng giây lát, Hạ Nhất Minh đặt vậy hình tròn này gần Truy tung khí.

Chuyện kỳ dị lập tức xảy ra, vật hình tròn kia mau chóng biến thành kim loại lỏng, đồng thời bao trùm Truy tung khí.

Theo sau âm thanh Bách Linh Bát vọng tới.

- Hạ Nhất Minh. Ta sẽ nghĩ biện pháp đóng cửa hoàn toàn thông đạo.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến:

- Ngươi là Bách huynh sao?

- Đúng mà không đúng.

Hạ Nhất Minh trợn trừng hai mắt, lập tức nhìn lại thứ này, trầm giọng hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ta là một phần của Bách Linh Bát nắm giữ thông tin cùng năng lực tính toán.

Truy tung khí trong tay chậm rãi phát ra âm thanh.

- Ngươi...ngươi có năng lực gì? Có thể giúp ta đối phó với Tử vong sinh vật không?

Hạ Nhất Minh mặc dù không hiểu nhưng cũng nhanh chóng tiếp nhận sự tồn tại của vật này.

Dù sao Hạ Nhất Minh đối với năng lực thần kỳ của Bách Linh Bát đã chứng kiến nhiều, bởi vậy lúc này không còn lo sợ nữa.

- Ta có thể cung cấp thông tin cố vấn nhưng không thể giúp ngươi chiến đấu.

Âm thanh lần nữa vang lên.

Hạ Nhất Minh khẽ thở dài một tiếng, nhìn thứ Bách Linh Bát khiếm khuyết nói:

- Được rồi. Ngươi thật sự có thể đóng cửa thông đạo đó sao?

- Có tám phần trăm xác xuất thành công.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:

- Lúc nào có thể hành động.

- Trong vòng một năm trước khi Băng Đảo biến mất hẳn là có thể. Nếu không cũng chỉ có thể chờ đợi lần xuất hiện sau của Băng Đảo.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh thoáng chút vui mừng bất quá vẫn nói:

- Nếu ngươi đóng cửa thông đạo này, có phải chúng ta sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đây?

- Không phải. Chỉ cần ngươi trở lại vùng phụ cận chờ đợi mười tháng trước khi đóng cửa hẳn có thể thuận lợi trở về.

Âm thanh ngưng lại, theo đó bổ sung:

- Nếu Viên Lễ Huân cùng bảo trư có thể đạt được yêu cầu của ta hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Hạ Nhất Minh hai mắt sáng người. Hắn rốt cuộc cũng biết Viên Lễ Huân, Lôi điện cùng bảo trư vì sao ngoan ngoãn nghe lời lui ra. Khẳng định là Bách Linh Bát đã có lời hứa hẹn với bọn họ.

Khi nghe thấy Bách Linh Bát có thể đóng cửa thông đạo, hơn nữa đám người Hạ Nhất Minh có thể trở về, đám người Viên Lễ Huân dĩ nhiên không chút do dự làm theo.

Đương nhiên cũng chỉ có Bách Linh Bát này mới đủ tín nhiệm như vậy. Những lời này đổi lại người khác nói, khẳng định sẽ không ai tin tưởng.

Bách Linh Bát rõ ràng khác biệt, biểu hiện của gã thần kỳ tới độ ngay cả Thần đạo cao thủ cũng không thể so sánh.

Sự tín nhiệm của đám người bọn hắn với gã cũng không phải một sớm một chiều mà có.

Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh lập tức tiêu hóa tin tức chấn động này. Hắn trầm giọng nói:

- Bách huynh. Vì sao ngay cả cự long bọn họ cũng không thể đóng cửa thông đạo mà ngươi làm được?

Tín hiệu trầm mặc hồi lâu, sau một lát âm thanh vang lên không có bất cứ cảm xúc nào:

- Thông đạo này vốn là ta mở ra, cũng chỉ có ta mới có thể tính toán đóng cửa nó.

Hạ Nhất Minh trên mặt nhăn nhó, ánh mắt hắn bộc lộ rõ vẻ phẫn nộ.

Thì ra tên đầu sỏ tội ác ở chỗ này.

Bách Linh Bát lai lịch thần bí khó lường, ban đầu Hạ Nhất Minh còn tưởng gã từ Thần đảo đi ra, sau đó hắn biết điều này tuyệt đối không có khả năng.

Bất quá khi đó quan hệ của bọn họ vô cùng tốt, bởi thế Hạ Nhất Minh cũng không đặt việc này trong lòng.

Lúc này Hạ Nhất Minh mới biết, thì ra thông đạo này hình thành là do Bách Linh Bát.

- Bách huynh. Vì sao ban đầu ngươi không đóng cửa thông đạo này.

Hạ Nhất Minh nén giận nói.

- Lúc đầu ta tới nơi đây đã tiêu hao hết năng lượng. Trải qua mấy ngàn năm bổ sung mới có thể phục hồi. Bởi thế thật sự hữu tâm vô lực.

Tín hiệu dường như suy nghĩ gì đó, lại nói:

- Bất quá khi đó thông đạo đã đóng lại, không phải những người kia mở ra, khẳng định không gặp phải chuyện này.

Hạ Nhất Minh thở dài một hơi không biết nói gì. Bách Linh Bát từ bên này thông đạo đi tới, bất quá để lại một dấu hiệu.

Trong thời gian gã bổ sung năng lượng, đám Thần đạo cao thủ phát hiện ra dấu hiệu này, hơn nữa tập hợp tất cả Thần đạo cao thủ trong thiên hạ mở ra. Điều này thật sự không thể trách gã.

Lắc đầu, Hạ Nhất Minh tạm thời bỏ chuyện này qua một bên. Bất quá lúc này hắn đã nhớ kỹ, mười tháng sau trước khi thông đạo đóng cửa, nhất định phải trở lại. Nếu không khi Bách Linh Bát thật sự đóng lại thông đạo mà hắn chưa tới, lúc đó có khóc cũng đã muộn.

Cổ tay khẽ đảo, Truy tung khí đã được thu lại.

Thứ này chỉ có thể cung cấp thông tin cố vấn nhưng không cách nào giống như Bách Linh Bát sóng vai tác chiến. Bởi thế tốt nhất hắn vẫn phải cất giữ mà không thể coi như Đại Khảm Đao.

Ánh mắt đảo qua, lúc này trên không trung chỉ còn Thần đạo Ngưng huyết nhân cùng Vân vụ phân thân đang lơ lừng.

Bất quá thể tích Vân vụ phân thân đã nhỏ đi phân nửa. Mặc dù vẫn bảo trì bộ dáng như Hạ Nhất Minh nhưng xem qua tỉ lệ nó chỉ ngang hài tử năm, sáu tuổi.

Khẽ bật cười, Hạ Nhất Minh biết, đây là bởi chiến đấu kịch liệt, Vân vụ phân thân mỗi lần ra tay đều sử dụng chút hơi nước.

Thân thể hắn vốn do nước tạo lên, lúc này vì công kích sử dụng hơi nước nên thân thể không ngừng tiêu hao, thể tích đương nhiên càng lúc càng nhỏ hơn.

Khẽ vung tay, Vân vụ phân thân nhất thời bạo liệt trên không trung hóa thành vụ khí, theo sau tiêu tán hoàn toàn.

Nhưng ánh mắt Hạ Nhất Minh dừng lại trên thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.

Bởi vì lúc này Hạ Nhất Minh cảm nhận được, lực lượng trên thân thể Thần đạo Ngưng huyết nhân đã vô cùng khác biệt. Một cỗ ý niệm hình thành trong đầu, theo sau hắn lập tức liên lạc cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân.

Kết quả khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Lúc này ý niệm của Thần đạo Ngưng huyết nhân đã cường đại hơn mấy chục lần, thậm chí so với ý niệm của hắn không chút nào thua kém.

Hạ Nhất Minh sắc mặt biến hóa khó lường, trong đầu hắn nảy sinh suy nghĩ.

Chẳng lẽ trong quá trình hắn tấn giai Thần đạo, ngay cả Thần đạo Ngưng huyết nhân cũng thu được lợi ích mà trở thành Thần đạo khôi lỗi?

Đây cũng không phải võ đoán mà từ khí tức Thần đạo Ngưng huyết nhân hắn cảm nhận được.

Bất luận ý niệm trong đầu Thần đạo Ngưng huyết nhân hay lực lượng từ một trăm lẻ tám khỏa Xá lợi tử cũng đều chứng minh cho suy nghĩ này của Hạ Nhất Minh.

Uy lực khôi lỗi này đã vượt qua Nhân đạo đỉnh cấp, tiến lên Thần đạo cảnh giới.

Trong số này bằng chứng rõ ràng nhất là trong Xá lợi tử không mang Ngưng huyết thuật bình thường mà chính là Huyết thần lực, là thần lực tương đồng mà Cát Ma Phàm Thù nắm giữ.

Yết hầu khẽ giật, đối với sự cường đại bất ngờ của Thần đạo Ngưng huyết nhân, Hạ Nhất Minh có chút không thích ứng kịp.

Có trời mới biết tên này tiến giai ra sao, phương thức vô thanh vô tức này khiến bất kỳ kẻ nào sử dụng nó cũng phải run sợ.

Hạ Nhất Minh thử hạ mệnh lệnh công kích, sau một giây Thần đạo Ngưng huyết nhân lập tức vung tay đưa ra kéo vào.

Lực lượng cường đại vượt xa trước kia mau chóng phát ra, mặt đất đáng thương chưa kịp phục hồi những hố lớn lại tiếp tục nhận thêm chiếc hố hình chữ thập.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, hắn rốt cuộc cũng tin, Thần đạo Ngưng huyết nhân đã chính thức trở thành Thần đạo cường giả. Trước khi gã ra tay, căn bản không cần hấp thu thiên địa lực lượng, nhưng uy lực xuất ra chính là thiên địa chi uy hàng thật giá thật.

Giơ tay nhấc chân đều dẫn phát thiên địa chi uy, đây là tiêu chuẩn của Thần đạo cường giả.

Ánh mắt hoài nghi không ngừng chiếu lên Thần đạo Ngưng huyết nhân, Hạ Nhất Minh trong đầu đột ngột nghĩ tới câu nói lúc trước của Thần long. Thần đạo Ngưng huyết nhân uy lực có thể vượt xa cảnh giới ban đầu.

Đôi mắt lóe sáng hơn, Hạ Nhất Minh vô cùng bội phục phán đoán này của Thần long. Lúc này hắn hoàn toàn kiểm nghiệm tính chân thật của câu nói đó.

Xá lợi trên mi tâm Thần đạo Ngưng huyết nhân đã chính thức trở thành Thần đạo xá lợi, ngay cả Xá lợi phụ trợ trên thân thể gã cũng chính thức trở thành Đại xá lợi.

Lực lượng của gã tuyệt đối không chỉ dừng lại tại Nhân đạo đỉnh cấp cảnh giới, chỉ cần xem gã phóng thích thiên địa chi uy cũng đủ biết.

Gã sở dĩ không thể bộc lộ thực lực bởi chính Hạ Nhất Minh đã ảnh hưởng tới thực lực gã.

Chỉ khi Hạ Nhất Minh tấn giai Thần đạo, Ngưng huyết nhân mới chân chính phát ra uy lực của gã.

Điều này Hạ Nhất Minh không biết những lão long kia liếc mắt cũng đã nhận ra.

Trái tim Hạ Nhất Minh đập rộn rã giống như vừa quẳng đi gánh nặng mà hứng phấn lạ thường.

Trách không được trước đây Thần đạo Ngưng huyết nhân luôn có chút không đúng, hóa ra là bởi ý niệm của Hạ Nhất Minh áp chế. Cũng vì thực lực của hắn chưa đủ lên mới xuất hiện cảm giác này.

Trên mặt xuất hiện vẻ hài lòng, bất luận là ai sở hữu Thần đạo khôi lỗi cũng không kìm nén được sự vui sướng.

- Ầm...

Từ xa truyền tới lực lượng dao động cực lớn, Hạ Nhất Minh giật mình nhìn lại nhưng cũng không thấy được điều gì. Trầm ngâm giây lát, thân thể hắn như mũi tên bắn thẳng về phía đó.