Dương Thanh lắc đầu: "Chuyện này để sau hẵng nói!"
Anh không cho rằng mình đã giết Long Dược, lại tới đây gây hấn tìm người, thành chủ Hoài Thành sẽ chịu vì anh mà nảy sinh xích mích với Dược Vương.
Thân phận của người này đã rõ như ban ngày!
Đây chính là con gái Long Dược, Hoài Phượng."Hoài Phượng, sao chị lại tới đây?"
Hoài Lam chủ động chào hỏi Hoài Phượng như thể muốn nhắc nhở Dương Thanh.Hoài Phượng không để ý tới Hoài Lam, cô ta nhìn chằm chằm Dương Thanh, vẻ mặt cực kì thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày là Dương Thanh? Là thằng khốn đã giết bố tao?"
Dương Thanh cau mày, nhìn Hoài Phượng, lạnh lùng nói: "Là do bố cô muốn giết tôi trước, chẳng qua thực lực không bằng người, cuối cùng bị tôi giết mà thôi".
Thù hận trong mắt Hoài Phượng càng thêm dày đặc, cô ta dữ dằn nói: "Tao muốn giết mày!"
Dứt lời, cô ta quay sang ra lệnh cho sáu tên vệ sĩ: "Các ông cùng lên đi, giết thằng súc sinh này cho tôi!"
"Hoài Phượng, Dương Thanh là khách quý của ông nội, chớ có vô lễ!"
Hoài Lam lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, trừng mắt nhìn sáu gã vệ sĩ Hoài Phượng dẫn tới, lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì tốt nhất là đừng xen vào việc của người khác!"
"Bốp!"
Nào ngờ, Hoài Lam vừa dứt lời, Hoài Phượng đã bước nhanh về phía trước, tát thẳng vào mặt Hoài Lam, phẫn nộ quát: "Một con ả ti tiện được ông tao nhận nuôi mà cũng dám làm càn trước mặt tao à? Nếu mày còn dám xen vào việc của tao, ngay cả mày, tao cũng giết luôn!"
Trên má Hoài Lam nhanh chóng hiện lên một dấu tay hằn rõ, nhưng cô ta vẫn không hề tức giận, chỉ nói với Hoài Phượng: "Hoài Phượng, chị có thể nhục mạ tôi, nhưng anh Thanh đây là khách quý của ông nội, trước khi làm việc gì, tôi mong chị nên hỏi cô Tinh Vũ, mẹ chị trước đi đã"..
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!