- Lúc này đi Bắc Nguyên, chỉ sợ ta sẽ gặp chút phiền toái, nếu có thể còn sống từ Bắc Nguyên trở về, chỉ sợ cũng phải mất một thời gian để xuất hiện trở lại.
Tâm của Tiểu Báo Tử trầm xuống.
- Ta đi Bắc Nguyên làm cái gì ngươi không nên quản, nhưng mà, nếu như ta không về được, ngươi phải giúp ta làm một việc.
- Thủ tọa cứ phân phó!
Âm thanh Tiểu Báo Tử cung kính nói ra.
- Đem cái này giao cho Minh Nghĩa Kinh Viện Kỷ Trung Đường!
Vương Xà đưa một bao vải màu xanh đến tay Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử tiếp nhận, cảm thấy vật trong bao rất nhẹ, hình như cũng không phải là thứ gì quá quý trọng.
- Mặt khác, trong này có một phong thư, là cho ngươi, nếu xác nhận tin tức ta chết đi, nếu có tin tức này, liền mở ra xem, chiếu theo những gì trong đó mà làm, xem như giúp ta một việc, nếu ta còn sống, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
- Vâng!
Thần sắc Tiểu Báo Tử lộ ra chút chần chờ, có chút sợ hãi, bởi vì lời lẽ của Vương Xà, giống như đang nói di ngôn.
- Tốt lắm, nhìn biểu lộ của ngươi, có phải nghĩ rằng ta đang bàn giao di ngôn hay không, nhưng đây là việc phòng ngừa vạn nhất mà thôi, ta cũng không tin, những người đó có thể làm gì được ta.
- Lấy tu vi của thủ tọa, người trên đời này có thể giết thủ tọa, chỉ sợ không nhiều lắm.
- Đương nhiên không nhiều lắm!
Vương Xà nhẹ nhàng cười cười, nói:
- Nhưng mà, nếu như gặp mấy lão gia hỏa không chịu giảng quy củ, không chết cũng phải mất một lớp da.
Nói đến đây, hắn than nhẹ một tiếng.
- Tốt rồi, nên giao thì ta đã giao cho ngươi, chuyện này, ta xin nhờ ngươi, nhưng mà, ngươi phải nhớ kỹ, những chuyện ta nhờ, phải nhận được tin tức ta đã chết mới được làm.
- Thủ tọa yên tâm, chuyện này, ta nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho người.
Vương Xà đối với phản ứng của Tiểu Báo Tử rất hài lòng, gật đầu nói ra:
- Ân, ngươi nên cẩn thận một chút, lần trước ta đã nói với ngươi, thiên hạ sắp biến động, ngươi ở chỗ này, đúng là một lựa chọn không sai, nhưng nên nghe lời ta, phải dùng tất cả biện pháp, đem cả Lạc giang này khống chế trong tay, tiến tới ảnh hưởng đến Trung Hòa quận thành.
- Chuyện này...
Tiểu Báo Tử vừa muốn nói tiếp, thì một thân ảnh lóe lên, Vương Xà đã sớm không thấy bóng dáng.
- Thân pháp thật nhanh a, còn nhanh hơn cả Tam giới tiểu na di của ta, không hổ là cường giả Cửu phẩm a, cho dù vừa mới tấn giai, thực lực hiện giờ đã không phải là tiểu nhân vật như ta có thể so sánh!
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm sợ hãi thán phục, lại nhìn cái bao trong tay, bất đắc dĩ cười cười, nói:
- Tính toán, trước tiên nên bảo quản cho hắn, chờ hắn trở lại rồi nói sau, ta không tin hắn sẽ chết ở Bắc Nguyên.
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử thầm nghĩ, cầm lấy cái bao, triển khai thân pháp, trở về phòng của mình, giấu kỹ cái bao, lúc này mới yên lòng.Tiểu Báo Tử giấu kỹ cái bao dưới giường của mình, lòng hiếu kỳ lại đi tới.
- Vì cái gì hắn lại giao thứ cho Kỷ Trung Đường chứ? Không lẽ bọn họ có quan hệ đặc thù sao?
Nghĩa bạc vân thiên Kỷ Trung Đường. Tu vi không phải là đỉnh cấp trên giang hồ, nhưng cũng được xem là cao thủ a. Nhưng về danh tiếng, không thua bất cứ cường giả đỉnh cấp nào trên giang hồ, thậm chí có khi còn cao hơn, tất cả đều vì hắn quá nghĩa khí.Người giảng nghĩa khí thì có rất nhiều, nhưng có thể được gọi là Nghĩa bạc vân thiên, chỉ có một mình Kỷ Trung Đường.Mà hắn sở dĩ hắn được gọi là người giảng nghĩa khí như vậy, chính là do hắn chùyên phân xử đúng sai trên giang hồ.Nguyên do phải nói về ba mươi năm trước, Kỷ Trung Đường vốn không gọi là Nghĩa bạc vân thiên, mà cùng với phụ thân của Lục Thiểu Du, Lục Bắc Hợp xưng là Quang Tây Song Nghĩa, chính là huynh đệ kết nghĩa.Ba mươi năm trước a, hai huynh đệ này còn trẻ tuổi, tu vi chỉ đạt tới Tam phẩm, cũng là thành viên của giang hồ, điểm khác là, Lục gia là một gia tộc hưng thịnh ở Quan Tây, mặc dù không phải là thế gia, nhưng ít ra cũng là gia tộc có quyền thế cấp bậc, mà Kỷ Trung Đường xuất thân rất bình thường.Hắn chỉ quen biết với Lục Bắc Hợp trên giang hồ, nghĩa khí hợp nhau, vừa gặp đã kết làm huynh đệ, cùng bước chân vào giang hồ, hai người lưu lạc trên giang hồ vài năm, dù không tạo ra danh tiếng vang dội gì, nhưng ở Quan Tây, cũng có chút danh tiếng, về sau đều có vợ con của mình, con của Lục Bắc Hợp chính là Lục Thiểu Du sau này, nhưng tiệc vui chóng tàn. Thời điểm Lục Thiểu Du chưa đầy tuổi, đột nhiên gặp đại biến, Quan Tây Lục gia không biết vì nguyên nhân gì, đã đắc tội Âm Sát Phái của Ma Môn.Tuy Âm Sát Phái đã sớm suy sụp, nhưng thực lực của chúng lại vượt xa Lục gia, một gia tộc như Lục gia không thể so sánh được, hơn nữa thừa hưởng phong cách hành sự hung tàn ác sát của Ma Môn, chỉ trong một đem, đã diệt môn Lục gia, cả Lục Bắc Hợp cũng bị giết, chỉ có Lục Thiểu Du và mẫu thân của hắn vì về thăm nhà mẹ đẻ mới có thể tránh được một kiếp.Với tác phong đuổi tận giết tuyệt của Ma Môn, trước khi động thủ đã tìm hiểu rõ tình hình của Lục gia, làm sao có thể để Lục Thiểu Du, một người có huyết mạch trực hệ của Lục gia mà quên được?Sau khi không giết được ở Lục gia, liền tiếp tục đuổi giết, sau khi mẫu thân Lục Thiểu Du nhận được tin tức, sợ hãi liên lụy nhà mẹ đẻ, liền dẫn Lục Thiểu Du chạy trốn trong đêm, đáng tiếc, cho dù như vậy, cũng không cứu được nhà mẹ đẻ một kiếp.Chuyện này Âm Sát Phái làm rất gọn gàng sạch sẽ, hành động cũng thập phần mau lẹ, thế như lôi đình, đem trọn thế lực Lục gia Quan Tây bình định, đợi đến lúc Kỷ Trung Đường nghe được tin tức, thì đã muộn.Cả nhà nghĩa huynh chết thảm, nhưng mà, chuyện duy nhất làm hắn cảm thấy may mắn chính là nhi tử của nghĩa huynh vẫn còn sống, còn đi theo bên người mẫu thân, vì cứu cốt nhục duy nhất của Lục Bắc Hợp, hắn không nghe người nhà khuyên bảo, trước đi cứu viện, mà hắn cũng cứu viện kịp thời, trước khi Âm Sát Phái giết chết Lục Thiểu Du, đem Lục Thiểu Du cứu ra, nhưng mẫu thân của Lục Thiểu Du cũng hấp hối.