“Ha ha ha…”
Đoàn Vô Viêm hả hê cười thật to.
“Bố ơi!”
Đoàn Ngữ Yên cực kỳ căng thẳng, năm chặt tay bố mình, trong mắt hiện lên sự lo âu.
Đoàn Vô Nhai lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười hiền từ như thường ngày với con gái: ‘Bố không sao đâu!”
“Keng!”
Ngay lúc này, tiếng chuông đột nhiên vang lên.“Chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Đoàn Vô Nhai thay đổi.Trong Hoàng tộc họ Đoàn, chuông được dùng để thông báo Đoàn Hoàng mở cuộc họp khẩn cấp.Lần gần nhất tiếng chuông này vang lên là khi Đoàn Vô Nhai đột phá vào Thần Cảnh hậu kỳ, được Đoàn Hoàng sắc phong là người thừa kế vào hai năm về trước.“Bố mau qua đó đi, có lẽ ông nội có chuyện quan trọng đấy ạ!”
Đoàn Ngữ Yên thúc giục.“Bố biết rồi!”
Đoàn Vô Nhai không dám trễ nải, vội vàng ra ngoài.
Nhưng ông ta vừa bước ra khỏi biệt viện thì đột nhiên có dự cảm xấu, dặn dò một tùy tùng chuẩn bị đi theo mình: “Các ông ở lại bảo vệ cô chủ!”
“Rõ!”
Tùy tùng này là một cụ ông có thực lực Thần.Cảnh hậu kỳ, luôn đi theo bên cạnh Đoàn Vô Nhai, giờ đây được ông ta ra lệnh bảo vệ Đoàn Ngữ Yên.Cụ ông cũng cảm giác được có gì đó khác thường.“Bố, bố nhất định phải về an toàn nhé!”
Nhìn bóng lưng của bố, không hiểu sao Đoàn Ngữ Yên cứ thấy bồn chồn, thâm cầu nguyện cho ông ta.Trong Hoàng phủ họ Đoàn, tại một phòng họp sang trọng đậm chất cổ điển.Người của dòng chính Hoàng tộc họ Đoàn đã vào chỗ, Đoàn Hoàng ngồi ở ghế chủ tọa, phía dưới là năm Hoàng tử cùng những người cầm quyền trong Hoàng tộc.Đoàn Vô Nhai ngồi ngay bên trái Đoàn Hoàng, cực kỳ ngỡ ngàng khi nhìn thấy Đoàn Vô Viêm thế mà được ngồi ngay bên phải Đoàn Hoàng.Đoàn Vô Nhai là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, ngồi ở đây là lẽ đương nhiên..
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!