Thanh Lân đại mãng chạy ra ngoài, nhảy vào bên trong hắc yên, sau một lúc, Thanh Lân đại mãng liền bị bao phủ, Vương Xà vẫn thể hiện vẻ không có gì xảy ra, mà sau khi Thanh Lân đại mãng chui vào hắc yên, bắt đầu quấy rối cả Cửu Âm Hắc Long Yên Trần Cương, tay của Vương Xà lộn lên, một thanh gậy trúc dài nhỏ màu tím trượt ra khỏi ống tay áo, đảo trước người, nhất thời tử quang chớp động, đem hắc yên ngăn lại.
- Tu La tru tâm bổng!
Tử sắc trúc kỹ trong tay Vương Xà, giống như một con độc xà màu tím, làm cho bụi mù màu đen không thể gần người, đồng thời, thân thể hắn cũng tiến tới trước.
- Rống!
Bên trong hắc yên, truyền ra một tiếng gào thê lương, Thanh Lân đại mãng vừa chui vào quấy rối đám bụi giống như bị trọng thương, bị bắn ra ngoài. Thân thể Vương Xà lúc này đang tiến lên, nhìn qua thì khí thế rất mạnh, thế nhưng, khi nhìn thấy Thanh Lân đại mãng bị đẩy ra, sắc mặt liền biến đổi, trong mắt hiện ra một tia hoảng sợ, đoản trượng màu tím trước mặt tạo ra một đạo quang võng màu tím, thân thể Thanh Lân đại mãng liền tan ra, nhanh chóng lùi về phía sau, trong giây lát liền lùi ra khỏi phạm vi bao phủ của hắc yên.
- Ha ha ha!
Một tràng cười đắc ý vang lên, lấn át thanh âm rít gào của bão tuyết, một pho tượng ma thần thật lớn như ẩn như hiện trong hắc yên, thứ duy nhất có thể thấy được là hai mắt ma thần này chớp lên hồng quang yêu dị, tại nơi mà gió tuyết rít gào, trong cực kỳ quỷ dị.
- Thiên Ma chân thân, ngươi đã luyện được Thiên Ma chân thân?
Thân hình Vương Xà nhanh chóng lùi lại, vẻ mặt khiếp sợ không thể che dấu được:
- Ngươi đã bước chân vào thông huyền bí cảnh!
- Ha ha ha!
Thân hình cường tráng vô cùng lóe ra bên trong hắc yên, Ma Tôn Diệt Trần cước đạp hư không, thân tạo hắc yên dầy đặc, trên đỉnh đầu hiện ra một pho tượng cao chừng ba trượng, mặt mày dữ tợn.
- Nhãn lực của ngươi quả nhiên không kém, nhưng vẫn sai một chút, ta còn thiếu nửa bước nữa mới đến được Thông huyền bí cảnh!
Ma Tôn Diệt Trần từ từ tiến tới Vương Xá, nhìn như chậm rãi, kỳ thực từng bước có thể tiến hơn mười trượng, nhanh hơn hẳn Vương Xà.
- Chờ ta dung hóa được chúng yêu vào thân mình, mới là chân chính bước vào thông huyền bí cảnh!
Diệt Trần nói xong, khoảng cách với Vương Xá đã ngắn lại một nửa.
- Trúc vạn năm của Nam Hải, Thiên Long Đạo quả nhiên là nhiều tiền, vật này cũng có thể kiếm được. Thứ này được coi là có thể phá hết thiên hạ vạn tà, không biết có thể phá được Cửu Âm Hắc Long Yên của ta không?
Trong giọng nói của Diệt Trần đã đầy vẻ trào phúng:
- Gọi vị bằng hữu đang trốn của ngươi ra đây đi, ta tiễn các ngươi một đoạn!
Trong khi nói chuyện, hắn đưa tay ra, chỉ thấy khoảng cách giữa hắn và Vương Xà như không tồn tại, bàn tay hắn đã chộp được vào gậy trúc trong tay Vương Xà.
- Hừ!
Vương Xá hừ lạnh một tiếng, gậy trúc trong tay tọa ra lưu quang màu tím vô cùng chói mắt, đánh tới Diệt Trần.
- Đây là chiến đấu của cường giả sao?
Tiểu Báo Tử nấp trong góc tối nhìn thấy tất cả chuyện này, cảm thấy vô cùng hoảng sợ, so sánh với hai người này, những cường giả mà mình giết trước kia còn kém nhiều lắm. Long Đường Tật và Nam Man Việt Châu không nói làm gì, may ra chỉ có Bảo Âm Cách Nhật Nhạc có thể bằng được một góc họ, thế nhưng lại quá mức tự tin nên bị đánh chết, còn chưa kịp sử dụng hết thực lực của bản thân.
- Phanh!
Gậy tử trúc trong tay Vương Xà rốt cục cũng đá đánh vào tay Diệt Trần, đầu nhọn của gậy đặt vào giữa tay của Diệt Trần, thoạt nhìn, có vẻ Vương Xà chiếm thượng phong, chỉ cần thêm lực là có thể đâm thủng lòng bàn tay của Diệt Trần. Chỉ là, sự tình sao có thể đơn giản như vậy?Chỉ cần nhìn sắc mặt Vương Xà là biết, quang mang của tử trượng còn chưa có phát ra, đã bị hắc quang mang bao phủ.Lòng bàn tay của Diệt Trần, không phải là chỗ yếu nhất, mà là một nơi cực mạnh!!Thiên Ma bào hao đan!Lòng bàn tay Diệt Trần phát ra tiếng rít gào thật lớn, giống như lôi đình, làm cho Tiểu Báo Tử đang trốn cách xa hơn ba mươi trượng vẫn còn run sợ, hắc quang mang đại thịnh, từ lòng bàn tay của Diệt Trần quát ra. Tử quang mang từ trúc trượng của Vương Xà bị đánh ngược về. Mặt hắn tái xanh, tử trượng quay tròn mới miễn cưỡng thủ được các bộ vị yếu hại, máu trong miệng hắn không khống chế được mà phun ra ngoài. Thân thể Vương Xà như một bình máu, rơi từ trên không trung xuống đất.Sắc mặt Ma Tôn Diệt Trần không thay đổi chút nào, nhìn xuống Vương Xà phía dưới, thân thể cũng không cử động, một tia máu chảy ra từ trong lòng bàn tay hắn. Bàn tay hắn run nhẹ, liền đem giọt máu kia vẩy đi, biến mất giữa đầy trời gió tuyết. Nếu như Tiểu Báo Tử không có thị lực biến thái mà Hỏa Hồng Tình đem lại, hắn cũng sẽ không biết được, một đòn này của Vương Xà cũng tạo ra tổn thương không nhẹ cho Diệt Trần.
- Kiếm khí thật bén nhon!
Diệt Trần đưa tay vào trong tay áo, trong mắt hiện lên một tia hắc mang: "Là Lưỡng Nghi Thông Thiên phải không, chắc chắn là Lưỡng Nghi Thông Tiên Kiếm, chỉ có dị thuật này, mới có lực lượng hủy diệt đến như thế, lại có thể đánh bại Cửu Âm Hắc Long Yên của ta. Không thể ngờ được dị thuật thế này lại rơi vào tay của Thiên Long Đạo, lại còn có thể luyện thành!"Nghĩ đến đấy, sắc mặt hắn lại cực kỳ khó nhìn.Vương Xà luyện thành Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiêm, đối với Diệt Trần mà nói, không phải là chuyện tốt đẹp gì, thậm chí, còn có thể gây bất lợi cho hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Tiểu Báo Tử là một tên xuyên việt, tu vi lại thấp, đối với một số điển cổ bí ẩn trong cái thế giới này, hắn gần như không biết gì cả.Diệt Trần lại khác. Hắn là một trong Bắc Nguyên Tam Đại Tông Sư, tung hoành thiên hạ hơn trăm năm, thân phận địa vị thực lực đều hoàn hảo, lại còn thừa kế toàn bộ của Ma Môn bắc tông, mấy cái bí ẩn này, gần như không thể lừa được hắn.Cho nên, hắn biết được sự lợi hại của Lương Nghi Thông Thiên Kiếm.Môn dị thuật này, cho dù là tại thời thượng cổ, khi mà thông huyền có mặt khắp nơi, cường giả đông như kiến, cũng vẫn được xem là dị thuật có tính hủy diệt đáng sợ nhất.