“Đám khốn nạn các người dám động vào em trai tôi, sau này các người chính là kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Long!”
Long Đằng nổi giận nói.
Tôn Húc vội vàng tiến lên khuyên nhủ: “Cậu ta chỉ là một thằng ở rể có chút võ công, không xứng làm anh em với ông!”
Lúc Long Đằng bị Dương Thanh giẫm đạp dưới chân, ông ta tin chắc hôm nay anh sẽ phải chết.
Nào ngờ sau đó Long Đằng lại kết nghĩa anh em với Dương Thanh, còn quay sang đối phó bọn họ.
“Bịch!”
“Trước khi mặt trời lặn phải bồi thường cho em trai tôi mười tỷ, sau đó giao nộp trang viên nhà họ Tôn.
Tôn Húc bị đạp bay ngẩn người.
“Tôi đồng ý bồi thường.Tôi sẽ bồi thường cậu Thanh hai mươi tỷ, ba mươi tỷ cũng được! Chỉ cần ông cho nhà họ Tôn tồn tại”.
Tôn Húc thật sự hoảng hồn.Bồi thường không đáng sợ, đáng sợ nhất là bị đuổi khỏi Yến Đô.
“Cậu còn dám nói thêm một câu, tôi thiến cậu đấy!”Long Đằng lườm ông ta, mặt đằng đằng sát khí.
Long Đằng nói muốn diệt nhà họ Tôn, nhà họ Tôn thật sự không còn đường sống.
Mấy gia tộc khác đều kinh hãi không dám nói xấu Dương Thanh, sợ bị Long Đằng chèn ép.
Long Đằng uy hiếp nhìn các gia tộc khác.
“Ông chủ Long, mười tỷ nhiều quá thì phải?”
“Nhà họ Tống bồi thường hai mươi tỷ!”
Long Đằng bá đạo nói: “Ông còn dám nói thêm một chữ không, tôi sẽ tăng lên gấp đôi!”
Các gia tộc khác thấy thế, không ai dám từ chối.
“Em trai thấy anh xử lý như vậy có hài lòng không?”
“Em rất hài lòng, cảm ơn anh đã ra mặt giúp em!”, Dương Thanh cười đáp.
“Ha ha, em trai hài lòng là được!”
Đám người như được tha bổng vội vàng rời đi.
“Dương Thanh, chuyện giải quyết xong rồi, anh phải về đây.Ngày khác chúng ta gặp lại!”
“Được, anh đi thong thả!”
Dương Thanh vẫn giữ vẻ mặt tươi cười.
“Cậu Thanh, tốt quá rồi.
Không ngờ Long Đằng lại nhận cậu làm em trai.Sau này không còn ai ở Yến Đô dám đối đầu chúng ta nữa!”
Hoàng Chính kích động nói.
Hoàng Chính sững sờ hỏi: “Chẳng lẽ không phải sao?”
“Long Đằng đang tự bảo vệ mình thôi!”
“Đến cả Triệu Vô Địch và Triệu Vô Song liên thủ cũng không đánh lại được cậu Thanh, ông ta có thể làm gì?”
“Bề ngoài ông ta nhiệt tình kết nghĩa anh em với cậu Dương, thực ra đây là cách thoát thân của ông ta”.
Dương Thanh không ngờ Hồng Hưng có thể nhìn ra được điều này.
Hành động của Long Đằng khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.Bị Dương Thanh đánh còn chủ động cúi đầu nhận anh em với anh chỉ để thoát thân.
Hoàng Chính kinh ngạc nói: “Dù sao Long Đằng cũng là chủ nhà họ Long trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô”.
“ Có lẽ bây giờ ông ta đã bắt đầu nghĩ cách đối phó cậu Thanh rồi”.
Hồng Hưng nói: “Với sự hiểu biết của tôi, Long Đằng rất linh hoạt.Chỉ cần giữ mạng, bảo ông ta quỳ xuống dập đầu cũng được”.
“Kẻ lỗ mãng không đáng sợ, loại người nhẫn nhịn giỏi như vậy mới đáng sợ”.
Long Đằng híp mắt nói: “Đến cả Hoàng tộc và Vương tộc cũng không dám xưng Vương ở Yến Đô.Một thằng nhóc con làm thế nào được? Yên tâm, chúng ta không giải quyết ắt có người khác giải quyết cậu ta”.
“Tung tin Yến Đô sắp có người xưng Vương đi!”.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!