TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1195: Vu Cổ Hậu


Cùng lúc đó, Hoang nguyên đảo, Thất sát thanh lôi trụ cao chọc trời bắt đầu chấn động mãnh liệt, phát ra thanh âm ù ù, bỗng nhiên tầm đó, một tia thanh âm giống như thanh ngọc vỡ vụn sinh ra, một đạo vết rạn tinh tế hiện ra, dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ vết rạn kia đang kéo dài tòa thất sát thành lôi trụ, cuối cùng bắt đầu nghiền nát, văng tung tóe, hóa thành lôi đình, tứ tán ra hoang nguyên đảo, khiến hoang nguyên đảo đáng thương nổ thành bình địa.

- Ha ha ha ha, rốt cục cũng đã đi ra, Lôi đế chết tiệt, vậy mà còn làm nhiều chuyện ở lối ra như vậy, hừ, ngươi cho rằng có thể ngăn cản ta sao?

Tại lôi đình tràn ngập vô tận trên Hoang nguyên đảo, đây là một thanh âm càn quấy đến cực điểm của một thanh niên quần áo lam lũ, nếu lúc này có tu sĩ Linh Tiêu Điện ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, thanh niên nam tử này đã lấy được Ma Thai kia, môn sinh Ngọc Khánh Hóa phản đồ của Linh Tiêu Điện.

Ngọc Khánh Hoa này lớn lên bộ dáng xem như thập phần tuấn tú, có vẻ đẹp trai rất điển hình, bất quá hiện giờ ngay cả một chút bộ dáng đẹp trai cũng không có, toàn thân đều bao bọc trong một tầng hắc khí, trên mặt nổi gân xanh, thoạt nhìn có chút dữ tợn, nhưng sắc mặt hắn lại toát ra vẻ vui sướng cực độ.

Giãy dụa ra từ trong Thất Sát Thanh Lôi Trụ, Ngọc Khánh Hoa không chút nào để ý đến hình tượng khó coi của mình hiện giờ, chỉ ha ha cười lớn, sau khi cười một hồi, trông thấy lôi đình trên Hoang Nguyên Đảo biến mất dần, hắn chuyển dời ánh mắt về phía cái hố lớn kia.

- Quả nhiên ah, Linh Tiêu Điện bắt đầu đánh chủ ý lên Vạn Kiếp Lôi Trì, hắc hắc, lấy thực lực của Linh Tiêu Điện, coi như không cách nào hàng phục được Cự Linh kia, cũng có thể tạo cho hắn đủ phiền toái, bởi như vậy, muốn trấn áp Hậu gia cơ hồ là chuyện không thể nào nữa, ta tự nhiên cũng lập được thiên đại công lao, ha ha ha ha ha ha ha, ta thật sự là thiên tài, thiên tài ah!

Trong tiếng cười điên dại, chỉ thấy thân thể của hắn hóa thành một đạo khói đen, rơi thẳng vào trong hố sâu.

- Đây là có chuyện gì?

- Các ngươi xem, Thất Sát Thanh Lôi Trụ biến mất!

- Đúng vậy, biến mất, vừa rồi chính là Lôi bạo sinh ra khi Thất Sát Thanh Lôi Trụ biến mất!

- Tốt, thật sự là quá tốt rồi, may mắn chúng ta chạy nhanh, bằng không thì Thất Sát Thanh Lôi cũng không phải dễ dàng chống đỡ như vậy!

- Các ngươi xem, cái hố kia vẫn còn, chúng ta đi xem đi, nói không chừng sẽ có thu hoạch gì đấy!

- Đúng, đi xem sao!

Bởi vì trước khi Thất Sát Thanh Lôi Trụ nổ bung cũng đã thể hiện ra sự khác thường, Chân Tiên chờ đợi trên Hoang Nguyên Đảo có Tôn Giả, có Thiên Quân, bọn hắn lúc Thất Sát Thanh Lôi Trụ sinh ra dị biến đã phát hiện ra không đúng, rời khỏi Hoang Nguyên Đảo, bởi như vậy, Lôi bạo đã bình định hết thảy Hoang Nguyên Đảo căn bản cũng không ảnh hưởng gì đến họ cả.

Trong những người này, cũng có cả Vương Xà và Tống Tử Phật, hai tên này liếc nhau một cái, nhìn vầng sáng bốn phương tám hướng bắn xuống dưới hố, đều nở nụ cười.

- Hắc hắc, xem ra gia hỏa muốn góp vui có rất nhiều nha, như thế nào, chúng ta có nên đi trợ hứng không?

- Đương nhiên, loại chuyện này sao lại thiếu chúng ta chứ?

Vương Xà mỉm cười, hai người cơ hồ đồng thời triển khai thần thông, vọt thẳng tới khanh động.

Vì sự dị biến của lôi điện hải dương, không gian của Lôi Đế hành cung đã bắt đầu sinh ra một loại chuyển biến kỳ diệu, vòng xoáy thông đạo đi thông tới Lôi Đế hành cung đã dị biến, từng đạo Lôi Đình từ trong thông đạo bắn ra ngoài, mười mấy tên Tôn Giả Thiên Quân, đứng ở bên ngoài thông đạo, sắc mặt nguyên một đám nghiêm túc nhìn Lôi Đình không ngừng xuất hiện trong thông đạo, thần sắc phức tạp, cũng không biết là nên đi vào, hay là nên ly khai.

- Thú vị, giống như Lôi Đế hành cung xảy ra đại sự rồi.

Đuổi tới cửa thông đạo, liếc thấy được bộ dáng của thông đạo, ánh mắt Tống Tử Phật lóe lên, thoáng như đã minh bạch gì đấy, bắt đầu trao đổi thần niệm với Vương Xà.

- Tiểu tử, có đảm lượng xuống dưới với ta không hắc hắc, bên trong Lôi Đế hành cung này đồ tốt rất nhiều, cũng không phải chỉ có mỗi Vạn Kiếp Lôi Trì ah!

- Có gì không dám!

Vương Xà tuy rằng sờ không được gốc rễ của Tống Tử Phật, thế nhưng lại biết rõ Tống Tử Phật lai lịch bất phàm, biết rõ rất nhiều bí ẩn thời kỳ thượng cổ, hơn nữa giờ mình đã luyện hóa được máu huyết Côn Bằng, đã luyện thành Côn Bằng chân thân, cũng có lá bài tẩy của mình, ngược lại cũng không sợ hắn dùng mánh lới gì, hai người ăn nhịp với nhau, cũng không đợi người bên ngoài, trực tiếp hóa thành hai đạo vầng sáng vọt tới thông đạo, đã có người dẫn đầu tự nhiên cũng có người làm theo, đám Chân Tiên chung quanh trông thấy có người đi xuống, lòng tham nổi lên, cũng bất chấp cái gì, đi theo đẳng sau hai người, qua mấy lần hô hấp, đã có một nửa người tiến nhập vào Lôi Đế hành cung.

Lôi Đế hành cung lúc này đã tổn hại không thành bộ dáng, cung điện tráng lệ đã sớm đổ, chỉ còn lưu lại một mảnh phế tích.

Lôi vân tụ lại trên bầu trời cũng đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại bầu trời tối tăm mờ mịt, đợi đến khi những Chân Tiên khác rơi vào Lôi Đế hành cung, Tống Tử Phật và Vương Xà đã sớm không thấy bóng dáng nữa, nhưng Tống Tử Phật kia quen việc dễ làm mang theo Vương Xà tiến nhập vào trong cung điện, bắt đầu tìm đồ.

Ở chỗ sâu trong Lôi điện hải dương, tinh thể hoàn toàn do lôi điện tạo thành phát ra thanh âm rợn người, ép tới Đại Tinh Túc Cung.

Phòng hộ tinh quang của Đại Tinh Túc Cung dưới lực lượng đè ép bất khả tư nghị này đã có chút nhịn không được rồi, tinh quang ám nhạt, thoáng như tùy thời đều có thể bị xuyên phá vậy.

- Hừ, Vạn Kiếp Lôi Trì, cho dù ngươi là Quân Thiên Tiên Khí thì như thế nào, làm sao có thể so sánh với lực lượng của một Đại Thế Giới được?!

Ngọc Thái Hư cười lạnh, cũng không để ý đến Đại Tinh Túc Cung lộ ra vẻ ảm đạm, mà dùng pháp lực cường đại lại lần nữa thúc dục huyền tinh, hấp thu năng lượng của Tinh Thần Đại Thế Giới

Vù vù vù vù vù vù hô, lúc này bên trong Tinh Thần Đại Thế Giới phát ra từng đợt thanh âm thoáng như máy quạt gió, năng lượng bàng bạc chảy vào Đại Tinh Túc Cung, cổ năng lượng này, so với năng lượng của Vạn Kiếp Lôi Trì vừa rồi hoàn toàn do tinh thần truyền đến còn mạnh hơn vài phần, chỉ thấy Đại Tinh Túc Cung quang minh đại phóng, từng đạo Đại tinh tú pháo oanh kích đi ra, hoàn toàn phá hỏng hết lôi tinh chung quanh, hóa thành từng đạo Lôi Đình, nổ vang trong Lôi Đế hành cung, trong thời gian cực ngắn, thế công của Vạn Kiếp Lôi Trì đã bị hóa giải rồi.

- Vạn Kiếp Lôi Trì, ngươi ngoan ngoãn hàng phục ta, kết hợp với Đại Tinh Túc Cung mới có thể đạt được lực lượng mạnh nhất!

Xuyên thấu qua Đại Tinh Túc Cung, Ngọc Thái Hư phát ra tiếng hô cuồng vọng.

- Nhân loại ngu xuẩn!

Vạn Kiếp Lôi Trì gầm thét, mặt nước lôi trì quay cuồng, từng đạo Lôi Đình màu tím đen theo lôi tinh bắn ra, đánh về phía Đại Tinh Túc Cung.

Ầm ầm, ầm ầm trong nháy mắt, ở chung quanh toàn bộ Đại Tinh Túc Cung, thoáng cái giống như tận thế vậy, bị Lôi Đình đầy trời bao phủ.

- Không có tác dụng đâu, Vạn Kiếp Lôi Trì, làm vậy vô dụng thôi, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng lực lượng của ngươi có thể chống lại một Đại Thế Giới sao?

- Đại Ngũ Hành Hóa Giới Lôi Trận!

Vạn Kiếp Lôi Trì cũng không để ý gì tới Ngọc Thái Hư, mà cải biến sách lược, từng đạo lôi điện lưu động lấy đủ loại vầng sáng hình thành trong Đại Tinh Túc, kết thành một trận thế cự đại, trong nháy mắt, một loại cảm giác nguy cơ từ sâu trong đáy lòng Ngọc Thái Hư tuôn ra.

- Đây là Đại Ngũ Hành Hóa Giới Lôi Trận, Lôi trận chuyên môn dùng để diệt sát Đại Thế Giới, Ngũ Hành tương sinh tương khắc, không ngớt không ngừng, uy lực vô cùng!

Trong sự sợ hãi thán phục của Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu tiên sinh, Đại Ngũ Hành hóa giới lôi trận đã thành hình, áp lực cự đại theo trong lôi trận oanh kích mà ra, khiến cho cả Đại Tinh Túc Cung đều chấn động.

- Đại tinh tú pháo, Tinh thần diệt thế pháo!

Cảm giác được uy lực khủng bố vốn có của Đại Ngũ Hành hóa giới lôi trận, Ngọc Thái Hư cũng không yếu thế, trong tay liên tục kết ấn quyết, thúc dục khống chế huyền tinh, một đầu tóc dài bởi vì pháp lực vận chuyển mà tung bay, không còn bộ dáng như trước kia nữa, tóc tai bù xù, lộ ra có chút dữ tợn.

Một đạo tinh mang màu bạc từ trong Đại Tinh Túc Cung lòe ra, sau đó hóa thành một tinh thần quang trụ rộng trăm trượng, mãnh liệt oanh kích về phía trung tâm Đại Ngũ Hành hóa giới lôi trận.

Cái này là Tinh thần diệt thế pháo!

Oanh!

Dưới sự oanh kích của hai đại Tiên Khí, không gian vốn vô cùng chắc chắn của Lôi Đế hành cung rốt cục bắt đầu văng tung tóe, từng đạo vết rạn không gian hiện ra trong không gian chung quanh, bất quá dưới lôi quang chớp liên tục, những vết rạn không gian này rất nhanh được tu bổ lại.

- Điều này tựa hồ có chút phiền toái, vết rạn không gian này tuy rằng đã được tu bổ rồi, nhưng muốn đạt đến trình độ chắc chắn vốn có cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, muốn diệt sát Ngọc Thái Hư chỉ sợ còn cần phải cân nhắc!

Chu Báo dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn trong bóng tối, quan sát hai đại Tiên Khí đấu với nhau, trong đầu đang tính toán thời gian mình ra tay, cơ hội, cùng với đủ loại khả năng có thể ảnh hướng đến hắn, cùng với giải quyết như thế nào v... v...

Hắn đã hạ quyết tâm, vô luận như thế nào, đều phải khiến tên Ngọc Thái Hư này ở lại Lôi Đế hành cung, khiến hắn thần hình đều diệt, không có khả năng tiếp tục xoay người nữa, nếu không hậu hoạn vô cùng.

- Tiểu tử, ngươi dám!

Khi Tinh thần diệt thế pháo của Ngọc Thái Hư đánh trúng trung tâm Đại Ngũ Hành hóa giới lôi trận, Đại Ngũ Hành hóa giới lôi trận bắt đầu giải thể, một tiếng kinh sợ truyền ra từ trong lôi trận, sau đó, một chỉ đại thủ hoàn toàn do Lôi Đình tạo thành từ trong lôi trì vươn ra ngoài, trực tiếp đánh về phía Đại Tinh Túc Cung.

Ngọc Thái Hư cắn chặt bờ môi, trận địa sẵn sàng đón quân địch, tinh quang chung quanh Đại Tinh Túc Cung trong nháy mắt ngưng thực cùng một chỗ, thoáng như bắt lấy kinh thiên nhất quyền của đại thủ lôi đình màu đen kia.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, Ngọc Thái Hư cũng không đợi một quyền này, khi một quyền này sắp đánh trúng Đại Tinh Túc Cung, Lôi đình tinh thể lớn vạn trượng mãnh liệt tạc liệt ra, một tiếng nổ này, kinh thiên động địa, hoàn toàn xé rách không gian của Lôi Đế không gian.

- Ha ha ha ha ha ha ha, một trăm vạn năm, suốt một trăm vạn năm, Lôi Đế, ngươi đã trấn áp Vu Cổ Hậu ta một trăm vạn năm, rốt cục để cho ta thoát khốn mà ra rồi, ha ha ha ha ha.

Một hồi tiếng gầm gừ tùy ý rung trời nhiếp địa, một đạo ý chí so với Vạn Kiếp Lôi Trì vừa rồi càng thêm hung mãnh gấp trăm lần, một nghìn lần phủ xuống, bên trong đạo ý chí này ẩn chứa lực lượng hủy diệt hết thảy, áp chế hết thảy, vừa mới hàng lâm, liền hoàn toàn áp chế ý chí của Ngọc Thái Hư, thậm chí ngay cả điều khiển Đại Tinh Túc Cung cũng đã quên, mà đại thủ lôi đình màu đen vươn ra từ trong Vạn Kiếp Lôi Trì cũng theo đó hủy diệt, không một tiếng động.

- Ồ, thật là lợi hại, thật là lợi hại, con mẹ nó, cuối cùng gia hỏa này có lai lịch gì, quỷ dị như vậy, lợi hại như vậy, Vu Cổ Hậu, chưa nghe nói qua cái tên này ah, bị trấn áp một trăm vạn năm, còn long tinh hổ mãnh như vậy, lợi hại, lợi hại!

Mới đầu, Chu Báo cũng bị cổ ý chí này đè ép xuống, nhưng thật nhanh, pháp lực của hắn vận chuyển, một cổ quyền ý phiêu miểu mịt mù từ trên người hắn phát ra, trực tiếp nhét cổ ý chí này vào trong quyền ý, áp lực của hắn vừa vừa biến mất. Bạn đang đọc truyện tại - http://123truyen.vn

- Cái phi cơ này ngược lại cũng quá lớn rồi, Ngọc Thái Hư sẽ phải xem xét rồi!

Tuy rằng không biết Vu Cổ Hậu này đến tột cùng là dạng nhân vật gì, nhưng rất rõ ràng cũng không phải Ngọc Thái Hư có thể chống lại, đây chính là Thượng Cổ đại thần thông giả một trăm vạn năm trước bị Lôi Đế trấn áp ah.

- Đại Tinh Túc Cung, tới cho ta!

Ngay khi Chu Báo thầm nhủ trong lòng, đạo ý chí kia phát ra tín hiệu minh sát, mà Đại Tinh Túc Cung thoáng như nhận lấy sự triệu hoán của cổ ý chí này, trực tiếp bay tới trung tâm Lôi Đình đầy trời.

Lôi đình tinh thể cự đại đã sớm hóa thành lôi đình, lôi bạo đầy trời .

Một đại thủ vô hình trực tiếp nhiếp Đại Tinh Túc Cung tới, không gian bích lũy bị đánh nát của Lôi Đế hành cung cũng không khôi phục lại, toát ra nguyên một đám lỗ đen cự đại, những lỗ đen này, lúc này đã trở thành nơi thoát nước của Lôi Bạo vô tận.

Bên trong Đại Tinh Túc Cung, Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu tiên sinh đã sớm mất đi năng lực phản chế, tuy rằng ý chí rõ ràng, tuy nhiên dưới cổ áp lực bàng bạc kia lại không thế động đậy.

Chỉ có Chu Báo, quyền ý vô cùng quỷ dị kia sau khi hấp thu quyền ý còn có thể tự do hoạt động, nhìn Ngọc Thái Hư không thể động đậy, Chu Báo không chút do dự nhảy ra ngoài, vung vẩy tiểu chùy lục sắc trong tay.

- Ngươi ...

Trông thấy Chu Báo bỗng nhiên lại hiện ra, vô luận là Ngọc Thái Hư hay là Phượng Cửu tiên sinh đều cả kinh, Chu Báo này không phải đã bị trấn áp ở chỗ sâu trong Đại Tinh Túc Cung sao? Sao lại chạy đến đây, hơn nữa còn long tinh hổ mãnh như vậy.