Dưới tình huống như vậy, dù là Vương Thành hay Giang Hiểu đều cho rằng đề nghị Tiểu Báo Tử phải làm như vậy, một lần nữa tái lập trật tự trên Lạc giang, nhưng không đợi bọn họ nói ra, đã bị Tiểu Báo Tử nói trước.
- Đại nhân anh minh!
- Anh minh hay không anh minh, không phải do hai người các ngươi nói là được.
Tiểu Báo Tử cười nói:
- Các ngươi lăn lỗn trên Lạc giang thời gian dài như vậy, đường đi cũng rành, loại chuyện dưỡng tặc tự trọng này, vẫn cần các ngươi đi làm, các ngươi nói cho ta nghe một chút, nên dưỡng ai, nên diệt ai?
Giang Hiểu và Vương Thành đều liếc nhìn lẫn nhau, đều nhìn thấy vui vẻ trong mắt đối phương, lập tức cũng không dám tư tàng.
- Đại nhân, thủy phỉ trên Lạc giang đều lấy Liên Hoàn Ổ và Đoạn Long Than vi tôn, hiện tại Đoạn Long Than Lý Tam Bảo bị đại nhân tiêu diệt, chỉ còn lại Liên Hoàn Ổ, đối với Liên Hoàn Ổ, ta đề nghị đại nhân nên dùng làm chủ, tiêu diệt làm phụ!
- Liên Hoàn Ổ ta đã nghe qua đại danh, nghe nói, bọn họ còn giảng quy củ hơn Lý Tam Bảo nhiều a!
- Gần đây Liên Hoàn Ổ rất giảng quy củ, nói bọn chúng là thủy phỉ, còn không bằng phải nói là bang phái thu tiền bảo kê trên sông a, nhưng làm việc quá thần bí, cho nên người am hiểu không nhiều lắm!
- Người am hiểu không nhiều lắm? Các ngươi nên giải thích cho ta biết nào.
- Thuộc hạ hổ thẹn!
Hai người đồng loạt nói ra, có chút xấu hổ.
- Muốn liên hệ một chút thì được không?
- Được thì được, nhưng đó là trước kia, từ khi Cao thống lĩnh tiền nhiệm đến nay, chúng ta không có liên hệ với Liên Hoàn Ổ, hơn nữa thủy quân từ từ yếu thế, mấy năm trước, Liên Hoàn Ổ khinh thường liên hệ với chúng ta.
- Như vậy à!
Tiểu Báo Tử gật gật đầu.
- Nên liên hệ thì phải liên hệ, nghĩ biện pháp liên hệ với Liên Hoàn Ổ một chút, tốt nhất là nên ngồi xuống nói chuyện, Vương thống lĩnh, ngươi là người có tư lịch nhất trong thủy quân, chuyện này ta giao cho ngươi, không có vấn đề chứ?
- Thuộc hạ hết sức nỗ lực!
Vương Thành nhận lệnh, Tiểu Báo Tử cũng không hỏi tiếp, lại tiếp tục nói:
- Trừ Liên Hoàn Ổ ra, thủy phỉ trên Lạc giang còn lại hơn mười nhóm, các ngươi nói từng đám cho ta nghe.
- Vâng!
Sau khi thủy quân Giang Thành tiêu diệt Hoàng Long Bang, Giang Thành bình tĩnh được mấy ngày, mọi người trong thành còn chưa kịp thở gấp, trên Lạc giang, lại xảy ra một phen gió tanh mưa máu.Bởi vì sau khi thủy phỉ Đoạn Long Than bị tiêu diệt nên bình tĩnh nhất thời, thủy phỉ đã hoạt động trở lại, trong vòng một đêm, liên tục cướp tám chiếc thuyền trên Lạc giang, đợi đến lúc thuỷ quân đuổi tới, chỉ tiêu diệt được mấy đám thủy phỉ sau cùng, thống lĩnh thủy quân Chu Báo giận tím mặt, điều động thuỷ quân, liên tục tiến vào hang ổ hai đám thủy phỉ, nhưng bất đắc dĩ, thủy quân Giang Thành không nhiều, đội thuyền cũng không đủ, mà mặt nước Lạc giang lại rộng lớn, thường thường chú ý được đầu không quản được đuôi, tuy cũng đả kích thủy phỉ, nhưng không cách nào tiêu diệt chúng hoàn toàn.Kết quả là, cả mặt sông Lạc giang, liền hình thành cục diện thủy phỉ và thủy quân kiềm chế lẫn nhau, nhưng khác với trước kia, bây giờ là thuỷ quân chiếm ưu thế.Trừ việc cướp bóc của thủy phỉ trên Lạc giang ra, tin tức hòn đảo giữa lòng sông biến thành nơi chứa hàng cũng là một quả bom, nổ vang khắp Giang Thành.Người Giang Thành dựa vào Lạc giang mà làm ăn, tất cả mọi người sinh hoạt đều không thoát khỏi quan hệ tới Lạc giang, đối với tầm quan trọng của Lạc giang cũng hiểu rõ, từ khi Trung Hòa quận kiến quận tới nay, Giang Thành không đủ nơi để chứa hàng, Giang Thành người nhiều đất ít, trong núi còn rất nhiều khe hẹp, nhưng ngay cả người ở còn khó chứ làm sao để chứa hàng, cho nên biết xây nơi chứa hàng ở đâu đây?Chỉ vẹn vẹn có mấy đại bến cảng là có nhà kho chứa hàng, mà những nơi đó bị huyện lệnh và mấy thế lực lớn chiếm nơi chứa hàng, cưỡng ép dân chúng chuyển hàng ra ngoài. Đoạn thời gian trước chuyện này còn khiến cho Giang Thành tiếng oan khắp trời, thậm chí dân chúng trong thành còn thuê thủy phỉ đưa vào thành, cuối cùng chiếm lại nơi chứa hàng, còn một nhà của huyện lệnh bị những người mất hàng xông vào hậu viên huyện nha giết chết, mà đám người bị mất hàng đó đều biến thành thủy phỉ.Có vết xe đổ của tên huyện lệnh trước, tên huyện lệnh sau này không dám làm ra cử động đó nữa, khuếch trương nơi chứa hàng là chuyện không dám nghĩ tới.Mà Trung Hòa quận thành được xây dựng, tuyến đường vận tải trên sông của Giang Thành càng ngày càng trọng yếu, thường thường đến mùa thịnh vượng, hàng hóa chất thành núi ở bến cảng, hàng hóa không có nơi chứa, mà nơi cho thuê chỗ chứa lại có giác cực đắt. Sau khi hòn đảo giữa lòng sông bị đoạt trở lại, một ít thương hộ khôn khéo ở Giang Thành, bắt đầu liên hợp đánh chủ ý lên hòn đảo này, nói thí dụ như Hoàng Long Bang năm đó, suy nghĩ muốn khống chế bến cảng ở hòn đảo giữa lòng sông, biến nơi này thành nơi chứa hàng, nhưng lúc đó hòn đảo này nằm trong tay thủy phỉ, không có ai dám đánh chủ ý, hiện tại, đảo giữa lòng sông được Tiểu Báo Tử đoạt lại, cho nên chủ ý này lại sinh ra.Cho nên, khi thủy quân Giang Thành muốn biến nơi này thành nơi chứa hàng, cả Giang Thành đều sôi trào, thậm chí còn lấn át cả chuyện thủy phỉ xuất hiện trở lại trên Lạc giang.Trong khoảng thời gian ngắn, cả Giang Thành gió nổi mây phun, tình thế càng trở nên phức tạp, mà thủy quân ở hòn đảo giữa lòng sông cũng khó an tĩnh.Hỗn loạn mấy ngày nay là do kế sách dưỡng tặc tự trọng của Tiểu Báo Tử, thông qua Ô gia Giang Thành, hắn thu được ba phong thư, một phong đến từ Ô gia tổng bộ, gia chủ Ô Duyên Thắng tự tay viết thư, trong thư, Ô Duyên Thắng chúc mừng Tiểu Báo Tử có tu vi Tứ phẩm, cũng nói cho hắn biết, hiện tại hắn đã là ngoại môn trưởng lão của Ô gia, sau đó nói bởi vì hắn khống chế Giang Thành trong tay, cho nên, tạm thời hắn còn phải ở lại Giang Thành để ổn định thế cục, không thể trở về Ô gia Vân Châu để tiến hành nghi lễ tấn thăng trưởng lão, phải đợi tình hình ổn định, mới có thể trở về. Có phong thư này trong tay, Tiểu Báo Tử yên tâm, hắn đã có lý do ở lại, Ô gia đã làm tốt toàn bộ công tác, hiện tại, địa vị thống lĩnh thủy quân Giang Thành của hắn vững như thái sơn, những chuyện của huyện lệnh và Đinh thủ Giang Thành, toàn bộ bị Ô gia hóa giải, còn làm hắn an tâm hơn là, trong thư còn có ấn tín của ngoại môn trưởng lão.