Pháo hôi, là không thể ra vào Trầm Tinh Tiều.
- Di, bình phong không gian, ở đây không ngờ lại là một thế giới.
Bên trong Trầm Tinh Tiều này tồn tại rất nhiều thời không cổ quái, thế nhưng thế giới này hắn lần đầu tiên phát hiện, chỉ là sự kinh ngạc của hắn trong nháy mắt liền bị cảnh tượng trước làm cho nín thở.Vừa bước vào thế giới này, trước mắt chính là một toà cung điện, là một toà cung điện thật lớn, do thuỷ tinh tạo thành, cả toà cung điện bao phủ màu lam tinh khiết.Toà cung điện này khổng lồ như vậy, thậm chí cả thế giới cũng có thể nhồi vào, chỉ là những cái bệ màu lam làm từ tinh thạch cao tới nghìn trượng, một loạt bậc thang kia, một một cấp đều có độ cao tượng trưng, cùng bạc thang Thiên cấp, kéo dài cho tới thẳng cung điện.Bậc thang bên dưới cung điện có hai con cự thú nằm phủ phục.
- Thái cổ mãnh thú!
Đúng vậy, hai mãnh thú này, Chu Báo không nhận ra, nhưng mà khí tức của nó lại khiến cho Chu Báo vô cùng quen thuộc, đây chính là khí tức của thái cổ mãnh thú a, chính chân thân Chu Yếm của hắn cũng có khí tức như vậy.Bên trên bậc thang là một khoảng sân màu lam, bên trên cái sân đó chín cái long trụ, đâm thẳng hư không, mỗi một cái long trụ đều có chín con rồng quấn vào, tựa như một cái giàn giáo, chín trụ không ngờ lại có chín chín tám mốt con rồng, điều này làm cho hắn nhớ đến Trấn Long Khư trước kia, chỉ là Trấn Long Khư kia, rồng trong đó tất cả đều là rồng chết, đâu có thể so được với tám mốt con rồng chân thực như thế này?Những con rồng thật này, là mồi ngon cho đệ nhị Nguyên Thần của hắn, nếu để phân thân của hắn thu những con rồng này quả thực là rung động không ngớt a, rồng a, đây chính là liều thuốc bổ tốt nhất.Đương nhiên, hiện tại không có thời ăn trưa như vậy, hắn cũng không có bản lĩnh thôn phệ những con rồng này.Đây không phải là rồng bình thường, đây là rồng thực a, chính là tồn tại thuộc về thượng cổ mãnh thú.Tại thời thái cổ, mãnh thú hầu như đã biến mất không còn xuất hiện, hai đầu thái cổ mãnh thú, và tám mốt con rồng thực này, đây là loại bút tích như thế nào cơ chứ.Vào lúc hắn một lần nữa tiếp cận toà cung điện này, trước mặt hắn liền xuất hiện một tầng quang mang nhàn nhạt, tựa như thuỷ quang, Chu Báo lúc này không dám sơ ý, lập tức vận Thiên Xà Liễm Tức Thuật tới cực hạn, so với bình thường càng không làm cho người bên ngoài chú ý hơn, hắn cẩn thận chui vào bên trong quang mang. Hoàn hảo, không có bị phát hiện, thế nhưng cũng phải cẩn thận hơn.
- Chí Tôn tiên khí!
Chu Báo vừa mới tiến vào bên trong quang mang trong lòng liền khóc một tiếng, lui ra ngoài, thầm mắng Tạo Hoá Đồng Tử:
- Mẹ nó, tạo hoá giả là người như thế nào, bên trong Đại Thế Giới này ẩn tàng một pho tượng Chí Tôn tiên khí ngay cả bản thân mình cũng không biết a!
Nghĩ tới đây, Chu Báo bỗng nhiên kinh ngạc:- Không đúng a, nếu Thiên Giới Đại Thế Giới có thể cất giấu Chí Tôn tiên khí, như vậy bên trong không gian Đại Thế Giới cũng có thể a. Chết tiệt, chỉ cần che giấu khí tức ở Đại Thế Giới, giấu một pho tượng Chí Tôn tiên khí dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, nếu một ngày có biến, coi như là Tạo hoá giả cũng sẽ trở tay không kịp. Được rồi, cự ly giữa hai Đại Thế Giới nếu như gần sẽ sản sinh lực bài xích thật lướn, mà Tạo hoá giả và Đại Thế Giới lúc đó sẽ tương quan hỗ trợ lẫn nhau, nếu một ngày lực bài xích này xuất động, Tạo hoá giả cũng sẽ bị ảnh hưởng, cản bản là không có thời gian phản ứng, âm hiểm, quả thực là âm hiểm a!Trong lòng hắn âm thầm lạnh lẽo, đâu còn có ý muốn điều tra thông đạo Tiên Giới nữa đây, suy nghĩ một chút, không dám bước về phía trước, hắn trực tiếp lui ra, ly khai khỏi Trầm Tinh Tiều.